古诗词

游昆山慧聚寺和唐人诗二首

宋褧

天外山光近,峰颠海气吞。tiān wài shān guāng jìn,fēng diān hǎi qì tūn。
潮凭风作阵,云藉石为根。cháo píng fēng zuò zhèn,yún jí shí wèi gēn。
鸟重烟藏树,帆多水绕村。niǎo zhòng yān cáng shù,fān duō shuǐ rào cūn。
凭高暂诗酒,回首望修门。píng gāo zàn shī jiǔ,huí shǒu wàng xiū mén。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

姑苏即事

宋褧

南北东西画舫通,卖鱼输稻不愁风。nán běi dōng xī huà fǎng tōng,mài yú shū dào bù chóu fēng。
邻人使北归来说,车马京尘十丈红。lín rén shǐ běi guī lái shuō,chē mǎ jīng chén shí zhàng hóng。

姑苏即事

宋褧

娃儿十五瘦腰肢,眼角红妆浅淡施。wá ér shí wǔ shòu yāo zhī,yǎn jiǎo hóng zhuāng qiǎn dàn shī。
闻道阿娘将典却,揭帘催唤买燕支。wén dào ā niáng jiāng diǎn què,jiē lián cuī huàn mǎi yàn zhī。

长安驿道中观芙蓉寄嘲伯循

宋褧

玉溪桥畔淡朝霞,照景红妆泫露华。yù xī qiáo pàn dàn cháo xiá,zhào jǐng hóng zhuāng xuàn lù huá。
说似分司才御史,水边花胜驿中花。shuō shì fēn sī cái yù shǐ,shuǐ biān huā shèng yì zhōng huā。

一钱太守祠

宋褧

山中父老感承宣,五马高情亦自贤。shān zhōng fù lǎo gǎn chéng xuān,wǔ mǎ gāo qíng yì zì xián。
一样青铜成肉好,后来多是捋须钱。yī yàng qīng tóng chéng ròu hǎo,hòu lái duō shì lǚ xū qián。

上虞山行值雨马上口占

宋褧

山腰云掩翠光微,远见云浓近见稀。shān yāo yún yǎn cuì guāng wēi,yuǎn jiàn yún nóng jìn jiàn xī。
对景漫思高彦敬,怀人常忆米元晖。duì jǐng màn sī gāo yàn jìng,huái rén cháng yì mǐ yuán huī。

上虞山行晓霜

宋褧

略彴凝霜晓不干,竟无人迹白漫漫。lüè zhuó níng shuāng xiǎo bù gàn,jìng wú rén jì bái màn màn。
马蹄踏破铅华色,得似鸳鸯瓦上看。mǎ tí tà pò qiān huá sè,dé shì yuān yāng wǎ shàng kàn。

嵊县道中

宋褧

一径蜿蜒万壑遮,良田美树衬烟霞。yī jìng wān yán wàn hè zhē,liáng tián měi shù chèn yān xiá。
明时不作秦人避,欲占膏腴别起家。míng shí bù zuò qín rén bì,yù zhàn gāo yú bié qǐ jiā。

过雁荡不见李五峰隐君

宋褧

雁荡山高不可攀,松巢竹坞白云端。yàn dàng shān gāo bù kě pān,sōng cháo zhú wù bái yún duān。
题诗为报经行客,莫作寻常少室看。tí shī wèi bào jīng xíng kè,mò zuò xún cháng shǎo shì kàn。

石溪驿候伯循不至

宋褧

古来元白似金兰,谁道风标不可攀。gǔ lái yuán bái shì jīn lán,shuí dào fēng biāo bù kě pān。
驿骑飞来问骢马,计程应是在铅山。yì qí fēi lái wèn cōng mǎ,jì chéng yīng shì zài qiān shān。

深青早发比明至柳阳桥戏赋

宋褧

槟榔嚼罢复含姜,月落松明马首香。bīn láng jué bà fù hán jiāng,yuè luò sōng míng mǎ shǒu xiāng。
□□匆匆闻禁漏,宿酲初解对残妆。cōng cōng wén jìn lòu,sù chéng chū jiě duì cán zhuāng。

四月晦日早自石桥北度安济桥入史局马上口号

宋褧

街树葱茏晓雨收,官河相近御沟流。jiē shù cōng lóng xiǎo yǔ shōu,guān hé xiāng jìn yù gōu liú。
帝城不是多尘土,直住诗人到白头。dì chéng bù shì duō chén tǔ,zhí zhù shī rén dào bái tóu。

揭曼硕小仆邹福颇能作诗诸名胜皆有所赠

宋褧

福也事人甚不切,学诗习字欲自别。fú yě shì rén shén bù qiè,xué shī xí zì yù zì bié。
不似南邻守舍儿,轻裘肥马通关节。bù shì nán lín shǒu shě ér,qīng qiú féi mǎ tōng guān jié。

寒食拜扫盘桓南城亲友家书所闻见俚歌十首

宋褧

北城繁华拨不开,南城尽是废池台。běi chéng fán huá bō bù kāi,nán chéng jǐn shì fèi chí tái。
看花君子颇解事,不笑南城似冷灰。kàn huā jūn zi pǒ jiě shì,bù xiào nán chéng shì lěng huī。

寒食拜扫盘桓南城亲友家书所闻见俚歌十首

宋褧

南城宦家有孤儿,华裾宝马日遨嬉。nán chéng huàn jiā yǒu gū ér,huá jū bǎo mǎ rì áo xī。
群奴豪酗卖丘木,身在醉乡犹未知。qún nú háo xù mài qiū mù,shēn zài zuì xiāng yóu wèi zhī。

寒食拜扫盘桓南城亲友家书所闻见俚歌十首

宋褧

柳村南路百泉涌,陷车踬马沮洳深。liǔ cūn nán lù bǎi quán yǒng,xiàn chē zhì mǎ jǔ rù shēn。
茕茕一僧力负土,治道不成徒苦心。qióng qióng yī sēng lì fù tǔ,zhì dào bù chéng tú kǔ xīn。