古诗词

拟古辞寡妇叹

宋褧

弱质生良家,幼岁听傅姆训戒言。ruò zhì shēng liáng jiā,yòu suì tīng fù mǔ xùn jiè yán。
闻有三从,夙夜居,常惕然。wén yǒu sān cóng,sù yè jū,cháng tì rán。
及年适夫子,自意偕老,死归黄泉。jí nián shì fū zi,zì yì xié lǎo,sǐ guī huáng quán。
上戴苍苍之天,下有我履之厚地,竟不酬我愿。shàng dài cāng cāng zhī tiān,xià yǒu wǒ lǚ zhī hòu dì,jìng bù chóu wǒ yuàn。
为妇未十载,夫子忽舍我去,魂魄不复还。wèi fù wèi shí zài,fū zi hū shě wǒ qù,hún pò bù fù hái。
尊嫜哭其儿,且哀我,少寡居,涕泗恒涟涟。zūn zhāng kū qí ér,qiě āi wǒ,shǎo guǎ jū,tì sì héng lián lián。
我哀曷已,恐重伤堂上心,茹恨忍死强自宽。wǒ āi hé yǐ,kǒng zhòng shāng táng shàng xīn,rú hèn rěn sǐ qiáng zì kuān。
抚育四三孤,纺绩治生。fǔ yù sì sān gū,fǎng jì zhì shēng。
供衣服粥?,教养幸成人。gōng yī fú zhōu,jiào yǎng xìng chéng rén。
奉夫子祀事,以树立家门,上奉尊章甘旨,不敢少怠,犹夫子生前。fèng fū zi sì shì,yǐ shù lì jiā mén,shàng fèng zūn zhāng gān zhǐ,bù gǎn shǎo dài,yóu fū zi shēng qián。
华饰不复施,衿鞶缨佩置之埃尘。huá shì bù fù shī,jīn pán yīng pèi zhì zhī āi chén。
有耳不敢闻闺外事,律己逾于未嫁先。yǒu ěr bù gǎn wén guī wài shì,lǜ jǐ yú yú wèi jià xiān。
自分为待命未亡人,礼法自防岂敢愆。zì fēn wèi dài mìng wèi wáng rén,lǐ fǎ zì fáng qǐ gǎn qiān。
犹复小郎口说譊譊,姻族捃摭相熬煎。yóu fù xiǎo láng kǒu shuō náo náo,yīn zú jùn zhí xiāng áo jiān。
哀哀欲谁诉,祇苦心内割裂,欲死无缘。āi āi yù shuí sù,qí kǔ xīn nèi gē liè,yù sǐ wú yuán。
赖是县官旌宅里,里中称,孝且贤。lài shì xiàn guān jīng zhái lǐ,lǐ zhōng chēng,xiào qiě xián。
少白我心,瞑目无所怨。shǎo bái wǒ xīn,míng mù wú suǒ yuàn。
谇曰:已矣乎,薄躯奚术求全。suì yuē yǐ yǐ hū,báo qū xī shù qiú quán。
愿言祷大司命,生世莫作妇人。yuàn yán dǎo dà sī mìng,shēng shì mò zuò fù rén。
即复作妇人,愿死在稿砧前。jí fù zuò fù rén,yuàn sǐ zài gǎo zhēn qián。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

竹枝歌六首自温州抵处州途中作

宋褧

容城洞口朝雨霾,江心寺下早潮回。róng chéng dòng kǒu cháo yǔ mái,jiāng xīn sì xià zǎo cháo huí。
永嘉山水自好在,永嘉过客不重来。yǒng jiā shān shuǐ zì hǎo zài,yǒng jiā guò kè bù zhòng lái。

竹枝歌六首自温州抵处州途中作

宋褧

此去京城五千里,川途修阻万山峨。cǐ qù jīng chéng wǔ qiān lǐ,chuān tú xiū zǔ wàn shān é。
好山好水且消遣,欲说离愁将奈何。hǎo shān hǎo shuǐ qiě xiāo qiǎn,yù shuō lí chóu jiāng nài hé。

竹枝歌六首自温州抵处州途中作

宋褧

思远楼前罢登眺,华盖峰下好吟哦。sī yuǎn lóu qián bà dēng tiào,huá gài fēng xià hǎo yín ó。
东瓯舟子趁潮去,棹讴不似竹枝歌。dōng ōu zhōu zi chèn cháo qù,zhào ōu bù shì zhú zhī gē。

竹枝歌六首自温州抵处州途中作

宋褧

山头小雨云如衣,山下白烟是□炊。shān tóu xiǎo yǔ yún rú yī,shān xià bái yān shì chuī。
永嘉上流无驿路,永嘉舟中宜赋诗。yǒng jiā shàng liú wú yì lù,yǒng jiā zhōu zhōng yí fù shī。

竹枝歌六首自温州抵处州途中作

宋褧

石如鹅卵水如玉,安溪戈□清有馀。shí rú é luǎn shuǐ rú yù,ān xī gē qīng yǒu yú。
我侬舟中多乐事,坐□看□□□□。wǒ nóng zhōu zhōng duō lè shì,zuò kàn。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

第一鹅黄映晓烟。dì yī é huáng yìng xiǎo yān。
梢长袅娜弄暄妍。shāo zhǎng niǎo nà nòng xuān yán。
待得浓阴满夏日,不如春月取人怜。dài dé nóng yīn mǎn xià rì,bù rú chūn yuè qǔ rén lián。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

夹道青青到凤城。jiā dào qīng qīng dào fèng chéng。
一般飞絮两般情。yī bān fēi xù liǎng bān qíng。
离筵见处泣相送,归鞍扑着喜相迎。lí yán jiàn chù qì xiāng sòng,guī ān pū zhe xǐ xiāng yíng。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

玉泉山下绿丝垂。yù quán shān xià lǜ sī chuí。
曾见先皇驻跸时。céng jiàn xiān huáng zhù bì shí。
翠辇金舆何处去,烟条露叶不胜悲。cuì niǎn jīn yú hé chù qù,yān tiáo lù yè bù shèng bēi。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

金鞍晓拂枝头露,珠帽晴沾苑内尘。jīn ān xiǎo fú zhī tóu lù,zhū mào qíng zhān yuàn nèi chén。
古来每见人悲树,如今却见树悲人。gǔ lái měi jiàn rén bēi shù,rú jīn què jiàn shù bēi rén。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

齐化门东醉别时。qí huà mén dōng zuì bié shí。
主人折赠最高枝。zhǔ rén zhé zèng zuì gāo zhī。
船开酒醒潞河远,回头烟树漫参差。chuán kāi jiǔ xǐng lù hé yuǎn,huí tóu yān shù màn cān chà。

杨柳枝·六首通州道中作至元四年春

宋褧

北客还乡二十年。běi kè hái xiāng èr shí nián。
来时杨柳故堪怜。lái shí yáng liǔ gù kān lián。
而今张绪生华发,手弄柔条一惘然。ér jīn zhāng xù shēng huá fā,shǒu nòng róu tiáo yī wǎng rán。

满庭芳·汴中寒食

宋褧

雨意愔愔,养花天气,卖饧何处春箫。yǔ yì yīn yīn,yǎng huā tiān qì,mài táng hé chù chūn xiāo。
清明上巳,车马正连朝。qīng míng shàng sì,chē mǎ zhèng lián cháo。
对酒唱、归时多忘,惜花心、醉后偏饶。duì jiǔ chàng guī shí duō wàng,xī huā xīn zuì hòu piān ráo。
凝云暮,青楼帘卷,几度对魂销。níng yún mù,qīng lóu lián juǎn,jǐ dù duì hún xiāo。
无聊空怅望,东阑雪剩,北郭香飘。wú liáo kōng chàng wàng,dōng lán xuě shèng,běi guō xiāng piāo。
梦江南,行乐水远山遥。mèng jiāng nán,xíng lè shuǐ yuǎn shān yáo。
深院宇、绿窗啼鸟,明寒食、宝月良宵。shēn yuàn yǔ lǜ chuāng tí niǎo,míng hán shí bǎo yuè liáng xiāo。
秋千外,柳风柔小,无力着春娇。qiū qiān wài,liǔ fēng róu xiǎo,wú lì zhe chūn jiāo。

满庭芳·寒食伤先兄正献公

宋褧

魂黯云山,泪零风野,转头三度清明。hún àn yún shān,lèi líng fēng yě,zhuǎn tóu sān dù qīng míng。
感今怀旧,何事不伤情。gǎn jīn huái jiù,hé shì bù shāng qíng。
文史共、梁园书几,枭卢对、湓浦灯檠。wén shǐ gòng liáng yuán shū jǐ,xiāo lú duì pén pǔ dēng qíng。
经行处,洞庭彭蠡,同载赴瑶京。jīng xíng chù,dòng tíng péng lí,tóng zài fù yáo jīng。
才名人尽羡,朝家大宋,陆氏难兄。cái míng rén jǐn xiàn,cháo jiā dà sòng,lù shì nán xiōng。
但驽骀,小季少后鹏程。dàn nú dài,xiǎo jì shǎo hòu péng chéng。
丹桂树、何论高下,紫荆花、早变枯荣。dān guì shù hé lùn gāo xià,zǐ jīng huā zǎo biàn kū róng。
微衷苦,乱峰如树,幽恨几时平。wēi zhōng kǔ,luàn fēng rú shù,yōu hèn jǐ shí píng。

穆护砂烛泪

宋褧

底事兰心苦。dǐ shì lán xīn kǔ。
便凄然、泣下如雨。biàn qī rán qì xià rú yǔ。
倚金台独立,揾香无主,肠断封家相妒。yǐ jīn tái dú lì,wèn xiāng wú zhǔ,cháng duàn fēng jiā xiāng dù。
乱扑簌、骊珠愁有许。luàn pū sù lí zhū chóu yǒu xǔ。
向卜夜、铜盘倾注。xiàng bo yè tóng pán qīng zhù。
便不似、红冰缀颊,也湿透、仙人烟树。biàn bù shì hóng bīng zhuì jiá,yě shī tòu xiān rén yān shù。
罗绮筵前,海棠花下,淫淫尝怕凤脂枯。luó qǐ yán qián,hǎi táng huā xià,yín yín cháng pà fèng zhī kū。
比雒阳年少,江州司马,多少定谁如。bǐ luò yáng nián shǎo,jiāng zhōu sī mǎ,duō shǎo dìng shuí rú。
照破别离心绪。zhào pò bié lí xīn xù。
学人生、有情酸楚。xué rén shēng yǒu qíng suān chǔ。
想洞房佳会,而今寥落,谁能暗收玉箸。xiǎng dòng fáng jiā huì,ér jīn liáo luò,shuí néng àn shōu yù zhù。
算只有、金钗曾巧补。suàn zhǐ yǒu jīn chāi céng qiǎo bǔ。
轻湿尽、粉痕如故。qīng shī jǐn fěn hén rú gù。
愁思减、舞腰纤细,清血尽、媚脸肤腴。chóu sī jiǎn wǔ yāo xiān xì,qīng xuè jǐn mèi liǎn fū yú。
又恐娇羞,绛纱笼却,绿窗伴我检诗书。yòu kǒng jiāo xiū,jiàng shā lóng què,lǜ chuāng bàn wǒ jiǎn shī shū。
更休教、邻壁偷窥,幽兰啼晓露。gèng xiū jiào lín bì tōu kuī,yōu lán tí xiǎo lù。

木兰花慢·题蛾眉亭

宋褧

唤山灵一问,螺子黛、是谁供。huàn shān líng yī wèn,luó zi dài shì shuí gōng。
画婉娈双蛾,蝉联八字,雨泪烟浓。huà wǎn luán shuāng é,chán lián bā zì,yǔ lèi yān nóng。
澄江婵娟玉镜,尽朝朝暮暮照娇容。chéng jiāng chán juān yù jìng,jǐn cháo cháo mù mù zhào jiāo róng。
只为古今陈迹,几回愁损渠侬。zhǐ wèi gǔ jīn chén jì,jǐ huí chóu sǔn qú nóng。
千年颦蹙谩情钟。qiān nián pín cù mán qíng zhōng。
惨绿带云封。cǎn lǜ dài yún fēng。
忆赏月天仙,然犀老将,此恨难穷。yì shǎng yuè tiān xiān,rán xī lǎo jiāng,cǐ hèn nán qióng。
持杯与山为寿,便展开修翠恣疏慵。chí bēi yǔ shān wèi shòu,biàn zhǎn kāi xiū cuì zì shū yōng。
要似绛仙妩媚,更须岚霭空蒙。yào shì jiàng xiān wǔ mèi,gèng xū lán ǎi kōng méng。
6321234567»