古诗词

八声甘州·其二历下立春

晁补之

谓东风、定是海东来,海上最春先。wèi dōng fēng dìng shì hǎi dōng lái,hǎi shàng zuì chūn xiān。
乍微阳破腊,梅心已省,柳意都还。zhà wēi yáng pò là,méi xīn yǐ shěng,liǔ yì dōu hái。
雪后南山耸翠,平野欲生烟。xuě hòu nán shān sǒng cuì,píng yě yù shēng yān。
记得相逢日,如上林边。jì dé xiāng féng rì,rú shàng lín biān。
莫叹春光易老,算今年春老,还有明年。mò tàn chūn guāng yì lǎo,suàn jīn nián chūn lǎo,hái yǒu míng nián。
叹人生难得,常好是朱颜。tàn rén shēng nán dé,cháng hǎo shì zhū yán。
有随轩、金钗十二,为醉娇、一曲踏珠筵。yǒu suí xuān jīn chāi shí èr,wèi zuì jiāo yī qū tà zhū yán。
功名事,算何如此,花下尊前。gōng míng shì,suàn hé rú cǐ,huā xià zūn qián。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

次韵李秬酴醾

晁补之

夭红琐碎竞春娇,后出何妨便夺标。yāo hóng suǒ suì jìng chūn jiāo,hòu chū hé fáng biàn duó biāo。
云鹤嬉晴来万只,玉龙惊震上千条。yún hè xī qíng lái wàn zhǐ,yù lóng jīng zhèn shàng qiān tiáo。
蓐收晃荡风前仗,萼绿飘翩月下绡。rù shōu huǎng dàng fēng qián zhàng,è lǜ piāo piān yuè xià xiāo。
曾向琼林亭畔见,天涯相遇一魂销。céng xiàng qióng lín tíng pàn jiàn,tiān yá xiāng yù yī hún xiāo。

立春日呈通守资中通直

晁补之

摇轩柳态未应还,正在凭高望远间。yáo xuān liǔ tài wèi yīng hái,zhèng zài píng gāo wàng yuǎn jiān。
一夜春风吹北渚,清晨佳气满南山。yī yè chūn fēng chuī běi zhǔ,qīng chén jiā qì mǎn nán shān。
动头乐事从今数,信手诗章莫放闲。dòng tóu lè shì cóng jīn shù,xìn shǒu shī zhāng mò fàng xián。
但惜濉阳蔡公子,莺花烂漫向京关。dàn xī suī yáng cài gōng zi,yīng huā làn màn xiàng jīng guān。

题文潜诗册后

晁补之

君诗容易不着意,忽似春风开百花。jūn shī róng yì bù zhe yì,hū shì chūn fēng kāi bǎi huā。
上苑离宫曾绝艳,野墙荒径故幽葩。shàng yuàn lí gōng céng jué yàn,yě qiáng huāng jìng gù yōu pā。
惬心刍豢非杂俎,垂世江河自一家。qiè xīn chú huàn fēi zá zǔ,chuí shì jiāng hé zì yī jiā。
头白昏昏醉眠处,忆君频夜梦天涯。tóu bái hūn hūn zuì mián chù,yì jūn pín yè mèng tiān yá。

次韵杜天达见寄

晁补之

冷屋寒舟两处怀,一封归信隔年开。lěng wū hán zhōu liǎng chù huái,yī fēng guī xìn gé nián kāi。
愁容顿与河冰泮,佳思先随岸柳来。chóu róng dùn yǔ hé bīng pàn,jiā sī xiān suí àn liǔ lái。
射雉便甘忘我矢,画蛇何怪夺君杯。shè zhì biàn gān wàng wǒ shǐ,huà shé hé guài duó jūn bēi。
端知雪里清吟好,未减山阴兴尽回。duān zhī xuě lǐ qīng yín hǎo,wèi jiǎn shān yīn xīng jǐn huí。

景修二十岁袖为乡举之首晚乃尉青田无不遇色其里人晁补之为赋五十六字以别且勉之

晁补之

一尉三千五百里,昔人尝已叹沉英。yī wèi sān qiān wǔ bǎi lǐ,xī rén cháng yǐ tàn chén yīng。
陆机文赋成童妙,梅福官资向老清。lù jī wén fù chéng tóng miào,méi fú guān zī xiàng lǎo qīng。
尽说江山多胜事,且临风月慰高情。jǐn shuō jiāng shān duō shèng shì,qiě lín fēng yuè wèi gāo qíng。
它年见我长安道,货药无心更避名。tā nián jiàn wǒ zhǎng ān dào,huò yào wú xīn gèng bì míng。

赴元老刘园之集呈十二朝请十五推官二叔父兼呈元老邦式诸公

晁补之

故乡等作异乡愁,常笑吾生不自谋。gù xiāng děng zuò yì xiāng chóu,cháng xiào wú shēng bù zì móu。
百日狂风春草草,十年归梦客悠悠。bǎi rì kuáng fēng chūn cǎo cǎo,shí nián guī mèng kè yōu yōu。
倦游情话陪诸父,老罢亲锄学故侯。juàn yóu qíng huà péi zhū fù,lǎo bà qīn chú xué gù hóu。
得坎乘流两皆可,名亭应不用三休。dé kǎn chéng liú liǎng jiē kě,míng tíng yīng bù yòng sān xiū。

和王定国见寄

晁补之

请说当年王武子,淮南别乘谪仙人。qǐng shuō dāng nián wáng wǔ zi,huái nán bié chéng zhé xiān rén。
自从金马还通籍,直恐琼花便不春。zì cóng jīn mǎ hái tōng jí,zhí kǒng qióng huā biàn bù chūn。
遗爱谁方府中步,旧时独扫壁间尘。yí ài shuí fāng fǔ zhōng bù,jiù shí dú sǎo bì jiān chén。
平山送目思公子,自许诗成觉有神。píng shān sòng mù sī gōng zi,zì xǔ shī chéng jué yǒu shén。

和欧阳宣德经野步

晁补之

溯风何敢祝淮神,青律飞灰气自醇。sù fēng hé gǎn zhù huái shén,qīng lǜ fēi huī qì zì chún。
顾我衰容唯殢酒,因君佳句始知春。gù wǒ shuāi róng wéi tì jiǔ,yīn jūn jiā jù shǐ zhī chūn。
山中桂子年年好,观里桃英日日新。shān zhōng guì zi nián nián hǎo,guān lǐ táo yīng rì rì xīn。
延对彤廷须努力,詹生学问及昌辰。yán duì tóng tíng xū nǔ lì,zhān shēng xué wèn jí chāng chén。

钦圣皇后挽辞二首

晁补之

神开大马表坤祺,象配黄龙耀母仪。shén kāi dà mǎ biǎo kūn qí,xiàng pèi huáng lóng yào mǔ yí。
艰棘从权非本意,忧勤复辟竟先期。jiān jí cóng quán fēi běn yì,yōu qín fù pì jìng xiān qī。
欲书皇极彝伦事,不在关雎卷耳诗。yù shū huáng jí yí lún shì,bù zài guān jū juǎn ěr shī。
陵作因山名改圣,君王仁孝自生知。líng zuò yīn shān míng gǎi shèng,jūn wáng rén xiào zì shēng zhī。

钦圣皇后挽辞二首

晁补之

苍黄大策中先定,汹涌奸言外独惊。cāng huáng dà cè zhōng xiān dìng,xiōng yǒng jiān yán wài dú jīng。
可但触山忧地坼,只应鍊石见天成。kě dàn chù shān yōu dì chè,zhǐ yīng liàn shí jiàn tiān chéng。
江湖自昔波涛远,日月如今昼夜明。jiāng hú zì xī bō tāo yuǎn,rì yuè rú jīn zhòu yè míng。
尽作儿啼送文母,不知箫鼓若为声。jǐn zuò ér tí sòng wén mǔ,bù zhī xiāo gǔ ruò wèi shēng。

钦慈皇后挽辞二首

晁补之

仙驭飘飖不可寻,西陵宝册襚衣衾。xiān yù piāo yáo bù kě xún,xī líng bǎo cè suì yī qīn。
礼遵章懿因仁志,谥酌钦慈自圣心。lǐ zūn zhāng yì yīn rén zhì,shì zhuó qīn cí zì shèng xīn。
感泣万人随遣奠,恩勤千古咏徽音。gǎn qì wàn rén suí qiǎn diàn,ēn qín qiān gǔ yǒng huī yīn。
一言能使民忠劝,要识吾君孝治深。yī yán néng shǐ mín zhōng quàn,yào shí wú jūn xiào zhì shēn。

钦慈皇后挽辞二首

晁补之

弓韣它年事炳灵,红光满室众潜惊。gōng dú tā nián shì bǐng líng,hóng guāng mǎn shì zhòng qián jīng。
人言薄氏诚君子,天与文皇兆大横。rén yán báo shì chéng jūn zi,tiān yǔ wén huáng zhào dà héng。
圣有至情风不止,邦传庆祚日重明。shèng yǒu zhì qíng fēng bù zhǐ,bāng chuán qìng zuò rì zhòng míng。
百神陪扈朝陵寝,想像登舆动佩声。bǎi shén péi hù cháo líng qǐn,xiǎng xiàng dēng yú dòng pèi shēng。

王拱辰太尉挽辞二首

晁补之

贾山辞赋妙升堂,十八高名擅洛阳。jiǎ shān cí fù miào shēng táng,shí bā gāo míng shàn luò yáng。
遭主圣人千载事,济时贤献万夫望。zāo zhǔ shèng rén qiān zài shì,jì shí xián xiàn wàn fū wàng。
已加坛上将军钺,未促齐中相国装。yǐ jiā tán shàng jiāng jūn yuè,wèi cù qí zhōng xiāng guó zhuāng。
曾有新诗介眉寿,悲歌何忍送归墙。céng yǒu xīn shī jiè méi shòu,bēi gē hé rěn sòng guī qiáng。

王拱辰太尉挽辞二首

晁补之

童年已切耆英慕,壮岁初陪后乘游。tóng nián yǐ qiè qí yīng mù,zhuàng suì chū péi hòu chéng yóu。
卫幕櫜弓皆广建,梁筵进牍并枚邹。wèi mù gāo gōng jiē guǎng jiàn,liáng yán jìn dú bìng méi zōu。
云台生面丹青古,马鬣新封草木秋。yún tái shēng miàn dān qīng gǔ,mǎ liè xīn fēng cǎo mù qiū。
是事公应付蜩甲,苍霞谁见揖浮丘。shì shì gōng yīng fù tiáo jiǎ,cāng xiá shuí jiàn yī fú qiū。

赵开祖挽歌辞

晁补之

万里归来两鬓霜,故人如玉閟幽堂。wàn lǐ guī lái liǎng bìn shuāng,gù rén rú yù bì yōu táng。
凄凉长吉无题句,冥默淮南未试方。qī liáng zhǎng jí wú tí jù,míng mò huái nán wèi shì fāng。
空复藏书如册府,何由载酒更僧坊。kōng fù cáng shū rú cè fǔ,hé yóu zài jiǔ gèng sēng fāng。
诸郎文字能传业,开府风流未渠央。zhū láng wén zì néng chuán yè,kāi fǔ fēng liú wèi qú yāng。