古诗词

寄题水木清华亭

宋褧

僻地开三径,荒山住一翁。pì dì kāi sān jìng,huāng shān zhù yī wēng。
栖迟瞰澄澈,结搆倚葱茏。qī chí kàn chéng chè,jié gòu yǐ cōng lóng。
画槛穿黄蝶,芳塍散白豵。huà kǎn chuān huáng dié,fāng chéng sàn bái zōng。
云湫龙恍惚,月砌鹤氋氃。yún jiǎo lóng huǎng hū,yuè qì hè méng tóng。
破晓孤村日,号秋万壑风。pò xiǎo gū cūn rì,hào qiū wàn hè fēng。
溪流明见底,岩树润通中。xī liú míng jiàn dǐ,yán shù rùn tōng zhōng。
曳杖行霜果,褰衣检露丛。yè zhàng xíng shuāng guǒ,qiān yī jiǎn lù cóng。
稻花香入户,杉叶势侵栊。dào huā xiāng rù hù,shān yè shì qīn lóng。
穫罢平川迥,樵归狭路穷。huò bà píng chuān jiǒng,qiáo guī xiá lù qióng。
岚迷峰上下,泉合涧西东。lán mí fēng shàng xià,quán hé jiàn xī dōng。
陂养鱼千石,秧移地百弓。bēi yǎng yú qiān shí,yāng yí dì bǎi gōng。
收成防雀鼠,种植聚奴童。shōu chéng fáng què shǔ,zhǒng zhí jù nú tóng。
薯蓣登秋课,禾麻验岁功。shǔ yù dēng qiū kè,hé má yàn suì gōng。
要宾如郑驿,遗子似庞公。yào bīn rú zhèng yì,yí zi shì páng gōng。
物外心何远,朝中信不通。wù wài xīn hé yuǎn,cháo zhōng xìn bù tōng。
坐从书帙乱,饮?酒尊空。zuò cóng shū zhì luàn,yǐn pīn jiǔ zūn kōng。
景物樊川似,生涯辋口同。jǐng wù fán chuān shì,shēng yá wǎng kǒu tóng。
嬉游未可到,赋咏或难工。xī yóu wèi kě dào,fù yǒng huò nán gōng。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

分宪后圃二咏

宋褧

秋桃实累累,久熟双颊赤。qiū táo shí lèi lèi,jiǔ shú shuāng jiá chì。
风来堕苔径,取食味如蜜。fēng lái duò tái jìng,qǔ shí wèi rú mì。

分宪后圃二咏

宋褧

雅洁玉簪花,清芬莫与比。yǎ jié yù zān huā,qīng fēn mò yǔ bǐ。
不得向阳栽,植根北窗底。bù dé xiàng yáng zāi,zhí gēn běi chuāng dǐ。

吕仙亭

宋褧

物外烟霞属胜游,有时长啸海门秋。wù wài yān xiá shǔ shèng yóu,yǒu shí zhǎng xiào hǎi mén qiū。
岳阳楼上题诗了,惭愧人间韩伯休。yuè yáng lóu shàng tí shī le,cán kuì rén jiān hán bó xiū。

一絇丝

宋褧

清河桑少蚕拍簇,曳雪牵霜不盈握。qīng hé sāng shǎo cán pāi cù,yè xuě qiān shuāng bù yíng wò。
西风吹落红莲花,败篗尘埃弃墙角。xī fēng chuī luò hóng lián huā,bài yuè chén āi qì qiáng jiǎo。

送牛农师北上

宋褧

玉带河流缘蔚蓝,君家桥北我桥南。yù dài hé liú yuán wèi lán,jūn jiā qiáo běi wǒ qiáo nán。
一谈忽作容易别,便是无情也不堪。yī tán hū zuò róng yì bié,biàn shì wú qíng yě bù kān。

书宜都内人传后

宋褧

痴绝庐陵不保身,忽从妇口议天伦。chī jué lú líng bù bǎo shēn,hū cóng fù kǒu yì tiān lún。
鸾台凤阁须眉者,谁识当时有内人。luán tái fèng gé xū méi zhě,shuí shí dāng shí yǒu nèi rén。

书宜都内人传后

宋褧

绣帷春色久徘徊,檀机傍边说祸胎。xiù wéi chūn sè jiǔ pái huái,tán jī bàng biān shuō huò tāi。
一笑诗人漫怀古,梦中曾见内人来。yī xiào shī rén màn huái gǔ,mèng zhōng céng jiàn nèi rén lái。

朝元宫杂诗三首

宋褧

飞仙堂前深草青,葵花榴花红重轻。fēi xiān táng qián shēn cǎo qīng,kuí huā liú huā hóng zhòng qīng。
幽鸟飞来弱枝动,泓泓残雨夕阳明。yōu niǎo fēi lái ruò zhī dòng,hóng hóng cán yǔ xī yáng míng。

朝元宫杂诗三首

宋褧

七真殿西开小门,此中南与书司邻。qī zhēn diàn xī kāi xiǎo mén,cǐ zhōng nán yǔ shū sī lín。
板扉无人蝴蝶乱,细草幽花三月春。bǎn fēi wú rén hú dié luàn,xì cǎo yōu huā sān yuè chūn。

朝元宫杂诗三首

宋褧

郑州车过雷■■,□墙桥上人已行。zhèng zhōu chē guò léi,qiáng qiáo shàng rén yǐ xíng。
睡眼羞明窗纸白,惊人又是石鱼声。shuì yǎn xiū míng chuāng zhǐ bái,jīng rén yòu shì shí yú shēng。

送陈亨甫如湖南

宋褧

莫为功名怨别离,别离何用送行诗。mò wèi gōng míng yuàn bié lí,bié lí hé yòng sòng xíng shī。
沅江腊月无杨柳,聊折梅花赠一枝。yuán jiāng là yuè wú yáng liǔ,liáo zhé méi huā zèng yī zhī。

澧阳道中春日

宋褧

隔村山鸟学绵蛮,夹路溪泉响佩环。gé cūn shān niǎo xué mián mán,jiā lù xī quán xiǎng pèi huán。
晴日烘人透衣暖,不须春酒亦酡颜。qíng rì hōng rén tòu yī nuǎn,bù xū chūn jiǔ yì tuó yán。

群蔬写生图

宋褧

午衙太守杞菊赋,朝日先生苜蓿盘。wǔ yá tài shǒu qǐ jú fù,cháo rì xiān shēng mù xu pán。
翠釜驼峰无限美,画师何事画酸寒。cuì fǔ tuó fēng wú xiàn měi,huà shī hé shì huà suān hán。

七月八日晓晴暂出丽正门外

宋褧

团团碧树压宫城,白凤门楣淡日明。tuán tuán bì shù yā gōng chéng,bái fèng mén méi dàn rì míng。
回首琼华仙岛上,片云犹欲妒新晴。huí shǒu qióng huá xiān dǎo shàng,piàn yún yóu yù dù xīn qíng。

七月八日晓晴暂出丽正门外

宋褧

晓凉门巷柳阴蝉,九陌晴泥著锦鞯。xiǎo liáng mén xiàng liǔ yīn chán,jiǔ mò qíng ní zhù jǐn jiān。
到处帘栊尽相似,巧棚人静五生蔫。dào chù lián lóng jǐn xiāng shì,qiǎo péng rén jìng wǔ shēng niān。