古诗词

和周景远见寄

赵孟頫

四海多兄弟,交情子独亲。sì hǎi duō xiōng dì,jiāo qíng zi dú qīn。
方将寻舴艋,何意画麒麟。fāng jiāng xún zé měng,hé yì huà qí lín。
簿领淹豪士,江湖著散人。bù lǐng yān háo shì,jiāng hú zhù sàn rén。
相看俱老大,喜见二毛新。xiāng kàn jù lǎo dà,xǐ jiàn èr máo xīn。
赵孟頫

赵孟頫

赵孟頫(1254—1322),字子昂,号松雪,松雪道人,又号水精宫道人、鸥波,中年曾作孟俯,汉族,吴兴(今浙江湖州)人。元代著名画家,楷书四大家(欧阳询、颜真卿、柳公权、赵孟頫)之一。赵孟頫博学多才,能诗善文,懂经济,工书法,精绘艺,擅金石,通律吕,解鉴赏。特别是书法和绘画成就最高,开创元代新画风,被称为“元人冠冕”。他也善篆、隶、真、行、草书,尤以楷、行书著称于世。 赵孟頫的作品>>

猜您喜欢

和姚子敬秋怀五首

赵孟頫

野旷天高木叶疏,水清沙白鸟相呼。yě kuàng tiān gāo mù yè shū,shuǐ qīng shā bái niǎo xiāng hū。
胡笳处处军麾满,鬼哭村村汉月孤。hú jiā chù chù jūn huī mǎn,guǐ kū cūn cūn hàn yuè gū。
新亭举目山河异,故国伤神梦寐俱。xīn tíng jǔ mù shān hé yì,gù guó shāng shén mèng mèi jù。
黄菊欲开人卧病,可怜三径已荒芜。huáng jú yù kāi rén wò bìng,kě lián sān jìng yǐ huāng wú。

岳鄂王墓

赵孟頫

鄂王坟上草离离,秋日荒凉石兽危。è wáng fén shàng cǎo lí lí,qiū rì huāng liáng shí shòu wēi。
南渡君臣轻社稷,中原父老望旌旗。nán dù jūn chén qīng shè jì,zhōng yuán fù lǎo wàng jīng qí。
英雄已死嗟何及,天下中分遂不支。yīng xióng yǐ sǐ jiē hé jí,tiān xià zhōng fēn suì bù zhī。
莫向西湖歌此曲,水光山色不胜悲。mò xiàng xī hú gē cǐ qū,shuǐ guāng shān sè bù shèng bēi。

溪上

赵孟頫

溪上东风吹柳花,溪头春水净无沙。xī shàng dōng fēng chuī liǔ huā,xī tóu chūn shuǐ jìng wú shā。
白鸥自信无机事,玄鸟犹知有岁华。bái ōu zì xìn wú jī shì,xuán niǎo yóu zhī yǒu suì huá。
锦缆牙樯非昨梦,凤笙龙管是谁家?jǐn lǎn yá qiáng fēi zuó mèng,fèng shēng lóng guǎn shì shuí jiā?
令人苦忆东陵子,拟问田园学种瓜。lìng rén kǔ yì dōng líng zi,nǐ wèn tián yuán xué zhǒng guā。

次韵端父和鲜于伯几所寄诗

赵孟頫

画舸西湖到处游,别来飞梦到杭州。huà gě xī hú dào chù yóu,bié lái fēi mèng dào háng zhōu。
百年底用忧千岁,一日相思似几秋?bǎi nián dǐ yòng yōu qiān suì,yī rì xiāng sī shì jǐ qiū?
苦忆东南多胜事,空吟西北有高楼。kǔ yì dōng nán duō shèng shì,kōng yín xī běi yǒu gāo lóu。
只今赖有刘公干,时写新诗解客愁。zhǐ jīn lài yǒu liú gōng gàn,shí xiě xīn shī jiě kè chóu。

至元庚辰繇集贤出知济南暂还吴兴赋诗书怀二首

赵孟頫

五年京国误蒙恩,乍到江南似梦魂。wǔ nián jīng guó wù méng ēn,zhà dào jiāng nán shì mèng hún。
云影时移半山黑,水痕新涨一溪浑。yún yǐng shí yí bàn shān hēi,shuǐ hén xīn zhǎng yī xī hún。
宦途久有曼容志,婚娶终寻尚子言。huàn tú jiǔ yǒu màn róng zhì,hūn qǔ zhōng xún shàng zi yán。
政为疏慵无补报,非干高尚慕丘园。zhèng wèi shū yōng wú bǔ bào,fēi gàn gāo shàng mù qiū yuán。

至元庚辰繇集贤出知济南暂还吴兴赋诗书怀二首

赵孟頫

多病相如已倦游,思归张翰况逢秋。duō bìng xiāng rú yǐ juàn yóu,sī guī zhāng hàn kuàng féng qiū。
鲈鱼莼菜俱无恙,鸿雁稻粱非所求。lú yú chún cài jù wú yàng,hóng yàn dào liáng fēi suǒ qiú。
空有丹心依魏阙,又携十口过齐州。kōng yǒu dān xīn yī wèi quē,yòu xié shí kǒu guò qí zhōu。
闲身却羡沙头鹭,飞去飞来百自由。xián shēn què xiàn shā tóu lù,fēi qù fēi lái bǎi zì yóu。

趵突泉

赵孟頫

泺水发源天下无,平地涌出白玉壶。luò shuǐ fā yuán tiān xià wú,píng dì yǒng chū bái yù hú。
谷虚久恐元气泄,岁旱不愁东海枯。gǔ xū jiǔ kǒng yuán qì xiè,suì hàn bù chóu dōng hǎi kū。
云雾润蒸华不注,波涛声震大明湖。yún wù rùn zhēng huá bù zhù,bō tāo shēng zhèn dà míng hú。
时来泉上濯尘土,冰雪满怀清兴孤。shí lái quán shàng zhuó chén tǔ,bīng xuě mǎn huái qīng xīng gū。

继郑鹏南书怀

赵孟頫

岂不怀归苦未闲,宦情羁思不成欢。qǐ bù huái guī kǔ wèi xián,huàn qíng jī sī bù chéng huān。
可能治郡如龚遂,只合临流似幼安。kě néng zhì jùn rú gōng suì,zhǐ hé lín liú shì yòu ān。
棋局懒从先处著,医方留取用时看。qí jú lǎn cóng xiān chù zhù,yī fāng liú qǔ yòng shí kàn。
夜来梦到苕溪上,一枕清风五月寒。yè lái mèng dào sháo xī shàng,yī zhěn qīng fēng wǔ yuè hán。

德清闲居

赵孟頫

已无新梦到清都,空有高情学隐居。yǐ wú xīn mèng dào qīng dōu,kōng yǒu gāo qíng xué yǐn jū。
贫尚典衣贪购画,病思弃研厌求书。pín shàng diǎn yī tān gòu huà,bìng sī qì yán yàn qiú shū。
圉人焚积夜防虎,溪女叩扉朝卖鱼。yǔ rén fén jī yè fáng hǔ,xī nǚ kòu fēi cháo mài yú。
困即枕书饥即饭,谋生自笑一何疏。kùn jí zhěn shū jī jí fàn,móu shēng zì xiào yī hé shū。

题山堂

赵孟頫

手种青松一万栽,山堂留得翠屏隈。shǒu zhǒng qīng sōng yī wàn zāi,shān táng liú dé cuì píng wēi。
推窗绿树排檐入,临水红桃对镜开。tuī chuāng lǜ shù pái yán rù,lín shuǐ hóng táo duì jìng kāi。
山雉雊迎朝日去,野禽啼傍夕阳来。shān zhì gòu yíng cháo rì qù,yě qín tí bàng xī yáng lái。
老妻亦有幽栖意,数日迟留不肯回。lǎo qī yì yǒu yōu qī yì,shù rì chí liú bù kěn huí。

海子上即事与李子构同赋

赵孟頫

小姬劝客倒金壶,家近荷花似镜湖。xiǎo jī quàn kè dào jīn hú,jiā jìn hé huā shì jìng hú。
游骑等闲来洗马,舞靴轻妙迅飞凫。yóu qí děng xián lái xǐ mǎ,wǔ xuē qīng miào xùn fēi fú。
油云判污缠头锦,粉污生怜络臂珠。yóu yún pàn wū chán tóu jǐn,fěn wū shēng lián luò bì zhū。
只有道人尘境静,一襟凉思咏风雩。zhǐ yǒu dào rén chén jìng jìng,yī jīn liáng sī yǒng fēng yú。

重用韵

赵孟頫

更从何处访蓬壶,花满平堤水满湖。gèng cóng hé chù fǎng péng hú,huā mǎn píng dī shuǐ mǎn hú。
韩嫣金丸落飞鸟,王乔仙履下双凫。hán yān jīn wán luò fēi niǎo,wáng qiáo xiān lǚ xià shuāng fú。
姬姜自爱千金貌,游侠轻量一斛珠。jī jiāng zì ài qiān jīn mào,yóu xiá qīng liàng yī hú zhū。
我老不知年少事,水边行散似春雩。wǒ lǎo bù zhī nián shǎo shì,shuǐ biān xíng sàn shì chūn yú。

送杜伯玉四川行省都事

赵孟頫

浣花溪上草堂存,今见能诗几代孙。huàn huā xī shàng cǎo táng cún,jīn jiàn néng shī jǐ dài sūn。
橘刺藤梢隐丛竹,椒浆桂酒荐芳荪。jú cì téng shāo yǐn cóng zhú,jiāo jiāng guì jiǔ jiàn fāng sūn。
日长画省文书静,春近岷江雪浪奔。rì zhǎng huà shěng wén shū jìng,chūn jìn mín jiāng xuě làng bēn。
我向东吴君向蜀,别离从古解销魂。wǒ xiàng dōng wú jūn xiàng shǔ,bié lí cóng gǔ jiě xiāo hún。

次韵李秀才见赠

赵孟頫

曾是先皇侍从班,龙髯飞去竟难攀。céng shì xiān huáng shì cóng bān,lóng rán fēi qù jìng nán pān。
重来赤日黄尘里,梦到清泉白石间。zhòng lái chì rì huáng chén lǐ,mèng dào qīng quán bái shí jiān。
岂有文章供世用,久判渔钓与云闲。qǐ yǒu wén zhāng gōng shì yòng,jiǔ pàn yú diào yǔ yún xián。
何当便理南归棹,呼酒登楼看弁山。hé dāng biàn lǐ nán guī zhào,hū jiǔ dēng lóu kàn biàn shān。

人日立春

赵孟頫

今年人日与春并,人得春来喜气迎。jīn nián rén rì yǔ chūn bìng,rén dé chūn lái xǐ qì yíng。
宫柳风微金缕重,御沟冰泮玉鳞生。gōng liǔ fēng wēi jīn lǚ zhòng,yù gōu bīng pàn yù lín shēng。
阴消已觉馀寒散,阳长争看晓日明。yīn xiāo yǐ jué yú hán sàn,yáng zhǎng zhēng kàn xiǎo rì míng。
霜鬓彩幡浑不称,强题新句慰羁情。shuāng bìn cǎi fān hún bù chēng,qiáng tí xīn jù wèi jī qíng。
1591234567»