古诗词

李清卿迁掾淮东

宋褧

将母刊沟上,君舟届远行。jiāng mǔ kān gōu shàng,jūn zhōu jiè yuǎn xíng。
不须生别恨,所重立修名。bù xū shēng bié hèn,suǒ zhòng lì xiū míng。
谢绝山中险,方来海上征。xiè jué shān zhōng xiǎn,fāng lái hǎi shàng zhēng。
续弦新井臼,读律古章程。xù xián xīn jǐng jiù,dú lǜ gǔ zhāng chéng。
夜月孤舟稳,秋风五两轻。yè yuè gū zhōu wěn,qiū fēng wǔ liǎng qīng。
中台辟书蚤,便道易趋京。zhōng tái pì shū zǎo,biàn dào yì qū jīng。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

送张谦受归天台

宋褧

客路五千里,三年谒帝居。kè lù wǔ qiān lǐ,sān nián yè dì jū。
新丰空对酒,光范不投书。xīn fēng kōng duì jiǔ,guāng fàn bù tóu shū。
高兴莼鲈外,清标翰墨馀。gāo xīng chún lú wài,qīng biāo hàn mò yú。
临岐赠诗句,惆怅欲何如。lín qí zèng shī jù,chóu chàng yù hé rú。

游昆山慧聚寺和唐人诗二首

宋褧

碧云天一方,休公具禅床。bì yún tiān yī fāng,xiū gōng jù chán chuáng。
天女散花近,懒残煨芋香。tiān nǚ sàn huā jìn,lǎn cán wēi yù xiāng。
殿灯耿寒灺,波月澄冷光。diàn dēng gěng hán xiè,bō yuè chéng lěng guāng。
愿言谢朝绂,托身栖道场。yuàn yán xiè cháo fú,tuō shēn qī dào chǎng。

游昆山慧聚寺和唐人诗二首

宋褧

天外山光近,峰颠海气吞。tiān wài shān guāng jìn,fēng diān hǎi qì tūn。
潮凭风作阵,云藉石为根。cháo píng fēng zuò zhèn,yún jí shí wèi gēn。
鸟重烟藏树,帆多水绕村。niǎo zhòng yān cáng shù,fān duō shuǐ rào cūn。
凭高暂诗酒,回首望修门。píng gāo zàn shī jiǔ,huí shǒu wàng xiū mén。

崇天门即事

宋褧

久缀鹓班底,逶迤晓思迟。jiǔ zhuì yuān bān dǐ,wēi yí xiǎo sī chí。
偶因迎册处,却忆唱名时。ǒu yīn yíng cè chù,què yì chàng míng shí。
御水流故道,宫花换旧枝。yù shuǐ liú gù dào,gōng huā huàn jiù zhī。
自惭无补报,四十鬓先衰。zì cán wú bǔ bào,sì shí bìn xiān shuāi。

兵部侍郎王崇道出守东平

宋褧

使君朝著久,暂出守名城。shǐ jūn cháo zhù jiǔ,zàn chū shǒu míng chéng。
只羡黄堂贵,能忘粉署荣。zhǐ xiàn huáng táng guì,néng wàng fěn shǔ róng。
编民瞻□履,候吏引麾旌。biān mín zhān lǚ,hòu lì yǐn huī jīng。
早寄高斋咏,令人识政成。zǎo jì gāo zhāi yǒng,lìng rén shí zhèng chéng。

城南道院即事

宋褧

三径草纤纤,苔痕过雨粘。sān jìng cǎo xiān xiān,tái hén guò yǔ zhān。
风光殊不恶,凉意复相兼。fēng guāng shū bù è,liáng yì fù xiāng jiān。
芍药斜侵墄,蒲桃乱入檐。sháo yào xié qīn cè,pú táo luàn rù yán。
可怜成小憩,不得遂幽潜。kě lián chéng xiǎo qì,bù dé suì yōu qián。

雄州道中即事

宋褧

南过新城道,田畴迥不同。nán guò xīn chéng dào,tián chóu jiǒng bù tóng。
长沟如浙右,下壤似淮东。zhǎng gōu rú zhè yòu,xià rǎng shì huái dōng。
塘泺依依住,桥梁处处通。táng luò yī yī zhù,qiáo liáng chù chù tōng。
道傍遗老说,此可治农功。dào bàng yí lǎo shuō,cǐ kě zhì nóng gōng。

贾恭人哀挽

宋褧

彼美涵濡厚,于归树立艰。bǐ měi hán rú hòu,yú guī shù lì jiān。
持家夫效勇,袭职子承颜。chí jiā fū xiào yǒng,xí zhí zi chéng yán。
海错供甘旨,河壖返佩环。hǎi cuò gōng gān zhǐ,hé ruán fǎn pèi huán。
因嗟陈孝妇,不见稿砧还。yīn jiē chén xiào fù,bù jiàn gǎo zhēn hái。

送简秋碧河源县尹

宋褧

文墨终堪奋,牙绯亦自豪。wén mò zhōng kān fèn,yá fēi yì zì háo。
身留阙下久,官入岭南高。shēn liú quē xià jiǔ,guān rù lǐng nán gāo。
儿子随行李,乡邻且浊醪。ér zi suí xíng lǐ,xiāng lín qiě zhuó láo。
长材能制锦,何惮折腰劳。zhǎng cái néng zhì jǐn,hé dàn zhé yāo láo。

南城天庆寺僧雅致亭

宋褧

一昔到上方,尘虑能相忘。yī xī dào shàng fāng,chén lǜ néng xiāng wàng。
鼎水他山茗,炉烟异国香。dǐng shuǐ tā shān míng,lú yān yì guó xiāng。
杂芳供春艳,佳木通夕凉。zá fāng gōng chūn yàn,jiā mù tōng xī liáng。
不有草堂咏,那闻赞公房。bù yǒu cǎo táng yǒng,nà wén zàn gōng fáng。

阌乡道中

宋褧

风雨度崤?,新晴喜若何。fēng yǔ dù xiáo,xīn qíng xǐ ruò hé。
云间瞻太华,马上看黄河。yún jiān zhān tài huá,mǎ shàng kàn huáng hé。
心已为形役,身兼抱病多。xīn yǐ wèi xíng yì,shēn jiān bào bìng duō。
平生远游志,垂老渐销磨。píng shēng yuǎn yóu zhì,chuí lǎo jiàn xiāo mó。

送王止善广东市舶提举

宋褧

送子炎方去,临岐发永叹。sòng zi yán fāng qù,lín qí fā yǒng tàn。
如何医国手,只作理财官。rú hé yī guó shǒu,zhǐ zuò lǐ cái guān。
海晏商帆盛,风清客枕安。hǎi yàn shāng fān shèng,fēng qīng kè zhěn ān。
番禺天不远,佳誉彻朝端。fān yú tiān bù yuǎn,jiā yù chè cháo duān。

清苑张节妇

宋褧

一线艰危路,伊人亦自贤。yī xiàn jiān wēi lù,yī rén yì zì xián。
兰芽始拨雪,桂子已参天。lán yá shǐ bō xuě,guì zi yǐ cān tiān。
苦节年龄永,衰宗福泽延。kǔ jié nián líng yǒng,shuāi zōng fú zé yán。
一时华表柱,千古柏舟篇。yī shí huá biǎo zhù,qiān gǔ bǎi zhōu piān。

徐元庸寒泉庐

宋褧

孝子终天恨,寒泉未足云。xiào zi zhōng tiān hèn,hán quán wèi zú yún。
水浆不入口,鹿豕与同群。shuǐ jiāng bù rù kǒu,lù shǐ yǔ tóng qún。
手线今何在,杯棬岂忍闻。shǒu xiàn jīn hé zài,bēi quān qǐ rěn wén。
素冠曾有刺,珍重守孤坟。sù guān céng yǒu cì,zhēn zhòng shǒu gū fén。

送张掌仪诗

宋褧

之子宁亲去,桥门忽别离。zhī zi níng qīn qù,qiáo mén hū bié lí。
一时分祖饯,六馆重威仪。yī shí fēn zǔ jiàn,liù guǎn zhòng wēi yí。
乡国青山近,宫墙白日移。xiāng guó qīng shān jìn,gōng qiáng bái rì yí。
功名已在望,菽水未妨迟。gōng míng yǐ zài wàng,shū shuǐ wèi fáng chí。