古诗词

送惠南归

尹廷高

去年大儿别我归,钱唐江上秋云飞。qù nián dà ér bié wǒ guī,qián táng jiāng shàng qiū yún fēi。
今年小儿辞我去,离亭黄叶燕山路。jīn nián xiǎo ér cí wǒ qù,lí tíng huáng yè yàn shān lù。
人生百岁石火光,何堪别离苦断肠。rén shēng bǎi suì shí huǒ guāng,hé kān bié lí kǔ duàn cháng。
蚁穴荣枯祗瞬息,蜗角胜名才毫芒。yǐ xué róng kū zhī shùn xī,wō jiǎo shèng míng cái háo máng。
胡为天涯更海角,山鸟野猿俱笑错。hú wèi tiān yá gèng hǎi jiǎo,shān niǎo yě yuán jù xiào cuò。
清风明月归去来,白饭黄齑苦不恶。qīng fēng míng yuè guī qù lái,bái fàn huáng jī kǔ bù è。
眼中太华与黄河,酒后耳热还高歌。yǎn zhōng tài huá yǔ huáng hé,jiǔ hòu ěr rè hái gāo gē。
一瓢一笠春雨里,笑倒道旁春梦婆。yī piáo yī lì chūn yǔ lǐ,xiào dào dào páng chūn mèng pó。

尹廷高

廷高,字仲明,别号六峰,遂昌人。其父竹坡,当宋季以能诗称。仲明遭乱转徙,宋亡二十年,始归故乡。尝掌教于永嘉,秩满至京,谢病归。所著有《玉井樵唱正续稿》。自题其卷首云:「先君登癸丑奉常第,宦游湖海,作诗凡千馀首。丙子,家燬于寇,遗编散落,无一存者。仅忆《秋日寄僧》一联曰:『白蘋影蘸无痕水,黄菊香催未了诗。』先业无传,雅道几废,不肖孤之罪也。」观此,则仲明诗学,有自来矣。 尹廷高的作品>>

猜您喜欢

张骞乘槎

尹廷高

仙槎正落斗牛间,散发中流意自闲。xiān chá zhèng luò dòu niú jiān,sàn fā zhōng liú yì zì xián。
却被君平开口笑,水穷山尽不知还。què bèi jūn píng kāi kǒu xiào,shuǐ qióng shān jǐn bù zhī hái。

范增墓二首

尹廷高

攻汉亡秦计谩奇,君王于汝奈何疑。gōng hàn wáng qín jì mán qí,jūn wáng yú rǔ nài hé yí。
可能少缓须臾死,亲见乌江疋马时。kě néng shǎo huǎn xū yú sǐ,qīn jiàn wū jiāng pǐ mǎ shí。

范增墓二首

尹廷高

身作重曈骨鲠臣,冢间荒草几经春。shēn zuò zhòng tóng gǔ gěng chén,zhǒng jiān huāng cǎo jǐ jīng chūn。
残骸不朽宁多少,曾费黄金四万斤。cán hái bù xiǔ níng duō shǎo,céng fèi huáng jīn sì wàn jīn。

题一宝境界

尹廷高

恒河沙数渺难穷,过电浮沤转眼空。héng hé shā shù miǎo nán qióng,guò diàn fú ōu zhuǎn yǎn kōng。
惟有故家长不坏,黄花翠竹几秋风。wéi yǒu gù jiā zhǎng bù huài,huáng huā cuì zhú jǐ qiū fēng。

题岩门

尹廷高

嵌空元不费敲推,弹指能令铁锁开。qiàn kōng yuán bù fèi qiāo tuī,dàn zhǐ néng lìng tiě suǒ kāi。
莫学寒山避人去,千年岩缝合苍苔。mò xué hán shān bì rén qù,qiān nián yán fèng hé cāng tái。

欧阳希古读书楼

尹廷高

道上红尘利欲乡,天风吹下韵琅琅。dào shàng hóng chén lì yù xiāng,tiān fēng chuī xià yùn láng láng。
阑干四面秋声起,一晕青灯夜正长。lán gàn sì miàn qiū shēng qǐ,yī yūn qīng dēng yè zhèng zhǎng。

赞达摩画像

尹廷高

莫听番僧说是非,滔滔流水不西归。mò tīng fān sēng shuō shì fēi,tāo tāo liú shuǐ bù xī guī。
自从拆断茎芦后,白浪翻天无了时。zì cóng chāi duàn jīng lú hòu,bái làng fān tiān wú le shí。

赋天窗

尹廷高

玉片鳞鳞月一方,能于暗室泄天光。yù piàn lín lín yuè yī fāng,néng yú àn shì xiè tiān guāng。
有时急雨敲诗梦,尚带波涛海气香。yǒu shí jí yǔ qiāo shī mèng,shàng dài bō tāo hǎi qì xiāng。

北关买舟

尹廷高

北关门外柳青青,闲寄江南第一程。běi guān mén wài liǔ qīng qīng,xián jì jiāng nán dì yī chéng。
别酒未阑山鸟唱,短篷撑梦过临平。bié jiǔ wèi lán shān niǎo chàng,duǎn péng chēng mèng guò lín píng。

前村晚泊

尹廷高

清晨买饭鲈鱼市,薄暮停舟杜宇村。qīng chén mǎi fàn lú yú shì,báo mù tíng zhōu dù yǔ cūn。
更有浮家江海客,一生蓬底长儿孙。gèng yǒu fú jiā jiāng hǎi kè,yī shēng péng dǐ zhǎng ér sūn。

姑苏台

尹廷高

姑苏台下水茫茫,麋鹿不来春草长。gū sū tái xià shuǐ máng máng,mí lù bù lái chūn cǎo zhǎng。
柳外阑干谁独倚,玉箫吹怨满斜阳。liǔ wài lán gàn shuí dú yǐ,yù xiāo chuī yuàn mǎn xié yáng。

馆娃宫

尹廷高

金绣鸳鸯绿锦裀,水精帘底净无尘。jīn xiù yuān yāng lǜ jǐn yīn,shuǐ jīng lián dǐ jìng wú chén。
君王醉枕香红软,人隔重江正卧薪。jūn wáng zuì zhěn xiāng hóng ruǎn,rén gé zhòng jiāng zhèng wò xīn。

寒山寺

尹廷高

路接枫桥一径通,渔郎遥答隔河舂。lù jiē fēng qiáo yī jìng tōng,yú láng yáo dá gé hé chōng。
自从夜禁行人绝,不信乌啼城外钟。zì cóng yè jìn xíng rén jué,bù xìn wū tí chéng wài zhōng。

惠山泉

尹廷高

石乱香甘凝不流,何人品第到茶瓯。shí luàn xiāng gān níng bù liú,hé rén pǐn dì dào chá ōu。
可能一勺长安水,瞒得文饶老舌头。kě néng yī sháo zhǎng ān shuǐ,mán dé wén ráo lǎo shé tóu。

常州

尹廷高

百万西来势莫撄,孤危甘死战尘腥。bǎi wàn xī lái shì mò yīng,gū wēi gān sǐ zhàn chén xīng。
欲询往事无遗老,日暮城头鬼火青。yù xún wǎng shì wú yí lǎo,rì mù chéng tóu guǐ huǒ qīng。