古诗词

读遗山诗四首

刘秉忠

青云高兴入冥搜,一字非工未肯休。qīng yún gāo xīng rù míng sōu,yī zì fēi gōng wèi kěn xiū。
直到雪消冰泮后,百川春水自东流。zhí dào xuě xiāo bīng pàn hòu,bǎi chuān chūn shuǐ zì dōng liú。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

宋义甫弹秋风

刘秉忠

穹庐悄悄夜漫漫,午醉醒来坐席寒。qióng lú qiāo qiāo yè màn màn,wǔ zuì xǐng lái zuò xí hán。
富贵有媒皆豹变,功名无分独璃蟠。fù guì yǒu méi jiē bào biàn,gōng míng wú fēn dú lí pán。
子陵实愧三公爵,靖节非轻一县官。zi líng shí kuì sān gōng jué,jìng jié fēi qīng yī xiàn guān。
高卷毡帘对明月,秋风一曲入琴弹。gāo juǎn zhān lián duì míng yuè,qiū fēng yī qū rù qín dàn。

宿中山乾明寺

刘秉忠

客散关门厌事哗,炉香满屋卧烟霞。kè sàn guān mén yàn shì huā,lú xiāng mǎn wū wò yān xiá。
人辞故里凡三载,僧到伽蓝自一家。rén cí gù lǐ fán sān zài,sēng dào gā lán zì yī jiā。
梦破小窗浮月色,漏残寒角奏梅花。mèng pò xiǎo chuāng fú yuè sè,lòu cán hán jiǎo zòu méi huā。
天明又上滹阳道,鸳水归程渐有涯。tiān míng yòu shàng hū yáng dào,yuān shuǐ guī chéng jiàn yǒu yá。

过居庸关

刘秉忠

车箱来往若流泉,绝壁巉嵓倚翠烟。chē xiāng lái wǎng ruò liú quán,jué bì chán yán yǐ cuì yān。
限破中州四十里,凿开大路几千年。xiàn pò zhōng zhōu sì shí lǐ,záo kāi dà lù jǐ qiān nián。
函关不谓平如地,蜀道无知险似天。hán guān bù wèi píng rú dì,shǔ dào wú zhī xiǎn shì tiān。
万里挥鞭犹咫尺,谁能掌上保幽燕?wàn lǐ huī biān yóu zhǐ chǐ,shuí néng zhǎng shàng bǎo yōu yàn?

秋日途中

刘秉忠

半纸功名满地愁,都教白了少年头。bàn zhǐ gōng míng mǎn dì chóu,dōu jiào bái le shǎo nián tóu。
早应未拜曹参相,终不当封李广侯。zǎo yīng wèi bài cáo cān xiāng,zhōng bù dāng fēng lǐ guǎng hóu。
曲水乱山红树晚,西风残照白云秋。qū shuǐ luàn shān hóng shù wǎn,xī fēng cán zhào bái yún qiū。
归鸦一片投林去,自笑劳生未解休。guī yā yī piàn tóu lín qù,zì xiào láo shēng wèi jiě xiū。

晚游

刘秉忠

山水清佳自在游,利名莫莫复休休。shān shuǐ qīng jiā zì zài yóu,lì míng mò mò fù xiū xiū。
瘦筇此日真忘世,长笛何人效倚楼?shòu qióng cǐ rì zhēn wàng shì,zhǎng dí hé rén xiào yǐ lóu?
鸦落点成千树墨,雁飞横绝一天秋。yā luò diǎn chéng qiān shù mò,yàn fēi héng jué yī tiān qiū。
归来小院松梢上,新月低斜玉一钩。guī lái xiǎo yuàn sōng shāo shàng,xīn yuè dī xié yù yī gōu。

楼上

刘秉忠

睡起重持金曲卮,要凭芳酒缓离思。shuì qǐ zhòng chí jīn qū zhī,yào píng fāng jiǔ huǎn lí sī。
醉魂屡作还山梦,吟兴多因寄友诗。zuì hún lǚ zuò hái shān mèng,yín xīng duō yīn jì yǒu shī。
千里波光风定后,一楼山色雨晴时。qiān lǐ bō guāng fēng dìng hòu,yī lóu shān sè yǔ qíng shí。
碧云望断佳人远,投树栖鸦已满枝。bì yún wàng duàn jiā rén yuǎn,tóu shù qī yā yǐ mǎn zhī。

睡起

刘秉忠

连岁驱驰万里程,碧台歌舞笑争名。lián suì qū chí wàn lǐ chéng,bì tái gē wǔ xiào zhēng míng。
山中猿鹤丹心在,塞上风烟白发生。shān zhōng yuán hè dān xīn zài,sāi shàng fēng yān bái fā shēng。
对客倦谈当世事,向人难悉未归情。duì kè juàn tán dāng shì shì,xiàng rén nán xī wèi guī qíng。
雪花乱打西窗急,总似芭蕉夜雨声。xuě huā luàn dǎ xī chuāng jí,zǒng shì bā jiāo yè yǔ shēng。

寄张平章仲一

刘秉忠

春光满眼酒盈尊,难得同观易见分。chūn guāng mǎn yǎn jiǔ yíng zūn,nán dé tóng guān yì jiàn fēn。
秋气著人凉似水,晚山和我淡如云。qiū qì zhù rén liáng shì shuǐ,wǎn shān hé wǒ dàn rú yún。
清歌月影檐头转,残梦钟声枕上闻。qīng gē yuè yǐng yán tóu zhuǎn,cán mèng zhōng shēng zhěn shàng wén。
玄鸟欲归黄鸟断,诗哦伐木正思君。xuán niǎo yù guī huáng niǎo duàn,shī ó fá mù zhèng sī jūn。

过界墙

刘秉忠

地老天荒雪亦苍,车声轧轧转羊肠。dì lǎo tiān huāng xuě yì cāng,chē shēng yà yà zhuǎn yáng cháng。
短衣蓬鬓沙陀路,一岁三番过界墙。duǎn yī péng bìn shā tuó lù,yī suì sān fān guò jiè qiáng。

三月

刘秉忠

背阴花木锦成丛,幽谷莺啼上苑中。bèi yīn huā mù jǐn chéng cóng,yōu gǔ yīng tí shàng yuàn zhōng。
李白桃红杨柳绿,天涯无处不春风。lǐ bái táo hóng yáng liǔ lǜ,tiān yá wú chù bù chūn fēng。

有怀遂长老四首

刘秉忠

雨过幽庭长绿苔,东风时为扫尘埃。yǔ guò yōu tíng zhǎng lǜ tái,dōng fēng shí wèi sǎo chén āi。
无人曾见春来处,门外桃花只自开。wú rén céng jiàn chūn lái chù,mén wài táo huā zhǐ zì kāi。

有怀遂长老四首

刘秉忠

山叠崔嵬水渺茫,故人万里未相忘。shān dié cuī wéi shuǐ miǎo máng,gù rén wàn lǐ wèi xiāng wàng。
飘零更惜天边雁,独驾秋风不入行。piāo líng gèng xī tiān biān yàn,dú jià qiū fēng bù rù xíng。

有怀遂长老四首

刘秉忠

孤城寒角噎南楼,黄叶关山过雁秋。gū chéng hán jiǎo yē nán lóu,huáng yè guān shān guò yàn qiū。
忆起滹沱相别处,一窗风雨梦西州。yì qǐ hū tuó xiāng bié chù,yī chuāng fēng yǔ mèng xī zhōu。

有怀遂长老四首

刘秉忠

堂上笙歌醉耳红,牡丹香散一帘风。táng shàng shēng gē zuì ěr hóng,mǔ dān xiāng sàn yī lián fēng。
谢家鹦鹉金笼里,笑杀池边绿继翁。xiè jiā yīng wǔ jīn lóng lǐ,xiào shā chí biān lǜ jì wēng。

留燕

刘秉忠

衔泥旧燕垒新巢,来往如辞曲折劳。xián ní jiù yàn lěi xīn cháo,lái wǎng rú cí qū zhé láo。
蜗舍虽微足容尔,画梁争得几多高。wō shě suī wēi zú róng ěr,huà liáng zhēng dé jǐ duō gāo。
108«2345678