古诗词

山中雪夜

尹廷高

竹炉火冷砚生冰,童子贪眠唤不应。zhú lú huǒ lěng yàn shēng bīng,tóng zi tān mián huàn bù yīng。
夜静空山人语寂,一窗风雪打吟灯。yè jìng kōng shān rén yǔ jì,yī chuāng fēng xuě dǎ yín dēng。

尹廷高

廷高,字仲明,别号六峰,遂昌人。其父竹坡,当宋季以能诗称。仲明遭乱转徙,宋亡二十年,始归故乡。尝掌教于永嘉,秩满至京,谢病归。所著有《玉井樵唱正续稿》。自题其卷首云:「先君登癸丑奉常第,宦游湖海,作诗凡千馀首。丙子,家燬于寇,遗编散落,无一存者。仅忆《秋日寄僧》一联曰:『白蘋影蘸无痕水,黄菊香催未了诗。』先业无传,雅道几废,不肖孤之罪也。」观此,则仲明诗学,有自来矣。 尹廷高的作品>>

猜您喜欢

送永嘉宰王吉卿满任

尹廷高

永嘉令尹冰雪胸,永嘉之民齐鲁风。yǒng jiā lìng yǐn bīng xuě xiōng,yǒng jiā zhī mín qí lǔ fēng。
公未下车六载前,乡村寂莫鸡犬空。gōng wèi xià chē liù zài qián,xiāng cūn jì mò jī quǎn kōng。
民畏县门如虎穴,吏卒隳突乎西东。mín wèi xiàn mén rú hǔ xué,lì zú huī tū hū xī dōng。
公来抚字六载后,家家机杼年年丰。gōng lái fǔ zì liù zài hòu,jiā jiā jī zhù nián nián fēng。
人以庭家视官府,心事洞达民情通。rén yǐ tíng jiā shì guān fǔ,xīn shì dòng dá mín qíng tōng。
剚繁治剧谈笑里,兴废补弊千年功。zì fán zhì jù tán xiào lǐ,xīng fèi bǔ bì qiān nián gōng。
平生学道得古意,仁爱一念阳春融。píng shēng xué dào dé gǔ yì,rén ài yī niàn yáng chūn róng。
公庭罕闻响鞭朴,千门月色弦歌中。gōng tíng hǎn wén xiǎng biān pǔ,qiān mén yuè sè xián gē zhōng。
乃知德化最有补,宜与俗吏开盲聋。nǎi zhī dé huà zuì yǒu bǔ,yí yǔ sú lì kāi máng lóng。
丹桂江上明昼锦,忽起归兴随征鸿。dān guì jiāng shàng míng zhòu jǐn,hū qǐ guī xīng suí zhēng hóng。
冷官岁晚感知已,双凫直上何匆匆。lěng guān suì wǎn gǎn zhī yǐ,shuāng fú zhí shàng hé cōng cōng。
愿将政绩告太史,芳猷从此书无穷。yuàn jiāng zhèng jì gào tài shǐ,fāng yóu cóng cǐ shū wú qióng。

巢燕行

尹廷高

乌衣失偶成孤飞,巢中黄口争告饥。wū yī shī ǒu chéng gū fēi,cháo zhōng huáng kǒu zhēng gào jī。
茫茫天地怜只影,择配忽复来其雌。máng máng tiān dì lián zhǐ yǐng,zé pèi hū fù lái qí cí。
居梁对语相慰劳,众雏须有更生期。jū liáng duì yǔ xiāng wèi láo,zhòng chú xū yǒu gèng shēng qī。
谁知微物有机阱,呴呴相哺成相欺。shuí zhī wēi wù yǒu jī jǐng,xǔ xǔ xiāng bǔ chéng xiāng qī。
挤排转眼施毒觜,爱惜乃各私其私。jǐ pái zhuǎn yǎn shī dú zī,ài xī nǎi gè sī qí sī。
一朝育卵重所出,父兮独不哀伯奇。yī cháo yù luǎn zhòng suǒ chū,fù xī dú bù āi bó qí。
亲疏恩义有厚薄,肝胆楚越将奚为。qīn shū ēn yì yǒu hòu báo,gān dǎn chǔ yuè jiāng xī wèi。
履霜之操亦尚矣,之二虫者曾何知。lǚ shuāng zhī cāo yì shàng yǐ,zhī èr chóng zhě céng hé zhī。

雨中渡扬子江见海怪出没

尹廷高

吴头楚尾天一隅,长江浩淼云模糊。wú tóu chǔ wěi tiān yī yú,zhǎng jiāng hào miǎo yún mó hú。
中流风急浪花涌,船头黄帽惊相呼。zhōng liú fēng jí làng huā yǒng,chuán tóu huáng mào jīng xiāng hū。
蜿蜒海怪互出没,踊跃与我为先驱。wān yán hǎi guài hù chū méi,yǒng yuè yǔ wǒ wèi xiān qū。
神闲意定若无见,自笑胆气由来粗。shén xián yì dìng ruò wú jiàn,zì xiào dǎn qì yóu lái cū。
江神雅识诗客意,故尔献状聊相娱。jiāng shén yǎ shí shī kè yì,gù ěr xiàn zhuàng liáo xiāng yú。
岸旁青帘酒可沽,拔剑割炙倾玉壶。àn páng qīng lián jiǔ kě gū,bá jiàn gē zhì qīng yù hú。
与君痛饮留斯须,此意此意不可孤。yǔ jūn tòng yǐn liú sī xū,cǐ yì cǐ yì bù kě gū。
山川惨淡百战馀,古今变态难尽摹,且书雨里金焦图。shān chuān cǎn dàn bǎi zhàn yú,gǔ jīn biàn tài nán jǐn mó,qiě shū yǔ lǐ jīn jiāo tú。

丙午端阳抵郡

尹廷高

去年别家值端午,千山万山正风雨。qù nián bié jiā zhí duān wǔ,qiān shān wàn shān zhèng fēng yǔ。
今年五月燕山路,夹道槐阴不知暑。jīn nián wǔ yuè yàn shān lù,jiā dào huái yīn bù zhī shǔ。
居庸翠色何蜿蜒,山势北来欲飞舞。jū yōng cuì sè hé wān yán,shān shì běi lái yù fēi wǔ。
岱宗左峙如龙昂,太行西蹲疑踞虎。dài zōng zuǒ zhì rú lóng áng,tài xíng xī dūn yí jù hǔ。
只今王气压九州,玉帛隳同来率土。zhǐ jīn wáng qì yā jiǔ zhōu,yù bó huī tóng lái lǜ tǔ。
五色祥云耀日毂,万雄金城壮天府。wǔ sè xiáng yún yào rì gǔ,wàn xióng jīn chéng zhuàng tiān fǔ。
车轮马足生云烟,骇目动心难遍举。chē lún mǎ zú shēng yún yān,hài mù dòng xīn nán biàn jǔ。
平生舆图见纸上,万里乾坤今眼睹。píng shēng yú tú jiàn zhǐ shàng,wàn lǐ qián kūn jīn yǎn dǔ。
新丰斗酒聊自慰,跋涉长途莫辞苦。xīn fēng dòu jiǔ liáo zì wèi,bá shè zhǎng tú mò cí kǔ。
丈夫由来四方志,安知贫贱非玉汝。zhàng fū yóu lái sì fāng zhì,ān zhī pín jiàn fēi yù rǔ。
杜陵流落诗转豪,子长历览文始古。dù líng liú luò shī zhuǎn háo,zi zhǎng lì lǎn wén shǐ gǔ。
况兹京师万人海,伟观奇闻比林聚。kuàng zī jīng shī wàn rén hǎi,wěi guān qí wén bǐ lín jù。
石文十鼓承周宣,宝鼎千年继神武。shí wén shí gǔ chéng zhōu xuān,bǎo dǐng qiān nián jì shén wǔ。
云台勋臣家寇恂,薇垣上相人赵普。yún tái xūn chén jiā kòu xún,wēi yuán shàng xiāng rén zhào pǔ。
金台俊杰多意气,义方诗书立门户。jīn tái jùn jié duō yì qì,yì fāng shī shū lì mén hù。
风流他日作佳话,谁为山川述旧谱。fēng liú tā rì zuò jiā huà,shuí wèi shān chuān shù jiù pǔ。
世间安得笔如椽,玉泉万丈虹光吐。shì jiān ān dé bǐ rú chuán,yù quán wàn zhàng hóng guāng tǔ。

卢沟晓月

尹廷高

阑干滉漾晨霜薄,马度石桥人未觉。lán gàn huàng yàng chén shuāng báo,mǎ dù shí qiáo rén wèi jué。
滔滔流水去无声,月轮正挂天西角。tāo tāo liú shuǐ qù wú shēng,yuè lún zhèng guà tiān xī jiǎo。
千村万落荒鸡鸣,大车小车相间行。qiān cūn wàn luò huāng jī míng,dà chē xiǎo chē xiāng jiān xíng。
停鞭立尽杨柳影,孤鸿灭没青山横。tíng biān lì jǐn yáng liǔ yǐng,gū hóng miè méi qīng shān héng。

蓟门飞雨

尹廷高

清风夹道槐阴舞,谁信青天来白雨。qīng fēng jiā dào huái yīn wǔ,shuí xìn qīng tiān lái bái yǔ。
马上郎君走似飞,树下行人犹蚁聚。mǎ shàng láng jūn zǒu shì fēi,shù xià xíng rén yóu yǐ jù。
须臾云散青天开,依然九陌飞黄埃。xū yú yún sàn qīng tiān kāi,yī rán jiǔ mò fēi huáng āi。
乃知造化等儿戏,一日变态能千回。nǎi zhī zào huà děng ér xì,yī rì biàn tài néng qiān huí。