古诗词

尘泥叹

宋褧

经涂九轨壮王国,岐蹊委巷错综若纬织。jīng tú jiǔ guǐ zhuàng wáng guó,qí qī wěi xiàng cuò zōng ruò wěi zhī。
僵车石马匹亿,旦旦躏轹,化作深土深数尺。jiāng chē shí mǎ pǐ yì,dàn dàn lìn lì,huà zuò shēn tǔ shēn shù chǐ。
污人衣冠,垢人发肤,飘簸荡穿入牖渍。wū rén yī guān,gòu rén fā fū,piāo bǒ dàng chuān rù yǒu zì。
几席令人生憎,心内热气郁悒。jǐ xí lìng rén shēng zēng,xīn nèi rè qì yù yì。
丰隆裂缺怒赫赫,天雨下土痛濯涤。fēng lóng liè quē nù hè hè,tiān yǔ xià tǔ tòng zhuó dí。
涨空埃壒净无迹,洒然顿觉醒胸臆。zhǎng kōng āi ài jìng wú jì,sǎ rán dùn jué xǐng xiōng yì。
谁谓满天霖霪数十日,尘固无复作祟,泥淖乃尔亦可疾。shuí wèi mǎn tiān lín yín shù shí rì,chén gù wú fù zuò suì,ní nào nǎi ěr yì kě jí。
舆陷三十辐,骄马至不能援其膝。yú xiàn sān shí fú,jiāo mǎ zhì bù néng yuán qí xī。
壮夫徒行循墙仅彳亍,弱妇孱子悉鱼贯困踬。zhuàng fū tú xíng xún qiáng jǐn chì chù,ruò fù càn zi xī yú guàn kùn zhì。
七月中气处暑毕,阴云未彻霁未必。qī yuè zhōng qì chù shǔ bì,yīn yún wèi chè jì wèi bì。
小夫贱隶又恐风高日出尘复作,辗转皇惑计无所出。xiǎo fū jiàn lì yòu kǒng fēng gāo rì chū chén fù zuò,niǎn zhuǎn huáng huò jì wú suǒ chū。
我为呼天敕鬼工,运甓或伐石。wǒ wèi hū tiān chì guǐ gōng,yùn pì huò fá shí。
甃叠平安妥,泥少尘亦息。zhòu dié píng ān tuǒ,ní shǎo chén yì xī。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

省郎王景星僦居钟楼之东颇有幽趣遂号市庄主人

宋褧

樊川别业辋川庄,摩诘才情小杜狂。fán chuān bié yè wǎng chuān zhuāng,mó jí cái qíng xiǎo dù kuáng。
闻说当年多胜事,却怜官职苦相妨。wén shuō dāng nián duō shèng shì,què lián guān zhí kǔ xiāng fáng。

省郎王景星僦居钟楼之东颇有幽趣遂号市庄主人

宋褧

佳树名花总是春,画帘遥隔软红尘。jiā shù míng huā zǒng shì chūn,huà lián yáo gé ruǎn hóng chén。
池台政赖闲妆点,惟欠林边学吠人。chí tái zhèng lài xián zhuāng diǎn,wéi qiàn lín biān xué fèi rén。

夜下新安驿奇家

宋褧

河流如箭棹如飞,星汉垂光月渐西。hé liú rú jiàn zhào rú fēi,xīng hàn chuí guāng yuè jiàn xī。
回首曲廊微步处,文明门上夜乌啼。huí shǒu qū láng wēi bù chù,wén míng mén shàng yè wū tí。

晚泊维扬驿

宋褧

驿墙红树晚萧萧,解劝征人驻画桡。yì qiáng hóng shù wǎn xiāo xiāo,jiě quàn zhēng rén zhù huà ráo。
拟办青楼狂载酒,月明何处玉人箫。nǐ bàn qīng lóu kuáng zài jiǔ,yuè míng hé chù yù rén xiāo。

晚泊维扬驿

宋褧

朱轩翠馆郁岧峣,几处笙歌几处桥。zhū xuān cuì guǎn yù tiáo yáo,jǐ chù shēng gē jǐ chù qiáo。
怪得隔江人望见,夜深灯火似元宵。guài dé gé jiāng rén wàng jiàn,yè shēn dēng huǒ shì yuán xiāo。

书汉津驿

宋褧

凉月满庭清似水,匡床无寐苦难胜。liáng yuè mǎn tíng qīng shì shuǐ,kuāng chuáng wú mèi kǔ nán shèng。
闺人不见羁人况,落叶横窗蛾扑灯。guī rén bù jiàn jī rén kuàng,luò yè héng chuāng é pū dēng。

江上棹歌五首

宋褧

日南使人朝贡来,东观校书远送回。rì nán shǐ rén cháo gòng lái,dōng guān xiào shū yuǎn sòng huí。
长江无波风伯喜,不须铜钲苦相催。zhǎng jiāng wú bō fēng bó xǐ,bù xū tóng zhēng kǔ xiāng cuī。

江上棹歌五首

宋褧

江边日出便解舟,轻帆经过烈山头。jiāng biān rì chū biàn jiě zhōu,qīng fān jīng guò liè shān tóu。
我侬一日还到驿,你侬何日到邕州。wǒ nóng yī rì hái dào yì,nǐ nóng hé rì dào yōng zhōu。

江上棹歌五首

宋褧

远人莫愁行路难,故乡万里应须还。yuǎn rén mò chóu xíng lù nán,gù xiāng wàn lǐ yīng xū hái。
明朝得风到池口,回首不见蛾眉山。míng cháo dé fēng dào chí kǒu,huí shǒu bù jiàn é méi shān。

江上棹歌五首

宋褧

象奴晚泊卖象梳,金钱卖得相欢呼。xiàng nú wǎn pō mài xiàng shū,jīn qián mài dé xiāng huān hū。
大信有肉采石酒,何不多买犒棹夫。dà xìn yǒu ròu cǎi shí jiǔ,hé bù duō mǎi kào zhào fū。

江上棹歌五首

宋褧

荻花萧萧江月明,十舟齐发棹歌声。dí huā xiāo xiāo jiāng yuè míng,shí zhōu qí fā zhào gē shēng。
但有五两好风信,莫为离别动乡情。dàn yǒu wǔ liǎng hǎo fēng xìn,mò wèi lí bié dòng xiāng qíng。

寄张仲容

宋褧

縠窗昨日君辞妇,白驹今朝我别家。hú chuāng zuó rì jūn cí fù,bái jū jīn cháo wǒ bié jiā。
马御仆夫都见惯,莫教闺梦到天涯。mǎ yù pū fū dōu jiàn guàn,mò jiào guī mèng dào tiān yá。

寄张仲容

宋褧

城南城北渺风烟,一度论文月再圆。chéng nán chéng běi miǎo fēng yān,yī dù lùn wén yuè zài yuán。
肠断而今更愁绝,蓬莱云隔楚江天。cháng duàn ér jīn gèng chóu jué,péng lái yún gé chǔ jiāng tiān。

寄张仲容

宋褧

风流多病汉文园,玉树森森瘦可怜。fēng liú duō bìng hàn wén yuán,yù shù sēn sēn shòu kě lián。
梦里若逢徐福问,仙家何药得长年。mèng lǐ ruò féng xú fú wèn,xiān jiā hé yào dé zhǎng nián。

寄张仲容

宋褧

有情谁解不相思,罗幌风干叶落时。yǒu qíng shuí jiě bù xiāng sī,luó huǎng fēng gàn yè luò shí。
莫问离愁有多少,君归犹趁菊花期。mò wèn lí chóu yǒu duō shǎo,jūn guī yóu chèn jú huā qī。