古诗词

楼上

刘秉忠

睡起重持金曲卮,要凭芳酒缓离思。shuì qǐ zhòng chí jīn qū zhī,yào píng fāng jiǔ huǎn lí sī。
醉魂屡作还山梦,吟兴多因寄友诗。zuì hún lǚ zuò hái shān mèng,yín xīng duō yīn jì yǒu shī。
千里波光风定后,一楼山色雨晴时。qiān lǐ bō guāng fēng dìng hòu,yī lóu shān sè yǔ qíng shí。
碧云望断佳人远,投树栖鸦已满枝。bì yún wàng duàn jiā rén yuǎn,tóu shù qī yā yǐ mǎn zhī。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天

刘秉忠

清夜哦诗对月明。qīng yè ó shī duì yuè míng。
诗魂偏向月边清。shī hún piān xiàng yuè biān qīng。
欲成小梦还惊破,无柰洋河聒枕声。yù chéng xiǎo mèng hái jīng pò,wú nài yáng hé guā zhěn shēng。
红日晓,碧天晴。hóng rì xiǎo,bì tiān qíng。
风沙扑面过鸡鸣。fēng shā pū miàn guò jī míng。
漯阳川里鱼龙混,四海青山拱一城。luò yáng chuān lǐ yú lóng hùn,sì hǎi qīng shān gǒng yī chéng。

鹧鸪天

刘秉忠

花满尊前酒满卮。huā mǎn zūn qián jiǔ mǎn zhī。
不开笑口是痴儿。bù kāi xiào kǒu shì chī ér。
山林钟鼎都休问,且听双蛾合一词。shān lín zhōng dǐng dōu xiū wèn,qiě tīng shuāng é hé yī cí。
春烂处,夜晴时。chūn làn chù,yè qíng shí。
玉壶香袅冷胭脂。yù hú xiāng niǎo lěng yān zhī。
海棠影转梧桐月,吟到梨花第一枝。hǎi táng yǐng zhuǎn wú tóng yuè,yín dào lí huā dì yī zhī。

鹧鸪天·酒

刘秉忠

酒酌花开对月明。jiǔ zhuó huā kāi duì yuè míng。
醒中醉了醉中醒。xǐng zhōng zuì le zuì zhōng xǐng。
无花无酒仍无月,愁杀耽诗杜少陵。wú huā wú jiǔ réng wú yuè,chóu shā dān shī dù shǎo líng。
三品贵,一时名。sān pǐn guì,yī shí míng。
众人争处不须争。zhòng rén zhēng chù bù xū zhēng。
流行坎止何忧喜,笑泣穿途阮步兵。liú xíng kǎn zhǐ hé yōu xǐ,xiào qì chuān tú ruǎn bù bīng。

尝云芝茶

刘秉忠

铁色皴皮带老霜,含英咀美入诗肠。tiě sè cūn pí dài lǎo shuāng,hán yīng jǔ měi rù shī cháng。
舌根未得天真味,鼻观先通圣妙香。shé gēn wèi dé tiān zhēn wèi,bí guān xiān tōng shèng miào xiāng。
海上精华难品第,江南草木属寻常。hǎi shàng jīng huá nán pǐn dì,jiāng nán cǎo mù shǔ xún cháng。
待将肤凑浸微汗,毛骨生风六月凉。dài jiāng fū còu jìn wēi hàn,máo gǔ shēng fēng liù yuè liáng。

江边晚望

刘秉忠

沙白江青落照红,沧波老树动秋风。shā bái jiāng qīng luò zhào hóng,cāng bō lǎo shù dòng qiū fēng。
天光与水浑相似,山面如人了不同。tiān guāng yǔ shuǐ hún xiāng shì,shān miàn rú rén le bù tóng。
千古周郎馀事业,一时曹孟谩英雄。qiān gǔ zhōu láng yú shì yè,yī shí cáo mèng mán yīng xióng。
东南几许繁华地,长在元戎指画中。dōng nán jǐ xǔ fán huá dì,zhǎng zài yuán róng zhǐ huà zhōng。

岭北道中

刘秉忠

雨霁轻烟锁翠岚,五更残月照征骖。yǔ jì qīng yān suǒ cuì lán,wǔ gèng cán yuè zhào zhēng cān。
王戈定指何方去,天意仍教我辈参。wáng gē dìng zhǐ hé fāng qù,tiān yì réng jiào wǒ bèi cān。
霸气堂堂在西北,长庚朗朗照东南。bà qì táng táng zài xī běi,zhǎng gēng lǎng lǎng zhào dōng nán。
江山如旧年年换,谁把功名入笑谈?jiāng shān rú jiù nián nián huàn,shuí bǎ gōng míng rù xiào tán?

九日满坦山

刘秉忠

凌云气节鬓惊秋,书剑荒寒事远游。líng yún qì jié bìn jīng qiū,shū jiàn huāng hán shì yuǎn yóu。
万里岚光乘马背,一川红叶上鳌头。wàn lǐ lán guāng chéng mǎ bèi,yī chuān hóng yè shàng áo tóu。
西风不管参军帽,绝塞空凋季子裘。xī fēng bù guǎn cān jūn mào,jué sāi kōng diāo jì zi qiú。
谁把茱萸念行役?shuí bǎ zhū yú niàn xíng yì?
凭高拭目望神州。píng gāo shì mù wàng shén zhōu。

江上寄别

刘秉忠

军中无酒慰飘零,辜负沙头双玉瓶。jūn zhōng wú jiǔ wèi piāo líng,gū fù shā tóu shuāng yù píng。
鞍马几年南北路,关河千古短长亭。ān mǎ jǐ nián nán běi lù,guān hé qiān gǔ duǎn zhǎng tíng。
好风到枕客愁破,残月入帘归梦醒。hǎo fēng dào zhěn kè chóu pò,cán yuè rù lián guī mèng xǐng。
梦断故山人不见,晓来江上数峰青。mèng duàn gù shān rén bù jiàn,xiǎo lái jiāng shàng shù fēng qīng。

江边梅树

刘秉忠

江边缭绕惜芳丛,绝笔天真在眼中。jiāng biān liáo rào xī fāng cóng,jué bǐ tiān zhēn zài yǎn zhōng。
素艳乍开珠蓓蕾,暗香微度玉玲珑。sù yàn zhà kāi zhū bèi lěi,àn xiāng wēi dù yù líng lóng。
一枝倒影斜斜月,满树浮光细细风。yī zhī dào yǐng xié xié yuè,mǎn shù fú guāng xì xì fēng。
明日行经山下路,几回特地驻青骢。míng rì xíng jīng shān xià lù,jǐ huí tè dì zhù qīng cōng。

过玲珑山

刘秉忠

世外徒闻说洞天,桃源迷路再无缘。shì wài tú wén shuō dòng tiān,táo yuán mí lù zài wú yuán。
摩青磈磊谁能凿?mó qīng wěi lěi shuí néng záo?
绣白玲珑自可穿。xiù bái líng lóng zì kě chuān。
别有一壶藏日月,正看万窍吐云烟。bié yǒu yī hú cáng rì yuè,zhèng kàn wàn qiào tǔ yún yān。
劳生得遇崆峒客,炼诀还丹问隐仙。láo shēng dé yù kōng dòng kè,liàn jué hái dān wèn yǐn xiān。

黄河

刘秉忠

万仞昆仑顶上头,颓然委□下林丘。wàn rèn kūn lún dǐng shàng tóu,tuí rán wěi xià lín qiū。
九随地势曲千里,一返天源经百州。jiǔ suí dì shì qū qiān lǐ,yī fǎn tiān yuán jīng bǎi zhōu。
积石西边才北转,太行南下已东流。jī shí xī biān cái běi zhuǎn,tài xíng nán xià yǐ dōng liú。
□匀一线穿沧海,直接银河浸斗牛。yún yī xiàn chuān cāng hǎi,zhí jiē yín hé jìn dòu niú。

春日效宫体

刘秉忠

雨洗芳尘绝点埃,桃花零落海棠开。yǔ xǐ fāng chén jué diǎn āi,táo huā líng luò hǎi táng kāi。
沉香亭小围红树,太液池清映绿苔。chén xiāng tíng xiǎo wéi hóng shù,tài yè chí qīng yìng lǜ tái。
夜月也曾悬汉殿,朝云何只在阳台。yè yuè yě céng xuán hàn diàn,cháo yún hé zhǐ zài yáng tái。
六宫帘卷东风软,一派仙音翠辇来。liù gōng lián juǎn dōng fēng ruǎn,yī pài xiān yīn cuì niǎn lái。

寄友人

刘秉忠

悠悠离阔感中年,我辈情钟岂不然。yōu yōu lí kuò gǎn zhōng nián,wǒ bèi qíng zhōng qǐ bù rán。
好景与时浑易过,可人和月只难圆。hǎo jǐng yǔ shí hún yì guò,kě rén hé yuè zhǐ nán yuán。
五更残梦鸡声里,千里归心雁影前。wǔ gèng cán mèng jī shēng lǐ,qiān lǐ guī xīn yàn yǐng qián。
漠北云南空浪走,今春又负杏花天。mò běi yún nán kōng làng zǒu,jīn chūn yòu fù xìng huā tiān。

劝友人酒

刘秉忠

西风落叶共萧飕,百感中来不自由。xī fēng luò yè gòng xiāo sōu,bǎi gǎn zhōng lái bù zì yóu。
豪客空携铁如意,舞嬛徒费锦缠头。háo kè kōng xié tiě rú yì,wǔ huán tú fèi jǐn chán tóu。
曳过雨脚云归岫,涌出山头月满楼。yè guò yǔ jiǎo yún guī xiù,yǒng chū shān tóu yuè mǎn lóu。
一曲清歌一杯酒,为君洗尽古今愁。yī qū qīng gē yī bēi jiǔ,wèi jūn xǐ jǐn gǔ jīn chóu。

客兴

刘秉忠

关河牢落别离中,到处题诗记转蓬。guān hé láo luò bié lí zhōng,dào chù tí shī jì zhuǎn péng。
啼鸟不知春是客,落花还逐水流东。tí niǎo bù zhī chūn shì kè,luò huā hái zhú shuǐ liú dōng。
云开千里远山碧,楼映半溪残照红。yún kāi qiān lǐ yuǎn shān bì,lóu yìng bàn xī cán zhào hóng。
雌蝶雄蜂不同类,双双相趁舞回风。cí dié xióng fēng bù tóng lèi,shuāng shuāng xiāng chèn wǔ huí fēng。
108«2345678