古诗词

宫词

尹廷高

舞罢金杯袖污痕,沉香亭北月黄昏。wǔ bà jīn bēi xiù wū hén,chén xiāng tíng běi yuè huáng hūn。
柳枝无力东风软,昨夜新承雨露恩。liǔ zhī wú lì dōng fēng ruǎn,zuó yè xīn chéng yǔ lù ēn。

尹廷高

廷高,字仲明,别号六峰,遂昌人。其父竹坡,当宋季以能诗称。仲明遭乱转徙,宋亡二十年,始归故乡。尝掌教于永嘉,秩满至京,谢病归。所著有《玉井樵唱正续稿》。自题其卷首云:「先君登癸丑奉常第,宦游湖海,作诗凡千馀首。丙子,家燬于寇,遗编散落,无一存者。仅忆《秋日寄僧》一联曰:『白蘋影蘸无痕水,黄菊香催未了诗。』先业无传,雅道几废,不肖孤之罪也。」观此,则仲明诗学,有自来矣。 尹廷高的作品>>

猜您喜欢

海棠

尹廷高

李花带俗杏花粗,争似天然蜀锦图。lǐ huā dài sú xìng huā cū,zhēng shì tiān rán shǔ jǐn tú。
雨晕香脂娇欲滴,日酣红袖醉相扶。yǔ yūn xiāng zhī jiāo yù dī,rì hān hóng xiù zuì xiāng fú。
未消光彩摇银烛,且约芳菲伴玉壶。wèi xiāo guāng cǎi yáo yín zhú,qiě yuē fāng fēi bàn yù hú。
欲办窗间小横轴,丹青易染态难摹。yù bàn chuāng jiān xiǎo héng zhóu,dān qīng yì rǎn tài nán mó。

梅花二首

尹廷高

老树粘云冻欲皲,疏花数点自精神。lǎo shù zhān yún dòng yù jūn,shū huā shù diǎn zì jīng shén。
绝无烟火尘中气,可是山林物外身。jué wú yān huǒ chén zhōng qì,kě shì shān lín wù wài shēn。
冰净湖天长浴影,雪深人世未知春。bīng jìng hú tiān zhǎng yù yǐng,xuě shēn rén shì wèi zhī chūn。
清高莫道交游少,月与仝窗竹与邻。qīng gāo mò dào jiāo yóu shǎo,yuè yǔ tóng chuāng zhú yǔ lín。

梅花二首

尹廷高

偃蹇虬枝带藓斑,暗香和月到阑干。yǎn jiǎn qiú zhī dài xiǎn bān,àn xiāng hé yuè dào lán gàn。
修来仙骨身千劫,琢透春痕玉一团。xiū lái xiān gǔ shēn qiān jié,zuó tòu chūn hén yù yī tuán。
气味自清非傲俗,标姿虽瘦却禁寒。qì wèi zì qīng fēi ào sú,biāo zī suī shòu què jìn hán。
横斜疏影描难尽,更写梅真子细看。héng xié shū yǐng miáo nán jǐn,gèng xiě méi zhēn zi xì kàn。

寿光宫

尹廷高

清都缥缈踞林峦,幽致曾图入内看。qīng dōu piāo miǎo jù lín luán,yōu zhì céng tú rù nèi kàn。
跨虎仙升丹井废,画牛人去砚池寒。kuà hǔ xiān shēng dān jǐng fèi,huà niú rén qù yàn chí hán。
白云片片封宫树,黄叶年年下石坛。bái yún piàn piàn fēng gōng shù,huáng yè nián nián xià shí tán。
风景不殊时事改,吟成无语拍阑干。fēng jǐng bù shū shí shì gǎi,yín chéng wú yǔ pāi lán gàn。

题翠峰贯休旧隐

尹廷高

乘风长啸翠峰头,唤醒当年老贯休。chéng fēng zhǎng xiào cuì fēng tóu,huàn xǐng dāng nián lǎo guàn xiū。
境界高寒多得月,松筠潇洒密藏秋。jìng jiè gāo hán duō dé yuè,sōng yún xiāo sǎ mì cáng qiū。
蜀尼曾礼空中刹,吴越难添句里州。shǔ ní céng lǐ kōng zhōng shā,wú yuè nán tiān jù lǐ zhōu。
劫外有家人不识,白云千古意悠悠。jié wài yǒu jiā rén bù shí,bái yún qiān gǔ yì yōu yōu。

中秋钱唐玩月

尹廷高

云端拥出水精毬,清逼银河不敢流。yún duān yōng chū shuǐ jīng qiú,qīng bī yín hé bù gǎn liú。
自开辟来同此月,最分明夜是中秋。zì kāi pì lái tóng cǐ yuè,zuì fēn míng yè shì zhōng qiū。
两间势隔三万里,一镜光涵几百州。liǎng jiān shì gé sān wàn lǐ,yī jìng guāng hán jǐ bǎi zhōu。
寂寞庾公千古意,何人今夕更登楼。jì mò yǔ gōng qiān gǔ yì,hé rén jīn xī gèng dēng lóu。

赠僧粟庵

尹廷高

高人不厌屠苏小,世界曾将一粟包。gāo rén bù yàn tú sū xiǎo,shì jiè céng jiāng yī sù bāo。
旧衲每于闲日补,定钟常带暮烟敲。jiù nà měi yú xián rì bǔ,dìng zhōng cháng dài mù yān qiāo。
苔当石缝缄虫穴,藤上林梢结鸟巢。tái dāng shí fèng jiān chóng xué,téng shàng lín shāo jié niǎo cháo。
不是逃名湖海客,谁家物外结清交。bù shì táo míng hú hǎi kè,shuí jiā wù wài jié qīng jiāo。

寄粟庵

尹廷高

手把黄花种翠微,蒲团清味少人知。shǒu bǎ huáng huā zhǒng cuì wēi,pú tuán qīng wèi shǎo rén zhī。
夜凉露湿松间衲,地冷苔侵壁上诗。yè liáng lù shī sōng jiān nà,dì lěng tái qīn bì shàng shī。
古锡占云龙去久,暮钟敲月鹤归迟。gǔ xī zhàn yún lóng qù jiǔ,mù zhōng qiāo yuè hè guī chí。
参师欲问西来意,只恐难酬支遁辞。cān shī yù wèn xī lái yì,zhǐ kǒng nán chóu zhī dùn cí。

送章令尹

尹廷高

事简寻常早放衙,槐根寂寞雀堪罗。shì jiǎn xún cháng zǎo fàng yá,huái gēn jì mò què kān luó。
印生绿藓文移少,厅对青山诗料多。yìn shēng lǜ xiǎn wén yí shǎo,tīng duì qīng shān shī liào duō。
千室春风响机杼,一帘夜月听弦歌。qiān shì chūn fēng xiǎng jī zhù,yī lián yè yuè tīng xián gē。
双凫此日朝天去,白玉堂中稳佩珂。shuāng fú cǐ rì cháo tiān qù,bái yù táng zhōng wěn pèi kē。

挽羽士周清卿

尹廷高

羽扇纶巾何在哉,仙源遗迹已尘埃。yǔ shàn lún jīn hé zài zāi,xiān yuán yí jì yǐ chén āi。
匣中失剑龙俱去,松下无琴鹤不来。xiá zhōng shī jiàn lóng jù qù,sōng xià wú qín hè bù lái。
拜斗坛荒惟败叶,烧丹灶冷锁苍苔。bài dòu tán huāng wéi bài yè,shāo dān zào lěng suǒ cāng tái。
孤猿叫落青山月,幽梦何曾唤得回。gū yuán jiào luò qīng shān yuè,yōu mèng hé céng huàn dé huí。

山中冬日寄绿坡

尹廷高

畏寒终日闭柴门,世事炎凉总不闻。wèi hán zhōng rì bì chái mén,shì shì yán liáng zǒng bù wén。
老鹤踏翻松顶雪,乱猿啼裂陇头云。lǎo hè tà fān sōng dǐng xuě,luàn yuán tí liè lǒng tóu yún。
强呼竹叶闲浇闷,吟对梅花正忆君。qiáng hū zhú yè xián jiāo mèn,yín duì méi huā zhèng yì jūn。
何日相过茅屋下,夜烧黄叶坐论文。hé rì xiāng guò máo wū xià,yè shāo huáng yè zuò lùn wén。

自得

尹廷高

纷纷世事总樊笼,跳出门边百虑空。fēn fēn shì shì zǒng fán lóng,tiào chū mén biān bǎi lǜ kōng。
万壑梅花千古月,五湖烟水一帆风。wàn hè méi huā qiān gǔ yuè,wǔ hú yān shuǐ yī fān fēng。
消磨有酒岁时乐,发越无诗天地穷。xiāo mó yǒu jiǔ suì shí lè,fā yuè wú shī tiān dì qióng。
随分溪山足耕钓,悠悠逸兴寄冥鸿。suí fēn xī shān zú gēng diào,yōu yōu yì xīng jì míng hóng。

桐江舟中

尹廷高

又摇柔橹下严滩,一片离情强自宽。yòu yáo róu lǔ xià yán tān,yī piàn lí qíng qiáng zì kuān。
鸦噪暮云天寂寂,雁归极浦水漫漫。yā zào mù yún tiān jì jì,yàn guī jí pǔ shuǐ màn màn。
敲篷雪霰和愁碎,拍枕江声入梦寒。qiāo péng xuě xiàn hé chóu suì,pāi zhěn jiāng shēng rù mèng hán。
今夜客帆何处宿,乱山青外是长安。jīn yè kè fān hé chù sù,luàn shān qīng wài shì zhǎng ān。

临汀书怀

尹廷高

开尽黄花秋又深,不堪清夜听寒砧。kāi jǐn huáng huā qiū yòu shēn,bù kān qīng yè tīng hán zhēn。
灯前远信和愁写,枕上新诗带梦吟。dēng qián yuǎn xìn hé chóu xiě,zhěn shàng xīn shī dài mèng yín。
霜月一汀随瘦影,关山千里动归心。shuāng yuè yī tīng suí shòu yǐng,guān shān qiān lǐ dòng guī xīn。
青鞋布袜云间寺,何日鸥盟许再寻。qīng xié bù wà yún jiān sì,hé rì ōu méng xǔ zài xún。

谢友人寄梨

尹廷高

大谷风流品最高,筠篮分饷寄边遥。dà gǔ fēng liú pǐn zuì gāo,yún lán fēn xiǎng jì biān yáo。
香含白雪凝肌莹,脆嚼清冰到齿消。xiāng hán bái xuě níng jī yíng,cuì jué qīng bīng dào chǐ xiāo。
饤座恍疑见颜色,捣浆还洗枯肠□。dìng zuò huǎng yí jiàn yán sè,dǎo jiāng hái xǐ kū cháng。
□□得此时沾润,不假卢仝茗碗浇。dé cǐ shí zhān rùn,bù jiǎ lú tóng míng wǎn jiāo。
2311234567»