古诗词

卢疏斋赵平远小像

宋褧

盛德不孤立,钜邦尊二贤。shèng dé bù gū lì,jù bāng zūn èr xián。
卢翁官察访,赵使职旬宣。lú wēng guān chá fǎng,zhào shǐ zhí xún xuān。
契分元偕白,襟期甫暨虔。qì fēn yuán xié bái,jīn qī fǔ jì qián。
柏森松竞秀,圭莹璧相联。bǎi sēn sōng jìng xiù,guī yíng bì xiāng lián。
高谊云霄外,清标几杖边。gāo yì yún xiāo wài,qīng biāo jǐ zhàng biān。
句枝时络绎,杯算日缠绵。jù zhī shí luò yì,bēi suàn rì chán mián。
宵候丹砂灶,秋鸣绿绮弦。xiāo hòu dān shā zào,qiū míng lǜ qǐ xián。
岳跻同谢屐,湘泛共膺船。yuè jī tóng xiè jī,xiāng fàn gòng yīng chuán。
酿酒矜方妙,裁衣斗品全。niàng jiǔ jīn fāng miào,cái yī dòu pǐn quán。
敖嬉驱騕袅,笑咏抚婵娟。áo xī qū yǎo niǎo,xiào yǒng fǔ chán juān。
密迩通家好,留连对榻眠。mì ěr tōng jiā hǎo,liú lián duì tà mián。
闭关常习静,挥麈或谈玄。bì guān cháng xí jìng,huī zhǔ huò tán xuán。
闲矣山中相,翛然地上仙。xián yǐ shān zhōng xiāng,xiāo rán dì shàng xiān。
仪刑人倏逝,丰度世争怜。yí xíng rén shū shì,fēng dù shì zhēng lián。
肖貌开光霁,垂名著简编。xiào mào kāi guāng jì,chuí míng zhù jiǎn biān。
精神栖落月,思致薄凌烟。jīng shén qī luò yuè,sī zhì báo líng yān。
岂直江潭重,应齐宇宙传。qǐ zhí jiāng tán zhòng,yīng qí yǔ zhòu chuán。
长沙多胜境,并祀待他年。zhǎng shā duō shèng jìng,bìng sì dài tā nián。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

武安堰秦氏山庄留题

宋褧

清溪如玉竹如屏,门掩苔墙犬不惊。qīng xī rú yù zhú rú píng,mén yǎn tái qiáng quǎn bù jīng。
怪得轺车尝小驻,林间时有读书声。guài dé yáo chē cháng xiǎo zhù,lín jiān shí yǒu dú shū shēng。

赠玉泉寺僧天云

宋褧

吴山锡杖楚山云,云染袈裟诣县门。wú shān xī zhàng chǔ shān yún,yún rǎn jiā shā yì xiàn mén。
莫怪褰帷不相见,禅机深处付忘言。mò guài qiān wéi bù xiāng jiàn,chán jī shēn chù fù wàng yán。

对月和谷城县尹杨文载壁间韵

宋褧

凉月娟娟照满怀,流光如水共徘徊。liáng yuè juān juān zhào mǎn huái,liú guāng rú shuǐ gòng pái huái。
持杯对影非吾事,但许帘栊彻夜开。chí bēi duì yǐng fēi wú shì,dàn xǔ lián lóng chè yè kāi。

夜起

宋褧

揽衣开户纳微凉,西北遥山掣电光。lǎn yī kāi hù nà wēi liáng,xī běi yáo shān chè diàn guāng。
但愿天瓢膏禾黍,莫愁溪水没津梁。dàn yuàn tiān piáo gāo hé shǔ,mò chóu xī shuǐ méi jīn liáng。

自谷城将往山中

宋褧

路入均房千里馀,人传山径大崎岖。lù rù jūn fáng qiān lǐ yú,rén chuán shān jìng dà qí qū。
?崃叱驭真男子,何必屏间看地图。àng lái chì yù zhēn nán zi,hé bì píng jiān kàn dì tú。

山行值雨

宋褧

山雨随云往返飞,行时沾湿避时稀。shān yǔ suí yún wǎng fǎn fēi,xíng shí zhān shī bì shí xī。
须臾驰过前冈去,满马斜阳就晒衣。xū yú chí guò qián gāng qù,mǎn mǎ xié yáng jiù shài yī。

过均州界山宿道院

宋褧

楚邮燕驿饱经过,尘土风涛败兴多。chǔ yóu yàn yì bǎo jīng guò,chén tǔ fēng tāo bài xīng duō。
涧水绕阶云绕屋,可人今夜好行窝。jiàn shuǐ rào jiē yún rào wū,kě rén jīn yè hǎo xíng wō。

刘阮入天台图

宋褧

谁知物外一山川,缥缈楼台小有天。shuí zhī wù wài yī shān chuān,piāo miǎo lóu tái xiǎo yǒu tiān。
不向溪头遇仙子,桃花流水亦悠然。bù xiàng xī tóu yù xiān zi,táo huā liú shuǐ yì yōu rán。

秋江独钓图

宋褧

林间二客形骸俗,江上扁舟波浪愁。lín jiān èr kè xíng hái sú,jiāng shàng biǎn zhōu bō làng chóu。
万里乾坤少知己,一竿风月自优游。wàn lǐ qián kūn shǎo zhī jǐ,yī gān fēng yuè zì yōu yóu。

竹山山中太皇观小憩道士白刘伯温御史旧所题二绝句即景和寄

宋褧

雨汗淋漓鬓发苍,空山无地得苍凉。yǔ hàn lín lí bìn fā cāng,kōng shān wú dì dé cāng liáng。
乔松老鹤聊容与,转觉仙家气味长。qiáo sōng lǎo hè liáo róng yǔ,zhuǎn jué xiān jiā qì wèi zhǎng。

竹山山中太皇观小憩道士白刘伯温御史旧所题二绝句即景和寄

宋褧

酒泉才子气凌云,落落清谈久不闻。jiǔ quán cái zi qì líng yún,luò luò qīng tán jiǔ bù wén。
见说松厅深处坐,简霜挥洒净妖氛。jiàn shuō sōng tīng shēn chù zuò,jiǎn shuāng huī sǎ jìng yāo fēn。

沙市道中二首

宋褧

十里沙津绿树凉,长红小白粲林塘。shí lǐ shā jīn lǜ shù liáng,zhǎng hóng xiǎo bái càn lín táng。
今年分外春光久,四月幽花夹道香。jīn nián fēn wài chūn guāng jiǔ,sì yuè yōu huā jiā dào xiāng。

沙市道中二首

宋褧

紫椹累累桑柘浓,野人生计尽从容。zǐ shèn lèi lèi sāng zhè nóng,yě rén shēng jì jǐn cóng róng。
林间自有催蚕鸟,不用乘驺苦劝农。lín jiān zì yǒu cuī cán niǎo,bù yòng chéng zōu kǔ quàn nóng。

次韵王伯循御史

宋褧

汉江如练画船开,负弩前驱照岸隈。hàn jiāng rú liàn huà chuán kāi,fù nǔ qián qū zhào àn wēi。
却是沙鸥解相识,彩衣人著绣衣来。què shì shā ōu jiě xiāng shí,cǎi yī rén zhù xiù yī lái。

谢德润号月海

宋褧

三山宫阙湛无尘,万古青天白玉轮。sān shān gōng quē zhàn wú chén,wàn gǔ qīng tiān bái yù lún。
身世清高能尔许,当年惟有泛槎人。shēn shì qīng gāo néng ěr xǔ,dāng nián wéi yǒu fàn chá rén。