古诗词

志感

周霆震

海风吹云通万里,浙江势合潮声起。hǎi fēng chuī yún tōng wàn lǐ,zhè jiāng shì hé cháo shēng qǐ。
酒杯无分月含羞,独步徘徊桂香里。jiǔ bēi wú fēn yuè hán xiū,dú bù pái huái guì xiāng lǐ。
秋深萧条昼掩关,良夜偶此须臾间。qiū shēn xiāo tiáo zhòu yǎn guān,liáng yè ǒu cǐ xū yú jiān。
老逢佳节偶怀旧,昨者梦自横溪还。lǎo féng jiā jié ǒu huái jiù,zuó zhě mèng zì héng xī hái。
溪边故友重泉隔,却忆当年会骚客。xī biān gù yǒu zhòng quán gé,què yì dāng nián huì sāo kè。
十千清酒买城中,舒雁初肥鲈鲙白。shí qiān qīng jiǔ mǎi chéng zhōng,shū yàn chū féi lú kuài bái。
庭前古桂高婆娑,酒酣能赋得月多。tíng qián gǔ guì gāo pó suō,jiǔ hān néng fù dé yuè duō。
野人侧听惊绝倒,宁许扣角声相和。yě rén cè tīng jīng jué dào,níng xǔ kòu jiǎo shēng xiāng hé。
重来无处寻高桂,夜听马嘶林叶坠。zhòng lái wú chù xún gāo guì,yè tīng mǎ sī lín yè zhuì。
凄凉旧曲付吹篪,吟断清商复谁继。qī liáng jiù qū fù chuī chí,yín duàn qīng shāng fù shuí jì。
我愁问月倾肺肝,月亦怜我霜鬓残。wǒ chóu wèn yuè qīng fèi gān,yuè yì lián wǒ shuāng bìn cán。
平生取友恒落落,会面非少知心难。píng shēng qǔ yǒu héng luò luò,huì miàn fēi shǎo zhī xīn nán。
古今何限西州路,送迎只有山如故。gǔ jīn hé xiàn xī zhōu lù,sòng yíng zhǐ yǒu shān rú gù。
作诗寄语座中朋,难觅人间许玄度。zuò shī jì yǔ zuò zhōng péng,nán mì rén jiān xǔ xuán dù。

周霆震

霆震,字亨远,吉州安成人。以先世居石门田西,故又号石田子。初云生于前至元之季,宋之先辈遗老尚在,执经考业,遍于诸公之庐。若王梅边、彭鲁斋、龙麟洲、赵青山诸公皆器重之。科举行,再试不利,乃杜门授经,专意古文辞,尤为申斋、桂隐二刘所识赏。晚遭至正之乱,东西奔走,作为诗歌,多哀怨之音。明洪武十二年卒,时年八十有八矣,门人私谥曰清节先生。庐陵晏壁葺其遗稿曰《石初集》。老友梅间张瑩称其沈著痛快,慷慨抑扬,非勉强步骤者所能及。近时诗文一变,蹈袭梁、隋,以夸淫靡丽为工,纤弱妍媚为巧,是皆先生之罪人。石初之序梅间也,亦曰近时谈者,糠秕前闻,或冠以虞邵庵之序而名唐音,有所谓「始音」、「正始」、「遗响」者。孟郊、贾岛、姚合、李贺诸家,悉在所黜。或托范德机之名选少陵集,止取三百十一篇,以求合于夫子删诗之数。承讹踵谬,转相迷惑而不自知。盖石初天性介特,其持论之严,固非时好之所能易也。 周霆震的作品>>

猜您喜欢

拟复愁十二首

周霆震

未忍歌鸲鹆,犹能拜杜鹃。wèi rěn gē qú yù,yóu néng bài dù juān。
暮年心寸许,何日睹青天。mù nián xīn cùn xǔ,hé rì dǔ qīng tiān。

赞少陵骑驴

周霆震

巫山云暗失归樵,剑阁春深雪未消。wū shān yún àn shī guī qiáo,jiàn gé chūn shēn xuě wèi xiāo。
泪堕中原天万里,蹇驴独过浣花桥。lèi duò zhōng yuán tiān wàn lǐ,jiǎn lǘ dú guò huàn huā qiáo。

戏笔

周霆震

西园蹴鞠醉蒲萄,北里琵琶紫锦绦。xī yuán cù jū zuì pú táo,běi lǐ pí pá zǐ jǐn tāo。
堪笑东家头白者,一灯深夜读《离骚》。kān xiào dōng jiā tóu bái zhě,yī dēng shēn yè dú lí sāo。

江西省掾陈允中避罪来永新固守城池屹立群盗中泰和宣差以廉明著称境内晏然

周霆震

蜃气楼台转眼空,荒墟谁与吊秋虫。shèn qì lóu tái zhuǎn yǎn kōng,huāng xū shuí yǔ diào qiū chóng。
道边小屋柴门掩,犹是当年种菜翁。dào biān xiǎo wū chái mén yǎn,yóu shì dāng nián zhǒng cài wēng。

客有赋大军来者戏答

周霆震

庞眉炙背短墙隈,问我何时笑口开。páng méi zhì bèi duǎn qiáng wēi,wèn wǒ hé shí xiào kǒu kāi。
几度传闻狂欲舞,如今懒说大军来。jǐ dù chuán wén kuáng yù wǔ,rú jīn lǎn shuō dà jūn lái。

客有赋大军来者戏答

周霆震

梦寐渔阳右北平,弯弓走马气凭陵。mèng mèi yú yáng yòu běi píng,wān gōng zǒu mǎ qì píng líng。
不知近日燕山雪,添得黄河几尺深。bù zhī jìn rì yàn shān xuě,tiān dé huáng hé jǐ chǐ shēn。

上已

周霆震

旧俗蚕占拟万霜,儿童犹自赏晴光。jiù sú cán zhàn nǐ wàn shuāng,ér tóng yóu zì shǎng qíng guāng。
乱来锦绣无藏处,那有心情到采桑。luàn lái jǐn xiù wú cáng chù,nà yǒu xīn qíng dào cǎi sāng。

北山口号

周霆震

蕲黄连结蔡州城,风靡江东莫敢膺。qí huáng lián jié cài zhōu chéng,fēng mí jiāng dōng mò gǎn yīng。
千里南来今送死,天知忠节在庐陵。qiān lǐ nán lái jīn sòng sǐ,tiān zhī zhōng jié zài lú líng。

北山口号

周霆震

过江云起剑锋驰,捕取红巾血作池。guò jiāng yún qǐ jiàn fēng chí,bǔ qǔ hóng jīn xuè zuò chí。
后日庐陵收野史,水东第一赛男儿。hòu rì lú líng shōu yě shǐ,shuǐ dōng dì yī sài nán ér。

北山口号

周霆震

城门书开车马喧,人行呵道竞摩肩。chéng mén shū kāi chē mǎ xuān,rén xíng hē dào jìng mó jiān。
军兴那得廷如水,监郡从来不爱钱。jūn xīng nà dé tíng rú shuǐ,jiān jùn cóng lái bù ài qián。

北山口号

周霆震

莫道逝川波自平,莫道凫鹥元不惊。mò dào shì chuān bō zì píng,mò dào fú yī yuán bù jīng。
白发营门二千石,几回霜月送鞭声。bái fā yíng mén èr qiān shí,jǐ huí shuāng yuè sòng biān shēng。

北山口号

周霆震

天岳东回纳赣川,山峰断处是青天。tiān yuè dōng huí nà gàn chuān,shān fēng duàn chù shì qīng tiān。
螺湖桥下清流水,留向槎滩送战船。luó hú qiáo xià qīng liú shuǐ,liú xiàng chá tān sòng zhàn chuán。

北山口号

周霆震

林郭扬旗激箭锋,江城吹角气如虹。lín guō yáng qí jī jiàn fēng,jiāng chéng chuī jiǎo qì rú hóng。
义山云雾西昌月,一片丹心两地同。yì shān yún wù xī chāng yuè,yī piàn dān xīn liǎng dì tóng。

论交

周霆震

古来难觅是知心,旷世襟期感慨深。gǔ lái nán mì shì zhī xīn,kuàng shì jīn qī gǎn kǎi shēn。
造次陈馀方解印,从容杨震却怀金。zào cì chén yú fāng jiě yìn,cóng róng yáng zhèn què huái jīn。

纪事

周霆震

万斛北盐扃海隅,迩来商贩竞南趋。wàn hú běi yán jiōng hǎi yú,ěr lái shāng fàn jìng nán qū。
去年今日城中价,一贯文才十四铢。qù nián jīn rì chéng zhōng jià,yī guàn wén cái shí sì zhū。