古诗词

望海潮

晁补之

人间花老,天涯春去,扬州别是风光。rén jiān huā lǎo,tiān yá chūn qù,yáng zhōu bié shì fēng guāng。
红药万株,佳名千种,天然浩态狂香。hóng yào wàn zhū,jiā míng qiān zhǒng,tiān rán hào tài kuáng xiāng。
尊贵御衣黄。zūn guì yù yī huáng。
未便教西洛,独占花王。wèi biàn jiào xī luò,dú zhàn huā wáng。
困倚东风,汉宫谁敢斗新妆。kùn yǐ dōng fēng,hàn gōng shuí gǎn dòu xīn zhuāng。
年年高会维阳。nián nián gāo huì wéi yáng。
看家夸绝艳,人诧奇芳。kàn jiā kuā jué yàn,rén chà qí fāng。
结蕊当屏,联葩就幄,红遮绿绕华堂。jié ruǐ dāng píng,lián pā jiù wò,hóng zhē lǜ rào huá táng。
花百映交相。huā bǎi yìng jiāo xiāng。
更秉菅观洧,幽意难忘。gèng bǐng jiān guān wěi,yōu yì nán wàng。
罢酒风亭,梦魂惊恐在仙乡。bà jiǔ fēng tíng,mèng hún jīng kǒng zài xiān xiāng。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

复用前韵再呈博士黄冕仲

晁补之

龙津之北双溪骛,逶迤势入龙津聚。lóng jīn zhī běi shuāng xī wù,wēi yí shì rù lóng jīn jù。
龙归何处牛斗闲,剑不可求江海古。lóng guī hé chù niú dòu xián,jiàn bù kě qiú jiāng hǎi gǔ。
惨澹犹思八百年,变化岂无神物主。cǎn dàn yóu sī bā bǎi nián,biàn huà qǐ wú shén wù zhǔ。
何当旋柁入奫沦,傥可然犀照毛缕。hé dāng xuán duò rù yūn lún,tǎng kě rán xī zhào máo lǚ。
登楼那有北客同,把酒但看南雁度。dēng lóu nà yǒu běi kè tóng,bǎ jiǔ dàn kàn nán yàn dù。
更邀桃叶远临水,正值荔枝红照户。gèng yāo táo yè yuǎn lín shuǐ,zhèng zhí lì zhī hóng zhào hù。
入梁一曳邹阳裾,思越屡吟庄舄句。rù liáng yī yè zōu yáng jū,sī yuè lǚ yín zhuāng xì jù。
竹林觞咏当日情,岘山名姓它时慕。zhú lín shāng yǒng dāng rì qíng,xiàn shān míng xìng tā shí mù。
一闻说尽青鞋游,令我乘风欲仙去。yī wén shuō jǐn qīng xié yóu,lìng wǒ chéng fēng yù xiān qù。

送龙图范丈德孺帅庆

晁补之

君不见先君往在康定中,奉诏经略河西戎。jūn bù jiàn xiān jūn wǎng zài kāng dìng zhōng,fèng zhào jīng lüè hé xī róng。
大顺胡芦尽耕稼,贼书不到秦关东。dà shùn hú lú jǐn gēng jià,zéi shū bù dào qín guān dōng。
边人咸识侍中子,至今犹说将军似。biān rén xián shí shì zhōng zi,zhì jīn yóu shuō jiāng jūn shì。
给事文武龙图贤,大冯小冯安足言。gěi shì wén wǔ lóng tú xián,dà féng xiǎo féng ān zú yán。
龆年书传有肝胆,二十起家车槛槛。tiáo nián shū chuán yǒu gān dǎn,èr shí qǐ jiā chē kǎn kǎn。
蛟龙云雨时可用,麒麟图画功非晚。jiāo lóng yún yǔ shí kě yòng,qí lín tú huà gōng fēi wǎn。
况闻驰传厌山谷,顷时河陇严飞挽。kuàng wén chí chuán yàn shān gǔ,qǐng shí hé lǒng yán fēi wǎn。
朝廷属休兰会兵,秦人倚庆为长城。cháo tíng shǔ xiū lán huì bīng,qín rén yǐ qìng wèi zhǎng chéng。
时平斥候正须远,军闲留田未宜轻。shí píng chì hòu zhèng xū yuǎn,jūn xián liú tián wèi yí qīng。
东风浩浩吹榆柳,相劝西城古原酒。dōng fēng hào hào chuī yú liǔ,xiāng quàn xī chéng gǔ yuán jiǔ。
班春曷不问遗老,先公远谋尚多有。bān chūn hé bù wèn yí lǎo,xiān gōng yuǎn móu shàng duō yǒu。
女郎山下万貔貅,部曲肥马身轻裘。nǚ láng shān xià wàn pí xiū,bù qū féi mǎ shēn qīng qiú。
比曹赏肠饱无用,谈话岂得希封侯。bǐ cáo shǎng cháng bǎo wú yòng,tán huà qǐ dé xī fēng hóu。
赵边今日须李牧,士无超距姑食肉。zhào biān jīn rì xū lǐ mù,shì wú chāo jù gū shí ròu。

初与文潜入馆鲁直贻诗并茶砚次韵

晁补之

黄侯阅世如传邮,自言何预风马牛。huáng hóu yuè shì rú chuán yóu,zì yán hé yù fēng mǎ niú。
草经不下天禄阁,诗入鸡林海上州。cǎo jīng bù xià tiān lù gé,shī rù jī lín hǎi shàng zhōu。
兼陈九鼎灿玉铉,并缀五冕森珠旒。jiān chén jiǔ dǐng càn yù xuàn,bìng zhuì wǔ miǎn sēn zhū liú。
后来傀磊有张子,姓名并向紫府收。hòu lái guī lěi yǒu zhāng zi,xìng míng bìng xiàng zǐ fǔ shōu。
青春一篇更奇丽,势到屈宋何秋秋。qīng chūn yī piān gèng qí lì,shì dào qū sòng hé qiū qiū。
洮州石贵双赵璧,汉水鸭头如此色。táo zhōu shí guì shuāng zhào bì,hàn shuǐ yā tóu rú cǐ sè。
赠酬不鄙亦及我,刻画无盐誉倾国。zèng chóu bù bǐ yì jí wǒ,kè huà wú yán yù qīng guó。
月团聊试金井漪,排遣滞思无立锥。yuè tuán liáo shì jīn jǐng yī,pái qiǎn zhì sī wú lì zhuī。
乘风良自兴不浅,愁报孟侯无好诗。chéng fēng liáng zì xīng bù qiǎn,chóu bào mèng hóu wú hǎo shī。

用文潜馆中韵赠蔡学正天启

晁补之

蔡侯饱学囷千釜,濯足清江起南土。cài hóu bǎo xué qūn qiān fǔ,zhuó zú qīng jiāng qǐ nán tǔ。
立谈颇似燕客豪,快夺范睢如坠雨。lì tán pǒ shì yàn kè háo,kuài duó fàn suī rú zhuì yǔ。
东城禽羽未足言,柏直何为口方乳。dōng chéng qín yǔ wèi zú yán,bǎi zhí hé wèi kǒu fāng rǔ。
蒋侯山中伴香火,三年不厌长斋苦。jiǎng hóu shān zhōng bàn xiāng huǒ,sān nián bù yàn zhǎng zhāi kǔ。
平生傀落有谁同,要得张侯三日语。píng shēng guī luò yǒu shuí tóng,yào dé zhāng hóu sān rì yǔ。
昼闲那自运甓忙,时清不用闻鸡舞。zhòu xián nà zì yùn pì máng,shí qīng bù yòng wén jī wǔ。
桓荣欢喜见车马,书册辛勤立门户。huán róng huān xǐ jiàn chē mǎ,shū cè xīn qín lì mén hù。
自当食肉似班超,猛虎何尝窥案俎。zì dāng shí ròu shì bān chāo,měng hǔ hé cháng kuī àn zǔ。

次韵鲁直试院赠奉议李伯时画诗

晁补之

东房携卷绕幕行,西房卷作堕地声,纸山间出笔阵横。dōng fáng xié juǎn rào mù xíng,xī fáng juǎn zuò duò dì shēng,zhǐ shān jiān chū bǐ zhèn héng。
李侯画若禅眼透,观鱼玄沙骨竦瘦,舟中渊明细若豆。lǐ hóu huà ruò chán yǎn tòu,guān yú xuán shā gǔ sǒng shòu,zhōu zhōng yuān míng xì ruò dòu。
归心只爱玉花骢,不须棘针学痴翁,恼渠愁作眉斗红。guī xīn zhǐ ài yù huā cōng,bù xū jí zhēn xué chī wēng,nǎo qú chóu zuò méi dòu hóng。

喜文潜自淮南归招饮西冈呈坐客

晁补之

春回三楚冰生漪,银台春梦归心驰。chūn huí sān chǔ bīng shēng yī,yín tái chūn mèng guī xīn chí。
莫言上水百丈苦,淮渚东风一月期。mò yán shàng shuǐ bǎi zhàng kǔ,huái zhǔ dōng fēng yī yuè qī。
都城经春雪蔽地,百花不放须君至。dōu chéng jīng chūn xuě bì dì,bǎi huā bù fàng xū jūn zhì。
清晨一纸国门书,走马蓬壶下直初。qīng chén yī zhǐ guó mén shū,zǒu mǎ péng hú xià zhí chū。
保康桥头灯照夜,我马鸣嘶向君马。bǎo kāng qiáo tóu dēng zhào yè,wǒ mǎ míng sī xiàng jūn mǎ。
得君岂但官局同,卜邻况近南城下。dé jūn qǐ dàn guān jú tóng,bo lín kuàng jìn nán chéng xià。
文词翊善知名久,丈人令德于公后。wén cí yì shàn zhī míng jiǔ,zhàng rén lìng dé yú gōng hòu。
同年廖李芸省郎,吴门隐尉身姓张。tóng nián liào lǐ yún shěng láng,wú mén yǐn wèi shēn xìng zhāng。
平时花发值此客,随分东墙有春色。píng shí huā fā zhí cǐ kè,suí fēn dōng qiáng yǒu chūn sè。
宫壶赐酒玉流卮,请君但作留春诗,人生身外安所知。gōng hú cì jiǔ yù liú zhī,qǐng jūn dàn zuò liú chūn shī,rén shēng shēn wài ān suǒ zhī。
为君借舞杜廷尉,对花有酒那不醉。wèi jūn jiè wǔ dù tíng wèi,duì huā yǒu jiǔ nà bù zuì。

李成季得阎子常古琴作

晁补之

昔人流水高山手,此意宁从弦上有。xī rén liú shuǐ gāo shān shǒu,cǐ yì níng cóng xián shàng yǒu。
阎侯卷舌卧闾里,意向是中留不朽。yán hóu juǎn shé wò lǘ lǐ,yì xiàng shì zhōng liú bù xiǔ。
似闻绿绮置床头,暑雨东城无麦秋。shì wén lǜ qǐ zhì chuáng tóu,shǔ yǔ dōng chéng wú mài qiū。
赵传和氏斋五日,吴得湛卢当两州。zhào chuán hé shì zhāi wǔ rì,wú dé zhàn lú dāng liǎng zhōu。
李侯得意夸题柱,成诗欲使邀诸路。lǐ hóu dé yì kuā tí zhù,chéng shī yù shǐ yāo zhū lù。
自有桓山石室弹,深屋时闻茧抽绪。zì yǒu huán shān shí shì dàn,shēn wū shí wén jiǎn chōu xù。
无琴尚可何独弦,要识精微非度数。wú qín shàng kě hé dú xián,yào shí jīng wēi fēi dù shù。
人生有累无非失,我欲心灰木为质。rén shēng yǒu lèi wú fēi shī,wǒ yù xīn huī mù wèi zhì。
懒从徽的自凝尘,老向诗书逾爱日。lǎn cóng huī de zì níng chén,lǎo xiàng shī shū yú ài rì。
自言结习久难除,犹理断编寻止息。zì yán jié xí jiǔ nán chú,yóu lǐ duàn biān xún zhǐ xī。
焦城卜筑近连轸,归约阎侯亦萧瑟。jiāo chéng bo zhù jìn lián zhěn,guī yuē yán hóu yì xiāo sè。
旧闻君祖课木奴,试买瑕丘百株栗。jiù wén jūn zǔ kè mù nú,shì mǎi xiá qiū bǎi zhū lì。

同鲁直文潜饮刑部杜君章家次封丘杜观仲韵

晁补之

廷尉风流才绝尘,最怜高髻歌阳春。tíng wèi fēng liú cái jué chén,zuì lián gāo jì gē yáng chūn。
两鬟亦解倚瑟语,催送花前红袖舞。liǎng huán yì jiě yǐ sè yǔ,cuī sòng huā qián hóng xiù wǔ。
黄张翰墨海内名,席上生风清夏宇。huáng zhāng hàn mò hǎi nèi míng,xí shàng shēng fēng qīng xià yǔ。
封丘自倚笔势豪,不怕当筵赋鹦鹉。fēng qiū zì yǐ bǐ shì háo,bù pà dāng yán fù yīng wǔ。
对酒含情古所怜,乐事几时如过雨。duì jiǔ hán qíng gǔ suǒ lián,lè shì jǐ shí rú guò yǔ。
阮公炉边不拟归,陆郎班骓无用嘶。ruǎn gōng lú biān bù nǐ guī,lù láng bān zhuī wú yòng sī。
长灯照出帘幕外,缺月堕落藩墙西。zhǎng dēng zhào chū lián mù wài,quē yuè duò luò fān qiáng xī。
斗酒双鱼何足贵,李侯气许山东吏。dòu jiǔ shuāng yú hé zú guì,lǐ hóu qì xǔ shān dōng lì。
正须新面杂青槐,千里紫莼江上来。zhèng xū xīn miàn zá qīng huái,qiān lǐ zǐ chún jiāng shàng lái。
长船刻玉流霞动,快引不须帆橹送。zhǎng chuán kè yù liú xiá dòng,kuài yǐn bù xū fān lǔ sòng。
自作新词碧牡丹,箸击杯翻钗坠凤。zì zuò xīn cí bì mǔ dān,zhù jī bēi fān chāi zhuì fèng。
芍药佳名闻昔人,满插不辞归帽重。sháo yào jiā míng wén xī rén,mǎn chā bù cí guī mào zhòng。
倒床任作鼻鸣雷,屋上啼乌还唤梦。dào chuáng rèn zuò bí míng léi,wū shàng tí wū hái huàn mèng。

次韵校书孔彦常校资治通鉴作

晁补之

群公爱我邀我居,平生文举情岂疏。qún gōng ài wǒ yāo wǒ jū,píng shēng wén jǔ qíng qǐ shū。
钩陈玄武在北极,上帝之府森图书。gōu chén xuán wǔ zài běi jí,shàng dì zhī fǔ sēn tú shū。
赵韩魏降显德尾,司马蝉嫣世良史。zhào hán wèi jiàng xiǎn dé wěi,sī mǎ chán yān shì liáng shǐ。
其人不见其言在,青草生原岁阳止。qí rén bù jiàn qí yán zài,qīng cǎo shēng yuán suì yáng zhǐ。
吾君好学由生知,成汤得尹方有为。wú jūn hǎo xué yóu shēng zhī,chéng tāng dé yǐn fāng yǒu wèi。
应合它年尹躬学,书成泣像麒麟阁。yīng hé tā nián yǐn gōng xué,shū chéng qì xiàng qí lín gé。

次韵苏翰林厩马好头赤

晁补之

君不见昆仑龙种非凡肉,不但蹄高耳批竹。jūn bù jiàn kūn lún lóng zhǒng fēi fán ròu,bù dàn tí gāo ěr pī zhú。
区区吴蜀有二骏,跳过断桥飞出谷。qū qū wú shǔ yǒu èr jùn,tiào guò duàn qiáo fēi chū gǔ。
万蹄纵牧原野赤,汧陇收驹日复日。wàn tí zòng mù yuán yě chì,qiān lǒng shōu jū rì fù rì。
未须天厩惊好头,冀北未空聊一历。wèi xū tiān jiù jīng hǎo tóu,jì běi wèi kōng liáo yī lì。

送刘景文两浙西路都监

晁补之

刘侯八尺力如虎,遣守黄河千里堤。liú hóu bā chǐ lì rú hǔ,qiǎn shǒu huáng hé qiān lǐ dī。
闭门寒郊似深隐,虫响秋巷墙悬梨。bì mén hán jiāo shì shēn yǐn,chóng xiǎng qiū xiàng qiáng xuán lí。
我官北门四换岁,访饮屡过城濠西。wǒ guān běi mén sì huàn suì,fǎng yǐn lǚ guò chéng háo xī。
雁飞不到建章阙,欲往何异车无輗。yàn fēi bù dào jiàn zhāng quē,yù wǎng hé yì chē wú ní。
诗篇惊人众侧耳,蚤有高誉无卑栖。shī piān jīng rén zhòng cè ěr,zǎo yǒu gāo yù wú bēi qī。
诏绥兵马吴八郡,画船下汴光生蜺。zhào suí bīng mǎ wú bā jùn,huà chuán xià biàn guāng shēng ní。
西湖灵隐天下冠,幽人释子多招提。xī hú líng yǐn tiān xià guān,yōu rén shì zi duō zhāo tí。
松林竹坞我行地,拂拭定有尘埃题。sōng lín zhú wù wǒ xíng dì,fú shì dìng yǒu chén āi tí。
山堂清酒小泥赤,吴歌白纻双蛾低。shān táng qīng jiǔ xiǎo ní chì,wú gē bái zhù shuāng é dī。
少年放意入云水,只今块坐愁冠笄。shǎo nián fàng yì rù yún shuǐ,zhǐ jīn kuài zuò chóu guān jī。
君行日夜向佳景,洞庭霜落羞鰅鮧。jūn xíng rì yè xiàng jiā jǐng,dòng tíng shuāng luò xiū yú tǐ。
莫夸能饭便鞍马,闽琛海赆通蛮溪。mò kuā néng fàn biàn ān mǎ,mǐn chēn hǎi jìn tōng mán xī。
时平游宦行乐耳,属有佳客须频携。shí píng yóu huàn xíng lè ěr,shǔ yǒu jiā kè xū pín xié。
明年我亦丐一邑,扁舟江上随凫鹥。míng nián wǒ yì gài yī yì,biǎn zhōu jiāng shàng suí fú yī。

送直阁杜君章守齐

晁补之

杜公文史不读律,平反世称徐有功。dù gōng wén shǐ bù dú lǜ,píng fǎn shì chēng xú yǒu gōng。
官为列卿位亦显,皋陶事与礼乐同。guān wèi liè qīng wèi yì xiǎn,gāo táo shì yǔ lǐ lè tóng。
书生骫骳笑法令,弦歌不愧陵陂中。shū shēng wěi bèi xiào fǎ lìng,xián gē bù kuì líng bēi zhōng。
众贤和豫治乃举,但愿主圣朝廷公。zhòng xián hé yù zhì nǎi jǔ,dàn yuàn zhǔ shèng cháo tíng gōng。
白头典校汉天禄,未烦载酒如扬雄。bái tóu diǎn xiào hàn tiān lù,wèi fán zài jiǔ rú yáng xióng。
自言臣老应报国,五马便去如飞鸿。zì yán chén lǎo yīng bào guó,wǔ mǎ biàn qù rú fēi hóng。
京东耳闻事可数,似说振贷仓储空。jīng dōng ěr wén shì kě shù,shì shuō zhèn dài cāng chǔ kōng。
裕民诚患力不足,措国岂与民俱穷。yù mín chéng huàn lì bù zú,cuò guó qǐ yǔ mín jù qióng。
才难所要遇事了,仁厚未免无能蒙。cái nán suǒ yào yù shì le,rén hòu wèi miǎn wú néng méng。
囊中餐玉百未试,干越在匣光生虹。náng zhōng cān yù bǎi wèi shì,gàn yuè zài xiá guāng shēng hóng。
却嗟铅椠坐弃日,伊我何补羞儿童。què jiē qiān qiàn zuò qì rì,yī wǒ hé bǔ xiū ér tóng。
力能如虎安敢尔,鬓毛幸未成老翁。lì néng rú hǔ ān gǎn ěr,bìn máo xìng wèi chéng lǎo wēng。
亦思一郡效尺寸,官卑未许伸喉咙。yì sī yī jùn xiào chǐ cùn,guān bēi wèi xǔ shēn hóu lóng。
饱知世事祗坐啸,又看马鬣吹西风。bǎo zhī shì shì zhī zuò xiào,yòu kàn mǎ liè chuī xī fēng。
平生放意在云水,落身尘土禽闭笼。píng shēng fàng yì zài yún shuǐ,luò shēn chén tǔ qín bì lóng。
经时无酒对佳客,借与歌舞开心胸。jīng shí wú jiǔ duì jiā kè,jiè yǔ gē wǔ kāi xīn xiōng。
公行媌曼载双舸,谁与客劝琉璃钟。gōng xíng miáo màn zài shuāng gě,shuí yǔ kè quàn liú lí zhōng。

次韵文潜瞻启圣院旃檀像

晁补之

至人如幻千亿身,若以色观皆世人。zhì rén rú huàn qiān yì shēn,ruò yǐ sè guān jiē shì rén。
大千初自一沤发,变化谁能知本因。dà qiān chū zì yī ōu fā,biàn huà shuí néng zhī běn yīn。
移天宫殿著人世,断取无异陶家轮。yí tiān gōng diàn zhù rén shì,duàn qǔ wú yì táo jiā lún。
当年紫磨已殊胜,后来浮海亦有神。dāng nián zǐ mó yǐ shū shèng,hòu lái fú hǎi yì yǒu shén。
缅怀此地初启圣,真人继出天下春。miǎn huái cǐ dì chū qǐ shèng,zhēn rén jì chū tiān xià chūn。
庄严事秘理莫测,万世镇守无陈新。zhuāng yán shì mì lǐ mò cè,wàn shì zhèn shǒu wú chén xīn。
宝坊千柱众八百,衣食随念何由贫。bǎo fāng qiān zhù zhòng bā bǎi,yī shí suí niàn hé yóu pín。
天寒急景过驹隙,坐稳不去同鸱蹲。tiān hán jí jǐng guò jū xì,zuò wěn bù qù tóng chī dūn。
归来想像发光影,一洗百虑无馀尘。guī lái xiǎng xiàng fā guāng yǐng,yī xǐ bǎi lǜ wú yú chén。

送外舅杜侍御使陕西自徐州移

晁补之

建隆以来论人物,得士与古相低昂。jiàn lóng yǐ lái lùn rén wù,dé shì yǔ gǔ xiāng dī áng。
人才历数仁祖世,后生嵬琐无复望。rén cái lì shù rén zǔ shì,hòu shēng wéi suǒ wú fù wàng。
老成寂莫典刑在,杜公玉立映班行。lǎo chéng jì mò diǎn xíng zài,dù gōng yù lì yìng bān xíng。
少时学问圣贤说,松柏岁寒观老节。shǎo shí xué wèn shèng xián shuō,sōng bǎi suì hán guān lǎo jié。
得官乌府不须臾,正色空闻动帷闼。dé guān wū fǔ bù xū yú,zhèng sè kōng wén dòng wéi tà。
铄金众口未必然,天与名城慰萧屑。shuò jīn zhòng kǒu wèi bì rán,tiān yǔ míng chéng wèi xiāo xiè。
王师顷缚山西酋,朝廷却怀西顾忧。wáng shī qǐng fù shān xī qiú,cháo tíng què huái xī gù yōu。
凉州旄钺何足恃,岐陇须公勤传邮。liáng zhōu máo yuè hé zú shì,qí lǒng xū gōng qín chuán yóu。
平生经国有雅意,乘流得坎惟所值。píng shēng jīng guó yǒu yǎ yì,chéng liú dé kǎn wéi suǒ zhí。
作官施设要近民,金马严徐等儿戏。zuò guān shī shè yào jìn mín,jīn mǎ yán xú děng ér xì。
诏书宽大人乐生,吏安为弛威不行。zhào shū kuān dà rén lè shēng,lì ān wèi chí wēi bù xíng。
金城那可无粟守,尧舜与民宁并耕。jīn chéng nà kě wú sù shǒu,yáo shùn yǔ mín níng bìng gēng。
茶盐资国何必古,俗儒徇名不知务。chá yán zī guó hé bì gǔ,sú rú xùn míng bù zhī wù。
精神折冲在本强,要以雍容在苍遽。jīng shén zhé chōng zài běn qiáng,yào yǐ yōng róng zài cāng jù。
知无不为公自期,岂弟君子神所私。zhī wú bù wèi gōng zì qī,qǐ dì jūn zi shén suǒ sī。
秦山渭水照车马,属城列县观威仪。qín shān wèi shuǐ zhào chē mǎ,shǔ chéng liè xiàn guān wēi yí。
此行属任良不恶,金鱼新佩明光墀。cǐ xíng shǔ rèn liáng bù è,jīn yú xīn pèi míng guāng chí。
谁言直谏居内少,淮南盗铸烦抚绥。shuí yán zhí jiàn jū nèi shǎo,huái nán dào zhù fán fǔ suí。
时平王度日金玉,岁晚汲公还见思。shí píng wáng dù rì jīn yù,suì wǎn jí gōng hái jiàn sī。

次韵文潜忆杨翰林元素家淮上夜饮作

晁补之

老人得坐安若山,畏寒缩颈衣裘间。lǎo rén dé zuò ān ruò shān,wèi hán suō jǐng yī qiú jiān。
不如公子拥樽酒,诗材春乱词涛翻。bù rú gōng zi yōng zūn jiǔ,shī cái chūn luàn cí tāo fān。
想见杨家美人出,玉面朱唇映琴瑟。xiǎng jiàn yáng jiā měi rén chū,yù miàn zhū chún yìng qín sè。
冰船著炬光照淮,雪乱风筵饮方逸。bīng chuán zhù jù guāng zhào huái,xuě luàn fēng yán yǐn fāng yì。
只今愁坐私自怜,寒书冻砚尘满前。zhǐ jīn chóu zuò sī zì lián,hán shū dòng yàn chén mǎn qián。
人生何者非昨梦,还如归去散花天。rén shēng hé zhě fēi zuó mèng,hái rú guī qù sàn huā tiān。
老人已复形槁木,真幻那知然不然。lǎo rén yǐ fù xíng gǎo mù,zhēn huàn nà zhī rán bù rán。
蚓鸣小鼎藜羹熟,闭眼圆蒲不是禅。yǐn míng xiǎo dǐng lí gēng shú,bì yǎn yuán pú bù shì chán。