古诗词

至元三年六月八日史局作休从伯京御史公亮太监伯温秘卿伯循待制暂至城西秘卿待制别去伯京归家予遂偕公亮回憩都水监双清亭监掾平伯钦留饮即席赋五言十八韵

宋褧

皇都官曹盛,铨衡簿领优。huáng dōu guān cáo shèng,quán héng bù lǐng yōu。
公庭临紫陌,宾幕对沧洲。gōng tíng lín zǐ mò,bīn mù duì cāng zhōu。
树影移门暗,荷香曲榭幽。shù yǐng yí mén àn,hé xiāng qū xiè yōu。
亭台分错绣,车马去如流。tíng tái fēn cuò xiù,chē mǎ qù rú liú。
市迥尘声杳,山明霁色浮。shì jiǒng chén shēng yǎo,shān míng jì sè fú。
广寒南耸殿,齐政北瞻楼。guǎng hán nán sǒng diàn,qí zhèng běi zhān lóu。
心远逾寥廓,身高不自由。xīn yuǎn yú liáo kuò,shēn gāo bù zì yóu。
茶瓜延永昼,絺绤借清秋。chá guā yán yǒng zhòu,chī xì jiè qīng qiū。
翠牖何劳扇,珠帘不下钩。cuì yǒu hé láo shàn,zhū lián bù xià gōu。
冰盘丹果沈,石枕碧苔留。bīng pán dān guǒ shěn,shí zhěn bì tái liú。
浪迸频跳鲤,萍开缓泛鸥。làng bèng pín tiào lǐ,píng kāi huǎn fàn ōu。
画船思荡漾,红粉废歌讴。huà chuán sī dàng yàng,hóng fěn fèi gē ōu。
竹叶生高兴,甘棠叙旧游。zhú yè shēng gāo xīng,gān táng xù jiù yóu。
主人供饮馔,胜景得绸缪。zhǔ rén gōng yǐn zhuàn,shèng jǐng dé chóu móu。
洗砚惟呼仆,移床屡召驺。xǐ yàn wéi hū pū,yí chuáng lǚ zhào zōu。
史才惭忝预,诗句费冥搜。shǐ cái cán tiǎn yù,shī jù fèi míng sōu。
联璧知何在,乘驺计少休。lián bì zhī hé zài,chéng zōu jì shǎo xiū。
诘朝重赴局,持此诧同俦。jí cháo zhòng fù jú,chí cǐ chà tóng chóu。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

分宪后圃二咏

宋褧

秋桃实累累,久熟双颊赤。qiū táo shí lèi lèi,jiǔ shú shuāng jiá chì。
风来堕苔径,取食味如蜜。fēng lái duò tái jìng,qǔ shí wèi rú mì。

分宪后圃二咏

宋褧

雅洁玉簪花,清芬莫与比。yǎ jié yù zān huā,qīng fēn mò yǔ bǐ。
不得向阳栽,植根北窗底。bù dé xiàng yáng zāi,zhí gēn běi chuāng dǐ。

吕仙亭

宋褧

物外烟霞属胜游,有时长啸海门秋。wù wài yān xiá shǔ shèng yóu,yǒu shí zhǎng xiào hǎi mén qiū。
岳阳楼上题诗了,惭愧人间韩伯休。yuè yáng lóu shàng tí shī le,cán kuì rén jiān hán bó xiū。

一絇丝

宋褧

清河桑少蚕拍簇,曳雪牵霜不盈握。qīng hé sāng shǎo cán pāi cù,yè xuě qiān shuāng bù yíng wò。
西风吹落红莲花,败篗尘埃弃墙角。xī fēng chuī luò hóng lián huā,bài yuè chén āi qì qiáng jiǎo。

送牛农师北上

宋褧

玉带河流缘蔚蓝,君家桥北我桥南。yù dài hé liú yuán wèi lán,jūn jiā qiáo běi wǒ qiáo nán。
一谈忽作容易别,便是无情也不堪。yī tán hū zuò róng yì bié,biàn shì wú qíng yě bù kān。

书宜都内人传后

宋褧

痴绝庐陵不保身,忽从妇口议天伦。chī jué lú líng bù bǎo shēn,hū cóng fù kǒu yì tiān lún。
鸾台凤阁须眉者,谁识当时有内人。luán tái fèng gé xū méi zhě,shuí shí dāng shí yǒu nèi rén。

书宜都内人传后

宋褧

绣帷春色久徘徊,檀机傍边说祸胎。xiù wéi chūn sè jiǔ pái huái,tán jī bàng biān shuō huò tāi。
一笑诗人漫怀古,梦中曾见内人来。yī xiào shī rén màn huái gǔ,mèng zhōng céng jiàn nèi rén lái。

朝元宫杂诗三首

宋褧

飞仙堂前深草青,葵花榴花红重轻。fēi xiān táng qián shēn cǎo qīng,kuí huā liú huā hóng zhòng qīng。
幽鸟飞来弱枝动,泓泓残雨夕阳明。yōu niǎo fēi lái ruò zhī dòng,hóng hóng cán yǔ xī yáng míng。

朝元宫杂诗三首

宋褧

七真殿西开小门,此中南与书司邻。qī zhēn diàn xī kāi xiǎo mén,cǐ zhōng nán yǔ shū sī lín。
板扉无人蝴蝶乱,细草幽花三月春。bǎn fēi wú rén hú dié luàn,xì cǎo yōu huā sān yuè chūn。

朝元宫杂诗三首

宋褧

郑州车过雷■■,□墙桥上人已行。zhèng zhōu chē guò léi,qiáng qiáo shàng rén yǐ xíng。
睡眼羞明窗纸白,惊人又是石鱼声。shuì yǎn xiū míng chuāng zhǐ bái,jīng rén yòu shì shí yú shēng。

送陈亨甫如湖南

宋褧

莫为功名怨别离,别离何用送行诗。mò wèi gōng míng yuàn bié lí,bié lí hé yòng sòng xíng shī。
沅江腊月无杨柳,聊折梅花赠一枝。yuán jiāng là yuè wú yáng liǔ,liáo zhé méi huā zèng yī zhī。

澧阳道中春日

宋褧

隔村山鸟学绵蛮,夹路溪泉响佩环。gé cūn shān niǎo xué mián mán,jiā lù xī quán xiǎng pèi huán。
晴日烘人透衣暖,不须春酒亦酡颜。qíng rì hōng rén tòu yī nuǎn,bù xū chūn jiǔ yì tuó yán。

群蔬写生图

宋褧

午衙太守杞菊赋,朝日先生苜蓿盘。wǔ yá tài shǒu qǐ jú fù,cháo rì xiān shēng mù xu pán。
翠釜驼峰无限美,画师何事画酸寒。cuì fǔ tuó fēng wú xiàn měi,huà shī hé shì huà suān hán。

七月八日晓晴暂出丽正门外

宋褧

团团碧树压宫城,白凤门楣淡日明。tuán tuán bì shù yā gōng chéng,bái fèng mén méi dàn rì míng。
回首琼华仙岛上,片云犹欲妒新晴。huí shǒu qióng huá xiān dǎo shàng,piàn yún yóu yù dù xīn qíng。

七月八日晓晴暂出丽正门外

宋褧

晓凉门巷柳阴蝉,九陌晴泥著锦鞯。xiǎo liáng mén xiàng liǔ yīn chán,jiǔ mò qíng ní zhù jǐn jiān。
到处帘栊尽相似,巧棚人静五生蔫。dào chù lián lóng jǐn xiāng shì,qiǎo péng rén jìng wǔ shēng niān。