古诗词

寄南仲

仇远

坡翁昔年五十二,翰林侍读为学士。pō wēng xī nián wǔ shí èr,hàn lín shì dú wèi xué shì。
溪翁年德与坡同,官职胡为未相似。xī wēng nián dé yǔ pō tóng,guān zhí hú wèi wèi xiāng shì。
我道闲人胜贵人,傥来轩冕溪云比。wǒ dào xián rén shèng guì rén,tǎng lái xuān miǎn xī yún bǐ。
翁今田园濑水上,颇胜求田阳羡里。wēng jīn tián yuán lài shuǐ shàng,pǒ shèng qiú tián yáng xiàn lǐ。
翁今有弟夜雨对床乐,颇胜卯君怀远驿中有感秋风起。wēng jīn yǒu dì yè yǔ duì chuáng lè,pǒ shèng mǎo jūn huái yuǎn yì zhōng yǒu gǎn qiū fēng qǐ。
有时笔床茶灶泛洮湖,柳外梅边从徙倚。yǒu shí bǐ chuáng chá zào fàn táo hú,liǔ wài méi biān cóng xǐ yǐ。
诗筒经卷静工夫,光景流连一弹指。shī tǒng jīng juǎn jìng gōng fū,guāng jǐng liú lián yī dàn zhǐ。
不论众醉与独醒,不问此非并彼是。bù lùn zhòng zuì yǔ dú xǐng,bù wèn cǐ fēi bìng bǐ shì。
客来不必及时事,有酒且斟无即止。kè lái bù bì jí shí shì,yǒu jiǔ qiě zhēn wú jí zhǐ。
从今笑傲五百年,铜狄铜驼皆敝屣。cóng jīn xiào ào wǔ bǎi nián,tóng dí tóng tuó jiē bì xǐ。
小山老桂敷秋香,下弦月照西风凉。xiǎo shān lǎo guì fū qiū xiāng,xià xián yuè zhào xī fēng liáng。
今夕如此好风月,胡不招邀坡翁霞佩同颉颃。jīn xī rú cǐ hǎo fēng yuè,hú bù zhāo yāo pō wēng xiá pèi tóng jié háng。
翁今放舟何所适,新诗漫表长相忆。wēng jīn fàng zhōu hé suǒ shì,xīn shī màn biǎo zhǎng xiāng yì。
舟中不可久留兮,盍早归来共赋碧云餐白石。zhōu zhōng bù kě jiǔ liú xī,hé zǎo guī lái gòng fù bì yún cān bái shí。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

冬夜和陈道士韵

仇远

焚香读易乐闲居,参订先天太极图。fén xiāng dú yì lè xián jū,cān dìng xiān tiān tài jí tú。
人道三分程氏传,较他汉上有差殊。rén dào sān fēn chéng shì chuán,jiào tā hàn shàng yǒu chà shū。

冬夜和陈道士韵

仇远

闻道孤根暖已回,扶筇携酒出山来。wén dào gū gēn nuǎn yǐ huí,fú qióng xié jiǔ chū shān lái。
数花羞涩西坡上,也当春风一度开。shù huā xiū sè xī pō shàng,yě dāng chūn fēng yī dù kāi。

冬夜和陈道士韵

仇远

石铫溪芽活火烹,旋烧败叶带枯藤。shí diào xī yá huó huǒ pēng,xuán shāo bài yè dài kū téng。
路遥难递中?水,且试梅花涧底冰。lù yáo nán dì zhōng líng shuǐ,qiě shì méi huā jiàn dǐ bīng。

冬夜和陈道士韵

仇远

三白先春慰客情,瑶林照耀夜窗明。sān bái xiān chūn wèi kè qíng,yáo lín zhào yào yè chuāng míng。
浅斟低唱痴儿女,那得工夫问雪声。qiǎn zhēn dī chàng chī ér nǚ,nà dé gōng fū wèn xuě shēng。

多雨

仇远

菜色青肥麦渐黄,雨多泥滑野畦荒。cài sè qīng féi mài jiàn huáng,yǔ duō ní huá yě qí huāng。
官田昨夜方车水,早起看来又渺茫。guān tián zuó yè fāng chē shuǐ,zǎo qǐ kàn lái yòu miǎo máng。

自叹

仇远

休言五十九年非,本自无知底用疑。xiū yán wǔ shí jiǔ nián fēi,běn zì wú zhī dǐ yòng yí。
已往方来俱梦境,是非元不较毫厘。yǐ wǎng fāng lái jù mèng jìng,shì fēi yuán bù jiào háo lí。

言怀

仇远

辛苦移家向溧州,微官只为斗升谋。xīn kǔ yí jiā xiàng lì zhōu,wēi guān zhǐ wèi dòu shēng móu。
寻思终是西湖好,且与山僧野老游。xún sī zhōng shì xī hú hǎo,qiě yǔ shān sēng yě lǎo yóu。

言怀

仇远

奉溪半日到杭城,溪外青山喜送迎。fèng xī bàn rì dào háng chéng,xī wài qīng shān xǐ sòng yíng。
结屋临溪差易事,买山无计若为情。jié wū lín xī chà yì shì,mǎi shān wú jì ruò wèi qíng。

言怀

仇远

湖光门外草连空,万壑千崖紫翠丛。hú guāng mén wài cǎo lián kōng,wàn hè qiān yá zǐ cuì cóng。
纵未便能营隐墅,也须先画作屏风。zòng wèi biàn néng yíng yǐn shù,yě xū xiān huà zuò píng fēng。

言怀

仇远

白岭溪上野田平,黄陇山前竹树清。bái lǐng xī shàng yě tián píng,huáng lǒng shān qián zhú shù qīng。
已许数椽容小住,馀英爱我爱馀英。yǐ xǔ shù chuán róng xiǎo zhù,yú yīng ài wǒ ài yú yīng。

言怀

仇远

故家乔木尽丘墟,笋石犹存十数株。gù jiā qiáo mù jǐn qiū xū,sǔn shí yóu cún shí shù zhū。
谁有挟山超海力,为分云片过西湖。shuí yǒu xié shān chāo hǎi lì,wèi fēn yún piàn guò xī hú。

言怀

仇远

此地曾经李白游,湖山消得好诗留。cǐ dì céng jīng lǐ bái yóu,hú shān xiāo dé hǎo shī liú。
两桥十里东西市,只欠春风一酒楼。liǎng qiáo shí lǐ dōng xī shì,zhǐ qiàn chūn fēng yī jiǔ lóu。

言怀

仇远

溧尉唐时本小官,诗人争笑孟酸寒。lì wèi táng shí běn xiǎo guān,shī rén zhēng xiào mèng suān hán。
我来莫道儒官冷,今古酸寒只一般。wǒ lái mò dào rú guān lěng,jīn gǔ suān hán zhǐ yī bān。

言怀

仇远

隔岸修筠拂细澜,风香雨色昼阴寒。gé àn xiū yún fú xì lán,fēng xiāng yǔ sè zhòu yīn hán。
遥知新买栖霞地,坡上应添竹数竿。yáo zhī xīn mǎi qī xiá dì,pō shàng yīng tiān zhú shù gān。

言怀

仇远

马蹄赤日走红尘,汗湿林宗折角巾。mǎ tí chì rì zǒu hóng chén,hàn shī lín zōng zhé jiǎo jīn。
输与夷山班博士,深衣脱却作闲人。shū yǔ yí shān bān bó shì,shēn yī tuō què zuò xián rén。