古诗词

赠杨彦臣使还

张昱

使节何煌煌,骑从造我门。shǐ jié hé huáng huáng,qí cóng zào wǒ mén。
自陈世有通家旧,武冈太守之外孙。zì chén shì yǒu tōng jiā jiù,wǔ gāng tài shǒu zhī wài sūn。
俊哉舒侯贤宅相,执礼愈恭辞愈降。jùn zāi shū hóu xián zhái xiāng,zhí lǐ yù gōng cí yù jiàng。
老夫已是闭关人,甚厌传呼到闾巷。lǎo fū yǐ shì bì guān rén,shén yàn chuán hū dào lǘ xiàng。
须臾惊定还复悲,挽生近床为抱持。xū yú jīng dìng hái fù bēi,wǎn shēng jìn chuáng wèi bào chí。
尔外大父强健否,此来殊慰我所思。ěr wài dà fù qiáng jiàn fǒu,cǐ lái shū wèi wǒ suǒ sī。
黔阳到浙七千里,相问相看疑梦寐。qián yáng dào zhè qī qiān lǐ,xiāng wèn xiāng kàn yí mèng mèi。
祥符年贬祭酒公,安江之阳无乃是?xiáng fú nián biǎn jì jiǔ gōng,ān jiāng zhī yáng wú nǎi shì?
自从隔却苍梧云,只字片言无得闻。zì cóng gé què cāng wú yún,zhǐ zì piàn yán wú dé wén。
车书既同四海一,逢人每问旧参军。chē shū jì tóng sì hǎi yī,féng rén měi wèn jiù cān jūn。
立谈知生具才美,金钟大镛莫与比。lì tán zhī shēng jù cái měi,jīn zhōng dà yōng mò yǔ bǐ。
池上曾闻咏凤毛,诗中又见歌麟趾。chí shàng céng wén yǒng fèng máo,shī zhōng yòu jiàn gē lín zhǐ。
当今圣德及海隅,龙马出图龟负书。dāng jīn shèng dé jí hǎi yú,lóng mǎ chū tú guī fù shū。
直言治安容贾谊,喻蜀父老烦相如。zhí yán zhì ān róng jiǎ yì,yù shǔ fù lǎo fán xiāng rú。
心存忠孝在年少,县官劝驾能应诏。xīn cún zhōng xiào zài nián shǎo,xiàn guān quàn jià néng yīng zhào。
得时举步即青云,瑚琏从来在宗庙。dé shí jǔ bù jí qīng yún,hú liǎn cóng lái zài zōng miào。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

白菊

张昱

雪羽毵然欲满丛,秋香吹遍画阑东。xuě yǔ sān rán yù mǎn cóng,qiū xiāng chuī biàn huà lán dōng。
今宵白露今宵月,昨夜清霜昨夜风。jīn xiāo bái lù jīn xiāo yuè,zuó yè qīng shuāng zuó yè fēng。
朝灌尚于青蕊见,夕餐将与素霞同。cháo guàn shàng yú qīng ruǐ jiàn,xī cān jiāng yǔ sù xiá tóng。
数茎白发闲相对,谁识柴桑畤苎翁?shù jīng bái fā xián xiāng duì,shuí shí chái sāng zhì zhù wēng?

惊秋

张昱

城上高风散鼓鼙,楼头独客不胜悲。chéng shàng gāo fēng sàn gǔ pí,lóu tóu dú kè bù shèng bēi。
老婴世故嗟流落,病念乡关厌别离。lǎo yīng shì gù jiē liú luò,bìng niàn xiāng guān yàn bié lí。
仰面绛霄犹昨日,惊心黄叶又当时。yǎng miàn jiàng xiāo yóu zuó rì,jīng xīn huáng yè yòu dāng shí。
所悲骑省空名累,不是潘郎爱赋诗。suǒ bēi qí shěng kōng míng lèi,bù shì pān láng ài fù shī。

次林叔大都事韵四首其一

张昱

春来长是误佳期,鸩鸟雄鸠不可私。chūn lái zhǎng shì wù jiā qī,zhèn niǎo xióng jiū bù kě sī。
错认樱桃悬蟢子,悔将衫袖染鹅儿。cuò rèn yīng táo xuán xǐ zi,huǐ jiāng shān xiù rǎn é ér。
烧残蜡烛浑成泪,折断莲茎却是丝。shāo cán là zhú hún chéng lèi,zhé duàn lián jīng què shì sī。
辜负绿窗闲岁月,只教杨柳妒腰肢。gū fù lǜ chuāng xián suì yuè,zhǐ jiào yáng liǔ dù yāo zhī。

次林叔大都事韵四首其一

张昱

何处银鞍白鼻騧,忘将锦瑟数年华。hé chù yín ān bái bí guā,wàng jiāng jǐn sè shù nián huá。
渡头水急怜桃叶,陌上春狂信柳花。dù tóu shuǐ jí lián táo yè,mò shàng chūn kuáng xìn liǔ huā。
那得芳心对鹦鹉,泣将残泪付琵琶。nà dé fāng xīn duì yīng wǔ,qì jiāng cán lèi fù pí pá。
一身已自成惆怅,况是平阳十万家!yī shēn yǐ zì chéng chóu chàng,kuàng shì píng yáng shí wàn jiā!

次林叔大都事韵四首其一

张昱

莫谩题情在粉墙,藕丝终日系柔肠。mò mán tí qíng zài fěn qiáng,ǒu sī zhōng rì xì róu cháng。
不知汉主黄金屋,何似卢家白玉堂?bù zhī hàn zhǔ huáng jīn wū,hé shì lú jiā bái yù táng?
好梦自抛桃叶后,闲愁似过柳条长。hǎo mèng zì pāo táo yè hòu,xián chóu shì guò liǔ tiáo zhǎng。
无端收得番罗帕,彻夜蔷薇露水香。wú duān shōu dé fān luó pà,chè yè qiáng wēi lù shuǐ xiāng。

次林叔大都事韵四首其一

张昱

陈王当日赋凌波,写得风流也太多。chén wáng dāng rì fù líng bō,xiě dé fēng liú yě tài duō。
掌上玉鸾看教舞,云中青鸟使传歌。zhǎng shàng yù luán kàn jiào wǔ,yún zhōng qīng niǎo shǐ chuán gē。
情缄尺素鱼中字,恨织回文锦上梭。qíng jiān chǐ sù yú zhōng zì,hèn zhī huí wén jǐn shàng suō。
休信双星是牛女,年年波浪隔天河。xiū xìn shuāng xīng shì niú nǚ,nián nián bō làng gé tiān hé。

昔游

张昱

春到名园总是花,都城无处不繁华。chūn dào míng yuán zǒng shì huā,dōu chéng wú chù bù fán huá。
冠翘鹖尾朱袍盛,马顿金羁玉面斜。guān qiào hé wěi zhū páo shèng,mǎ dùn jīn jī yù miàn xié。
骑吏去忙官索酒,侯门散晚妓留车。qí lì qù máng guān suǒ jiǔ,hóu mén sàn wǎn jì liú chē。
党家贱妾粗豪惯,轻易银瓶雪水茶。dǎng jiā jiàn qiè cū háo guàn,qīng yì yín píng xuě shuǐ chá。

小王孙

张昱

貂帽貂裘美少年,圆牌通籍内门前。diāo mào diāo qiú měi shǎo nián,yuán pái tōng jí nèi mén qián。
新分草地缘游猎,旧赐彤弓未控弦。xīn fēn cǎo dì yuán yóu liè,jiù cì tóng gōng wèi kòng xián。
银瓮蒲萄春共载,玉鞍骄马日随牵。yín wèng pú táo chūn gòng zài,yù ān jiāo mǎ rì suí qiān。
穹庐一夜迷深雪,忘却朝天是醉眠。qióng lú yī yè mí shēn xuě,wàng què cháo tiān shì zuì mián。

汉未央宫榱题砚

张昱

雕墙峻宇几浮云,金石虽坚亦鲜存。diāo qiáng jùn yǔ jǐ fú yún,jīn shí suī jiān yì xiān cún。
秦宫三月已灰烬,汉瓦千年犹隶文。qín gōng sān yuè yǐ huī jìn,hàn wǎ qiān nián yóu lì wén。
改用尚能为砚器,得名何异在君门?gǎi yòng shàng néng wèi yàn qì,dé míng hé yì zài jūn mén?
咸阳土尽英雄骨,谁是榱题记主恩?xián yáng tǔ jǐn yīng xióng gǔ,shuí shì cuī tí jì zhǔ ēn?

匏瓜道人,为徐子贞赋

张昱

吾岂匏瓜系此生,道人玩世以为名。wú qǐ páo guā xì cǐ shēng,dào rén wán shì yǐ wèi míng。
百年雨露司荣悴,一日江湖见老成。bǎi nián yǔ lù sī róng cuì,yī rì jiāng hú jiàn lǎo chéng。
濩落情怀庄子瓠,浮沉踪迹楚王萍。huò luò qíng huái zhuāng zi hù,fú chén zōng jì chǔ wáng píng。
壶公借与龙为杖,抛著青鞋到处行。hú gōng jiè yǔ lóng wèi zhàng,pāo zhù qīng xié dào chù xíng。

秋声

张昱

自从大火西流后,渐觉凉风到竹林。zì cóng dà huǒ xī liú hòu,jiàn jué liáng fēng dào zhú lín。
李白已无当世志,宋郎又动少年心。lǐ bái yǐ wú dāng shì zhì,sòng láng yòu dòng shǎo nián xīn。
群阴得势夜声合,万物将穷杀气沉。qún yīn dé shì yè shēng hé,wàn wù jiāng qióng shā qì chén。
谩索雅琴弹一曲,徽弦绕指是商音。mán suǒ yǎ qín dàn yī qū,huī xián rào zhǐ shì shāng yīn。

七夕

张昱

天上何因有别离,人间谩自指佳期。tiān shàng hé yīn yǒu bié lí,rén jiān mán zì zhǐ jiā qī。
果如女嫁男婚事,何限风清月白时?guǒ rú nǚ jià nán hūn shì,hé xiàn fēng qīng yuè bái shí?
银汉几曾横鹊影,花盘空复罥蛛丝。yín hàn jǐ céng héng què yǐng,huā pán kōng fù juàn zhū sī。
今朝少妇心中事,只有回文锦字知。jīn cháo shǎo fù xīn zhōng shì,zhǐ yǒu huí wén jǐn zì zhī。

寄淮安夏掖斋

张昱

为感风花懒出门,每于时事鲜知闻。wèi gǎn fēng huā lǎn chū mén,měi yú shí shì xiān zhī wén。
江湖信远春空雁,僚佐情深日暮云。jiāng hú xìn yuǎn chūn kōng yàn,liáo zuǒ qíng shēn rì mù yún。
诗句好于何水部,官资高过杜司勋。shī jù hǎo yú hé shuǐ bù,guān zī gāo guò dù sī xūn。
海波不隔淮扬路,遥指蓬莱忆使君。hǎi bō bù gé huái yáng lù,yáo zhǐ péng lái yì shǐ jūn。

有馀清堂

张昱

连云骑省与之邻,可是高堂履舄频。lián yún qí shěng yǔ zhī lín,kě shì gāo táng lǚ xì pín。
湖水过云天似玉,山风吹酒月留人。hú shuǐ guò yún tiān shì yù,shān fēng chuī jiǔ yuè liú rén。
红绡贴肉扶歌板,翠羽妆头出舞茵。hóng xiāo tiē ròu fú gē bǎn,cuì yǔ zhuāng tóu chū wǔ yīn。
礼法岂为吾辈设,直须乐死百年身。lǐ fǎ qǐ wèi wú bèi shè,zhí xū lè sǐ bǎi nián shēn。

柬示二侄女

张昱

连宵骨肉梦相牵,二女洪都有信传。lián xiāo gǔ ròu mèng xiāng qiān,èr nǚ hóng dōu yǒu xìn chuán。
闻说长成浑屋喜,寄来针线得人怜。wén shuō zhǎng chéng hún wū xǐ,jì lái zhēn xiàn dé rén lián。
阿婆近日身差健,老婶经年病未痊。ā pó jìn rì shēn chà jiàn,lǎo shěn jīng nián bìng wèi quán。
尔叔治兵淮水上,使回怀抱觉凄然。ěr shū zhì bīng huái shuǐ shàng,shǐ huí huái bào jué qī rán。
9561234567»