古诗词

病中杂言五首

许衡

花递香风入短棂,草抽新绿倚柴荆。huā dì xiāng fēng rù duǎn líng,cǎo chōu xīn lǜ yǐ chái jīng。
正忧多病作身累,还喜幽居见物情。zhèng yōu duō bìng zuò shēn lèi,hái xǐ yōu jū jiàn wù qíng。
花为可观遭夭折,草因无用得欣荣。huā wèi kě guān zāo yāo zhé,cǎo yīn wú yòng dé xīn róng。
世间巧拙俱相半,不许区区智力争。shì jiān qiǎo zhuō jù xiāng bàn,bù xǔ qū qū zhì lì zhēng。

许衡

元怀孟河内人,字仲平,号鲁斋。性嗜学。从姚枢得宋二程及朱熹著作,居苏门,与枢及窦默相讲习,以行道为己任。宪宗四年,忽必烈召为京兆提学,及即位,授国子祭酒。至元二年,命议事中书省,乃上疏言事。谓“北方之有中夏者,必行汉法乃能长久”,并指出欲使“累朝勋旧改从亡国之俗”,阻力必大。多奏陈,然其言多秘,世罕得闻。又定朝仪、官制。拜中书左丞,劾阿合马专权罔上,蠹政害民。改授集贤大学士兼国子祭酒,选蒙古子弟教之。又领太史院事,与郭守敬修《授时历》成。以疾归。卒谥文正。有《读易私言》、《鲁斋遗书》。 许衡的作品>>

猜您喜欢

宿卓水二首

许衡

寒釭挑尽火重生,竹有清声月自明。hán gāng tiāo jǐn huǒ zhòng shēng,zhú yǒu qīng shēng yuè zì míng。
一夜客窗眠不稳,却听山犬吠柴荆。yī yè kè chuāng mián bù wěn,què tīng shān quǎn fèi chái jīng。

宿卓水二首

许衡

山水年来满意看,只无幽竹伴幽闲。shān shuǐ nián lái mǎn yì kàn,zhǐ wú yōu zhú bàn yōu xián。
从君愿乞龙孙去,栽向西城空隙间。cóng jūn yuàn qǐ lóng sūn qù,zāi xiàng xī chéng kōng xì jiān。

辞召命作

许衡

一天雷雨诚堪畏,千载风云漫企思。yī tiān léi yǔ chéng kān wèi,qiān zài fēng yún màn qǐ sī。
留取闲身卧田舍,静看蝴蝶挂蛛丝。liú qǔ xián shēn wò tián shě,jìng kàn hú dié guà zhū sī。

游黄华

许衡

我生爱林泉,俗事常鞅掌。wǒ shēng ài lín quán,sú shì cháng yāng zhǎng。
十年苦烦剧,一念愈倾仰。shí nián kǔ fán jù,yī niàn yù qīng yǎng。
峰峦看画图,云烟入想像。fēng luán kàn huà tú,yún yān rù xiǎng xiàng。
久成心上癖,欲忍不可强。jiǔ chéng xīn shàng pǐ,yù rěn bù kě qiáng。
荷有敬斋公,恒以善相长。hé yǒu jìng zhāi gōng,héng yǐ shàn xiāng zhǎng。
携我游黄华,一洗尘虑爽。xié wǒ yóu huáng huá,yī xǐ chén lǜ shuǎng。
行行叹奇绝,举目皆胜赏。xíng xíng tàn qí jué,jǔ mù jiē shèng shǎng。
镜台耸百崄,瀑布落千丈。jìng tái sǒng bǎi xiǎn,pù bù luò qiān zhàng。
石苔积重痕,溪风动幽响。shí tái jī zhòng hén,xī fēng dòng yōu xiǎng。
使我躁竞息,使我心志广。shǐ wǒ zào jìng xī,shǐ wǒ xīn zhì guǎng。
恍如梦中身,翱翔千古上。huǎng rú mèng zhōng shēn,áo xiáng qiān gǔ shàng。
回首声利场,谁能脱尘网。huí shǒu shēng lì chǎng,shuí néng tuō chén wǎng。
我老得仁心,动作皆可像。wǒ lǎo dé rén xīn,dòng zuò jiē kě xiàng。
还家拟邻居,求田冀接壤。hái jiā nǐ lín jū,qiú tián jì jiē rǎng。
便许朴钝质,于此静中养。biàn xǔ pǔ dùn zhì,yú cǐ jìng zhōng yǎng。

训子

许衡

干戈恣烂熳,无人救时屯。gàn gē zì làn màn,wú rén jiù shí tún。
中原竟失鹿,沧海变飞尘。zhōng yuán jìng shī lù,cāng hǎi biàn fēi chén。
我自揣何能,能存乱后身。wǒ zì chuāi hé néng,néng cún luàn hòu shēn。
遗芳藉远祖,阴理出先人。yí fāng jí yuǎn zǔ,yīn lǐ chū xiān rén。
俯仰意油然,此乐难拟伦。fǔ yǎng yì yóu rán,cǐ lè nán nǐ lún。
家无儋石储,心有天地春。jiā wú dān shí chǔ,xīn yǒu tiān dì chūn。
况对汝二子,岂复知吾贫。kuàng duì rǔ èr zi,qǐ fù zhī wú pín。
大儿愿如古人淳,小儿愿如古人真。dà ér yuàn rú gǔ rén chún,xiǎo ér yuàn rú gǔ rén zhēn。
平生乃亲多苦辛,愿汝苦辛过乃亲。píng shēng nǎi qīn duō kǔ xīn,yuàn rǔ kǔ xīn guò nǎi qīn。
身居畎亩思致君,身在朝廷思济民。shēn jū quǎn mǔ sī zhì jūn,shēn zài cháo tíng sī jì mín。
但期磊落忠信存,莫图苟且功名新。dàn qī lěi luò zhōng xìn cún,mò tú gǒu qiě gōng míng xīn。
斯言殆可书诸绅。sī yán dài kě shū zhū shēn。

有感

许衡

娇儿未成人,病苦不肯退。jiāo ér wèi chéng rén,bìng kǔ bù kěn tuì。
忧伤动中怀,惨惨心欲碎。yōu shāng dòng zhōng huái,cǎn cǎn xīn yù suì。
老妻情更恶,中夜泣相对。lǎo qī qíng gèng è,zhōng yè qì xiāng duì。
何如早还归,山阳坟陇在。hé rú zǎo hái guī,shān yáng fén lǒng zài。
平生所愿心,展转不得遂。píng shēng suǒ yuàn xīn,zhǎn zhuǎn bù dé suì。
十年误同游,回首只多愧。shí nián wù tóng yóu,huí shǒu zhǐ duō kuì。
病连肝肺深,因觉妻子累。bìng lián gān fèi shēn,yīn jué qī zi lèi。
悠悠故乡情,滴滴眼中泪。yōu yōu gù xiāng qíng,dī dī yǎn zhōng lèi。
狐死知首丘,人生恋乡土。hú sǐ zhī shǒu qiū,rén shēng liàn xiāng tǔ。
我心久焦劳,宿疾安能愈。wǒ xīn jiǔ jiāo láo,sù jí ān néng yù。
所贵还故乡,微骸近先祖。suǒ guì hái gù xiāng,wēi hái jìn xiān zǔ。
他事足叹嗟,西风动寰宇。tā shì zú tàn jiē,xī fēng dòng huán yǔ。
归兴不可遏,归程待何时?guī xīng bù kě è,guī chéng dài hé shí?
悠悠故乡心,一夕千里驰。yōu yōu gù xiāng xīn,yī xī qiān lǐ chí。
西风动霄汉,惨惨令人悲。xī fēng dòng xiāo hàn,cǎn cǎn lìng rén bēi。
况我多病身,天涯久栖迟。kuàng wǒ duō bìng shēn,tiān yá jiǔ qī chí。
交游义难忘,岂忍轻别离。jiāo yóu yì nán wàng,qǐ rěn qīng bié lí。
重念丘陇远,娇儿正愚痴。zhòng niàn qiū lǒng yuǎn,jiāo ér zhèng yú chī。
因循死异邑,后世将何遗。yīn xún sǐ yì yì,hòu shì jiāng hé yí。
所愿经营日,及此未全衰。suǒ yuàn jīng yíng rì,jí cǐ wèi quán shuāi。
树桑墙以下,开畦水之湄。shù sāng qiáng yǐ xià,kāi qí shuǐ zhī méi。
既得舒困难,且可为镃基。jì dé shū kùn nán,qiě kě wèi zī jī。
幼无孝悌称,老无恩泽施。yòu wú xiào tì chēng,lǎo wú ēn zé shī。
唯有近先茔,一死乃其宜。wéi yǒu jìn xiān yíng,yī sǐ nǎi qí yí。
诸君苦留连,雅意金兰期。zhū jūn kǔ liú lián,yǎ yì jīn lán qī。
我自无遐福,形骸变焦痿。wǒ zì wú xiá fú,xíng hái biàn jiāo wěi。
生平尚求友,得友还差池。shēng píng shàng qiú yǒu,dé yǒu hái chà chí。
中怀起愁叹,欲别难为辞。zhōng huái qǐ chóu tàn,yù bié nán wèi cí。
试将问吾庐,何日当西之?shì jiāng wèn wú lú,hé rì dāng xī zhī?
缓急有拟议,行止更无疑。huǎn jí yǒu nǐ yì,xíng zhǐ gèng wú yí。
作诗叙恳款,为报吾亲知。zuò shī xù kěn kuǎn,wèi bào wú qīn zhī。

送窦清淑

许衡

初来识君面,此行见君心。chū lái shí jūn miàn,cǐ xíng jiàn jūn xīn。
匡时有长策,虑远忧且深。kuāng shí yǒu zhǎng cè,lǜ yuǎn yōu qiě shēn。
俗情取近效,雅意入幽沈。sú qíng qǔ jìn xiào,yǎ yì rù yōu shěn。
人生贵所依,所依贵知音。rén shēng guì suǒ yī,suǒ yī guì zhī yīn。
知音得长布,身将比黄金。zhī yīn dé zhǎng bù,shēn jiāng bǐ huáng jīn。
我本贫贱士,多思委相寻。wǒ běn pín jiàn shì,duō sī wěi xiāng xún。
未得办一饭,胡为遽分襟。wèi dé bàn yī fàn,hú wèi jù fēn jīn。
征鸿出远塞,西风动疏林。zhēng hóng chū yuǎn sāi,xī fēng dòng shū lín。
去去渺万里,何年酒同斟?qù qù miǎo wàn lǐ,hé nián jiǔ tóng zhēn?
含情望无极,白云障孤岑。hán qíng wàng wú jí,bái yún zhàng gū cén。

读东门行

许衡

贵德德乃显,尚力力为优。guì dé dé nǎi xiǎn,shàng lì lì wèi yōu。
二者各有时,天运非人谋。èr zhě gè yǒu shí,tiān yùn fēi rén móu。
举世皆好义,贫贱固可羞。jǔ shì jiē hǎo yì,pín jiàn gù kě xiū。
天下方事强,声誉将何求。tiān xià fāng shì qiáng,shēng yù jiāng hé qiú。
人生会此意,出处皆无忧。rén shēng huì cǐ yì,chū chù jiē wú yōu。
但恐利欲驱,由非所当由。dàn kǒng lì yù qū,yóu fēi suǒ dāng yóu。
足蹑虎狼尾,手撩虺蛇头。zú niè hǔ láng wěi,shǒu liāo huī shé tóu。
一触祸患机,相寻遽难休。yī chù huò huàn jī,xiāng xún jù nán xiū。
新闻李侯子,快意复父雠。xīn wén lǐ hóu zi,kuài yì fù fù chóu。
雄名与英概,一日倾九州。xióng míng yǔ yīng gài,yī rì qīng jiǔ zhōu。
美事固可羡,犹当究源流。měi shì gù kě xiàn,yóu dāng jiū yuán liú。
掘地得深泽,积土为高丘。jué dì dé shēn zé,jī tǔ wèi gāo qiū。
造端起不平,是果谁之尤?君子慎谋始,责躬重以周。zào duān qǐ bù píng,shì guǒ shuí zhī yóu?jūn zi shèn móu shǐ,zé gōng zhòng yǐ zhōu。
弱德较强力,明知势难侔。ruò dé jiào qiáng lì,míng zhī shì nán móu。
驰马走峻坂,中间岂容收。chí mǎ zǒu jùn bǎn,zhōng jiān qǐ róng shōu。
颠越既莫救,岂得乘桴浮。diān yuè jì mò jiù,qǐ dé chéng fú fú。
君不见群雀满树急喧啾,隋侯有珠不肯投。jūn bù jiàn qún què mǎn shù jí xuān jiū,suí hóu yǒu zhū bù kěn tóu。
一鸦死时一珠碎,得轻失重非良筹。yī yā sǐ shí yī zhū suì,dé qīng shī zhòng fēi liáng chóu。
友之直谅仁可辅,药之瞑眩疾易瘳。yǒu zhī zhí liàng rén kě fǔ,yào zhī míng xuàn jí yì chōu。
不知当日谁与乃父为交游?bù zhī dāng rì shuí yǔ nǎi fù wèi jiāo yóu?

别西山二首

许衡

大山如蹲龙,小山如踞虎。dà shān rú dūn lóng,xiǎo shān rú jù hǔ。
烟岚郁苍翠,远近互吞吐。yān lán yù cāng cuì,yuǎn jìn hù tūn tǔ。
我来苏门居,遨游成乐土。wǒ lái sū mén jū,áo yóu chéng lè tǔ。
策杖望朝云,卷帘看暮雨。cè zhàng wàng cháo yún,juǎn lián kàn mù yǔ。
佳意豁尘腥,胜概入谈麈。jiā yì huō chén xīng,shèng gài rù tán zhǔ。
使我郁陶消,使我劳瘵愈。shǐ wǒ yù táo xiāo,shǐ wǒ láo zhài yù。
生平鄙吝心,一洗出千古。shēng píng bǐ lìn xīn,yī xǐ chū qiān gǔ。
回首声名人,何殊坐囹圄。huí shǒu shēng míng rén,hé shū zuò líng yǔ。
远役非素怀,况有跋涉苦。yuǎn yì fēi sù huái,kuàng yǒu bá shè kǔ。
吟鞭袅春风,迟迟如去鲁。yín biān niǎo chūn fēng,chí chí rú qù lǔ。
芳菲二三月,追游盛梅坞。fāng fēi èr sān yuè,zhuī yóu shèng méi wù。
归来愿无违,一觞相对举。guī lái yuàn wú wéi,yī shāng xiāng duì jǔ。

别西山二首

许衡

我爱林虑山,不处要路津。wǒ ài lín lǜ shān,bù chù yào lù jīn。
兹焉几千古,绝彼朝市尘。zī yān jǐ qiān gǔ,jué bǐ cháo shì chén。
我来成素交,澹澹日益亲。wǒ lái chéng sù jiāo,dàn dàn rì yì qīn。
形骸两相忘,谁主复谁宾。xíng hái liǎng xiāng wàng,shuí zhǔ fù shuí bīn。
充然乐我饥,怡然栖我神。chōng rán lè wǒ jī,yí rán qī wǒ shén。
朝光连暮色,佳意含馀春。cháo guāng lián mù sè,jiā yì hán yú chūn。
心境一融会,世味殊未真。xīn jìng yī róng huì,shì wèi shū wèi zhēn。
奕奕草木光,熙熙禽鸟驯。yì yì cǎo mù guāng,xī xī qín niǎo xùn。
众物欣有托,吾庐行亦新。zhòng wù xīn yǒu tuō,wú lú xíng yì xīn。
诗书咏而归,况有耆德邻。shī shū yǒng ér guī,kuàng yǒu qí dé lín。

和吴行甫雨雹韵

许衡

山风突起凌碧虚,怪状奇态成须臾。shān fēng tū qǐ líng bì xū,guài zhuàng qí tài chéng xū yú。
惊风急雨迸飞雹,飘骤散落千万珠。jīng fēng jí yǔ bèng fēi báo,piāo zhòu sàn luò qiān wàn zhū。
半空光冷掣电火,平地声走轰雷车。bàn kōng guāng lěng chè diàn huǒ,píng dì shēng zǒu hōng léi chē。
神龙奋怒乃若此,不识造化将何如?shén lóng fèn nù nǎi ruò cǐ,bù shí zào huà jiāng hé rú?
默知嘉禾半漂没,坐看积潦横穿窬。mò zhī jiā hé bàn piāo méi,zuò kàn jī lǎo héng chuān yú。
小民咨嗟复愁叹,谩执俗议尤当途。xiǎo mín zī jiē fù chóu tàn,mán zhí sú yì yóu dāng tú。
当途于今藐房杜,机略自知天下无。dāng tú yú jīn miǎo fáng dù,jī lüè zì zhī tiān xià wú。
有才足使人羡慕,有势足使人奔趋。yǒu cái zú shǐ rén xiàn mù,yǒu shì zú shǐ rén bēn qū。
暇考阴阳论调燮,暇纾徵敛矜号呼。xiá kǎo yīn yáng lùn diào xiè,xiá shū zhēng liǎn jīn hào hū。
今年金缯满千驮,明年好上登封书。jīn nián jīn zēng mǎn qiān tuó,míng nián hǎo shàng dēng fēng shū。

和吴行甫雨雹韵

许衡

青山偃蹇与世疏,只将秀色供吾徒。qīng shān yǎn jiǎn yǔ shì shū,zhǐ jiāng xiù sè gōng wú tú。
知君如我有山癖,深探远讨吾不如。zhī jūn rú wǒ yǒu shān pǐ,shēn tàn yuǎn tǎo wú bù rú。
金灯峰上诗千首,挂镜台前一杯酒。jīn dēng fēng shàng shī qiān shǒu,guà jìng tái qián yī bēi jiǔ。
人间万事尽浮云,故人曾为相思否?rén jiān wàn shì jǐn fú yún,gù rén céng wèi xiāng sī fǒu?
云边鸾凤玉鞭鸣,跛鳖蹒跚叠茧生。yún biān luán fèng yù biān míng,bǒ biē pán shān dié jiǎn shēng。
天末碧云凝远思,夕阳无语下西城。tiān mò bì yún níng yuǎn sī,xī yáng wú yǔ xià xī chéng。
42123