古诗词

虞美人·广陵留别

晁补之

江南载酒平生事。jiāng nán zài jiǔ píng shēng shì。
游宦如萍寄。yóu huàn rú píng jì。
蓬山归路傍银台。péng shān guī lù bàng yín tái。
还是扬州一梦、却惊回。hái shì yáng zhōu yī mèng què jīng huí。
年年后土春来早。nián nián hòu tǔ chūn lái zǎo。
不负金尊倒。bù fù jīn zūn dào。
明年珠履赏春时。míng nián zhū lǚ shǎng chūn shí。
应寄琼花一朵、慰相思。yīng jì qióng huā yī duǒ wèi xiāng sī。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

郑彦能求拟江亭诗

晁补之

亭下流泉三亩隘,谁拟西江晴一派。tíng xià liú quán sān mǔ ài,shuí nǐ xī jiāng qíng yī pài。
桃李佳名闻昔人,此言虽小可喻大。táo lǐ jiā míng wén xī rén,cǐ yán suī xiǎo kě yù dà。
宁非逐楚憔悴身,当是羊裘傲汉人。níng fēi zhú chǔ qiáo cuì shēn,dāng shì yáng qiú ào hàn rén。
避世墙东王君公,五经纷纶井大春。bì shì qiáng dōng wáng jūn gōng,wǔ jīng fēn lún jǐng dà chūn。
端然养鱼废车马,一身环堵观天下。duān rán yǎng yú fèi chē mǎ,yī shēn huán dǔ guān tiān xià。
吾人郑子诗句新,高堂素壁开萧洒。wú rén zhèng zi shī jù xīn,gāo táng sù bì kāi xiāo sǎ。
何当湛湛见青枫,白蘋落日慰相逢。hé dāng zhàn zhàn jiàn qīng fēng,bái píng luò rì wèi xiāng féng。
一亭两槛更何有,波涛风雨船前后。yī tíng liǎng kǎn gèng hé yǒu,bō tāo fēng yǔ chuán qián hòu。
莫忆乘槎犯汉津,莫忆楼船下石城。mò yì chéng chá fàn hàn jīn,mò yì lóu chuán xià shí chéng。
尽醉渔阳无好曲,短蓑铜斗平生足。jǐn zuì yú yáng wú hǎo qū,duǎn suō tóng dòu píng shēng zú。

赠杨景平

晁补之

君不见华阴杨君汉孔子,君生其后无乃似。jūn bù jiàn huá yīn yáng jūn hàn kǒng zi,jūn shēng qí hòu wú nǎi shì。
平居恐惧西北隅,力行发愤尚不愧。píng jū kǒng jù xī běi yú,lì xíng fā fèn shàng bù kuì。
君今鸣橹下长淮,眼明清晓三楚开。jūn jīn míng lǔ xià zhǎng huái,yǎn míng qīng xiǎo sān chǔ kāi。
扬州行矣勿濡滞,江南细雨收黄梅。yáng zhōu xíng yǐ wù rú zhì,jiāng nán xì yǔ shōu huáng méi。
我今正是鸟折翼,肺病三年广文直。wǒ jīn zhèng shì niǎo zhé yì,fèi bìng sān nián guǎng wén zhí。
昔时黄帽榜舟人,却向西湖当不识。xī shí huáng mào bǎng zhōu rén,què xiàng xī hú dāng bù shí。
寄声关子老渔樵,小山桂树不须招。jì shēng guān zi lǎo yú qiáo,xiǎo shān guì shù bù xū zhāo。
乘槎东海未敢必,欲去天台观石桥。chéng chá dōng hǎi wèi gǎn bì,yù qù tiān tái guān shí qiáo。

送吴黯赴阙

晁补之

我初官此君未来,君今去此我未往。wǒ chū guān cǐ jūn wèi lái,jūn jīn qù cǐ wǒ wèi wǎng。
翻飞岂不慕缅邈,留滞何能悲鞅掌。fān fēi qǐ bù mù miǎn miǎo,liú zhì hé néng bēi yāng zhǎng。
学道平生昧蹊径,半世端如走榛莽。xué dào píng shēng mèi qī jìng,bàn shì duān rú zǒu zhēn mǎng。
古人曾病田甫田,切磋安可去吾党。gǔ rén céng bìng tián fǔ tián,qiè cuō ān kě qù wú dǎng。
东风消雪送鸿雁,南国连山生筱簜。dōng fēng xiāo xuě sòng hóng yàn,nán guó lián shān shēng xiǎo dàng。
为当归梦五湖中,会有高名百寮上。wèi dāng guī mèng wǔ hú zhōng,huì yǒu gāo míng bǎi liáo shàng。

送陈逸之筠州

晁补之

居贫百草春靃靡,制作舞雩春服美。jū pín bǎi cǎo chūn huò mí,zhì zuò wǔ yú chūn fú měi。
爱君欲赠华韡韡,思君何处无芳卉。ài jūn yù zèng huá wěi wěi,sī jūn hé chù wú fāng huì。
三年眼花只欲眠,惊梦往往音跫然。sān nián yǎn huā zhǐ yù mián,jīng mèng wǎng wǎng yīn qióng rán。
单金安所用吾技,术成正复迁刘累。dān jīn ān suǒ yòng wú jì,shù chéng zhèng fù qiān liú lèi。
不狩何由有貆特,钱镈须勤晚方积。bù shòu hé yóu yǒu huán tè,qián bó xū qín wǎn fāng jī。
呻吟裘氏日已多,恩流三族功比河。shēn yín qiú shì rì yǐ duō,ēn liú sān zú gōng bǐ hé。
告行风雨春物空,催花作果黍芃芃。gào xíng fēng yǔ chūn wù kōng,cuī huā zuò guǒ shǔ péng péng。
亦从梁汴即清颍,湛湛已见江头枫。yì cóng liáng biàn jí qīng yǐng,zhàn zhàn yǐ jiàn jiāng tóu fēng。
严君被命分符虎,昔者无襦今五裤。yán jūn bèi mìng fēn fú hǔ,xī zhě wú rú jīn wǔ kù。
未劳负米迂山川,姑弟酒中从圣贤。wèi láo fù mǐ yū shān chuān,gū dì jiǔ zhōng cóng shèng xián。

过刘季孙

晁补之

刘侯岁覆春堤料,居不曾闲须我劳。liú hóu suì fù chūn dī liào,jū bù céng xián xū wǒ láo。
未嫌清浊各有携,匪报琼瑶以为好。wèi xián qīng zhuó gè yǒu xié,fěi bào qióng yáo yǐ wèi hǎo。
吏诃单绞自可更,儿笑接䍦从复倒。lì hē dān jiǎo zì kě gèng,ér xiào jiē lí cóng fù dào。
为怜徒步此青袍,重忆归来著黄帽。wèi lián tú bù cǐ qīng páo,zhòng yì guī lái zhù huáng mào。
官忙未向林野疏,时清不废诗书傲。guān máng wèi xiàng lín yě shū,shí qīng bù fèi shī shū ào。
梨花如雪许重寻,秋实垂墙晚方到。lí huā rú xuě xǔ zhòng xún,qiū shí chuí qiáng wǎn fāng dào。

赠段万顷

晁补之

美人窈窕家南国,可与副笄亲黍稷。měi rén yǎo tiǎo jiā nán guó,kě yǔ fù jī qīn shǔ jì。
平生寂莫凤将雏,惭愧木桃犹报璧。píng shēng jì mò fèng jiāng chú,cán kuì mù táo yóu bào bì。
石城三桨为谁催,万里清江凌不测。shí chéng sān jiǎng wèi shuí cuī,wàn lǐ qīng jiāng líng bù cè。
王门酒肉傲胜诡,岂有邹阳仍下客。wáng mén jiǔ ròu ào shèng guǐ,qǐ yǒu zōu yáng réng xià kè。
危词欲洗大夫冤,千载独怀吾祖贤。wēi cí yù xǐ dà fū yuān,qiān zài dú huái wú zǔ xián。
不量腹小文籍博,颇似井蜺轻饮川。bù liàng fù xiǎo wén jí bó,pǒ shì jǐng ní qīng yǐn chuān。
丈夫趣舍无南北,情亲非为墙屋连。zhàng fū qù shě wú nán běi,qíng qīn fēi wèi qiáng wū lián。
子真正用卧谷口,乃有高名諠日边。zi zhēn zhèng yòng wò gǔ kǒu,nǎi yǒu gāo míng xuān rì biān。
胸中傀磊契何所,自笑柴愚得参鲁。xiōng zhōng guī lěi qì hé suǒ,zì xiào chái yú dé cān lǔ。
借令好问忘足茧,狐腋岂堪黄犬补。jiè lìng hǎo wèn wàng zú jiǎn,hú yè qǐ kān huáng quǎn bǔ。
吾身栎社真寄耳,趣取无用安足数。wú shēn lì shè zhēn jì ěr,qù qǔ wú yòng ān zú shù。
无心俎几彘盘辱,拳曲不羞人厌睹。wú xīn zǔ jǐ zhì pán rǔ,quán qū bù xiū rén yàn dǔ。
土山出火石为融,羲和当午车隆隆。tǔ shān chū huǒ shí wèi róng,xī hé dāng wǔ chē lóng lóng。
通渠束带过者寡,乃独葛巾终日同。tōng qú shù dài guò zhě guǎ,nǎi dú gé jīn zhōng rì tóng。
倾囷倒廪用饷我,我为牙羽陈编钟。qīng qūn dào lǐn yòng xiǎng wǒ,wǒ wèi yá yǔ chén biān zhōng。
蝉声入耳廪节改,别我整骖无愧容。chán shēng rù ěr lǐn jié gǎi,bié wǒ zhěng cān wú kuì róng。

次韵鲁直谢李右丞送茶

晁补之

都城米贵斗论璧,长饥茗碗无从识。dōu chéng mǐ guì dòu lùn bì,zhǎng jī míng wǎn wú cóng shí。
道和何暇索槟榔,惭愧云龙羞肉食。dào hé hé xiá suǒ bīn láng,cán kuì yún lóng xiū ròu shí。
壑源万亩不作栏,上春伐鼓惊山颜。hè yuán wàn mǔ bù zuò lán,shàng chūn fá gǔ jīng shān yán。
题封进御官有局,夜行初不更驿宿。tí fēng jìn yù guān yǒu jú,yè xíng chū bù gèng yì sù。
冰融太液俱未知,寒食新苞随赐烛。bīng róng tài yè jù wèi zhī,hán shí xīn bāo suí cì zhú。
建安一水去两水,易较岂如泾与渭。jiàn ān yī shuǐ qù liǎng shuǐ,yì jiào qǐ rú jīng yǔ wèi。
右丞分送天上馀,我试比方良有似。yòu chéng fēn sòng tiān shàng yú,wǒ shì bǐ fāng liáng yǒu shì。
月团清润珍豢羊,葵花琐细胃与肠。yuè tuán qīng rùn zhēn huàn yáng,kuí huā suǒ xì wèi yǔ cháng。
可怜赋罢群玉晚,宁忆睡馀双井香。kě lián fù bà qún yù wǎn,níng yì shuì yú shuāng jǐng xiāng。
大胜胶西苏太守,茶汤不美夸薄酒。dà shèng jiāo xī sū tài shǒu,chá tāng bù měi kuā báo jiǔ。

与李文叔夜谈

晁补之

中庭老柏霜雪里,北风烈烈偏激耳。zhōng tíng lǎo bǎi shuāng xuě lǐ,běi fēng liè liè piān jī ěr。
诵诗夜半舌入喉,饮我樽中渌醽美。sòng shī yè bàn shé rù hóu,yǐn wǒ zūn zhōng lù líng měi。
升堂辞翰愧非有,何异还家数其齿。shēng táng cí hàn kuì fēi yǒu,hé yì hái jiā shù qí chǐ。
文章万古犹一鱼,乙丙谁能辨肠尾。wén zhāng wàn gǔ yóu yī yú,yǐ bǐng shuí néng biàn cháng wěi。
更惭颇似会稽康,欲语常遭士瑶柅。gèng cán pǒ shì huì jī kāng,yù yǔ cháng zāo shì yáo nǐ。
广陵八月未足言,曾使酲醲涊然起,安得谭如子枚子。guǎng líng bā yuè wèi zú yán,céng shǐ chéng nóng niǎn rán qǐ,ān dé tán rú zi méi zi。

赠送张愈秀才

晁补之

秋水幽幽济河道,君挂蒲帆若飞鸟。qiū shuǐ yōu yōu jì hé dào,jūn guà pú fān ruò fēi niǎo。
西风黄叶滞公车,鸡黍从君怀故庐。xī fēng huáng yè zhì gōng chē,jī shǔ cóng jūn huái gù lú。
男儿自有四方志,世上相期独荣利。nán ér zì yǒu sì fāng zhì,shì shàng xiāng qī dú róng lì。
昔时马周徒步动天子,君今有用当如此。xī shí mǎ zhōu tú bù dòng tiān zi,jūn jīn yǒu yòng dāng rú cǐ。

鲁直复以诗送茶云愿君饮此勿饮酒次韵

晁补之

相茶真似石韫璧,至精那可皮肤识。xiāng chá zhēn shì shí yùn bì,zhì jīng nà kě pí fū shí。
溪芽不给万口须,往往山毛俱入食。xī yá bù gěi wàn kǒu xū,wǎng wǎng shān máo jù rù shí。
云龙正用饷近班,乞与粗官诚腼颜。yún lóng zhèng yòng xiǎng jìn bān,qǐ yǔ cū guān chéng miǎn yán。
崇朝一碗坐官局,申旦形清不成宿。chóng cháo yī wǎn zuò guān jú,shēn dàn xíng qīng bù chéng sù。
平生乐此臭味同,故人贻我情相烛。píng shēng lè cǐ chòu wèi tóng,gù rén yí wǒ qíng xiāng zhú。
黄侯发轫日千里,天育收驹自汧渭。huáng hóu fā rèn rì qiān lǐ,tiān yù shōu jū zì qiān wèi。
车声出鼎细九盘,如此佳句谁能似。chē shēng chū dǐng xì jiǔ pán,rú cǐ jiā jù shuí néng shì。
遣试齐民蟹眼汤,扶起醉头湔腐肠。qiǎn shì qí mín xiè yǎn tāng,fú qǐ zuì tóu jiān fǔ cháng。
颇类它时玉川子,破鼻竹林风送香。pǒ lèi tā shí yù chuān zi,pò bí zhú lín fēng sòng xiāng。
吾侪幽事动不朽,但读离骚可无酒。wú chái yōu shì dòng bù xiǔ,dàn dú lí sāo kě wú jiǔ。

次韵苏公翰林赠同职邓温伯怀旧作

晁补之

雪堂蜜酒花作醅,教蜂使酿花自栽。xuě táng mì jiǔ huā zuò pēi,jiào fēng shǐ niàng huā zì zāi。
堂前雪落蜂正蛰,恨蜂不采西山梅。táng qián xuě luò fēng zhèng zhé,hèn fēng bù cǎi xī shān méi。
漫浪饮处空有迹,无酒可沃胸崔嵬。màn làng yǐn chù kōng yǒu jì,wú jiǔ kě wò xiōng cuī wéi。
不知几唤樊口渡,五见新历颁清台。bù zhī jǐ huàn fán kǒu dù,wǔ jiàn xīn lì bān qīng tái。
邓公昔叹不可挽,素衣未化京雒埃。dèng gōng xī tàn bù kě wǎn,sù yī wèi huà jīng luò āi。
山中相邀阻筇杖,天上对直同金罍。shān zhōng xiāng yāo zǔ qióng zhàng,tiān shàng duì zhí tóng jīn léi。
只今江边春更好,渔蓑不晒悬墙隈。zhǐ jīn jiāng biān chūn gèng hǎo,yú suō bù shài xuán qiáng wēi。
百年变化谁得料,剑光自出丰城苔。bǎi nián biàn huà shuí dé liào,jiàn guāng zì chū fēng chéng tái。
老儒经济国势定,近臣献纳天颜开。lǎo rú jīng jì guó shì dìng,jìn chén xiàn nà tiān yán kāi。
蜀公亭上别公处,花柳未逐东风摧。shǔ gōng tíng shàng bié gōng chù,huā liǔ wèi zhú dōng fēng cuī。
尚容登堂谭落屑,不愧索米肠鸣雷。shàng róng dēng táng tán luò xiè,bù kuì suǒ mǐ cháng míng léi。
因知流落本天命,何必挽引须时来。yīn zhī liú luò běn tiān mìng,hé bì wǎn yǐn xū shí lái。
九关沉沉虎豹静,无复极目江枫哀。jiǔ guān chén chén hǔ bào jìng,wú fù jí mù jiāng fēng āi。

次韵文潜馆中作

晁补之

蓬山前临九轨路,三日街晴案吹土。péng shān qián lín jiǔ guǐ lù,sān rì jiē qíng àn chuī tǔ。
直庐凿牖面宫垣,青壁崭崭看垂雨。zhí lú záo yǒu miàn gōng yuán,qīng bì zhǎn zhǎn kàn chuí yǔ。
殿阁风斜碧瓦寒,翅湿苍鸢不能乳。diàn gé fēng xié bì wǎ hán,chì shī cāng yuān bù néng rǔ。
却思穷巷亦可言,一扫蚊虻通昔苦。què sī qióng xiàng yì kě yán,yī sǎo wén méng tōng xī kǔ。
郁蒸书课未须忙,午漏传休听天语。yù zhēng shū kè wèi xū máng,wǔ lòu chuán xiū tīng tiān yǔ。
平生豪气对樽酒,山鸡见镜犹能舞。píng shēng háo qì duì zūn jiǔ,shān jī jiàn jìng yóu néng wǔ。
城南寺近晚堪过,笙歌凉月闻千户。chéng nán sì jìn wǎn kān guò,shēng gē liáng yuè wén qiān hù。
但忧伏日细君须,割肉无缘待归俎。dàn yōu fú rì xì jūn xū,gē ròu wú yuán dài guī zǔ。

次韵太学黄博士冕仲同考试作

晁补之

日边传诏天街暮,草草西城车马聚。rì biān chuán zhào tiān jiē mù,cǎo cǎo xī chéng chē mǎ jù。
官曹一见故情亲,宴语识君心志古。guān cáo yī jiàn gù qíng qīn,yàn yǔ shí jūn xīn zhì gǔ。
成安长孺澶渊守,昔君羁游所为主。chéng ān zhǎng rú chán yuān shǒu,xī jūn jī yóu suǒ wèi zhǔ。
我穷亦号成安客,文采初无君一缕。wǒ qióng yì hào chéng ān kè,wén cǎi chū wú jūn yī lǚ。
胸中万顷复谁同,正有君家贤叔度。xiōng zhōng wàn qǐng fù shuí tóng,zhèng yǒu jūn jiā xián shū dù。
官事留人何鞅掌,广文杨柳花飞户。guān shì liú rén hé yāng zhǎng,guǎng wén yáng liǔ huā fēi hù。
好书老未置铅椠,学经晚始羞章句。hǎo shū lǎo wèi zhì qiān qiàn,xué jīng wǎn shǐ xiū zhāng jù。
乘槎况自风格有,病颦那可形容慕。chéng chá kuàng zì fēng gé yǒu,bìng pín nà kě xíng róng mù。
成诗莫惮继日传,青骢御史呼归去。chéng shī mò dàn jì rì chuán,qīng cōng yù shǐ hū guī qù。

复用前韵赠祠部陈元舆

晁补之

行乐曾闻戒迟暮,人生波上飞凫聚。xíng lè céng wén jiè chí mù,rén shēng bō shàng fēi fú jù。
兰亭往事如过雨,山阴修竹空千古。lán tíng wǎng shì rú guò yǔ,shān yīn xiū zhú kōng qiān gǔ。
陈侯挥翰少年时,三赋声名动人主。chén hóu huī hàn shǎo nián shí,sān fù shēng míng dòng rén zhǔ。
可是高才弃绳矩,自然采绣非针缕。kě shì gāo cái qì shéng jǔ,zì rán cǎi xiù fēi zhēn lǚ。
五十天南把一麾,犹得无襦歌叔度。wǔ shí tiān nán bǎ yī huī,yóu dé wú rú gē shū dù。
邂逅西城筑冶墟,王官继日车连户。xiè hòu xī chéng zhù yě xū,wáng guān jì rì chē lián hù。
自言春晚洞庭归,日落江南得佳句。zì yán chūn wǎn dòng tíng guī,rì luò jiāng nán dé jiā jù。
倾盖何妨许如故,执鞭况是平生慕。qīng gài hé fáng xǔ rú gù,zhí biān kuàng shì píng shēng mù。
但忧笔陈困攻坚,傥许寻盟解围去。dàn yōu bǐ chén kùn gōng jiān,tǎng xǔ xún méng jiě wéi qù。

复用前韵呈刑部杜丈君章

晁补之

杜侯洒墨春云暮,纷纷满纸栖鸦聚。dù hóu sǎ mò chūn yún mù,fēn fēn mǎn zhǐ qī yā jù。
文章不犯世故锋,牛鬼荒虚瓦棺古。wén zhāng bù fàn shì gù fēng,niú guǐ huāng xū wǎ guān gǔ。
平生傀磊宁独此,跻俗唐虞要遭主。píng shēng guī lěi níng dú cǐ,jī sú táng yú yào zāo zhǔ。
先君诸父尽金兰,申以婚姻况覶缕。xiān jūn zhū fù jǐn jīn lán,shēn yǐ hūn yīn kuàng luó lǚ。
劳心吏卷官有程,得意朋尊美无度。láo xīn lì juǎn guān yǒu chéng,dé yì péng zūn měi wú dù。
尚忆花妍春仲时,休沐黄昏来叩户。shàng yì huā yán chūn zhòng shí,xiū mù huáng hūn lái kòu hù。
苦怜蟾桂将十分,欲赠海棠无一句。kǔ lián chán guì jiāng shí fēn,yù zèng hǎi táng wú yī jù。
巷南巷北相遇稀,而此从公慰怀慕。xiàng nán xiàng běi xiāng yù xī,ér cǐ cóng gōng wèi huái mù。
安石榴红傥可期,公不来过我当去。ān shí liú hóng tǎng kě qī,gōng bù lái guò wǒ dāng qù。