古诗词

石言

周霆震

南山白石坚不朽,镌磨誓入良工手。nán shān bái shí jiān bù xiǔ,juān mó shì rù liáng gōng shǒu。
平分陛级肃降登,横卧津梁达奔走。píng fēn bì jí sù jiàng dēng,héng wò jīn liáng dá bēn zǒu。
椁成取重侯王家,不惜千金市长久。guǒ chéng qǔ zhòng hóu wáng jiā,bù xī qiān jīn shì zhǎng jiǔ。
从渠楚汉决雌雄,坐阅兴亡屹相守。cóng qú chǔ hàn jué cí xióng,zuò yuè xīng wáng yì xiāng shǒu。
宁知敝邑如残星,十年豺虺喋血腥。níng zhī bì yì rú cán xīng,shí nián chái huī dié xuè xīng。
今兹成垒方改筑,流汗万杵当炎蒸。jīn zī chéng lěi fāng gǎi zhù,liú hàn wàn chǔ dāng yán zhēng。
城基叠石崇数尺,搜括隐匿凭威刑。chéng jī dié shí chóng shù chǐ,sōu kuò yǐn nì píng wēi xíng。
断桥发冢残寺观,民舍隳突翻阶庭。duàn qiáo fā zhǒng cán sì guān,mín shě huī tū fān jiē tíng。
千夫引绠日驰逐,颠踣道路无留停。qiān fū yǐn gěng rì chí zhú,diān bó dào lù wú liú tíng。
石乃言曰:我生刚介根元气,落落孤高蟠九地。shí nǎi yán yuē wǒ shēng gāng jiè gēn yuán qì,luò luò gū gāo pán jiǔ dì。
既不得补天遇娲皇,又不得填海从精卫。jì bù dé bǔ tiān yù wā huáng,yòu bù dé tián hǎi cóng jīng wèi。
包羞转徙近污渠,反为奸凶严屏蔽。bāo xiū zhuǎn xǐ jìn wū qú,fǎn wèi jiān xiōng yán píng bì。
何当天威发怒雷,豺虺骨与城俱摧。hé dāng tiān wēi fā nù léi,chái huī gǔ yǔ chéng jù cuī。
此时饮恨庶吐气,尽碾暴骨为飞灰。cǐ shí yǐn hèn shù tǔ qì,jǐn niǎn bào gǔ wèi fēi huī。

周霆震

霆震,字亨远,吉州安成人。以先世居石门田西,故又号石田子。初云生于前至元之季,宋之先辈遗老尚在,执经考业,遍于诸公之庐。若王梅边、彭鲁斋、龙麟洲、赵青山诸公皆器重之。科举行,再试不利,乃杜门授经,专意古文辞,尤为申斋、桂隐二刘所识赏。晚遭至正之乱,东西奔走,作为诗歌,多哀怨之音。明洪武十二年卒,时年八十有八矣,门人私谥曰清节先生。庐陵晏壁葺其遗稿曰《石初集》。老友梅间张瑩称其沈著痛快,慷慨抑扬,非勉强步骤者所能及。近时诗文一变,蹈袭梁、隋,以夸淫靡丽为工,纤弱妍媚为巧,是皆先生之罪人。石初之序梅间也,亦曰近时谈者,糠秕前闻,或冠以虞邵庵之序而名唐音,有所谓「始音」、「正始」、「遗响」者。孟郊、贾岛、姚合、李贺诸家,悉在所黜。或托范德机之名选少陵集,止取三百十一篇,以求合于夫子删诗之数。承讹踵谬,转相迷惑而不自知。盖石初天性介特,其持论之严,固非时好之所能易也。 周霆震的作品>>

猜您喜欢

纪事

周霆震

幸及西成早筑场,岁寒犹恐菜畦荒。xìng jí xī chéng zǎo zhù chǎng,suì hán yóu kǒng cài qí huāng。
山村肉价何须问,近日鸡豚倍北羊。shān cūn ròu jià hé xū wèn,jìn rì jī tún bèi běi yáng。

纪事

周霆震

烬馀十室九摧残,折取充薪寸寸乾。jìn yú shí shì jiǔ cuī cán,zhé qǔ chōng xīn cùn cùn qián。
邻境贵收纾乏绝,遗氓窃负活饥寒。lín jìng guì shōu shū fá jué,yí máng qiè fù huó jī hán。

纪事

周霆震

鸡豚寥落傍柴荆,粳稻初黄菜甲青。jī tún liáo luò bàng chái jīng,jīng dào chū huáng cài jiǎ qīng。
卧听儿童传好语,夜来驿使到长亭。wò tīng ér tóng chuán hǎo yǔ,yè lái yì shǐ dào zhǎng tíng。

纪事

周霆震

大洲江水绿如苔,画角吹寒听莫哀。dà zhōu jiāng shuǐ lǜ rú tái,huà jiǎo chuī hán tīng mò āi。
白茅冈头黄叶落,鹧鸪洞口鸿雁来。bái máo gāng tóu huáng yè luò,zhè gū dòng kǒu hóng yàn lái。

坐看

周霆震

乱后交游隔世心,衰年为客怕登临。luàn hòu jiāo yóu gé shì xīn,shuāi nián wèi kè pà dēng lín。
东风不作年时梦,坐看楼头众绿深。dōng fēng bù zuò nián shí mèng,zuò kàn lóu tóu zhòng lǜ shēn。

感古

周霆震

吴宫队长罢论兵,越女西施擅宠荣。wú gōng duì zhǎng bà lùn bīng,yuè nǚ xī shī shàn chǒng róng。
百鍊一朝成绕指,方知世上有倾城。bǎi liàn yī cháo chéng rào zhǐ,fāng zhī shì shàng yǒu qīng chéng。

感古

周霆震

钜鹿诸侯伟战功,咸阳宫殿转头空。jù lù zhū hóu wěi zhàn gōng,xián yáng gōng diàn zhuǎn tóu kōng。
如何盖世称无敌,也为虞兮泣帐中。rú hé gài shì chēng wú dí,yě wèi yú xī qì zhàng zhōng。

故人

周霆震

春雨初晴是绿阴,故人隔水晚相寻。chūn yǔ chū qíng shì lǜ yīn,gù rén gé shuǐ wǎn xiāng xún。
往来莫信年时路,近日溪流浅处深。wǎng lái mò xìn nián shí lù,jìn rì xī liú qiǎn chù shēn。

食性

周霆震

宿舂宁复问精粗,食性年来已尽除。sù chōng níng fù wèn jīng cū,shí xìng nián lái yǐ jǐn chú。
随分晚炊诚当肉,且乘新雨理园蔬。suí fēn wǎn chuī chéng dāng ròu,qiě chéng xīn yǔ lǐ yuán shū。

过太平桥

周霆震

秋山戌火夜鸣枭,玉帐春酲富贵骄。qiū shān xū huǒ yè míng xiāo,yù zhàng chūn chéng fù guì jiāo。
独抱韦编无寸策,白头羞见太平桥。dú bào wéi biān wú cùn cè,bái tóu xiū jiàn tài píng qiáo。

山家夜雨

周霆震

晚暮携孙此一枝,四年多难只心知。wǎn mù xié sūn cǐ yī zhī,sì nián duō nán zhǐ xīn zhī。
梦回小屋风和雨,却似春滩转柁时。mèng huí xiǎo wū fēng hé yǔ,què shì chūn tān zhuǎn duò shí。

寇至

周霆震

重叠青山道路长,疏疏红叶树经霜。zhòng dié qīng shān dào lù zhǎng,shū shū hóng yè shù jīng shuāng。
日斜又度横桥去,只有江声似故乡。rì xié yòu dù héng qiáo qù,zhǐ yǒu jiāng shēng shì gù xiāng。

初冬骤寒

周霆震

败璧萧萧夜不扉,昨来天气似炎威。bài bì xiāo xiāo yè bù fēi,zuó lái tiān qì shì yán wēi。
卧听风雨中宵叹,何限征人未寄衣。wò tīng fēng yǔ zhōng xiāo tàn,hé xiàn zhēng rén wèi jì yī。

城西放歌

周霆震

太平桥外吹血腥,追奔黄?蹶门丁。tài píng qiáo wài chuī xuè xīng,zhuī bēn huáng jué mén dīng。
昨日纵横官地上,岂知恶极有天刑。zuó rì zòng héng guān dì shàng,qǐ zhī è jí yǒu tiān xíng。

城西放歌

周霆震

千金堕地不暇顾,妻孥咫尺愁相抛。qiān jīn duò dì bù xiá gù,qī nú zhǐ chǐ chóu xiāng pāo。
此时争门城内去,悔不云山深结茅。cǐ shí zhēng mén chéng nèi qù,huǐ bù yún shān shēn jié máo。