古诗词

送杨惟肖

宋褧

浩浩岷江水,循循蜀郡人。hào hào mín jiāng shuǐ,xún xún shǔ jùn rén。
山川赋清淑,弦诵袭真淳。shān chuān fù qīng shū,xián sòng xí zhēn chún。
毓秀年华盛,□□学业新。yù xiù nián huá shèng,xué yè xīn。
金钟悬彩簴,玉树照青春。jīn zhōng xuán cǎi jù,yù shù zhào qīng chūn。
翰墨资耆旧,才猷怨隐沦。hàn mò zī qí jiù,cái yóu yuàn yǐn lún。
前时辞下国,指日问通津。qián shí cí xià guó,zhǐ rì wèn tōng jīn。
怀土心虽切,观光气遂振。huái tǔ xīn suī qiè,guān guāng qì suì zhèn。
鲸鱼腾碧海,鸷鸟击苍旻。jīng yú téng bì hǎi,zhì niǎo jī cāng mín。
识鉴滋无愧,因依得可亲。shí jiàn zī wú kuì,yīn yī dé kě qīn。
吾侪陪客次,汝伯实儒珍。wú chái péi kè cì,rǔ bó shí rú zhēn。
促席襟期密,知音笑语频。cù xí jīn qī mì,zhī yīn xiào yǔ pín。
悲歌忘宇宙,慷慨惜风尘。bēi gē wàng yǔ zhòu,kāng kǎi xī fēng chén。
爱尔情俱似,而今意愈真。ài ěr qíng jù shì,ér jīn yì yù zhēn。
闲门车马集,奥室简编陈。xián mén chē mǎ jí,ào shì jiǎn biān chén。
会合时难久,渐摩德有邻。huì hé shí nán jiǔ,jiàn mó dé yǒu lín。
三年曾刻楮,一旦忽思莼。sān nián céng kè chǔ,yī dàn hū sī chún。
自分燕椎钝,深惭越女矉。zì fēn yàn chuí dùn,shēn cán yuè nǚ pín。
赠言申缱绻,别酒话酸辛。zèng yán shēn qiǎn quǎn,bié jiǔ huà suān xīn。
时世文明日,诗书少壮身。shí shì wén míng rì,shī shū shǎo zhuàng shēn。
重来偕计吏,何用苦伤神。zhòng lái xié jì lì,hé yòng kǔ shāng shén。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

雨中马上口号

宋褧

十二官街底许宽,寻常尘土昼漫漫。shí èr guān jiē dǐ xǔ kuān,xún cháng chén tǔ zhòu màn màn。
晚来一雨春多少,唯有垂杨最好看。wǎn lái yī yǔ chūn duō shǎo,wéi yǒu chuí yáng zuì hǎo kàn。

夜归即事

宋褧

九衢尘土夜模糊,款段无臕不任驱。jiǔ qú chén tǔ yè mó hú,kuǎn duàn wú biāo bù rèn qū。
闻是鸣驺忙避路,谁知恶少诈传呼。wén shì míng zōu máng bì lù,shuí zhī è shǎo zhà chuán hū。

闰十二月二十七日喜雪四首

宋褧

赵魏燕齐无麦苗,秋冬不雨暖尘飘。zhào wèi yàn qí wú mài miáo,qiū dōng bù yǔ nuǎn chén piāo。
王城一夜霏春雪,喜气氤氲疹气消。wáng chéng yī yè fēi chūn xuě,xǐ qì yīn yūn zhěn qì xiāo。

闰十二月二十七日喜雪四首

宋褧

昨夜鸱鸮出凤池,同云如水际天垂。zuó yè chī xiāo chū fèng chí,tóng yún rú shuǐ jì tiān chuí。
谁知六出丰登瑞,不在黄扉燮理时。shuí zhī liù chū fēng dēng ruì,bù zài huáng fēi xiè lǐ shí。

闰十二月二十七日喜雪四首

宋褧

积祸丘山重莫蠲,君恩如海听南迁。jī huò qiū shān zhòng mò juān,jūn ēn rú hǎi tīng nán qiān。
品流悬绝昌黎叟,一样蓝关马不前。pǐn liú xuán jué chāng lí sǒu,yī yàng lán guān mǎ bù qián。

闰十二月二十七日喜雪四首

宋褧

姓名何事到金瓯,沧海横流浩莫收。xìng míng hé shì dào jīn ōu,cāng hǎi héng liú hào mò shōu。
鹄立白袍三百个,有谁回首望崖州。gǔ lì bái páo sān bǎi gè,yǒu shuí huí shǒu wàng yá zhōu。

无题

宋褧

秋千架底过清明,贵婿除官促远行。qiū qiān jià dǐ guò qīng míng,guì xù chú guān cù yuǎn xíng。
收拾春衣单骑去,落花风里暮砧鸣。shōu shí chūn yī dān qí qù,luò huā fēng lǐ mù zhēn míng。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

翰林供奉三十强,前春曾是探花郎。hàn lín gōng fèng sān shí qiáng,qián chūn céng shì tàn huā láng。
年来居京大不易,走向沙头觅去航。nián lái jū jīng dà bù yì,zǒu xiàng shā tóu mì qù háng。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

才情如水气如烟,寒露玉壶冰浸天。cái qíng rú shuǐ qì rú yān,hán lù yù hú bīng jìn tiān。
北庭沙草渺何许,江南风月故依然。běi tíng shā cǎo miǎo hé xǔ,jiāng nán fēng yuè gù yī rán。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

巷南巷北叹偪侧,楚山楚水去难留。xiàng nán xiàng běi tàn bī cè,chǔ shān chǔ shuǐ qù nán liú。
白玉堂深云雾杳,迟子还应八月秋。bái yù táng shēn yún wù yǎo,chí zi hái yīng bā yuè qiū。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

往时折得高枝桂,身在蓬莱无处寻。wǎng shí zhé dé gāo zhī guì,shēn zài péng lái wú chù xún。
今日论交便如故,百年诗酒百年心。jīn rì lùn jiāo biàn rú gù,bǎi nián shī jiǔ bǎi nián xīn。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

携幼入室藉文褓,上堂拜母舞斑衣。xié yòu rù shì jí wén bǎo,shàng táng bài mǔ wǔ bān yī。
青绫被冷承明直,忆著餐钱应早归。qīng líng bèi lěng chéng míng zhí,yì zhù cān qián yīng zǎo guī。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

妻儿含啼红腐粥,仆夫奈冻吉贝衣。qī ér hán tí hóng fǔ zhōu,pū fū nài dòng jí bèi yī。
到家同作端午节,角黍如玉江鱼肥。dào jiā tóng zuò duān wǔ jié,jiǎo shǔ rú yù jiāng yú féi。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

京华尘土浩漫漫,精神百倍是南还。jīng huá chén tǔ hào màn màn,jīng shén bǎi bèi shì nán hái。
杨柳风前梳黑发,荷花池上洗朱颜。yáng liǔ fēng qián shū hēi fā,hé huā chí shàng xǐ zhū yán。

送翰林应奉寿同海涯挈家觐省十首

宋褧

小季读书饱笼饼,同人对榻戏樗蒲。xiǎo jì dú shū bǎo lóng bǐng,tóng rén duì tà xì chū pú。
君过扬州应北望,相思魂梦绕川途。jūn guò yáng zhōu yīng běi wàng,xiāng sī hún mèng rào chuān tú。