古诗词

奉听玘法师讲楞伽经,留别

张昱

玘公注经回,于世无所慕。qǐ gōng zhù jīng huí,yú shì wú suǒ mù。
结坛在南坞,心与道为务。jié tán zài nán wù,xīn yǔ dào wèi wù。
行苦缁素归,律严鬼神护。xíng kǔ zī sù guī,lǜ yán guǐ shén hù。
吾从挹清芬,肺腑久皈附。wú cóng yì qīng fēn,fèi fǔ jiǔ guī fù。
仰聆楞伽旨,灌顶发甘露。yǎng líng léng gā zhǐ,guàn dǐng fā gān lù。
四众瞻礼间,绕床天花雨。sì zhòng zhān lǐ jiān,rào chuáng tiān huā yǔ。
古无雪山子,我愿黄金铸。gǔ wú xuě shān zi,wǒ yuàn huáng jīn zhù。
兹行匪漫游,实以闻经故。zī xíng fěi màn yóu,shí yǐ wén jīng gù。
初地谁不明,末法自迷误。chū dì shuí bù míng,mò fǎ zì mí wù。
不谓攴道林,犹识许玄度。bù wèi pū dào lín,yóu shí xǔ xuán dù。
忻然酬宿愿,言笑亦已屡。xīn rán chóu sù yuàn,yán xiào yì yǐ lǚ。
出寺且复留,徘徊川光暮。chū sì qiě fù liú,pái huái chuān guāng mù。
还当理轻楫,时到茅家步。hái dāng lǐ qīng jí,shí dào máo jiā bù。
师既不忘予,予忘南坞路。shī jì bù wàng yǔ,yǔ wàng nán wù lù。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

请复朱娥庙诗

张昱

上虞朱回有孝女,十岁过于烈丈夫。shàng yú zhū huí yǒu xiào nǚ,shí suì guò yú liè zhàng fū。
义感皇天存祖母,身轻白刃御强徒。yì gǎn huáng tiān cún zǔ mǔ,shēn qīng bái rèn yù qiáng tú。
朝廷既已载宋史,民德从之厚海隅。cháo tíng jì yǐ zài sòng shǐ,mín dé cóng zhī hòu hǎi yú。
事上太常须有议,肯教无庙荐潢污。shì shàng tài cháng xū yǒu yì,kěn jiào wú miào jiàn huáng wū。

奉萱堂,为陈彦廉作

张昱

綦履鸣环左右间,佳儿佳妇及承欢。qí lǚ míng huán zuǒ yòu jiān,jiā ér jiā fù jí chéng huān。
天回白日临瑶席,风约红萱压画栏。tiān huí bái rì lín yáo xí,fēng yuē hóng xuān yā huà lán。
小管注春情婉婉,长裙曳翠佩珊珊。xiǎo guǎn zhù chūn qíng wǎn wǎn,zhǎng qún yè cuì pèi shān shān。
孺人贞俭存家训,不使屏帷绣孔鸾。rú rén zhēn jiǎn cún jiā xùn,bù shǐ píng wéi xiù kǒng luán。

十二月,白牡丹为吕经历赋

张昱

濠泗蒙恩得放回,牡丹犹寄旧亭台。háo sì méng ēn dé fàng huí,mǔ dān yóu jì jiù tíng tái。
忽惊花向腊前发,却是春从天上来。hū jīng huā xiàng là qián fā,què shì chūn cóng tiān shàng lái。
欢动山城传好语,兆徵幕府得良才。huān dòng shān chéng chuán hǎo yǔ,zhào zhēng mù fǔ dé liáng cái。
灵根自是南方种,只合移归上苑栽。líng gēn zì shì nán fāng zhǒng,zhǐ hé yí guī shàng yuàn zāi。

与胡奎言诗

张昱

咏歌终日莫予违,可与言诗竟日稀。yǒng gē zhōng rì mò yǔ wéi,kě yǔ yán shī jìng rì xī。
风雅不删真妙制,性情所得是天机。fēng yǎ bù shān zhēn miào zhì,xìng qíng suǒ dé shì tiān jī。
尽知金翠涂屏雀,未见丹青画衮衣。jǐn zhī jīn cuì tú píng què,wèi jiàn dān qīng huà gǔn yī。
杜甫当年评众作,鲸鱼碧海敢云非?dù fǔ dāng nián píng zhòng zuò,jīng yú bì hǎi gǎn yún fēi?

题白云丈室

张昱

空门真足了吾生,一到翛然万虑轻。kōng mén zhēn zú le wú shēng,yī dào xiāo rán wàn lǜ qīng。
下榻偶然清话久,推窗唯见白云横。xià tà ǒu rán qīng huà jiǔ,tuī chuāng wéi jiàn bái yún héng。
银煎瀹茗沙弥黠,宿火添香侍者清。yín jiān yuè míng shā mí xiá,sù huǒ tiān xiāng shì zhě qīng。
甚愧主僧知我辈,碧纱窗染待题名。shén kuì zhǔ sēng zhī wǒ bèi,bì shā chuāng rǎn dài tí míng。

留题天目尊师,并题苍古诗卷

张昱

苍古仰闻君一语,当时岩壑顿生春。cāng gǔ yǎng wén jūn yī yǔ,dāng shí yán hè dùn shēng chūn。
承恩屡入九重殿,出对尝先十七人。chéng ēn lǚ rù jiǔ zhòng diàn,chū duì cháng xiān shí qī rén。
中使饭传诸宝器,内庭坐赐杂花茵。zhōng shǐ fàn chuán zhū bǎo qì,nèi tíng zuò cì zá huā yīn。
自天沛泽诚稀遇,拜舞还山洗幻尘。zì tiān pèi zé chéng xī yù,bài wǔ hái shān xǐ huàn chén。

元日大雪

张昱

东风吹雪逐年新,洗尽街头万马尘。dōng fēng chuī xuě zhú nián xīn,xǐ jǐn jiē tóu wàn mǎ chén。
桃板谩题新得句,椒觞偏醉少年人。táo bǎn mán tí xīn dé jù,jiāo shāng piān zuì shǎo nián rén。
江山未觉非前日,老大犹怜有此身。jiāng shān wèi jué fēi qián rì,lǎo dà yóu lián yǒu cǐ shēn。
稚子老妻能慰藉,辛盘聊复贺青春。zhì zi lǎo qī néng wèi jí,xīn pán liáo fù hè qīng chūn。

搜索旧稿有感

张昱

抖擞蓬尘纸一窠,束之高阁又何多!dǒu sǒu péng chén zhǐ yī kē,shù zhī gāo gé yòu hé duō!
百年公论竟无定,千古文章将奈何?bǎi nián gōng lùn jìng wú dìng,qiān gǔ wén zhāng jiāng nài hé?
大雅未应终绝响,离骚可谓极颓波。dà yǎ wèi yīng zhōng jué xiǎng,lí sāo kě wèi jí tuí bō。
仲尼删后诗三百,谁与升堂取瑟歌?zhòng ní shān hòu shī sān bǎi,shuí yǔ shēng táng qǔ sè gē?

癸亥立春,在壬戌十二月二十五日

张昱

一岁两春应是闰,自题春帖自相怜。yī suì liǎng chūn yīng shì rùn,zì tí chūn tiē zì xiāng lián。
苟全性命君之赐,痛念文章儿不传。gǒu quán xìng mìng jūn zhī cì,tòng niàn wén zhāng ér bù chuán。
随俗辛盘惟赤手,省思旧物只青毡。suí sú xīn pán wéi chì shǒu,shěng sī jiù wù zhǐ qīng zhān。
土牛虽送馀寒在,未可重裘换薄绵。tǔ niú suī sòng yú hán zài,wèi kě zhòng qiú huàn báo mián。

元旦试笔

张昱

鸣玉趋朝已不堪,白头早赐老江南。míng yù qū cháo yǐ bù kān,bái tóu zǎo cì lǎo jiāng nán。
从心所欲过八十,屈指可谈无二三。cóng xīn suǒ yù guò bā shí,qū zhǐ kě tán wú èr sān。
献岁屠苏增甲子,发春萱草愿宜男。xiàn suì tú sū zēng jiǎ zi,fā chūn xuān cǎo yuàn yí nán。
儿扶拜答乡人处,只诵犹龙惟老聃。ér fú bài dá xiāng rén chù,zhǐ sòng yóu lóng wéi lǎo dān。

金山寺

张昱

六鳌捧出法王宫,楼阁居然积浪中。liù áo pěng chū fǎ wáng gōng,lóu gé jū rán jī làng zhōng。
门外鸥眠春水碧,堂前僧散夕阳红。mén wài ōu mián chūn shuǐ bì,táng qián sēng sàn xī yáng hóng。
扬州城郭高低树,瓜步帆樯上下风。yáng zhōu chéng guō gāo dī shù,guā bù fān qiáng shàng xià fēng。
人世几回江上梦,不堪垂老送飞鸿。rén shì jǐ huí jiāng shàng mèng,bù kān chuí lǎo sòng fēi hóng。

过周昉草庭有感

张昱

深青浅碧自盈盈,一片光风共晚晴。shēn qīng qiǎn bì zì yíng yíng,yī piàn guāng fēng gòng wǎn qíng。
意思不殊周茂叔,品题何藉郑康成?yì sī bù shū zhōu mào shū,pǐn tí hé jí zhèng kāng chéng?
郎君东阁诗曾咏,蝴蝶南园梦又惊。láng jūn dōng gé shī céng yǒng,hú dié nán yuán mèng yòu jīng。
辙迹到门怜草色,白头扶下小车行。zhé jì dào mén lián cǎo sè,bái tóu fú xià xiǎo chē xíng。

郭将军妻李氏挽诗

张昱

夫能以义徇孤忠,家国纲常事则同。fū néng yǐ yì xùn gū zhōng,jiā guó gāng cháng shì zé tóng。
中阃不逾贞妇节,大家何啻古人风?zhōng kǔn bù yú zhēn fù jié,dà jiā hé chì gǔ rén fēng?
机丝已断尘灯在,木主新题穗帐空。jī sī yǐ duàn chén dēng zài,mù zhǔ xīn tí suì zhàng kōng。
博士已铭坟上石,九泉深慰若堂封。bó shì yǐ míng fén shàng shí,jiǔ quán shēn wèi ruò táng fēng。

送徐生还台州

张昱

徐氏楼船且莫催,当筵有酒更徘徊。xú shì lóu chuán qiě mò cuī,dāng yán yǒu jiǔ gèng pái huái。
山留倒景日未晚,雪满大江潮正来。shān liú dào jǐng rì wèi wǎn,xuě mǎn dà jiāng cháo zhèng lái。
黄叶尽时寻雁荡,丹霞起处望天台。huáng yè jǐn shí xún yàn dàng,dān xiá qǐ chù wàng tiān tái。
楚人自觉多秋思,怀抱今因作赋开。chǔ rén zì jué duō qiū sī,huái bào jīn yīn zuò fù kāi。

安晚堂

张昱

有酒如渑不用谋,阿翁只合赋三休。yǒu jiǔ rú miǎn bù yòng móu,ā wēng zhǐ hé fù sān xiū。
乡闾可杖容称老,晚节能安自不忧。xiāng lǘ kě zhàng róng chēng lǎo,wǎn jié néng ān zì bù yōu。
丝竹闲情信陶写,起居惟适是温柔。sī zhú xián qíng xìn táo xiě,qǐ jū wéi shì shì wēn róu。
百年耆旧今谁在,且醉官窑大白瓯。bǎi nián qí jiù jīn shuí zài,qiě zuì guān yáo dà bái ōu。