古诗词

春风谣

仇远

春风吹柳枝,柳枝拂短墙。chūn fēng chuī liǔ zhī,liǔ zhī fú duǎn qiáng。
春风吹桃叶,桃叶浮烟江。chūn fēng chuī táo yè,táo yè fú yān jiāng。
春风薄情不可当,鸣鸠乳燕相颉颃。chūn fēng báo qíng bù kě dāng,míng jiū rǔ yàn xiāng jié háng。
春日长,春夜短,雪花扑帐春不暖。chūn rì zhǎng,chūn yè duǎn,xuě huā pū zhàng chūn bù nuǎn。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

闻杨大受凌吉叟吴次山诸友讣音有感二首

仇远

少长皆吾友,相期满百龄。shǎo zhǎng jiē wú yǒu,xiāng qī mǎn bǎi líng。
生分青白眼,死隔短长亭。shēng fēn qīng bái yǎn,sǐ gé duǎn zhǎng tíng。
蕉本身为幻,藤床梦是醒。jiāo běn shēn wèi huàn,téng chuáng mèng shì xǐng。
中山醇酒在,且醉学刘伶。zhōng shān chún jiǔ zài,qiě zuì xué liú líng。

孙康侯北归

仇远

淮海十年别,北归今几时。huái hǎi shí nián bié,běi guī jīn jǐ shí。
镜中无旧发,囊底有新诗。jìng zhōng wú jiù fā,náng dǐ yǒu xīn shī。
每恨为官缚,翻令见面迟。měi hèn wèi guān fù,fān lìng jiàn miàn chí。
清都游历事,还许俗人知。qīng dōu yóu lì shì,hái xǔ sú rén zhī。

梦得墨四片一差短戏呈廷玉

仇远

昔贤曾梦笔,梦墨定何如。xī xián céng mèng bǐ,mèng mò dìng hé rú。
应使山中隐,重研世上书。yīng shǐ shān zhōng yǐn,zhòng yán shì shàng shū。
磨人惊老大,饮汁笑空疏。mó rén jīng lǎo dà,yǐn zhī xiào kōng shū。
长短无庸较,三螺已有馀。zhǎng duǎn wú yōng jiào,sān luó yǐ yǒu yú。

四月十六夜月蚀

仇远

盛服拜清夜,中庭朝太阴。shèng fú bài qīng yè,zhōng tíng cháo tài yīn。
凡来仰天者,俱有爱君心。fán lái yǎng tiān zhě,jù yǒu ài jūn xīn。
目断山河影,耳闻钟磬音。mù duàn shān hé yǐng,ěr wén zhōng qìng yīn。
还光俄顷易,涕泗漫沾襟。hái guāng é qǐng yì,tì sì màn zhān jīn。

送田道士归茅阜

仇远

我爱孟东野,君师田子方。wǒ ài mèng dōng yě,jūn shī tián zi fāng。
放舟游濑水,飞舄返华阳。fàng zhōu yóu lài shuǐ,fēi xì fǎn huá yáng。
有酒须同酌,真情不可忘。yǒu jiǔ xū tóng zhuó,zhēn qíng bù kě wàng。
仙源桥下径,何日共徜徉。xiān yuán qiáo xià jìng,hé rì gòng cháng yáng。

廉公子家藏元石名武夷春雨

仇远

至宝忽横道,峰峦高复低。zhì bǎo hū héng dào,fēng luán gāo fù dī。
数尖灵壁石,一曲武夷溪。shù jiān líng bì shí,yī qū wǔ yí xī。
黛色春浮玉,黄流雨曳泥。dài sè chūn fú yù,huáng liú yǔ yè ní。
遥知千载下,名与岘山齐。yáo zhī qiān zài xià,míng yǔ xiàn shān qí。

醉闻杜宇

仇远

家家酒似池,日日醉如泥。jiā jiā jiǔ shì chí,rì rì zuì rú ní。
海燕聊为客,杜鹃何苦啼。hǎi yàn liáo wèi kè,dù juān hé kǔ tí。
狂那知帽落,归不为花迷。kuáng nà zhī mào luò,guī bù wèi huā mí。
信笔成诗句,苔笺小草题。xìn bǐ chéng shī jù,tái jiān xiǎo cǎo tí。

移床诗

仇远

莞簟轻轻卷,藤床故故移。guǎn diàn qīng qīng juǎn,téng chuáng gù gù yí。
暑尘无避处,客舍有凉时。shǔ chén wú bì chù,kè shě yǒu liáng shí。
开帐迎风易,钩帘看雨宜。kāi zhàng yíng fēng yì,gōu lián kàn yǔ yí。
绿阴更清绝,旧竹长新枝。lǜ yīn gèng qīng jué,jiù zhú zhǎng xīn zhī。

长昼

仇远

闲官少公出,长日足高眠。xián guān shǎo gōng chū,zhǎng rì zú gāo mián。
律己惟三尺,埋头又两年。lǜ jǐ wéi sān chǐ,mái tóu yòu liǎng nián。
虽无乞米帖,安得买山钱。suī wú qǐ mǐ tiē,ān dé mǎi shān qián。
莫听闲唇舌,行藏任老天。mò tīng xián chún shé,xíng cáng rèn lǎo tiān。

闲步

仇远

村径桑麻合,扶筇信所之。cūn jìng sāng má hé,fú qióng xìn suǒ zhī。
绿阴晴冉冉,白日步迟迟。lǜ yīn qíng rǎn rǎn,bái rì bù chí chí。
野茧粘高树,山雌入破篱。yě jiǎn zhān gāo shù,shān cí rù pò lí。
岂无款段马,常是小儿骑。qǐ wú kuǎn duàn mǎ,cháng shì xiǎo ér qí。

鼓角

仇远

五更相次晓,一曲有馀清。wǔ gèng xiāng cì xiǎo,yī qū yǒu yú qīng。
忽醒山林梦,遥闻鼓角声。hū xǐng shān lín mèng,yáo wén gǔ jiǎo shēng。
背风还迤逦,带月最分明。bèi fēng hái yí lǐ,dài yuè zuì fēn míng。
莫作边城看,长淮久息兵。mò zuò biān chéng kàn,zhǎng huái jiǔ xī bīng。

六月雨

仇远

骤雨忽终日,高田知有秋。zhòu yǔ hū zhōng rì,gāo tián zhī yǒu qiū。
斜风驱溽暑,平地作交流。xié fēng qū rù shǔ,píng dì zuò jiāo liú。
屋漏忙移坐,泥深懒出游。wū lòu máng yí zuò,ní shēn lǎn chū yóu。
美哉今夕睡,凉意已浮浮。měi zāi jīn xī shuì,liáng yì yǐ fú fú。

仇远

四郊皆积水,鸣雁一何多。sì jiāo jiē jī shuǐ,míng yàn yī hé duō。
随处沙头宿,常时月下过。suí chù shā tóu sù,cháng shí yuè xià guò。
弟兄求口食,羁旅困风波。dì xiōng qiú kǒu shí,jī lǚ kùn fēng bō。
寄语支更者,芦深有网罗。jì yǔ zhī gèng zhě,lú shēn yǒu wǎng luó。

新秋

仇远

双星方卜夜,载宿已交秋。shuāng xīng fāng bo yè,zài sù yǐ jiāo qiū。
未觉炎凉改,先为草木忧。wèi jué yán liáng gǎi,xiān wèi cǎo mù yōu。
雁来催燕去,火老让金柔。yàn lái cuī yàn qù,huǒ lǎo ràng jīn róu。
阮籍知何事,江东尚滞留。ruǎn jí zhī hé shì,jiāng dōng shàng zhì liú。

秋感

仇远

明朝交白露,此夜起金风。míng cháo jiāo bái lù,cǐ yè qǐ jīn fēng。
灯下倚孤枕,篱根语百虫。dēng xià yǐ gū zhěn,lí gēn yǔ bǎi chóng。
梧桐何处落,杼轴几家空。wú tóng hé chù luò,zhù zhóu jǐ jiā kōng。
客意惊秋半,炎凉信转蓬。kè yì jīng qiū bàn,yán liáng xìn zhuǎn péng。