古诗词

送刘如晦解任

尹廷高

著书饮水淡忘饥,出处初心忍自违。zhù shū yǐn shuǐ dàn wàng jī,chū chù chū xīn rěn zì wéi。
骥服盐车方困辱,鹄离矰?正高飞。jì fú yán chē fāng kùn rǔ,gǔ lí zēng zhuó zhèng gāo fēi。
山深林密吾终隐,岁晚江空子亦归。shān shēn lín mì wú zhōng yǐn,suì wǎn jiāng kōng zi yì guī。
赢得旁人笑奔竞,到头事业总难期。yíng dé páng rén xiào bēn jìng,dào tóu shì yè zǒng nán qī。

尹廷高

廷高,字仲明,别号六峰,遂昌人。其父竹坡,当宋季以能诗称。仲明遭乱转徙,宋亡二十年,始归故乡。尝掌教于永嘉,秩满至京,谢病归。所著有《玉井樵唱正续稿》。自题其卷首云:「先君登癸丑奉常第,宦游湖海,作诗凡千馀首。丙子,家燬于寇,遗编散落,无一存者。仅忆《秋日寄僧》一联曰:『白蘋影蘸无痕水,黄菊香催未了诗。』先业无传,雅道几废,不肖孤之罪也。」观此,则仲明诗学,有自来矣。 尹廷高的作品>>

猜您喜欢

次韵于行可秋声

尹廷高

葛衣未晚薄寒生,独怪西风不势情。gé yī wèi wǎn báo hán shēng,dú guài xī fēng bù shì qíng。
吟思几番来野景,离愁一半在秋声。yín sī jǐ fān lái yě jǐng,lí chóu yī bàn zài qiū shēng。
空江白鸟生无际,缺月疏桐画未成。kōng jiāng bái niǎo shēng wú jì,quē yuè shū tóng huà wèi chéng。
如此江山更流落,惊心晓镜雪千茎。rú cǐ jiāng shān gèng liú luò,jīng xīn xiǎo jìng xuě qiān jīng。

挽徐母吴氏

尹廷高

母仪妇道俨如存,多积阴功裕后昆。mǔ yí fù dào yǎn rú cún,duō jī yīn gōng yù hòu kūn。
眼见铜章荣队子,手携银鹿弄诸孙。yǎn jiàn tóng zhāng róng duì zi,shǒu xié yín lù nòng zhū sūn。
一簪白发霜前操,万灶青烟雪里村。yī zān bái fā shuāng qián cāo,wàn zào qīng yān xuě lǐ cūn。
只恐穹碑书不尽,更看旌表贵高门。zhǐ kǒng qióng bēi shū bù jǐn,gèng kàn jīng biǎo guì gāo mén。

古杭守岁

尹廷高

出处还同挂搭僧,危楼更住最高层。chū chù hái tóng guà dā sēng,wēi lóu gèng zhù zuì gāo céng。
桃符□□山家梦,雪片梅花客舍灯。táo fú shān jiā mèng,xuě piàn méi huā kè shě dēng。
独拥弊裘□子女,旋抄新稿寄亲朋。dú yōng bì qiú zi nǚ,xuán chāo xīn gǎo jì qīn péng。
春风万里中原客,老眼行将见未曾。chūn fēng wàn lǐ zhōng yuán kè,lǎo yǎn xíng jiāng jiàn wèi céng。

次韵兰室玉皇阁观雪

尹廷高

紫云楼阁耸层空,雪里芸□傲朔风。zǐ yún lóu gé sǒng céng kōng,xuě lǐ yún ào shuò fēng。
得句神游元气表,倚阑身在画图中。dé jù shén yóu yuán qì biǎo,yǐ lán shēn zài huà tú zhōng。
大千世界天花坠,百万人家玉色同。dà qiān shì jiè tiān huā zhuì,bǎi wàn rén jiā yù sè tóng。
极目不知云尽处,琼田遥接海门东。jí mù bù zhī yún jǐn chù,qióng tián yáo jiē hǎi mén dōng。

丙午春重游越中

尹廷高

千岩竞秀郁苍苍,不上蓬莱四十霜。qiān yán jìng xiù yù cāng cāng,bù shàng péng lái sì shí shuāng。
白发俊冠人老大,青灯茅店客凄凉。bái fā jùn guān rén lǎo dà,qīng dēng máo diàn kè qī liáng。
化熊穴古山云白,飞翼楼空海月黄。huà xióng xué gǔ shān yún bái,fēi yì lóu kōng hǎi yuè huáng。
欲踞金鳌观八极,划然长啸暮天长。yù jù jīn áo guān bā jí,huà rán zhǎng xiào mù tiān zhǎng。

维扬怀古

尹廷高

涟漪四面绕芜城,荡尽当年杀气腥。lián yī sì miàn rào wú chéng,dàng jǐn dāng nián shā qì xīng。
电扫霆奔馀百战,河清海晏际千龄。diàn sǎo tíng bēn yú bǎi zhàn,hé qīng hǎi yàn jì qiān líng。
天开西北方舆大,山在东南半角青。tiān kāi xī běi fāng yú dà,shān zài dōng nán bàn jiǎo qīng。
可是杜郎无感慨,只吟豆蔻赏娉婷。kě shì dù láng wú gǎn kǎi,zhǐ yín dòu kòu shǎng pīng tíng。

高邮道中

尹廷高

浩荡乾坤幸止戈,甲兵不见见渔蓑。hào dàng qián kūn xìng zhǐ gē,jiǎ bīng bù jiàn jiàn yú suō。
土墙茅屋安淮俗,柳港芦湾接泗河。tǔ qiáng máo wū ān huái sú,liǔ gǎng lú wān jiē sì hé。
古堞平来春草合,荒田耕遍夕阳多。gǔ dié píng lái chūn cǎo hé,huāng tián gēng biàn xī yáng duō。
长淮咫尺中原近,愿借南风吹白波。zhǎng huái zhǐ chǐ zhōng yuán jìn,yuàn jiè nán fēng chuī bái bō。

渡淮

尹廷高

滨河废垒草离离,尺寸纷争彼一时。bīn hé fèi lěi cǎo lí lí,chǐ cùn fēn zhēng bǐ yī shí。
着眼道旁看覆辙,平心局外说残棋。zhe yǎn dào páng kàn fù zhé,píng xīn jú wài shuō cán qí。
中流白浪摇诗梦,古塞黄云付牧儿。zhōng liú bái làng yáo shī mèng,gǔ sāi huáng yún fù mù ér。
身老太平无事日,扁舟万里鬓丝丝。shēn lǎo tài píng wú shì rì,biǎn zhōu wàn lǐ bìn sī sī。

中秋玩月

尹廷高

桂殿高虚夜不扃,婆娑树影见分明。guì diàn gāo xū yè bù jiōng,pó suō shù yǐng jiàn fēn míng。
天临九域燕逾壮,月在四时秋独清。tiān lín jiǔ yù yàn yú zhuàng,yuè zài sì shí qiū dú qīng。
大地山河开古镜,凉宵风露湿寒琼。dà dì shān hé kāi gǔ jìng,liáng xiāo fēng lù shī hán qióng。
开樽净洗愁千斛,烂醉那知斗柄横。kāi zūn jìng xǐ chóu qiān hú,làn zuì nà zhī dòu bǐng héng。

送刘千里南归

尹廷高

身外功名不足论,可堪客里酌离樽。shēn wài gōng míng bù zú lùn,kě kān kè lǐ zhuó lí zūn。
堂堂岁月青天在,渺渺江山白雾昏。táng táng suì yuè qīng tiān zài,miǎo miǎo jiāng shān bái wù hūn。
舟入泗河冰未合,人归三径菊犹存。zhōu rù sì hé bīng wèi hé,rén guī sān jìng jú yóu cún。
丈夫事业何忧晚,积水行翻万仞源。zhàng fū shì yè hé yōu wǎn,jī shuǐ xíng fān wàn rèn yuán。

送洪中立赴雷州教授

尹廷高

几人壮志窘黄埃,独子青云得意回。jǐ rén zhuàng zhì jiǒng huáng āi,dú zi qīng yún dé yì huí。
万里江山驰晓驿,一毡风雨听春雷。wàn lǐ jiāng shān chí xiǎo yì,yī zhān fēng yǔ tīng chūn léi。
倚门慈母占乌鹊,开径童儿扫绿苔。yǐ mén cí mǔ zhàn wū què,kāi jìng tóng ér sǎo lǜ tái。
只恐未能温讲席,促归又对玉堂梅。zhǐ kǒng wèi néng wēn jiǎng xí,cù guī yòu duì yù táng méi。

客楼感叹

尹廷高

北风吹客客思家,兀倚阑干度岁华。běi fēng chuī kè kè sī jiā,wù yǐ lán gàn dù suì huá。
湿雪寒云仍腊意,危楼高烛尚天涯。shī xuě hán yún réng là yì,wēi lóu gāo zhú shàng tiān yá。
悠悠归兴投林鸟,冉冉残年赴壑蛇。yōu yōu guī xīng tóu lín niǎo,rǎn rǎn cán nián fù hè shé。
入手春风消息近,且将一笑寄梅花。rù shǒu chūn fēng xiāo xī jìn,qiě jiāng yī xiào jì méi huā。

钱唐登舟

尹廷高

江风吹雨洒江烟,薄暮携筇独上船。jiāng fēng chuī yǔ sǎ jiāng yān,báo mù xié qióng dú shàng chuán。
鸟鹊声中传意去,白鸥群畔对愁眠。niǎo què shēng zhōng chuán yì qù,bái ōu qún pàn duì chóu mián。
春山笋蕨三年梦,客路云萍万里天。chūn shān sǔn jué sān nián mèng,kè lù yún píng wàn lǐ tiān。
但得此身强健在,流行坎止更随缘。dàn dé cǐ shēn qiáng jiàn zài,liú xíng kǎn zhǐ gèng suí yuán。

江心寺

尹廷高

潮落潮生卒未休,依然双屿镇中流。cháo luò cháo shēng zú wèi xiū,yī rán shuāng yǔ zhèn zhōng liú。
斗杓横截江城北,殿脚长随雪浪浮。dòu biāo héng jié jiāng chéng běi,diàn jiǎo zhǎng suí xuě làng fú。
龙起太虚云护塔,僧归薄暮月随舟。lóng qǐ tài xū yún hù tǎ,sēng guī báo mù yuè suí zhōu。
翠华梦断钧天远,翰墨空轩竹树秋。cuì huá mèng duàn jūn tiān yuǎn,hàn mò kōng xuān zhú shù qiū。

登净江寺松风阁

尹廷高

岿然杰阁倚松岗,纵使无风也自凉。kuī rán jié gé yǐ sōng gǎng,zòng shǐ wú fēng yě zì liáng。
四面阑干金碧界,万家城郭水云乡。sì miàn lán gàn jīn bì jiè,wàn jiā chéng guō shuǐ yún xiāng。
清江叠嶂迷空阔,白鸟苍烟堕渺茫。qīng jiāng dié zhàng mí kōng kuò,bái niǎo cāng yān duò miǎo máng。
风景不殊君记否,吴山顶上看钱唐。fēng jǐng bù shū jūn jì fǒu,wú shān dǐng shàng kàn qián táng。