古诗词

咏夏雨

张玉娘

头上云俱黑,一片雨浪浪。tóu shàng yún jù hēi,yī piàn yǔ làng làng。
惨澹隐高树,霏微迷绿杨。cǎn dàn yǐn gāo shù,fēi wēi mí lǜ yáng。
冷冷添涧水,点点落危樯。lěng lěng tiān jiàn shuǐ,diǎn diǎn luò wēi qiáng。
帘卷山流翠,郊虚草自香。lián juǎn shān liú cuì,jiāo xū cǎo zì xiāng。
静嫌声间竹,醉爱爽凝觞。jìng xián shēng jiān zhú,zuì ài shuǎng níng shāng。
殿阁罗闲扇,池亭送嫩凉。diàn gé luó xián shàn,chí tíng sòng nèn liáng。
荷珠圆复碎,兰芷脆还芳。hé zhū yuán fù suì,lán zhǐ cuì hái fāng。
拂埃乱天际,度云喧草堂。fú āi luàn tiān jì,dù yún xuān cǎo táng。
乘空曳轻练,向晚洗炎光。chéng kōng yè qīng liàn,xiàng wǎn xǐ yán guāng。
幽径荒苔滑,短檐飞鸟忙。yōu jìng huāng tái huá,duǎn yán fēi niǎo máng。
湛湛翻萍影,溶溶浸柳塘。zhàn zhàn fān píng yǐng,róng róng jìn liǔ táng。
无心留石洞,有梦恼襄王。wú xīn liú shí dòng,yǒu mèng nǎo xiāng wáng。
暝色欺明月,高飙透薄裳。míng sè qī míng yuè,gāo biāo tòu báo shang。
入更生阒寂,攲坐讶清商。rù gèng shēng qù jì,qī zuò yà qīng shāng。
润气清湘簟,徘徊怯绣床。rùn qì qīng xiāng diàn,pái huái qiè xiù chuáng。
张玉娘

张玉娘

张玉娘,字若琼,自号一贞居士,松阳人。生于宋淳祐十年(公元1250年),卒于南宋景炎元年(公元1276年),仅活到27岁。她出生在仕宦家庭,曾祖父是淳熙八年进士,祖父做过登士郎。父亲曾任过提举官。她自幼饱学,敏慧绝伦,诗词尤得风人体。后人将她与李清照、朱淑贞、吴淑姬并称宋代四大女词人。 张玉娘的作品>>

猜您喜欢

哭沈生

张玉娘

仙郎久未归,一归笑春风。xiān láng jiǔ wèi guī,yī guī xiào chūn fēng。
中涂成永绝,翠袖染啼红。zhōng tú chéng yǒng jué,cuì xiù rǎn tí hóng。
怅恨生死异,梦魂还再逢。chàng hèn shēng sǐ yì,mèng hún hái zài féng。
宝镜照秋水,明此一寸衷。bǎo jìng zhào qiū shuǐ,míng cǐ yī cùn zhōng。
素情无所著,怨逐双飞鸿。sù qíng wú suǒ zhù,yuàn zhú shuāng fēi hóng。

鸣雁二章其一

张玉娘

鸣雁征征,白露既零。míng yàn zhēng zhēng,bái lù jì líng。
猗嗟清兮,怀彼春冰。yī jiē qīng xī,huái bǐ chūn bīng。
鸣雁嗥嗥,凉风飘飖。míng yàn háo háo,liáng fēng piāo yáo。
猗嗟娈兮,怀彼春宵。yī jiē luán xī,huái bǐ chūn xiāo。

春晓

张玉娘

夜雨连阶碧草,东风满院飞花。yè yǔ lián jiē bì cǎo,dōng fēng mǎn yuàn fēi huā。
湘竹帘凝晓色,石楠树散栖鸦。xiāng zhú lián níng xiǎo sè,shí nán shù sàn qī yā。

春残

张玉娘

帘外落花万点,枝头啼鸟一声。lián wài luò huā wàn diǎn,zhī tóu tí niǎo yī shēng。
唤转枕边春梦,倚阑终日凝情。huàn zhuǎn zhěn biān chūn mèng,yǐ lán zhōng rì níng qíng。

幽居漫赋

张玉娘

细雨吹凉入户,闲花扶影移阶。xì yǔ chuī liáng rù hù,xián huā fú yǐng yí jiē。
愁人紫燕相语,古道清风去来。chóu rén zǐ yàn xiāng yǔ,gǔ dào qīng fēng qù lái。

咏杨柳

张玉娘

袅袅斜笼寒雨,年年萦乱愁肠。niǎo niǎo xié lóng hán yǔ,nián nián yíng luàn chóu cháng。
相对不堪憔悴,画眉羞斗纤长。xiāng duì bù kān qiáo cuì,huà méi xiū dòu xiān zhǎng。

闲谣

张玉娘

兰径香薰幽佩,竹风凉度疏帘。lán jìng xiāng xūn yōu pèi,zhú fēng liáng dù shū lián。
情长锦瑟弦断,绣倦金缄倒拈。qíng zhǎng jǐn sè xián duàn,xiù juàn jīn jiān dào niān。

结袜子

张玉娘

闺中女儿兰蕙性,寒冰清澈秋霜莹。guī zhōng nǚ ér lán huì xìng,hán bīng qīng chè qiū shuāng yíng。
感君恩重不胜情,容光自抱悲明镜。gǎn jūn ēn zhòng bù shèng qíng,róng guāng zì bào bēi míng jìng。

塞下曲

张玉娘

寒入关榆霜满天,铁衣马上枕戈眠。hán rù guān yú shuāng mǎn tiān,tiě yī mǎ shàng zhěn gē mián。
愁生画角乡心破,月度深闺旧梦牵。chóu shēng huà jiǎo xiāng xīn pò,yuè dù shēn guī jiù mèng qiān。
愁绝惊闻边骑报,匈奴已牧陇西还。chóu jué jīng wén biān qí bào,xiōng nú yǐ mù lǒng xī hái。

塞上曲

张玉娘

为国劳戎事,迢迢出玉关。wèi guó láo róng shì,tiáo tiáo chū yù guān。
虎帐春风远,铠甲清霜寒。hǔ zhàng chūn fēng yuǎn,kǎi jiǎ qīng shuāng hán。
落雁行银箭,开弓响铁环。luò yàn xíng yín jiàn,kāi gōng xiǎng tiě huán。
三更豪鼓角,频催乡梦残。sān gèng háo gǔ jiǎo,pín cuī xiāng mèng cán。
勒兵严铁骑,破虏燕然山。lēi bīng yán tiě qí,pò lǔ yàn rán shān。
宵传前路捷,游马斩楼兰。xiāo chuán qián lù jié,yóu mǎ zhǎn lóu lán。
归书语孀妇,一宵私昵难。guī shū yǔ shuāng fù,yī xiāo sī nì nán。
1001234567