古诗词

尘泥叹

宋褧

经涂九轨壮王国,岐蹊委巷错综若纬织。jīng tú jiǔ guǐ zhuàng wáng guó,qí qī wěi xiàng cuò zōng ruò wěi zhī。
僵车石马匹亿,旦旦躏轹,化作深土深数尺。jiāng chē shí mǎ pǐ yì,dàn dàn lìn lì,huà zuò shēn tǔ shēn shù chǐ。
污人衣冠,垢人发肤,飘簸荡穿入牖渍。wū rén yī guān,gòu rén fā fū,piāo bǒ dàng chuān rù yǒu zì。
几席令人生憎,心内热气郁悒。jǐ xí lìng rén shēng zēng,xīn nèi rè qì yù yì。
丰隆裂缺怒赫赫,天雨下土痛濯涤。fēng lóng liè quē nù hè hè,tiān yǔ xià tǔ tòng zhuó dí。
涨空埃壒净无迹,洒然顿觉醒胸臆。zhǎng kōng āi ài jìng wú jì,sǎ rán dùn jué xǐng xiōng yì。
谁谓满天霖霪数十日,尘固无复作祟,泥淖乃尔亦可疾。shuí wèi mǎn tiān lín yín shù shí rì,chén gù wú fù zuò suì,ní nào nǎi ěr yì kě jí。
舆陷三十辐,骄马至不能援其膝。yú xiàn sān shí fú,jiāo mǎ zhì bù néng yuán qí xī。
壮夫徒行循墙仅彳亍,弱妇孱子悉鱼贯困踬。zhuàng fū tú xíng xún qiáng jǐn chì chù,ruò fù càn zi xī yú guàn kùn zhì。
七月中气处暑毕,阴云未彻霁未必。qī yuè zhōng qì chù shǔ bì,yīn yún wèi chè jì wèi bì。
小夫贱隶又恐风高日出尘复作,辗转皇惑计无所出。xiǎo fū jiàn lì yòu kǒng fēng gāo rì chū chén fù zuò,niǎn zhuǎn huáng huò jì wú suǒ chū。
我为呼天敕鬼工,运甓或伐石。wǒ wèi hū tiān chì guǐ gōng,yùn pì huò fá shí。
甃叠平安妥,泥少尘亦息。zhòu dié píng ān tuǒ,ní shǎo chén yì xī。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

和张仲容杂诗

宋褧

蓬莱云彩烂东方,鱼钥开门禁漏长。péng lái yún cǎi làn dōng fāng,yú yào kāi mén jìn lòu zhǎng。
万仞楼台争霁色,九重宫阙动秋凉。wàn rèn lóu tái zhēng jì sè,jiǔ zhòng gōng quē dòng qiū liáng。
羽林执戟趋神武,骑客彯缨入建章。yǔ lín zhí jǐ qū shén wǔ,qí kè piāo yīng rù jiàn zhāng。
独爱芸窗常寂寞,六街车马是谁忙。dú ài yún chuāng cháng jì mò,liù jiē chē mǎ shì shuí máng。

诚夫兄由兵部员外调选江湘次留别诗韵送之

宋褧

鲸鲵吞饵钓槎闲,英簜开承使节函。jīng ní tūn ěr diào chá xián,yīng dàng kāi chéng shǐ jié hán。
北地关河摇落后,东吴风物笑谈间。běi dì guān hé yáo luò hòu,dōng wú fēng wù xiào tán jiān。
晴湖泛艇鸥冲桨,夜邸悬灯马卸鞍。qíng hú fàn tǐng ōu chōng jiǎng,yè dǐ xuán dēng mǎ xiè ān。
莫以遨嬉夸小季,春风今在五华山。mò yǐ áo xī kuā xiǎo jì,chūn fēng jīn zài wǔ huá shān。

和赵鲁瞻海岸冬日晚归

宋褧

白塔高标射紫霞,乌栖宫树客投家。bái tǎ gāo biāo shè zǐ xiá,wū qī gōng shù kè tóu jiā。
烧香人拜弯弓月,穿市儿携剪彩花。shāo xiāng rén bài wān gōng yuè,chuān shì ér xié jiǎn cǎi huā。
苜蓿地眠朝退马,蒲桃园隔宴回车。mù xu dì mián cháo tuì mǎ,pú táo yuán gé yàn huí chē。
人生要纵长安眼,何事能容便面遮。rén shēng yào zòng zhǎng ān yǎn,hé shì néng róng biàn miàn zhē。

闰月五日即事

宋褧

皇都万家欲何往,信马悠悠成独行。huáng dōu wàn jiā yù hé wǎng,xìn mǎ yōu yōu chéng dú xíng。
击缆桥边春水急,吹笙楼外暮云平。jī lǎn qiáo biān chūn shuǐ jí,chuī shēng lóu wài mù yún píng。
金丝柳弱窗临道,羊角风高尘过城。jīn sī liǔ ruò chuāng lín dào,yáng jiǎo fēng gāo chén guò chéng。
取次韶华堪寓目,诗情饮兴一时生。qǔ cì sháo huá kān yù mù,shī qíng yǐn xīng yī shí shēng。

寄题涔河石桥

宋褧

湾水溶溶漾碧虚,白虹高偃接云衢。wān shuǐ róng róng yàng bì xū,bái hóng gāo yǎn jiē yún qú。
深春曲岸栽杨柳,落日□□□□□。shēn chūn qū àn zāi yáng liǔ,luò rì。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。
□□□□含毫士,莫画寒江待渡图。hán háo shì,mò huà hán jiāng dài dù tú。

秋思书将陵驿

宋褧

斜阳催出凤皇城,津鼓声沉夜橹鸣。xié yáng cuī chū fèng huáng chéng,jīn gǔ shēng chén yè lǔ míng。
海口风来吹酒醒,漳滨叶落唤愁生。hǎi kǒu fēng lái chuī jiǔ xǐng,zhāng bīn yè luò huàn chóu shēng。
望深夕浦苍烟暗,梦入秋闺素月倾。wàng shēn xī pǔ cāng yān àn,mèng rù qiū guī sù yuè qīng。
况是潘郎年纪到,二毛侵鬓不须惊。kuàng shì pān láng nián jì dào,èr máo qīn bìn bù xū jīng。

秋浦夜泊忆诚夫兵曹兄

宋褧

悠悠旌旆驻郊亭,车马东门劳送行。yōu yōu jīng pèi zhù jiāo tíng,chē mǎ dōng mén láo sòng xíng。
衔命但知谈笑乐,趣装方动别离情。xián mìng dàn zhī tán xiào lè,qù zhuāng fāng dòng bié lí qíng。
千山万山风月恨,十家五家砧杵声。qiān shān wàn shān fēng yuè hèn,shí jiā wǔ jiā zhēn chǔ shēng。
惆怅粉闱人下马,碧窗谁与对书檠。chóu chàng fěn wéi rén xià mǎ,bì chuāng shuí yǔ duì shū qíng。

送哈必齐文苑佥宪浙西

宋褧

五云仙佩厌朝鸡,抖擞春衣著绣衣。wǔ yún xiān pèi yàn cháo jī,dǒu sǒu chūn yī zhù xiù yī。
陌上好花晴幂䍥,津头行客路逶迤。mò shàng hǎo huā qíng mì lì,jīn tóu xíng kè lù wēi yí。
杨梅佐酒火实粲,鲈鱼作脍银丝肥。yáng méi zuǒ jiǔ huǒ shí càn,lú yú zuò kuài yín sī féi。
共道莫教辜负口,不知冰檗可充饥。gòng dào mò jiào gū fù kǒu,bù zhī bīng bò kě chōng jī。

双清亭春日独坐

宋褧

帝城何处不红尘,小海危亭独可人。dì chéng hé chù bù hóng chén,xiǎo hǎi wēi tíng dú kě rén。
笭箵舟航浮上闸,笙歌池馆接西津。líng xīng zhōu háng fú shàng zhá,shēng gē chí guǎn jiē xī jīn。
恩波浴鹭连洲暖,宫树啼莺隔岸春。ēn bō yù lù lián zhōu nuǎn,gōng shù tí yīng gé àn chūn。
不用鞭笞了官事,笑谈容得幕中宾。bù yòng biān chī le guān shì,xiào tán róng dé mù zhōng bīn。

二月二十二日野寺哭张仲容

宋褧

身前谁不羡词华,水散沦漪日散霞。shēn qián shuí bù xiàn cí huá,shuǐ sàn lún yī rì sàn xiá。
仙桂无缘空种树,幽兰有种自生芽。xiān guì wú yuán kōng zhǒng shù,yōu lán yǒu zhǒng zì shēng yá。
泪飘旧殡棠梨叶,酒入荒台野荠花。lèi piāo jiù bìn táng lí yè,jiǔ rù huāng tái yě jì huā。
最是相知呜咽处,洛中松柏渺天涯。zuì shì xiāng zhī wū yàn chù,luò zhōng sōng bǎi miǎo tiān yá。

送张孟功江淮觐省就赴河南幕

宋褧

清时郎选重华年,英妙如君众口怜。qīng shí láng xuǎn zhòng huá nián,yīng miào rú jūn zhòng kǒu lián。
霍霍宝刀新试刃,泠泠瑶瑟旧调弦。huò huò bǎo dāo xīn shì rèn,líng líng yáo sè jiù diào xián。
思亲将捧白鸠杖,去国还浮画鹢船。sī qīn jiāng pěng bái jiū zhàng,qù guó hái fú huà yì chuán。
淮浦汴堤俱好在,吟诗仍似水云天。huái pǔ biàn dī jù hǎo zài,yín shī réng shì shuǐ yún tiān。

送贡泰甫还江东

宋褧

河流欲冰燕雁号,仆夫出门具吴舠。hé liú yù bīng yàn yàn hào,pū fū chū mén jù wú dāo。
三年游子住京国,一日念母还江皋。sān nián yóu zi zhù jīng guó,yī rì niàn mǔ hái jiāng gāo。
才名岂藉功名重,词气终随意气高。cái míng qǐ jí gōng míng zhòng,cí qì zhōng suí yì qì gāo。
欲识别君情缱绻,临岐持赠紫丝绦。yù shí bié jūn qíng qiǎn quǎn,lín qí chí zèng zǐ sī tāo。

沙垡拜扫

宋褧

风花寒食旧城陬,路指湾碜思致幽。fēng huā hán shí jiù chéng zōu,lù zhǐ wān chěn sī zhì yōu。
沙陇致钱买鼢鼠,郊扉掷果调狝猴。shā lǒng zhì qián mǎi fén shǔ,jiāo fēi zhì guǒ diào xiǎn hóu。
辛夷已受园丁献,秾李尤烦步卒偷。xīn yí yǐ shòu yuán dīng xiàn,nóng lǐ yóu fán bù zú tōu。
自是词人多乐事,繁华那识抱官囚。zì shì cí rén duō lè shì,fán huá nà shí bào guān qiú。

春暮双清亭小酌怀张孟功

宋褧

吏退公庭雁鹜行,持杯暂对水云乡。lì tuì gōng tíng yàn wù xíng,chí bēi zàn duì shuǐ yún xiāng。
山开罨画涵晴影,花落胭脂漾晚香。shān kāi yǎn huà hán qíng yǐng,huā luò yān zhī yàng wǎn xiāng。
酒帜隔津标柳陌,渔舟避浪向蒲塘。jiǔ zhì gé jīn biāo liǔ mò,yú zhōu bì làng xiàng pú táng。
怀人不得同相赏,空赋《停云》第二章。huái rén bù dé tóng xiāng shǎng,kōng fù tíng yún dì èr zhāng。

晓自宦者门入院马上口占

宋褧

缭垣齐拱禁门高,别院斜连御水遥。liáo yuán qí gǒng jìn mén gāo,bié yuàn xié lián yù shuǐ yáo。
芳草有情生广掖,垂杨无力倚危桥。fāng cǎo yǒu qíng shēng guǎng yē,chuí yáng wú lì yǐ wēi qiáo。
承宣白面风标俊,入内华裾意气骄。chéng xuān bái miàn fēng biāo jùn,rù nèi huá jū yì qì jiāo。
么么词臣不通籍,却疑宫阙在璇霄。me me cí chén bù tōng jí,què yí gōng quē zài xuán xiāo。