古诗词

和姚子敬秋怀五首

赵孟頫

吴宫烟冷水空流,惨澹风云暗九秋。wú gōng yān lěng shuǐ kōng liú,cǎn dàn fēng yún àn jiǔ qiū。
禾黍故基曾驻辇,芙蓉高阁迥添愁。hé shǔ gù jī céng zhù niǎn,fú róng gāo gé jiǒng tiān chóu。
绣楹锦柱蛟龙泣,金沓瑶阶鹿豕游。xiù yíng jǐn zhù jiāo lóng qì,jīn dá yáo jiē lù shǐ yóu。
宋玉平生最萧索,欲将《九辩》赋离忧。sòng yù píng shēng zuì xiāo suǒ,yù jiāng jiǔ biàn fù lí yōu。
赵孟頫

赵孟頫

赵孟頫(1254—1322),字子昂,号松雪,松雪道人,又号水精宫道人、鸥波,中年曾作孟俯,汉族,吴兴(今浙江湖州)人。元代著名画家,楷书四大家(欧阳询、颜真卿、柳公权、赵孟頫)之一。赵孟頫博学多才,能诗善文,懂经济,工书法,精绘艺,擅金石,通律吕,解鉴赏。特别是书法和绘画成就最高,开创元代新画风,被称为“元人冠冕”。他也善篆、隶、真、行、草书,尤以楷、行书著称于世。 赵孟頫的作品>>

猜您喜欢

次韵周公谨见赠

赵孟頫

池鱼思故渊,槛兽念旧薮。chí yú sī gù yuān,kǎn shòu niàn jiù sǒu。
官曹困窘束,卯入常尽酉。guān cáo kùn jiǒng shù,mǎo rù cháng jǐn yǒu。
简书督期会,何用传不朽。jiǎn shū dū qī huì,hé yòng chuán bù xiǔ。
十年从世故,尘土满衣袖。shí nián cóng shì gù,chén tǔ mǎn yī xiù。
归来忽相见,忘此离别久。guī lái hū xiāng jiàn,wàng cǐ lí bié jiǔ。
缅想德翁隐,坐羡沮溺耦。miǎn xiǎng dé wēng yǐn,zuò xiàn jǔ nì ǒu。
新诗使我和,矉里忘己丑。xīn shī shǐ wǒ hé,pín lǐ wàng jǐ chǒu。
平生知我者,颇亦似公否?píng shēng zhī wǒ zhě,pǒ yì shì gōng fǒu?
山林期晚岁,鸡黍共尊酒。shān lín qī wǎn suì,jī shǔ gòng zūn jiǔ。
却笑桓公言,凄然汉南柳。què xiào huán gōng yán,qī rán hàn nán liǔ。

哀鲜于伯几

赵孟頫

生别有再逢,死别终古隔。shēng bié yǒu zài féng,sǐ bié zhōng gǔ gé。
君死己五年,追痛犹一日。jūn sǐ jǐ wǔ nián,zhuī tòng yóu yī rì。
我生大江南,君长淮水北。wǒ shēng dà jiāng nán,jūn zhǎng huái shuǐ běi。
忆昨闻令名,官舍始相识。yì zuó wén lìng míng,guān shě shǐ xiāng shí。
我方二十馀,君发黑如漆。wǒ fāng èr shí yú,jūn fā hēi rú qī。
契合无间言,一见同宿昔。qì hé wú jiān yán,yī jiàn tóng sù xī。
春游每拿舟,夜坐常促席。chūn yóu měi ná zhōu,yè zuò cháng cù xí。
气豪声若钟,意愤髯屡戟。qì háo shēng ruò zhōng,yì fèn rán lǚ jǐ。
谈谐杂叫啸,议论造精覈。tán xié zá jiào xiào,yì lùn zào jīng hé。
巍煌商鼎制,驵骏汉马式。wēi huáng shāng dǐng zhì,zǎng jùn hàn mǎ shì。
奇文既同赏,疑义或共析。qí wén jì tóng shǎng,yí yì huò gòng xī。
锦囊装玉轴,妙绝晋唐迹。jǐn náng zhuāng yù zhóu,miào jué jìn táng jì。
粲然极炫曜,观者咸辟易。càn rán jí xuàn yào,guān zhě xián pì yì。
非君有精鉴,畴能萃奇物。fēi jūn yǒu jīng jiàn,chóu néng cuì qí wù。
最后得玉钩,雕琢螭盘屈。zuì hòu dé yù gōu,diāo zuó chī pán qū。
握手传玩馀,欢喜见颜色。wò shǒu chuán wán yú,huān xǐ jiàn yán sè。
刻意学古书,池水欲尽黑。kè yì xué gǔ shū,chí shuǐ yù jǐn hēi。
书记往来间,彼此各有得。shū jì wǎng lái jiān,bǐ cǐ gè yǒu dé。
我时学钟法,写君先墓石。wǒ shí xué zhōng fǎ,xiě jūn xiān mù shí。
江南君所乐,地气苦下湿。jiāng nán jūn suǒ lè,dì qì kǔ xià shī。
安知从事衫,竟卒奉常职。ān zhī cóng shì shān,jìng zú fèng cháng zhí。
至今屏障间,不忍睹遗墨。zhì jīn píng zhàng jiān,bù rěn dǔ yí mò。
凄凉方井路,松竹荫真宅。qī liáng fāng jǐng lù,sōng zhú yīn zhēn zhái。
乾坤清气少,人物世罕觌。qián kūn qīng qì shǎo,rén wù shì hǎn dí。
绯袍俨画像,对之泪沾臆。fēi páo yǎn huà xiàng,duì zhī lèi zhān yì。
宇宙一何悠,悲酸岂终极。yǔ zhòu yī hé yōu,bēi suān qǐ zhōng jí。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

田家重元日,置酒会邻里。tián jiā zhòng yuán rì,zhì jiǔ huì lín lǐ。
小大易新衣,相戒未明起。xiǎo dà yì xīn yī,xiāng jiè wèi míng qǐ。
老翁年已迈,含笑弄孙子。lǎo wēng nián yǐ mài,hán xiào nòng sūn zi。
老妪惠且慈,白发被两耳。lǎo yù huì qiě cí,bái fā bèi liǎng ěr。
杯盘且罗列,饮食致甘旨。bēi pán qiě luó liè,yǐn shí zhì gān zhǐ。
相呼团栾坐,聊慰衰暮齿。xiāng hū tuán luán zuò,liáo wèi shuāi mù chǐ。
田硗藉人力,粪壤要锄理。tián qiāo jí rén lì,fèn rǎng yào chú lǐ。
新岁不敢闲,农事自兹始。xīn suì bù gǎn xián,nóng shì zì zī shǐ。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

东风吹原野,地冻亦已消。dōng fēng chuī yuán yě,dì dòng yì yǐ xiāo。
早觉农事动,荷锄过相招。zǎo jué nóng shì dòng,hé chú guò xiāng zhāo。
迟迟朝日上,炊烟出林梢。chí chí cháo rì shàng,chuī yān chū lín shāo。
土膏脉既起,良耜利若刀。tǔ gāo mài jì qǐ,liáng sì lì ruò dāo。
高低遍翻垦,宿草不待烧。gāo dī biàn fān kěn,sù cǎo bù dài shāo。
幼妇颇能家,井臼常自操。yòu fù pǒ néng jiā,jǐng jiù cháng zì cāo。
散灰缘旧俗,门径环周遭。sàn huī yuán jiù sú,mén jìng huán zhōu zāo。
所冀岁有成,殷勤在今朝。suǒ jì suì yǒu chéng,yīn qín zài jīn cháo。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

良农知土性,肥瘠有不同。liáng nóng zhī tǔ xìng,féi jí yǒu bù tóng。
时至万物生,芽蘖由地中。shí zhì wàn wù shēng,yá niè yóu dì zhōng。
秉耒向畎亩,忽遍西与东。bǐng lěi xiàng quǎn mǔ,hū biàn xī yǔ dōng。
举家往于田,劳瘁在尔农。jǔ jiā wǎng yú tián,láo cuì zài ěr nóng。
春雨及时降,被野何蒙蒙。chūn yǔ jí shí jiàng,bèi yě hé méng méng。
乘兹各布种,庶望西成功。chéng zī gè bù zhǒng,shù wàng xī chéng gōng。
培根利秋实,仰天望年丰。péi gēn lì qiū shí,yǎng tiān wàng nián fēng。
但使阴阳和,自然仓廪充。dàn shǐ yīn yáng hé,zì rán cāng lǐn chōng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

孟夏土加润,苗生无近远。mèng xià tǔ jiā rùn,miáo shēng wú jìn yuǎn。
漫漫冒浅陂,芃芃被长阪。màn màn mào qiǎn bēi,péng péng bèi zhǎng bǎn。
嘉谷虽已殖,恶草亦滋蔓。jiā gǔ suī yǐ zhí,è cǎo yì zī màn。
君子与小人,并处必为患。jūn zi yǔ xiǎo rén,bìng chù bì wèi huàn。
朝朝荷锄往,薅耨忘疲倦。cháo cháo hé chú wǎng,hāo nòu wàng pí juàn。
旦随鸟雀起,归与牛羊晚。dàn suí niǎo què qǐ,guī yǔ niú yáng wǎn。
有妇念将饥,过午可无饭。yǒu fù niàn jiāng jī,guò wǔ kě wú fàn。
一饱不易得,念此独长叹。yī bǎo bù yì dé,niàn cǐ dú zhǎng tàn。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

仲夏苦雨乾,二麦先后熟。zhòng xià kǔ yǔ qián,èr mài xiān hòu shú。
南风吹陇亩,惠气散清淑。nán fēng chuī lǒng mǔ,huì qì sàn qīng shū。
是为农夫庆,所望实其腹。shì wèi nóng fū qìng,suǒ wàng shí qí fù。
酤酒醉比邻,语笑声满屋。gū jiǔ zuì bǐ lín,yǔ xiào shēng mǎn wū。
纷然收穫罢,高廪起相属。fēn rán shōu huò bà,gāo lǐn qǐ xiāng shǔ。
有周成王业,后稷播百谷。yǒu zhōu chéng wáng yè,hòu jì bō bǎi gǔ。
皇天贻来牟,长世自兹卜。huáng tiān yí lái móu,zhǎng shì zì zī bo。
愿言仍岁稔,四海尽蒙福。yuàn yán réng suì rěn,sì hǎi jǐn méng fú。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

当昼耘水田,农夫亦良苦。dāng zhòu yún shuǐ tián,nóng fū yì liáng kǔ。
赤日背欲裂,白汗洒如雨。chì rì bèi yù liè,bái hàn sǎ rú yǔ。
匍匐行水中,泥淖及腰膂。pú fú xíng shuǐ zhōng,ní nào jí yāo lǚ。
新苗抽利剑,割肤何痛楚。xīn miáo chōu lì jiàn,gē fū hé tòng chǔ。
夫耘妇当馌,奔走及亭午。fū yún fù dāng yè,bēn zǒu jí tíng wǔ。
无时暂休息,不得避炎暑。wú shí zàn xiū xī,bù dé bì yán shǔ。
谁怜万民食,粒粒非易取。shuí lián wàn mín shí,lì lì fēi yì qǔ。
愿陈知稼穑,《无逸》传自古。yuàn chén zhī jià sè,wú yì chuán zì gǔ。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

大火既西流,凉风日凄厉。dà huǒ jì xī liú,liáng fēng rì qī lì。
古人重稼穑,力田在匪懈。gǔ rén zhòng jià sè,lì tián zài fěi xiè。
郊行省农事,禾黍何旆旆。jiāo xíng shěng nóng shì,hé shǔ hé pèi pèi。
碾以他山石,玉粒使人爱。niǎn yǐ tā shān shí,yù lì shǐ rén ài。
大祀须粢盛,一一稽古制。dà sì xū zī shèng,yī yī jī gǔ zhì。
是为五谷长,异彼稊与稗。shì wèi wǔ gǔ zhǎng,yì bǐ tí yǔ bài。
炊之香且美,可用享上帝。chuī zhī xiāng qiě měi,kě yòng xiǎng shàng dì。
岂惟足食人,一饱有所待。qǐ wéi zú shí rén,yī bǎo yǒu suǒ dài。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

白露下百草,茎叶日纷委。bái lù xià bǎi cǎo,jīng yè rì fēn wěi。
是时禾黍登,充积遍都鄙。shì shí hé shǔ dēng,chōng jī biàn dōu bǐ。
在郊既千庾,入邑复万轨。zài jiāo jì qiān yǔ,rù yì fù wàn guǐ。
人言田家乐,此乐谁可比?rén yán tián jiā lè,cǐ lè shuí kě bǐ?
租赋以输官,所馀足储峙。zū fù yǐ shū guān,suǒ yú zú chǔ zhì。
不然风雪至,冻馁及妻子。bù rán fēng xuě zhì,dòng něi jí qī zi。
优游茅檐下,庶可以卒岁。yōu yóu máo yán xià,shù kě yǐ zú suì。
太平元有象,治世乃如此。tài píng yuán yǒu xiàng,zhì shì nǎi rú cǐ。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

大家饶米面,何啻百室盈。dà jiā ráo mǐ miàn,hé chì bǎi shì yíng。
纵复人力多,舂磨常不停。zòng fù rén lì duō,chōng mó cháng bù tíng。
激水转大轮,硙碾亦易成。jī shuǐ zhuǎn dà lún,wéi niǎn yì yì chéng。
古人有机智,用之可厚生。gǔ rén yǒu jī zhì,yòng zhī kě hòu shēng。
朝出连百车,暮入还满庭。cháo chū lián bǎi chē,mù rù hái mǎn tíng。
勾稽数多寡,必假布算精。gōu jī shù duō guǎ,bì jiǎ bù suàn jīng。
小人好争利,昼夜心营营。xiǎo rén hǎo zhēng lì,zhòu yè xīn yíng yíng。
君子贵知足,知足万虑轻。jūn zi guì zhī zú,zhī zú wàn lǜ qīng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

孟冬农事毕,谷粟既已藏。mèng dōng nóng shì bì,gǔ sù jì yǐ cáng。
弥望四野空,稿秸亦在场。mí wàng sì yě kōng,gǎo jiē yì zài chǎng。
朝廷政方理,庶事和阴阳。cháo tíng zhèng fāng lǐ,shù shì hé yīn yáng。
所以频岁登,不忧旱与蝗。suǒ yǐ pín suì dēng,bù yōu hàn yǔ huáng。
置酒燕乡里,尊老列上行。zhì jiǔ yàn xiāng lǐ,zūn lǎo liè shàng xíng。
肴羞不厌多,炰羔复烹羊。yáo xiū bù yàn duō,páo gāo fù pēng yáng。
纵饮穷日夕,为乐殊未央。zòng yǐn qióng rì xī,wèi lè shū wèi yāng。
祷天祝圣人,万年长寿昌。dǎo tiān zhù shèng rén,wàn nián zhǎng shòu chāng。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

农家值丰年,乐事日熙熙。nóng jiā zhí fēng nián,lè shì rì xī xī。
黑黍可酿酒,在牢羊豕肥。hēi shǔ kě niàng jiǔ,zài láo yáng shǐ féi。
东邻有一女,西邻有一儿。dōng lín yǒu yī nǚ,xī lín yǒu yī ér。
儿年十五六,女大亦可笄。ér nián shí wǔ liù,nǚ dà yì kě jī。
财礼不求备,多少取随宜。cái lǐ bù qiú bèi,duō shǎo qǔ suí yí。
冬前与冬后,昏嫁利此时。dōng qián yǔ dōng hòu,hūn jià lì cǐ shí。
但愿子孙多,门户可扶持。dàn yuàn zi sūn duō,mén hù kě fú chí。
女当力蚕桑,男当力耘耔。nǚ dāng lì cán sāng,nán dāng lì yún zǐ。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

一日不力作,一日食不足。yī rì bù lì zuò,yī rì shí bù zú。
惨淡岁云莫,风雪入破屋。cǎn dàn suì yún mò,fēng xuě rù pò wū。
老农气力衰,伛偻腰背曲。lǎo nóng qì lì shuāi,yǔ lóu yāo bèi qū。
索绹民事急,昼夜互相续。suǒ táo mín shì jí,zhòu yè hù xiāng xù。
饭牛欲牛肥,茭稿亦预蓄。fàn niú yù niú féi,jiāo gǎo yì yù xù。
蹇驴虽劣弱,挽车致百斛。jiǎn lǘ suī liè ruò,wǎn chē zhì bǎi hú。
农家极劳苦,岁岂恒稔熟。nóng jiā jí láo kǔ,suì qǐ héng rěn shú。
能知稼穑艰,天下自蒙福。néng zhī jià sè jiān,tiān xià zì méng fú。

题耕织图二十四首奉懿旨撰耕

赵孟頫

正月新献岁,最先理农器。zhèng yuè xīn xiàn suì,zuì xiān lǐ nóng qì。
女工并时兴,蚕室临期治。nǚ gōng bìng shí xīng,cán shì lín qī zhì。
初阳力未胜,早春尚寒气。chū yáng lì wèi shèng,zǎo chūn shàng hán qì。
窗户当奥密,勿使风雨至。chuāng hù dāng ào mì,wù shǐ fēng yǔ zhì。
田畴耕耨动,敢不修耒耜。tián chóu gēng nòu dòng,gǎn bù xiū lěi sì。
经冬牛力弱,相戒勤饭饲。jīng dōng niú lì ruò,xiāng jiè qín fàn sì。
万事非预备,仓卒恐不易。wàn shì fēi yù bèi,cāng zú kǒng bù yì。
田家亦良苦,舍此复何计。tián jiā yì liáng kǔ,shě cǐ fù hé jì。