古诗词

雪寒书事廿六韵

宋褧

幽云敷层霄,狂吹趣阴霰。yōu yún fū céng xiāo,kuáng chuī qù yīn xiàn。
氛霾互黤黮,雨雪事交战。fēn mái hù yǎn dǎn,yǔ xuě shì jiāo zhàn。
弥空始糁屑,降地旋削片。mí kōng shǐ sǎn xiè,jiàng dì xuán xuē piàn。
斯须万汇失,顷刻九有遍。sī xū wàn huì shī,qǐng kè jiǔ yǒu biàn。
霏霏集颓堞,皓皓被遐甸。fēi fēi jí tuí dié,hào hào bèi xiá diān。
危峰冒周圭,广陌曳齐练。wēi fēng mào zhōu guī,guǎng mò yè qí liàn。
崇陵受委积,枯蘖容挂罥。chóng líng shòu wěi jī,kū niè róng guà juàn。
况缟未足多,拟絮差可善。kuàng gǎo wèi zú duō,nǐ xù chà kě shàn。
通逵骇连璐,块壤讶垂瑱。tōng kuí hài lián lù,kuài rǎng yà chuí zhèn。
阶平恶漫没,谷□□□□。jiē píng è màn méi,gǔ。
□□烦褰箔,烛幌助披卷。fán qiān bó,zhú huǎng zhù pī juǎn。
气清华盖爽,光烂银海眩。qì qīng huá gài shuǎng,guāng làn yín hǎi xuàn。
太素靡污垢,至朴谢雕瑑。tài sù mí wū gòu,zhì pǔ xiè diāo zhuàn。
人踪绝往反,野色一更变。rén zōng jué wǎng fǎn,yě sè yī gèng biàn。
积阴若胶轕,祁寒病增羡。jī yīn ruò jiāo gé,qí hán bìng zēng xiàn。
晨衣袭狐貉,夜席益莞荐。chén yī xí hú háo,yè xí yì guǎn jiàn。
衾重初昏寝,薪湿停午膳。qīn zhòng chū hūn qǐn,xīn shī tíng wǔ shàn。
严威折纩绵,冻璺裂盎甗。yán wēi zhé kuàng mián,dòng wèn liè àng yǎn。
发森惮去笠,指直愁结袸。fā sēn dàn qù lì,zhǐ zhí chóu jié jiàn。
凌坚莱芜釜,澌莹歙溪砚。líng jiān lái wú fǔ,sī yíng shè xī yàn。
羁人畜怨憾,狩将坐畏懦。jī rén chù yuàn hàn,shòu jiāng zuò wèi nuò。
虎士跗趾瘃,马走牙齿颤。hǔ shì fū zhǐ zhú,mǎ zǒu yá chǐ chàn。
罢氓归禁㾕,陋邑矧饥荐。bà máng guī jìn shěn,lòu yì shěn jī jiàn。
屋润仅自侈,室匮畴与唁。wū rùn jǐn zì chǐ,shì kuì chóu yǔ yàn。
穷荒觊吹律,凝冱需见睍。qióng huāng jì chuī lǜ,níng hù xū jiàn xiàn。
挥翰书自繁,敢以古雅炫。huī hàn shū zì fán,gǎn yǐ gǔ yǎ xuàn。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

柯敬仲持其乃尊山斋翁遗训诗求跋

宋褧

太傅当年自教儿,唾壶谈麈亦吾师。tài fù dāng nián zì jiào ér,tuò hú tán zhǔ yì wú shī。
蓼莪流落玄扃下,不见音容只见诗。liǎo é liú luò xuán jiōng xià,bù jiàn yīn róng zhǐ jiàn shī。

甄氏坟园春露亭

宋褧

白杨如柱草如茵,湛玉零珠苦怆神。bái yáng rú zhù cǎo rú yīn,zhàn yù líng zhū kǔ chuàng shén。
况是清明风雨恶,可能无泪湿衣巾。kuàng shì qīng míng fēng yǔ è,kě néng wú lèi shī yī jīn。

甄氏坟园春露亭

宋褧

轩楹错粲对泉宫,菽水庭闱在眼中。xuān yíng cuò càn duì quán gōng,shū shuǐ tíng wéi zài yǎn zhōng。
别有孤丘漆灯灭,宁馨何处哭秋风。bié yǒu gū qiū qī dēng miè,níng xīn hé chù kū qiū fēng。

徐氏致爽斋图

宋褧

阴霾荡尽晓无霞,秋气萧森山气佳。yīn mái dàng jǐn xiǎo wú xiá,qiū qì xiāo sēn shān qì jiā。
万户千门城阙里,不知空翠落谁家。wàn hù qiān mén chéng quē lǐ,bù zhī kōng cuì luò shuí jiā。

鄱阳萧性渊能鼓琴琴号霜钟是其曾大父宋南渡时所畜者其家上世善琴云

宋褧

池台肠断雍门周,艮岳繁华逐水流。chí tái cháng duàn yōng mén zhōu,gěn yuè fán huá zhú shuǐ liú。
往事寥寥君不见,金仙垂泣渭城秋。wǎng shì liáo liáo jūn bù jiàn,jīn xiān chuí qì wèi chéng qiū。

鄱阳萧性渊能鼓琴琴号霜钟是其曾大父宋南渡时所畜者其家上世善琴云

宋褧

不似琵琶不似筝,鲸音历历似秋清。bù shì pí pá bù shì zhēng,jīng yīn lì lì shì qiū qīng。
龟年流落江潭外,谁识秦声与楚声。guī nián liú luò jiāng tán wài,shuí shí qín shēng yǔ chǔ shēng。

秋江小景

宋褧

霜落吴江息暮涛,荻芦花叶冷萧骚。shuāng luò wú jiāng xī mù tāo,dí lú huā yè lěng xiāo sāo。
山林真隐今谁在,画里渔舟亦自高。shān lín zhēn yǐn jīn shuí zài,huà lǐ yú zhōu yì zì gāo。

送章生还江陵

宋褧

六尺身躯二十强,长安索米日仓皇。liù chǐ shēn qū èr shí qiáng,zhǎng ān suǒ mǐ rì cāng huáng。
多应梦里还家乐,菜市街头春酒香。duō yīng mèng lǐ hái jiā lè,cài shì jiē tóu chūn jiǔ xiāng。

送章生还江陵

宋褧

荆门驿路草萋萋,郢树连云晓色迷。jīng mén yì lù cǎo qī qī,yǐng shù lián yún xiǎo sè mí。
因忆儿时赏心处,女贞杨柳夹濠堤。yīn yì ér shí shǎng xīn chù,nǚ zhēn yáng liǔ jiā háo dī。

送章生还江陵

宋褧

南国相知音信疏,暮云春树渺愁予。nán guó xiāng zhī yīn xìn shū,mù yún chūn shù miǎo chóu yǔ。
东风解办含情句,代作长江双鲤鱼。dōng fēng jiě bàn hán qíng jù,dài zuò zhǎng jiāng shuāng lǐ yú。

街柳为暴风所折谩赋绝句

宋褧

妆点官街能几春,经行常羡绿阴匀。zhuāng diǎn guān jiē néng jǐ chūn,jīng xíng cháng xiàn lǜ yīn yún。
邻翁只怪南风恶,不道年来蠹满身。lín wēng zhǐ guài nán fēng è,bù dào nián lái dù mǎn shēn。

赵集贤致政

宋褧

集贤学士鬓双皤,少日轩车意气多。jí xián xué shì bìn shuāng pó,shǎo rì xuān chē yì qì duō。
有口惟称老聃语,向人不晓缺壶歌。yǒu kǒu wéi chēng lǎo dān yǔ,xiàng rén bù xiǎo quē hú gē。

赵集贤致政

宋褧

酒满清尊花满丛,高年乐事政无穷。jiǔ mǎn qīng zūn huā mǎn cóng,gāo nián lè shì zhèng wú qióng。
近来好语君休报,惊动林间矍铄翁。jìn lái hǎo yǔ jūn xiū bào,jīng dòng lín jiān jué shuò wēng。

城南小雨

宋褧

官街杨柳绿参差,花外危亭俯路岐。guān jiē yáng liǔ lǜ cān chà,huā wài wēi tíng fǔ lù qí。
物色宜人总依旧,天阴不似去年时。wù sè yí rén zǒng yī jiù,tiān yīn bù shì qù nián shí。

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

宫云拥节下青冥,巨岳通川草木荣。gōng yún yōng jié xià qīng míng,jù yuè tōng chuān cǎo mù róng。
传语祠官休秘祝,汉王深意在苍生。chuán yǔ cí guān xiū mì zhù,hàn wáng shēn yì zài cāng shēng。