古诗词

怀远亭诗,为东瓯镇抚谭济翁作

张昱

蚤年身逐兵尘起,鼻尖出火耳生风。zǎo nián shēn zhú bīng chén qǐ,bí jiān chū huǒ ěr shēng fēng。
马上飞尘虎添翅,出门志愿定远侯。mǎ shàng fēi chén hǔ tiān chì,chū mén zhì yuàn dìng yuǎn hóu。
果然持节镇东瓯,上宣德意化海俗。guǒ rán chí jié zhèn dōng ōu,shàng xuān dé yì huà hǎi sú。
鲸鲵灭迹波为收,古来镇将还如此。jīng ní miè jì bō wèi shōu,gǔ lái zhèn jiāng hái rú cǐ。
缓带轻裘接贤士,襄阳沈却岘山碑。huǎn dài qīng qiú jiē xián shì,xiāng yáng shěn què xiàn shān bēi。
水底鱼龙犹识字,国家承平千万年。shuǐ dǐ yú lóng yóu shí zì,guó jiā chéng píng qiān wàn nián。
军中之乐何可言,太牢五鼎餐壮士。jūn zhōng zhī lè hé kě yán,tài láo wǔ dǐng cān zhuàng shì。
从伶百戏陈广筵,山川不随人事改。cóng líng bǎi xì chén guǎng yán,shān chuān bù suí rén shì gǎi。
端明丘垄今犹在,亭名怀远乃在兹。duān míng qiū lǒng jīn yóu zài,tíng míng huái yuǎn nǎi zài zī。
地下幽魂有光采,普天之下皆皇家。dì xià yōu hún yǒu guāng cǎi,pǔ tiān zhī xià jiē huáng jiā。
故乡何必怀长沙,人臣受命无远近。gù xiāng hé bì huái zhǎng shā,rén chén shòu mìng wú yuǎn jìn。
河源曾泛张骞槎,食君之禄治军旅。hé yuán céng fàn zhāng qiān chá,shí jūn zhī lù zhì jūn lǚ。
咫尺辕门谁敢去,私情丘垄岂不怀,日夜沅湘水东注。zhǐ chǐ yuán mén shuí gǎn qù,sī qíng qiū lǒng qǐ bù huái,rì yè yuán xiāng shuǐ dōng zhù。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

杜甫上谒图

张昱

出当天宝艰难日,归拜拾遗行在时。chū dāng tiān bǎo jiān nán rì,guī bài shí yí xíng zài shí。
入蜀还秦底心性,一篇长拜杜鹃诗。rù shǔ hái qín dǐ xīn xìng,yī piān zhǎng bài dù juān shī。

寄远词

张昱

梦里关山觉后非,忧深别泪在罗衣。mèng lǐ guān shān jué hòu fēi,yōu shēn bié lèi zài luó yī。
堂前种得宜男草,正及春香人未归。táng qián zhǒng dé yí nán cǎo,zhèng jí chūn xiāng rén wèi guī。

鸿沟

张昱

天命何曾分楚汉,自将南北限鸿沟。tiān mìng hé céng fēn chǔ hàn,zì jiāng nán běi xiàn hóng gōu。
当时应恨乌江水,不与君王照白头。dāng shí yīng hèn wū jiāng shuǐ,bù yǔ jūn wáng zhào bái tóu。

李白小像

张昱

承制摛毫玉殿头,清平乐府擅风流。chéng zhì chī háo yù diàn tóu,qīng píng lè fǔ shàn fēng liú。
名花倾国能相妒,得宠翻遗失宠忧。míng huā qīng guó néng xiāng dù,dé chǒng fān yí shī chǒng yōu。

临安访古十首石镜

张昱

临安山中古石镜,曾照钱王冕服来。lín ān shān zhōng gǔ shí jìng,céng zhào qián wáng miǎn fú lái。
天遣紫苔封裹后,等闲不许别人开。tiān qiǎn zǐ tái fēng guǒ hòu,děng xián bù xǔ bié rén kāi。

临安访古十首石镜

张昱

旧日婆留井未堙,石栏苔藓上龙鳞。jiù rì pó liú jǐng wèi yīn,shí lán tái xiǎn shàng lóng lín。
而今率土皆臣妾,莫愿皇天产异人。ér jīn lǜ tǔ jiē chén qiè,mò yuàn huáng tiān chǎn yì rén。

临安访古十首石镜

张昱

峰头石塔表功臣,五百年前是佛身。fēng tóu shí tǎ biǎo gōng chén,wǔ bǎi nián qián shì fú shēn。
莫问蓬莱水清浅,野藤犹蔓劫馀春。mò wèn péng lái shuǐ qīng qiǎn,yě téng yóu màn jié yú chūn。

临安访古十首石镜

张昱

钱王功业与天齐,百里旌旗照此溪。qián wáng gōng yè yǔ tiān qí,bǎi lǐ jīng qí zhào cǐ xī。
彼此波中铺锦后,至今光景净无泥。bǐ cǐ bō zhōng pù jǐn hòu,zhì jīn guāng jǐng jìng wú ní。

临安访古十首石镜

张昱

王子能以身施佛,何异生居净梵宫?wáng zi néng yǐ shēn shī fú,hé yì shēng jū jìng fàn gōng?
敝屣视他闲富贵,男儿到此是英雄。bì xǐ shì tā xián fù guì,nán ér dào cǐ shì yīng xióng。

临安访古十首石镜

张昱

还乡满山都覆锦,富贵应须白昼归。hái xiāng mǎn shān dōu fù jǐn,fù guì yīng xū bái zhòu guī。
设宴九龙堂上日,沛中歌后似王稀。shè yàn jiǔ lóng táng shàng rì,pèi zhōng gē hòu shì wáng xī。

临安访古十首石镜

张昱

将军官重执金吾,不比秦朝列大夫。jiāng jūn guān zhòng zhí jīn wú,bù bǐ qín cháo liè dà fū。
王为锦衣归故里,遂令老树有称呼。wáng wèi jǐn yī guī gù lǐ,suì lìng lǎo shù yǒu chēng hū。

临安访古十首石镜

张昱

东山尚存环翠阁,谢傅来游经几年?dōng shān shàng cún huán cuì gé,xiè fù lái yóu jīng jǐ nián?
可是旧时携妓到,粉香犹在画阑边。kě shì jiù shí xié jì dào,fěn xiāng yóu zài huà lán biān。

临安访古十首石镜

张昱

祥符赐额海会寺,四百年来弹指过。xiáng fú cì é hǎi huì sì,sì bǎi nián lái dàn zhǐ guò。
试问竹林桥下路,往还曾见几东坡?shì wèn zhú lín qiáo xià lù,wǎng hái céng jiàn jǐ dōng pō?

临安访古十首石镜

张昱

仙子何年化鹤群,至今名姓只空闻。xiān zi hé nián huà hè qún,zhì jīn míng xìng zhǐ kōng wén。
我来欲访前朝事,怅望九仙惟白云。wǒ lái yù fǎng qián cháo shì,chàng wàng jiǔ xiān wéi bái yún。

桃源图

张昱

几树桃花认未真,又何分晋与分秦?jǐ shù táo huā rèn wèi zhēn,yòu hé fēn jìn yǔ fēn qín?
渔郎不悟避秦者,便把兴亡说与人。yú láng bù wù bì qín zhě,biàn bǎ xīng wáng shuō yǔ rén。