古诗词

豆叶黄

晁补之

蒹葭苍,豆叶黄。jiān jiā cāng,dòu yè huáng。
南村不见冈,北村十顷彊。nán cūn bù jiàn gāng,běi cūn shí qǐng jiàng。
东家车满箱,西家未上场。dōng jiā chē mǎn xiāng,xī jiā wèi shàng chǎng。
豆叶黄,野离离。dòu yè huáng,yě lí lí。
鼠窟之,兔入畦。shǔ kū zhī,tù rù qí。
豕母从豚儿,豕啼豚咿咿,衔角复衔萁。shǐ mǔ cóng tún ér,shǐ tí tún yī yī,xián jiǎo fù xián qí。
豆叶黄,谷又熟。dòu yè huáng,gǔ yòu shú。
翁媪衰,餔糜粥。wēng ǎo shuāi,bù mí zhōu。
豆叶黄,叶黄不独豆。dòu yè huáng,yè huáng bù dú dòu。
白黍堪作酒,瓠大枣红皱。bái shǔ kān zuò jiǔ,hù dà zǎo hóng zhòu。
豆叶黄,穰穰何膴膴。dòu yè huáng,ráng ráng hé hū hū。
腰镰独健妇,大男往何许。yāo lián dú jiàn fù,dà nán wǎng hé xǔ。
官家教弓刀,要汝杀贼去。guān jiā jiào gōng dāo,yào rǔ shā zéi qù。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

永遇乐·东皋寓居

晁补之

松菊堂深,芰荷池小,长夏清暑。sōng jú táng shēn,jì hé chí xiǎo,zhǎng xià qīng shǔ。
燕引雏还,鸠呼妇往,人静郊原趣。yàn yǐn chú hái,jiū hū fù wǎng,rén jìng jiāo yuán qù。
麦天已过,薄衣轻扇,试起绕园徐步。mài tiān yǐ guò,báo yī qīng shàn,shì qǐ rào yuán xú bù。
听衡宇、欣欣童稚,共说夜来初雨。tīng héng yǔ xīn xīn tóng zhì,gòng shuō yè lái chū yǔ。
苍菅径里,紫葳枝上,数点幽花垂露。cāng jiān jìng lǐ,zǐ wēi zhī shàng,shù diǎn yōu huā chuí lù。
东里催锄,西邻助饷,相戒清晨去。dōng lǐ cuī chú,xī lín zhù xiǎng,xiāng jiè qīng chén qù。
斜川归兴,翛然满目,回首帝乡何处。xié chuān guī xīng,xiāo rán mǎn mù,huí shǒu dì xiāng hé chù。
只愁恐、轻鞭犯夜,灞陵旧路。zhǐ chóu kǒng qīng biān fàn yè,bà líng jiù lù。

凤凰台上忆吹箫·其二

晁补之

才短官慵,命奇人弃,年年故里来还。cái duǎn guān yōng,mìng qí rén qì,nián nián gù lǐ lái hái。
记往岁、莲塘送我,远赴荆蛮。jì wǎng suì lián táng sòng wǒ,yuǎn fù jīng mán。
莫道风情似旧,青镜里、绿鬓新斑。mò dào fēng qíng shì jiù,qīng jìng lǐ lǜ bìn xīn bān。
佳人怪,把盏为我,微敛眉山。jiā rén guài,bǎ zhǎn wèi wǒ,wēi liǎn méi shān。
从来嗣宗高韵,独见赏,青云夐绝尘间。cóng lái sì zōng gāo yùn,dú jiàn shǎng,qīng yún xiòng jué chén jiān。
谩回首、平生醉语,一梦惊残。mán huí shǒu píng shēng zuì yǔ,yī mèng jīng cán。
莫笑移花种柳,应备办、投老同闲。mò xiào yí huā zhǒng liǔ,yīng bèi bàn tóu lǎo tóng xián。
纵枯槁,松桧耐得霜寒。zòng kū gǎo,sōng guì nài dé shuāng hán。

过涧歇东皋寓居

晁补之

归去。guī qù。
奈故人、尚作青眼相期,未许明时归去。nài gù rén shàng zuò qīng yǎn xiāng qī,wèi xǔ míng shí guī qù。
放怀处。fàng huái chù。
买得东皋数亩,静爱园林趣。mǎi dé dōng gāo shù mǔ,jìng ài yuán lín qù。
任过客、剥啄相呼昼扃户。rèn guò kè bō zhuó xiāng hū zhòu jiōng hù。
堪笑儿童事业,华颠向谁语。kān xiào ér tóng shì yè,huá diān xiàng shuí yǔ。
草堂人悄,圆荷过微雨。cǎo táng rén qiāo,yuán hé guò wēi yǔ。
都付邯郸,一枕清风,好梦初觉,砌下槐影方停午。dōu fù hán dān,yī zhěn qīng fēng,hǎo mèng chū jué,qì xià huái yǐng fāng tíng wǔ。

黄莺儿·东皋寓居

晁补之

南园佳致偏宜暑。nán yuán jiā zhì piān yí shǔ。
两两三三修篁,新篁新出初齐,猗猗过檐侵户。liǎng liǎng sān sān xiū huáng,xīn huáng xīn chū chū qí,yī yī guò yán qīn hù。
听乱飐芰荷风,细洒梧桐雨。tīng luàn zhǎn jì hé fēng,xì sǎ wú tóng yǔ。
午馀帘影参差,远林蝉声,幽梦残处。wǔ yú lián yǐng cān chà,yuǎn lín chán shēng,yōu mèng cán chù。
凝伫。níng zhù。
既往尽成空,暂遇何曾住。jì wǎng jǐn chéng kōng,zàn yù hé céng zhù。
算人间事、岂足追思,依依梦中情绪。suàn rén jiān shì qǐ zú zhuī sī,yī yī mèng zhōng qíng xù。
观数点茗浮花,一缕香萦炷。guān shù diǎn míng fú huā,yī lǚ xiāng yíng zhù。
怪来人道陶潜,做得羲皇侣。guài lái rén dào táo qián,zuò dé xī huáng lǚ。

永遇乐·同前自过腔,即越调

晁补之

红日葵开,映墙遮牖,小斋端午。hóng rì kuí kāi,yìng qiáng zhē yǒu,xiǎo zhāi duān wǔ。
杯展荷金,簪抽笋玉,幽事还数。bēi zhǎn hé jīn,zān chōu sǔn yù,yōu shì hái shù。
绿窗纤手,朱奁轻缕。lǜ chuāng xiān shǒu,zhū lián qīng lǚ。
争斗彩丝艾虎。zhēng dòu cǎi sī ài hǔ。
想沈江怨魄归来,空惆怅、对菰黍。xiǎng shěn jiāng yuàn pò guī lái,kōng chóu chàng duì gū shǔ。
朱颜老去,清风好在,未减佳辰欢聚。zhū yán lǎo qù,qīng fēng hǎo zài,wèi jiǎn jiā chén huān jù。
趣蜡酒深斟,菖菹细糁,围坐从儿女。qù là jiǔ shēn zhēn,chāng jū xì sǎn,wéi zuò cóng ér nǚ。
还同子美,江村长夏,闲对燕飞鸥舞。hái tóng zi měi,jiāng cūn zhǎng xià,xián duì yàn fēi ōu wǔ。
算何须、楚王雄风,方消畏暑。suàn hé xū chǔ wáng xióng fēng,fāng xiāo wèi shǔ。

梁州令叠韵/梁州令

晁补之

田野闲来惯。tián yě xián lái guàn。
睡起初惊晓燕。shuì qǐ chū jīng xiǎo yàn。
樵青走挂小帘钩,南园昨夜,细雨红芳遍。qiáo qīng zǒu guà xiǎo lián gōu,nán yuán zuó yè,xì yǔ hóng fāng biàn。
平芜一带烟光浅。píng wú yī dài yān guāng qiǎn。
过尽南归雁。guò jǐn nán guī yàn。
俱远。jù yuǎn。
凭阑送目空肠断。píng lán sòng mù kōng cháng duàn。
好景难常占。hǎo jǐng nán cháng zhàn。
过眼韶华如箭。guò yǎn sháo huá rú jiàn。
莫教鶗鴂送韶华,多情杨柳,为把长条绊。mò jiào tí jué sòng sháo huá,duō qíng yáng liǔ,wèi bǎ zhǎng tiáo bàn。
清尊满酌谁为伴。qīng zūn mǎn zhuó shuí wèi bàn。
花下提壶劝。huā xià tí hú quàn。
何妨醉卧花底,愁容不上春风面。hé fáng zuì wò huā dǐ,chóu róng bù shàng chūn fēng miàn。

酒泉子·同前

晁补之

萱草戎葵,松菊堂深犹畏暑,晚云催雨霭帘栊。xuān cǎo róng kuí,sōng jú táng shēn yóu wèi shǔ,wǎn yún cuī yǔ ǎi lián lóng。
满楼风。mǎn lóu fēng。
池莲翻倒小莲红。chí lián fān dào xiǎo lián hóng。
看扫鉴、天清似水,一轮明月却当空。kàn sǎo jiàn tiān qīng shì shuǐ,yī lún míng yuè què dāng kōng。
画栏中。huà lán zhōng。

归田乐同前

晁补之

春又去,似别佳人幽恨积。chūn yòu qù,shì bié jiā rén yōu hèn jī。
闲庭院,翠阴满,添昼寂。xián tíng yuàn,cuì yīn mǎn,tiān zhòu jì。
一枝梅最好,至今忆。yī zhī méi zuì hǎo,zhì jīn yì。
正梦断,炉烟袅,参差疏帘隔。zhèng mèng duàn,lú yān niǎo,cān chà shū lián gé。
为何事、年年春恨,问花应会得。wèi hé shì nián nián chūn hèn,wèn huā yīng huì dé。

诉衷情令·送春

晁补之

东城南陌路歧斜。dōng chéng nán mò lù qí xié。
芳草遍藏遮。fāng cǎo biàn cáng zhē。
黄鹂自是来晚,莫恨海棠花。huáng lí zì shì lái wǎn,mò hèn hǎi táng huā。
惊雪絮,满天涯。jīng xuě xù,mǎn tiān yá。
送春赊。sòng chūn shē。
问春莫是,忆著东君,自去还家。wèn chūn mò shì,yì zhù dōng jūn,zì qù hái jiā。

生查子·同前夏日即事

晁补之

永日向人妍,百合忘忧草。yǒng rì xiàng rén yán,bǎi hé wàng yōu cǎo。
午枕梦初回,远柳蝉声杳。wǔ zhěn mèng chū huí,yuǎn liǔ chán shēng yǎo。
藓井出冰泉,洗瀹烦襟了。xiǎn jǐng chū bīng quán,xǐ yuè fán jīn le。
却挂小帘钩,一缕炉烟袅。què guà xiǎo lián gōu,yī lǚ lú yān niǎo。

下水船·和季良琼花

晁补之

百紫千红翠。bǎi zǐ qiān hóng cuì。
唯有琼花特异。wéi yǒu qióng huā tè yì。
便是当年,唐昌观中玉蕊。biàn shì dāng nián,táng chāng guān zhōng yù ruǐ。
尚记得、月里仙人来赏,明日喧传都市。shàng jì dé yuè lǐ xiān rén lái shǎng,míng rì xuān chuán dōu shì。
甚时又,分与扬州本,一朵冰姿难比。shén shí yòu,fēn yǔ yáng zhōu běn,yī duǒ bīng zī nán bǐ。
曾向无双亭边,半酣独倚。céng xiàng wú shuāng tíng biān,bàn hān dú yǐ。
似梦觉,晓出瑶台十里。shì mèng jué,xiǎo chū yáo tái shí lǐ。
犹忆飞琼标致。yóu yì fēi qióng biāo zhì。

浣溪沙·樱桃

晁补之

雨过园亭绿暗时。yǔ guò yuán tíng lǜ àn shí。
樱桃红颗压枝低。yīng táo hóng kē yā zhī dī。
绿兼红好眼中迷。lǜ jiān hóng hǎo yǎn zhōng mí。
荔子天教生处远,风流一种阿谁知。lì zi tiān jiào shēng chù yuǎn,fēng liú yī zhǒng ā shuí zhī。
最红深处有黄鹂。zuì hóng shēn chù yǒu huáng lí。

万年欢·梅

晁补之

心忆春归,似佳人未来,香径无迹。xīn yì chūn guī,shì jiā rén wèi lái,xiāng jìng wú jì。
雪里红梅,因甚早知消息。xuě lǐ hóng méi,yīn shén zǎo zhī xiāo xī。
百卉芳心正寂。bǎi huì fāng xīn zhèng jì。
夜不寐、幽姿脉脉。yè bù mèi yōu zī mài mài。
图清晓、先作宫妆,似防人见偷得。tú qīng xiǎo xiān zuò gōng zhuāng,shì fáng rén jiàn tōu dé。
真香媚情动魄。zhēn xiāng mèi qíng dòng pò。
算当时寿阳,无此标格。suàn dāng shí shòu yáng,wú cǐ biāo gé。
应寄扬州,何郎旧曾相识。yīng jì yáng zhōu,hé láng jiù céng xiāng shí。
花似何郎鬓白。huā shì hé láng bìn bái。
恐花笑、逢花羞摘。kǒng huā xiào féng huā xiū zhāi。
那堪羌管惊心。nà kān qiāng guǎn jīng xīn。
也随繁杏抛掷。yě suí fán xìng pāo zhì。

感皇恩·海棠

晁补之

常岁海棠时,偷闲须到。cháng suì hǎi táng shí,tōu xián xū dào。
多病寻芳懒春老。duō bìng xún fāng lǎn chūn lǎo。
偶来恰值,半谢妖饶犹好。ǒu lái qià zhí,bàn xiè yāo ráo yóu hǎo。
便呼诗酒伴,同倾倒。biàn hū shī jiǔ bàn,tóng qīng dào。
繁枝高荫,疏枝低绕。fán zhī gāo yīn,shū zhī dī rào。
花底杯盘花影照。huā dǐ bēi pán huā yǐng zhào。
多情一片,恨我归来不早。duō qíng yī piàn,hèn wǒ guī lái bù zǎo。
断肠铺碎锦,门前道。duàn cháng pù suì jǐn,mén qián dào。

洞仙歌·菊

晁补之

今春闰好。jīn chūn rùn hǎo。
怪重阳菊早。guài zhòng yáng jú zǎo。
满槛煌煌看霜晓。mǎn kǎn huáng huáng kàn shuāng xiǎo。
唤金钱翠雨,不称标容,潇洒意、陶潜诗中能道。huàn jīn qián cuì yǔ,bù chēng biāo róng,xiāo sǎ yì táo qián shī zhōng néng dào。
不应夸绝艳,曾妒春华,因甚东君意不到。bù yīng kuā jué yàn,céng dù chūn huá,yīn shén dōng jūn yì bù dào。
又似锁,三千汉女,偏教明妃、怨西风边草。yòu shì suǒ,sān qiān hàn nǚ,piān jiào míng fēi yuàn xī fēng biān cǎo。
也何必、牛山苦沾衣,算只好龙山,醉狂吹帽。yě hé bì niú shān kǔ zhān yī,suàn zhǐ hǎo lóng shān,zuì kuáng chuī mào。
7051234567»