古诗词

青玉案

晁补之

三年宋玉墙东畔。sān nián sòng yù qiáng dōng pàn。
怪相见、常低面。guài xiāng jiàn cháng dī miàn。
一曲文君芳心乱。yī qū wén jūn fāng xīn luàn。
匆匆依旧,□□吹散,月淡梨花馆。cōng cōng yī jiù,chuī sàn,yuè dàn lí huā guǎn。
秋娘苦妒浮金盏。qiū niáng kǔ dù fú jīn zhǎn。
漏些子堪猜是娇盼。lòu xiē zi kān cāi shì jiāo pàn。
归去相思肠应断。guī qù xiāng sī cháng yīng duàn。
五更无寐,一怀好事,依旧蓝桥远。wǔ gèng wú mèi,yī huái hǎo shì,yī jiù lán qiáo yuǎn。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

洞仙歌·菊

晁补之

今春闰好。jīn chūn rùn hǎo。
怪重阳菊早。guài zhòng yáng jú zǎo。
满槛煌煌看霜晓。mǎn kǎn huáng huáng kàn shuāng xiǎo。
唤金钱翠雨,不称标容,潇洒意、陶潜诗中能道。huàn jīn qián cuì yǔ,bù chēng biāo róng,xiāo sǎ yì táo qián shī zhōng néng dào。
不应夸绝艳,曾妒春华,因甚东君意不到。bù yīng kuā jué yàn,céng dù chūn huá,yīn shén dōng jūn yì bù dào。
又似锁,三千汉女,偏教明妃、怨西风边草。yòu shì suǒ,sān qiān hàn nǚ,piān jiào míng fēi yuàn xī fēng biān cǎo。
也何必、牛山苦沾衣,算只好龙山,醉狂吹帽。yě hé bì niú shān kǔ zhān yī,suàn zhǐ hǎo lóng shān,zuì kuáng chuī mào。

喜朝天秦宅作,海棠

晁补之

众芳残。zhòng fāng cán。
海棠正轻盈,绿鬓朱颜。hǎi táng zhèng qīng yíng,lǜ bìn zhū yán。
碎锦繁绣,更柔柯映碧,纤搊匀殷。suì jǐn fán xiù,gèng róu kē yìng bì,xiān chōu yún yīn。
谁与将红间白,采熏笼、仙衣覆斑斓。shuí yǔ jiāng hóng jiān bái,cǎi xūn lóng xiān yī fù bān lán。
如有意、浓妆淡抹,斜倚阑干。rú yǒu yì nóng zhuāng dàn mǒ,xié yǐ lán gàn。
夭饶向晚春后,惯困欹晴景,愁怕朝寒。yāo ráo xiàng wǎn chūn hòu,guàn kùn yī qíng jǐng,chóu pà cháo hán。
纵有狂雨,便离披损,不奈幽闲。zòng yǒu kuáng yǔ,biàn lí pī sǔn,bù nài yōu xián。
素李来禽总俗,谩遮映、终羞格疏顽。sù lǐ lái qín zǒng sú,mán zhē yìng zhōng xiū gé shū wán。
谁采顾,斜风教舞,月下庭间。shuí cǎi gù,xié fēng jiào wǔ,yuè xià tíng jiān。

生查子·梅

晁补之

青帝晓来风,偏傍梅梢紧。qīng dì xiǎo lái fēng,piān bàng méi shāo jǐn。
未放玉肌开,已觉龙香喷。wèi fàng yù jī kāi,yǐ jué lóng xiāng pēn。
此意比佳人,争奈非朱粉。cǐ yì bǐ jiā rén,zhēng nài fēi zhū fěn。
惟有许飞琼,风味依稀近。wéi yǒu xǔ fēi qióng,fēng wèi yī xī jìn。

满江红·次韵吊汶阳李诚之待制

晁补之

华鬓春风,长歌罢、伤今感昨。huá bìn chūn fēng,zhǎng gē bà shāng jīn gǎn zuó。
春正好、瑶墀已叹,侍臣冥寞。chūn zhèng hǎo yáo chí yǐ tàn,shì chén míng mò。
牙帐尘昏馀剑戟,翠帷月冷虚弦索。yá zhàng chén hūn yú jiàn jǐ,cuì wéi yuè lěng xū xián suǒ。
记往岁、龙坂误曾登,今飘泊。jì wǎng suì lóng bǎn wù céng dēng,jīn piāo pō。
贤人命,从来薄。xián rén mìng,cóng lái báo。
流水意,知谁托。liú shuǐ yì,zhī shuí tuō。
绕南枝身似,未眠飞鹊。rào nán zhī shēn shì,wèi mián fēi què。
射虎山边寻旧迹,骑鲸海上追前约。shè hǔ shān biān xún jiù jì,qí jīng hǎi shàng zhuī qián yuē。
便江湖、与世永相忘,还堪乐。biàn jiāng hú yǔ shì yǒng xiāng wàng,hái kān lè。

少年游·其一次季良韵

晁补之

庐山瑶草四时春。lú shān yáo cǎo sì shí chūn。
烟锁上宫门。yān suǒ shàng gōng mén。
记得南游,偶寻飞涧,一洗庾公尘。jì dé nán yóu,ǒu xún fēi jiàn,yī xǐ yǔ gōng chén。
香炉高咏君家事,文采近前人。xiāng lú gāo yǒng jūn jiā shì,wén cǎi jìn qián rén。
它日骑鲸,尚怜迷路,与问众仙真。tā rì qí jīng,shàng lián mí lù,yǔ wèn zhòng xiān zhēn。

离亭宴次韵吊豫章黄鲁直

晁补之

丹府黄香堪笑。dān fǔ huáng xiāng kān xiào。
章台坠鞭年少。zhāng tái zhuì biān nián shǎo。
细雨春风花落处,醉里中人传诏。xì yǔ chūn fēng huā luò chù,zuì lǐ zhōng rén chuán zhào。
却上五湖船,悲歌楚狂同调。què shàng wǔ hú chuán,bēi gē chǔ kuáng tóng diào。
青草荆江波渺。qīng cǎo jīng jiāng bō miǎo。
香炉紫霄簪小。xiāng lú zǐ xiāo zān xiǎo。
人去江山长依旧,幼妇空传辞妙。rén qù jiāng shān zhǎng yī jiù,yòu fù kōng chuán cí miào。
洒泪作招魂,枫林子规啼晓。sǎ lèi zuò zhāo hún,fēng lín zi guī tí xiǎo。

少年游·其二

晁补之

如今田野谩抛春。rú jīn tián yě mán pāo chūn。
红雨掩衡门。hóng yǔ yǎn héng mén。
懒读诗书,欠伸扶杖,几案任生尘。lǎn dú shī shū,qiàn shēn fú zhàng,jǐ àn rèn shēng chén。
纵教便向东山老,谁知是个中人。zòng jiào biàn xiàng dōng shān lǎo,shuí zhī shì gè zhōng rén。
莫怪年来,倦寻城市,嫌我性情真。mò guài nián lái,juàn xún chéng shì,xián wǒ xìng qíng zhēn。

迷神引贬玉溪,对不山作

晁补之

黯黯青山红日暮。àn àn qīng shān hóng rì mù。
浩浩大江东注。hào hào dà jiāng dōng zhù。
馀霞散绮,向烟波路。yú xiá sàn qǐ,xiàng yān bō lù。
使人愁,长安远,在何处。shǐ rén chóu,zhǎng ān yuǎn,zài hé chù。
几点渔灯小,迷近坞。jǐ diǎn yú dēng xiǎo,mí jìn wù。
一片客帆低,傍前浦。yī piàn kè fān dī,bàng qián pǔ。
暗想平生,自悔儒冠误。àn xiǎng píng shēng,zì huǐ rú guān wù。
觉阮途穷,归心阻。jué ruǎn tú qióng,guī xīn zǔ。
断魂素月,一千里、伤平楚。duàn hún sù yuè,yī qiān lǐ shāng píng chǔ。
怪竹枝歌,声声怨,为谁苦。guài zhú zhī gē,shēng shēng yuàn,wèi shuí kǔ。
猿鸟一时啼,惊岛屿。yuán niǎo yī shí tí,jīng dǎo yǔ。
烛暗不成眠,听津鼓。zhú àn bù chéng mián,tīng jīn gǔ。

满江红·赴玉山之谪,与诸父泛舟大泽,分题为别

晁补之

莫话南征,船头转、三千馀里。mò huà nán zhēng,chuán tóu zhuǎn sān qiān yú lǐ。
未叹此、浮生飘荡,但伤佳会。wèi tàn cǐ fú shēng piāo dàng,dàn shāng jiā huì。
满眼青山芳草外,半篙碧水斜阳里。mǎn yǎn qīng shān fāng cǎo wài,bàn gāo bì shuǐ xié yáng lǐ。
问此中、何处芰荷深,渔人指。wèn cǐ zhōng hé chù jì hé shēn,yú rén zhǐ。
清时事,羁游意。qīng shí shì,jī yóu yì。
尽付与,狂歌醉。jǐn fù yǔ,kuáng gē zuì。
有多才南阮,自为知己。yǒu duō cái nán ruǎn,zì wèi zhī jǐ。
不似朱公江海去,未成陶令田园计。bù shì zhū gōng jiāng hǎi qù,wèi chéng táo lìng tián yuán jì。
便楚乡、风景胜吾乡,何人对。biàn chǔ xiāng fēng jǐng shèng wú xiāng,hé rén duì。

阳关引·寄无斁八弟宰宝应

晁补之

暮草蛩吟噎。mù cǎo qióng yín yē。
暗柳萤飞灭。àn liǔ yíng fēi miè。
空庭雨过,西风紧,飘黄叶。kōng tíng yǔ guò,xī fēng jǐn,piāo huáng yè。
卷书帷寂静,对此伤离别。juǎn shū wéi jì jìng,duì cǐ shāng lí bié。
重感叹、中秋数日又圆月。zhòng gǎn tàn zhōng qiū shù rì yòu yuán yuè。
沙觜樯竿上,淮水阔。shā zī qiáng gān shàng,huái shuǐ kuò。
有飞凫客,词珠玉,气冰雪。yǒu fēi fú kè,cí zhū yù,qì bīng xuě。
且莫教皓月,照影惊华发。qiě mò jiào hào yuè,zhào yǐng jīng huá fā。
问几时、清尊夜景共佳节。wèn jǐ shí qīng zūn yè jǐng gòng jiā jié。

玉蝴蝶

晁补之

暗忆少年豪气,烂南国、蓬岛风光。àn yì shǎo nián háo qì,làn nán guó péng dǎo fēng guāng。
醉倚吴王宫殿,不解悲凉。zuì yǐ wú wáng gōng diàn,bù jiě bēi liáng。
舞犹慵、小腰似柳,歌尚怯、娇语如簧。wǔ yóu yōng xiǎo yāo shì liǔ,gē shàng qiè jiāo yǔ rú huáng。
好林塘。hǎo lín táng。
玳筵留住,彩舫携将。dài yán liú zhù,cǎi fǎng xié jiāng。
清狂。qīng kuáng。
扬州一梦,中山千日,名利都忘。yáng zhōu yī mèng,zhōng shān qiān rì,míng lì dōu wàng。
细数从前,眼中欢事尽成伤。xì shù cóng qián,yǎn zhōng huān shì jǐn chéng shāng。
去船迷,乱花流水,遗佩悄、寒草空江。qù chuán mí,luàn huā liú shuǐ,yí pèi qiāo hán cǎo kōng jiāng。
黯愁肠。àn chóu cháng。
暮云吟断,青鬓成霜。mù yún yín duàn,qīng bìn chéng shuāng。

安公子·送进道四弟赴官无为

晁补之

柳老荷花尽。liǔ lǎo hé huā jǐn。
夜来霜落平湖净。yè lái shuāng luò píng hú jìng。
征雁横天鸥舞乱,鱼游清镜。zhēng yàn héng tiān ōu wǔ luàn,yú yóu qīng jìng。
又还是、当年我向江南兴。yòu hái shì dāng nián wǒ xiàng jiāng nán xīng。
移画船、深渚蒹葭映。yí huà chuán shēn zhǔ jiān jiā yìng。
对半篙碧水,满眼青山魂凝。duì bàn gāo bì shuǐ,mǎn yǎn qīng shān hún níng。
一番伤华鬓。yī fān shāng huá bìn。
放歌狂饮犹堪逞。fàng gē kuáng yǐn yóu kān chěng。
水驿孤帆明夜事,此欢重省。shuǐ yì gū fān míng yè shì,cǐ huān zhòng shěng。
梦回处、诗塘春草愁难整。mèng huí chù shī táng chūn cǎo chóu nán zhěng。
官情与、归期终朝竞。guān qíng yǔ guī qī zhōng cháo jìng。
记它年相访,认取斜川三径。jì tā nián xiāng fǎng,rèn qǔ xié chuān sān jìng。

离亭宴忆吴兴寄金陵怀古声中

晁补之

忆向吴兴假守。yì xiàng wú xīng jiǎ shǒu。
双溪四垂高柳。shuāng xī sì chuí gāo liǔ。
仪凤桥边兰舟过,映水雕甍华牖。yí fèng qiáo biān lán zhōu guò,yìng shuǐ diāo méng huá yǒu。
烛下小红妆,争看史君归后。zhú xià xiǎo hóng zhuāng,zhēng kàn shǐ jūn guī hòu。
携手松亭难又。xié shǒu sōng tíng nán yòu。
题诗水轩依旧。tí shī shuǐ xuān yī jiù。
多少绿荷相倚恨,背立西风回首。duō shǎo lǜ hé xiāng yǐ hèn,bèi lì xī fēng huí shǒu。
怅望采莲人,烟波万重吴岫。chàng wàng cǎi lián rén,yān bō wàn zhòng wú xiù。

惜分飞·其一·别吴作

晁补之

山水光中清无暑。shān shuǐ guāng zhōng qīng wú shǔ。
是我消魂别处。shì wǒ xiāo hún bié chù。
只有多情雨。zhǐ yǒu duō qíng yǔ。
会人深意留人住。huì rén shēn yì liú rén zhù。
不见梅花来已暮。bù jiàn méi huā lái yǐ mù。
未见荷花又去。wèi jiàn hé huā yòu qù。
图画他年觑。tú huà tā nián qù。
断肠千古苕溪路。duàn cháng qiān gǔ sháo xī lù。

惜分飞·其二·代别

晁补之

消暑楼前双溪市。xiāo shǔ lóu qián shuāng xī shì。
尽住水晶宫里。jǐn zhù shuǐ jīng gōng lǐ。
人共荷花丽。rén gòng hé huā lì。
更无一点尘埃气。gèng wú yī diǎn chén āi qì。
不会史君匆匆至。bù huì shǐ jūn cōng cōng zhì。
又作匆匆去计。yòu zuò cōng cōng qù jì。
谁解连红袂。shuí jiě lián hóng mèi。
大家都把兰舟系。dà jiā dōu bǎ lán zhōu xì。
7051234567»