古诗词

夷陵晚望峡口即景感怀十四韵

宋褧

一握青天万丈崖,长江束缚此中来。yī wò qīng tiān wàn zhàng yá,zhǎng jiāng shù fù cǐ zhōng lái。
山形连导岷峨脉,水戒明徵滟滪堆。shān xíng lián dǎo mín é mài,shuǐ jiè míng zhēng yàn yù duī。
疏凿神功思禹载,战争遗迹叹秦灰。shū záo shén gōng sī yǔ zài,zhàn zhēng yí jì tàn qín huī。
涛翻澎湃朝喷雪,滩激砰訇夜吼雷。tāo fān pēng pài cháo pēn xuě,tān jī pēng hōng yè hǒu léi。
割据每能资霸业,弃捐亦复到奴才。gē jù měi néng zī bà yè,qì juān yì fù dào nú cái。
乾坤设险华夷判,名利轻生肝胆摧。qián kūn shè xiǎn huá yí pàn,míng lì qīng shēng gān dǎn cuī。
□匠操篙要厚赂,波神赐珓享冥财。jiàng cāo gāo yào hòu lù,bō shén cì jiào xiǎng míng cái。
儿时梦寐光阴速,客里登临怀抱开。ér shí mèng mèi guāng yīn sù,kè lǐ dēng lín huái bào kāi。
红叶黄花为谁好,玄猿白雁有馀哀。hóng yè huáng huā wèi shuí hǎo,xuán yuán bái yàn yǒu yú āi。
百川逝水流无极,孤鸟长空去不回。bǎi chuān shì shuǐ liú wú jí,gū niǎo zhǎng kōng qù bù huí。
昨日舟航辞白帝,当年云雨下阳台。zuó rì zhōu háng cí bái dì,dāng nián yún yǔ xià yáng tái。
竹枝歌里堪容与,人鲊瓮边难溯洄。zhú zhī gē lǐ kān róng yǔ,rén zhǎ wèng biān nán sù huí。
千里画图真妙甚,醉翁文字亦高哉。qiān lǐ huà tú zhēn miào shén,zuì wēng wén zì yì gāo zāi。
远游政到离骚国,赋罢招魂试举杯。yuǎn yóu zhèng dào lí sāo guó,fù bà zhāo hún shì jǔ bēi。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

乞巧辞二章

宋褧

若有人兮天渚廓,凭虚兮容与。ruò yǒu rén xī tiān zhǔ kuò,píng xū xī róng yǔ。
长缡结兮云衣,锵琳琅兮珩瑀。zhǎng lí jié xī yún yī,qiāng lín láng xī háng yǔ。
擢翠旌兮前导,召星妃兮为侣。zhuó cuì jīng xī qián dǎo,zhào xīng fēi xī wèi lǚ。
肃冷风兮高驰,指药房兮来下,哀要眇兮闇昧,恍冥冥兮晤语。sù lěng fēng xī gāo chí,zhǐ yào fáng xī lái xià,āi yào miǎo xī àn mèi,huǎng míng míng xī wù yǔ。
曰妇职兮实人为,懋劬劳兮事纂组。yuē fù zhí xī shí rén wèi,mào qú láo xī shì zuǎn zǔ。
谅纫针兮制作,将剖毫兮析缕。liàng rèn zhēn xī zhì zuò,jiāng pōu háo xī xī lǚ。
祇乞灵兮诡秘,羌遗诮兮卤莽。qí qǐ líng xī guǐ mì,qiāng yí qiào xī lǔ mǎng。
女怊怅兮太息,渺神君兮遐举。nǚ chāo chàng xī tài xī,miǎo shén jūn xī xiá jǔ。

天台道人歌

宋褧

天台道人住幽燕,相知垂及二十年。tiān tái dào rén zhù yōu yàn,xiāng zhī chuí jí èr shí nián。
黄冠羽衣固不与众异,心脾一片常若冰雪之洒然。huáng guān yǔ yī gù bù yǔ zhòng yì,xīn pí yī piàn cháng ruò bīng xuě zhī sǎ rán。
瞳子点漆黑,两颊朝霞鲜。tóng zi diǎn qī hēi,liǎng jiá cháo xiá xiān。
不知世有熊经鸟伸吐纳鍊摄之秘诀,方寸坦坦泓渟渊。bù zhī shì yǒu xióng jīng niǎo shēn tǔ nà liàn shè zhī mì jué,fāng cùn tǎn tǎn hóng tíng yuān。
闾阎府署得失已不挂齿颊,炼丹蜕骨又不形语言。lǘ yán fǔ shǔ dé shī yǐ bù guà chǐ jiá,liàn dān tuì gǔ yòu bù xíng yǔ yán。
不曲意谐俗而俗自喜不超然,逃名而名自贤。bù qū yì xié sú ér sú zì xǐ bù chāo rán,táo míng ér míng zì xián。
不为壶公左慈之幻眩,不为祀灶却老之诞谩。bù wèi hú gōng zuǒ cí zhī huàn xuàn,bù wèi sì zào què lǎo zhī dàn mán。
病者相谒径走马往救,不屑屑责报归来燕坐高槐轩。bìng zhě xiāng yè jìng zǒu mǎ wǎng jiù,bù xiè xiè zé bào guī lái yàn zuò gāo huái xuān。
艺精时犹闭户究难素,客至大叫拍案治具倾玉船。yì jīng shí yóu bì hù jiū nán sù,kè zhì dà jiào pāi àn zhì jù qīng yù chuán。
共谈南土风物辄欢笑京衢,风沙暑雨亦复不厌能留连。gòng tán nán tǔ fēng wù zhé huān xiào jīng qú,fēng shā shǔ yǔ yì fù bù yàn néng liú lián。
我为道人写真已太逼,何用缣素施丹铅。wǒ wèi dào rén xiě zhēn yǐ tài bī,hé yòng jiān sù shī dān qiān。
他年史笔不传方士传方技,历历为我徵长篇。tā nián shǐ bǐ bù chuán fāng shì chuán fāng jì,lì lì wèi wǒ zhēng zhǎng piān。