古诗词

寄刘千里

尹廷高

一道藜光照座寒,东风吹入五云斑。yī dào lí guāng zhào zuò hán,dōng fēng chuī rù wǔ yún bān。
何时又渡桑干水,他日无忘饭颗山。hé shí yòu dù sāng gàn shuǐ,tā rì wú wàng fàn kē shān。
挥翰风流三岛客,种花消息数年间。huī hàn fēng liú sān dǎo kè,zhǒng huā xiāo xī shù nián jiān。
开尊莫负湖山约,握手朱楼绿树湾。kāi zūn mò fù hú shān yuē,wò shǒu zhū lóu lǜ shù wān。

尹廷高

廷高,字仲明,别号六峰,遂昌人。其父竹坡,当宋季以能诗称。仲明遭乱转徙,宋亡二十年,始归故乡。尝掌教于永嘉,秩满至京,谢病归。所著有《玉井樵唱正续稿》。自题其卷首云:「先君登癸丑奉常第,宦游湖海,作诗凡千馀首。丙子,家燬于寇,遗编散落,无一存者。仅忆《秋日寄僧》一联曰:『白蘋影蘸无痕水,黄菊香催未了诗。』先业无传,雅道几废,不肖孤之罪也。」观此,则仲明诗学,有自来矣。 尹廷高的作品>>

猜您喜欢

寄厚轩

尹廷高

醉别玄都观里春,竹风扶梦每怀君。zuì bié xuán dōu guān lǐ chūn,zhú fēng fú mèng měi huái jūn。
两乡吟思共秋月,一段离愁隔暮云。liǎng xiāng yín sī gòng qiū yuè,yī duàn lí chóu gé mù yún。
载酒登山成负约,裁诗寄驿当遗文。zài jiǔ dēng shān chéng fù yuē,cái shī jì yì dāng yí wén。
何时共剪西窗烛,抵掌清谈到夜分。hé shí gòng jiǎn xī chuāng zhú,dǐ zhǎng qīng tán dào yè fēn。

哭绿坡二首

尹廷高

种菊东篱志未偿,骑鲸竟往白云乡。zhǒng jú dōng lí zhì wèi cháng,qí jīng jìng wǎng bái yún xiāng。
山中招隐人辽邈,地下修文事渺茫。shān zhōng zhāo yǐn rén liáo miǎo,dì xià xiū wén shì miǎo máng。
秋月春花吟不尽,汀兰岸芷死犹香。qiū yuè chūn huā yín bù jǐn,tīng lán àn zhǐ sǐ yóu xiāng。
不堪回首看西峡,孤嶂寒烟正夕阳。bù kān huí shǒu kàn xī xiá,gū zhàng hán yān zhèng xī yáng。

哭绿坡二首

尹廷高

半溪雪压钓鱼船,已矣知音我绝弦。bàn xī xuě yā diào yú chuán,yǐ yǐ zhī yīn wǒ jué xián。
月犯少微人共惜,日斜庚子谶先传。yuè fàn shǎo wēi rén gòng xī,rì xié gēng zi chèn xiān chuán。
青骡一去真如梦,白鹤重来不计年。qīng luó yī qù zhēn rú mèng,bái hè zhòng lái bù jì nián。
门掩楼峰消息断,只愁云气湿残编。mén yǎn lóu fēng xiāo xī duàn,zhǐ chóu yún qì shī cán biān。

西湖秋日

尹廷高

深秋幽兴在平湖,伫立微吟独撚须。shēn qiū yōu xīng zài píng hú,zhù lì wēi yín dú niǎn xū。
黄鹤孤飞盘古木,翠禽危立颤枯蒲。huáng hè gū fēi pán gǔ mù,cuì qín wēi lì chàn kū pú。
斜河淡月互明灭,远嶂寒烟半有无。xié hé dàn yuè hù míng miè,yuǎn zhàng hán yān bàn yǒu wú。
自是胸襟发清气,不愁佳景总难摹。zì shì xiōng jīn fā qīng qì,bù chóu jiā jǐng zǒng nán mó。

山居

尹廷高

穿幽眺远两俱清,石径斜通柳外亭。chuān yōu tiào yuǎn liǎng jù qīng,shí jìng xié tōng liǔ wài tíng。
篱落有香花淡淡,洞门无琐竹青青。lí luò yǒu xiāng huā dàn dàn,dòng mén wú suǒ zhú qīng qīng。
松声禽响调音乐,云气山光拥画屏。sōng shēng qín xiǎng diào yīn lè,yún qì shān guāng yōng huà píng。
吟罢不知林月晓,倚阑闲看鹤梳翎。yín bà bù zhī lín yuè xiǎo,yǐ lán xián kàn hè shū líng。

三嵓瀑布

尹廷高

天然石室踞云根,上有飞泉势若奔。tiān rán shí shì jù yún gēn,shàng yǒu fēi quán shì ruò bēn。
千尺素帘寒不卷,一潭碧玉碎无痕。qiān chǐ sù lián hán bù juǎn,yī tán bì yù suì wú hén。
风飘馀湿沾香案,月漏疏光射洞门。fēng piāo yú shī zhān xiāng àn,yuè lòu shū guāng shè dòng mén。
我欲扪萝登绝顶,桃花流水细穷源。wǒ yù mén luó dēng jué dǐng,táo huā liú shuǐ xì qióng yuán。

再辟耕云隐居

尹廷高

凿岩重辟旧吟庐,天遣幽居入画图。záo yán zhòng pì jiù yín lú,tiān qiǎn yōu jū rù huà tú。
茶灶笔床清意思,蒲团竹榻静工夫。chá zào bǐ chuáng qīng yì sī,pú tuán zhú tà jìng gōng fū。
田园自觉渊明是,泉石甘随柳子愚。tián yuán zì jué yuān míng shì,quán shí gān suí liǔ zi yú。
莫笑吾居仅容膝,心闲无事即蓬壶。mò xiào wú jū jǐn róng xī,xīn xián wú shì jí péng hú。

寄叶紫霞

尹廷高

六印何如二顷高,登山临水足逍遥。liù yìn hé rú èr qǐng gāo,dēng shān lín shuǐ zú xiāo yáo。
鲁褒谩道钱无翼,陶令羞因米折腰。lǔ bāo mán dào qián wú yì,táo lìng xiū yīn mǐ zhé yāo。
半枕松风清夏溽,一尊花酒醉春宵。bàn zhěn sōng fēng qīng xià rù,yī zūn huā jiǔ zuì chūn xiāo。
钻营多少燕台客,见说风沙涴黑貂。zuān yíng duō shǎo yàn tái kè,jiàn shuō fēng shā wò hēi diāo。

送刘如晦解任

尹廷高

著书饮水淡忘饥,出处初心忍自违。zhù shū yǐn shuǐ dàn wàng jī,chū chù chū xīn rěn zì wéi。
骥服盐车方困辱,鹄离矰?正高飞。jì fú yán chē fāng kùn rǔ,gǔ lí zēng zhuó zhèng gāo fēi。
山深林密吾终隐,岁晚江空子亦归。shān shēn lín mì wú zhōng yǐn,suì wǎn jiāng kōng zi yì guī。
赢得旁人笑奔竞,到头事业总难期。yíng dé páng rén xiào bēn jìng,dào tóu shì yè zǒng nán qī。

平远亭

尹廷高

野水漫漫接白云,凭阑转觉兴撩人。yě shuǐ màn màn jiē bái yún,píng lán zhuǎn jué xīng liāo rén。
一川芳草青无际,数点遥峰淡不真。yī chuān fāng cǎo qīng wú jì,shù diǎn yáo fēng dàn bù zhēn。
烟树夕阳开画轴,风帆沙鸟伴吟身。yān shù xī yáng kāi huà zhóu,fēng fān shā niǎo bàn yín shēn。
个中尽有闲田地,何必桃源更问津。gè zhōng jǐn yǒu xián tián dì,hé bì táo yuán gèng wèn jīn。

送赵义甫回汴梁久客江阴

尹廷高

汴堤绿柳漫阑珊,公子南游久未还。biàn dī lǜ liǔ màn lán shān,gōng zi nán yóu jiǔ wèi hái。
故国凄凉丹凤远,春江浩荡白鸥闲。gù guó qī liáng dān fèng yuǎn,chūn jiāng hào dàng bái ōu xián。
忽思茅屋苔痕长,愁对檐花鬓发斑。hū sī máo wū tái hén zhǎng,chóu duì yán huā bìn fā bān。
归见江南旧耆宿,为言清梦绕嵩山。guī jiàn jiāng nán jiù qí sù,wèi yán qīng mèng rào sōng shān。

双溪道中值风雨

尹廷高

竹舆咿?岭岖崎,三宿才方出翠微。zhú yú yī yà lǐng qū qí,sān sù cái fāng chū cuì wēi。
远水带烟争晚色,西风挟雨作寒威。yuǎn shuǐ dài yān zhēng wǎn sè,xī fēng xié yǔ zuò hán wēi。
绿莎路绕黄泥坂,乌桕林藏白板扉。lǜ shā lù rào huáng ní bǎn,wū jiù lín cáng bái bǎn fēi。
屈指重阳归又近,樽前儿女笑牵衣。qū zhǐ zhòng yáng guī yòu jìn,zūn qián ér nǚ xiào qiān yī。

贽见虚谷方使君

尹廷高

斩佞当年著直声,于今翰墨哭单行。zhǎn nìng dāng nián zhù zhí shēng,yú jīn hàn mò kū dān xíng。
典型尚见灵光古,德政常留钓濑清。diǎn xíng shàng jiàn líng guāng gǔ,dé zhèng cháng liú diào lài qīng。
瓜熟东门遗世味,菊香晚节寿耆英。guā shú dōng mén yí shì wèi,jú xiāng wǎn jié shòu qí yīng。
愿公长作斯文主,只把湖山当□泓。yuàn gōng zhǎng zuò sī wén zhǔ,zhǐ bǎ hú shān dāng hóng。

次韵瑞卿见潮

尹廷高

谁将铁锁截江横,怒激雷霆白昼轰。shuí jiāng tiě suǒ jié jiāng héng,nù jī léi tíng bái zhòu hōng。
色涌烂银明远浦,声随戍鼓上芜城。sè yǒng làn yín míng yuǎn pǔ,shēng suí shù gǔ shàng wú chéng。
尾闾欲泄终辞垢,沧海难量孰概盈。wěi lǘ yù xiè zhōng cí gòu,cāng hǎi nán liàng shú gài yíng。
休讶大云能沸鼎,乾坤气脉自流行。xiū yà dà yún néng fèi dǐng,qián kūn qì mài zì liú xíng。

送曲子敬上海教官

尹廷高

蜃楼五色倚晴空,□接巍巍孔氏宫。shèn lóu wǔ sè yǐ qíng kōng,jiē wēi wēi kǒng shì gōng。
□挟一毡从此去,餋容三釜许谁同。xié yī zhān cóng cǐ qù,juàn róng sān fǔ xǔ shuí tóng。
秃蛟吸砚生秋雾,健鹘辞鞲奋北风。tū jiāo xī yàn shēng qiū wù,jiàn gǔ cí gōu fèn běi fēng。
别后□□新作□,好裁玉版寄征鸿。bié hòu xīn zuò,hǎo cái yù bǎn jì zhēng hóng。