古诗词

临江仙·其二晁达州见和

晁补之

君似苍崖千仞竹,一枝孤映蒿萧。jūn shì cāng yá qiān rèn zhú,yī zhī gū yìng hāo xiāo。
箪瓢不减万钟豪。dān piáo bù jiǎn wàn zhōng háo。
闲情搔短发,佳句咏纤腰。xián qíng sāo duǎn fā,jiā jù yǒng xiān yāo。
罢酒兰舟回楚柂,相思何处今宵。bà jiǔ lán zhōu huí chǔ yí,xiāng sī hé chù jīn xiāo。
淮南幽桂水云饶。huái nán yōu guì shuǐ yún ráo。
他年春草恨,应有小山招。tā nián chūn cǎo hèn,yīng yǒu xiǎo shān zhāo。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

添声杨柳枝

晁补之

素色清薰出俗华。sù sè qīng xūn chū sú huá。
腊前花。là qián huā。
轩前爱日扫云遮。xuān qián ài rì sǎo yún zhē。
几枝斜。jǐ zhī xié。
月淡纱窗香暗透,白于纱。yuè dàn shā chuāng xiāng àn tòu,bái yú shā。
幽人独酌对芳葩。yōu rén dú zhuó duì fāng pā。
兴无涯。xīng wú yá。

生查子

晁补之

夜饮别佳人,梅小犹飘雪。yè yǐn bié jiā rén,méi xiǎo yóu piāo xuě。
忍泪一春愁,过却花时节。rěn lèi yī chūn chóu,guò què huā shí jié。
相见话相思,重与临风月。xiāng jiàn huà xiāng sī,zhòng yǔ lín fēng yuè。
休似那回时,无事还轻别。xiū shì nà huí shí,wú shì hái qīng bié。

少年游

晁补之

当年携手,是处成双,无人不羡。dāng nián xié shǒu,shì chù chéng shuāng,wú rén bù xiàn。
自间阻、五年也,一梦拥、娇娇粉面。zì jiān zǔ wǔ nián yě,yī mèng yōng jiāo jiāo fěn miàn。
柳眉轻扫,杏腮微拂,依前双靥。liǔ méi qīng sǎo,xìng sāi wēi fú,yī qián shuāng yè。
盛睡里、起来寻觅,却眼前不见。shèng shuì lǐ qǐ lái xún mì,què yǎn qián bù jiàn。

青玉案

晁补之

三年宋玉墙东畔。sān nián sòng yù qiáng dōng pàn。
怪相见、常低面。guài xiāng jiàn cháng dī miàn。
一曲文君芳心乱。yī qū wén jūn fāng xīn luàn。
匆匆依旧,□□吹散,月淡梨花馆。cōng cōng yī jiù,chuī sàn,yuè dàn lí huā guǎn。
秋娘苦妒浮金盏。qiū niáng kǔ dù fú jīn zhǎn。
漏些子堪猜是娇盼。lòu xiē zi kān cāi shì jiāo pàn。
归去相思肠应断。guī qù xiāng sī cháng yīng duàn。
五更无寐,一怀好事,依旧蓝桥远。wǔ gèng wú mèi,yī huái hǎo shì,yī jiù lán qiáo yuǎn。

江城子·赠次膺叔家娉娉

晁补之

娉娉闻道似轻盈。pīng pīng wén dào shì qīng yíng。
好佳名。hǎo jiā míng。
也堪称。yě kān chēng。
楚观云归,重见小樊惊。chǔ guān yún guī,zhòng jiàn xiǎo fán jīng。
豆蔻梢头春尚浅,娇未顾,已倾城。dòu kòu shāo tóu chūn shàng qiǎn,jiāo wèi gù,yǐ qīng chéng。
章台休咏旧青青。zhāng tái xiū yǒng jiù qīng qīng。
惹离情。rě lí qíng。
恨难平。hèn nán píng。
无事飞花,撩乱扑旗亭。wú shì fēi huā,liāo luàn pū qí tíng。
不似刘郎春草小,能步步,伴人行。bù shì liú láng chūn cǎo xiǎo,néng bù bù,bàn rén xíng。

青玉案·伤娉娉

晁补之

彩云易散琉璃脆。cǎi yún yì sàn liú lí cuì。
念往事、心将碎。niàn wǎng shì xīn jiāng suì。
只合人间十三岁。zhǐ hé rén jiān shí sān suì。
百花开尽,丁香独自,结恨春风里。bǎi huā kāi jǐn,dīng xiāng dú zì,jié hèn chūn fēng lǐ。
小园幽槛经行地。xiǎo yuán yōu kǎn jīng xíng dì。
恨春草佳名谩抛弃。hèn chūn cǎo jiā míng mán pāo qì。
簇蝶罗裙休将施。cù dié luó qún xiū jiāng shī。
香残烛烬,微风触幔,仿佛娇颦是。xiāng cán zhú jìn,wēi fēng chù màn,fǎng fú jiāo pín shì。

声声慢·家妓荣奴既出有感

晁补之

朱门深掩,摆荡春风,无情镇欲轻飞。zhū mén shēn yǎn,bǎi dàng chūn fēng,wú qíng zhèn yù qīng fēi。
断肠如雪,撩乱去点人衣。duàn cháng rú xuě,liāo luàn qù diǎn rén yī。
朝来半和细雨,向谁家、东馆西池。cháo lái bàn hé xì yǔ,xiàng shuí jiā dōng guǎn xī chí。
算未肯、似桃含红蕊,留待郎归。suàn wèi kěn shì táo hán hóng ruǐ,liú dài láng guī。
还记章台往事,别后纵青青,依旧时垂。hái jì zhāng tái wǎng shì,bié hòu zòng qīng qīng,yī jiù shí chuí。
灞岸行人多少,竟折柔枝。bà àn xíng rén duō shǎo,jìng zhé róu zhī。
而今恨啼露叶,镇香街、抛掷因谁。ér jīn hèn tí lù yè,zhèn xiāng jiē pāo zhì yīn shuí。
又争可、妒郎夸春草,步步相随。yòu zhēng kě dù láng kuā chūn cǎo,bù bù xiāng suí。

点绛唇·家妓荣奴既出有感

晁补之

檀口星眸,艳如桃李情柔惠。tán kǒu xīng móu,yàn rú táo lǐ qíng róu huì。
据我心里。jù wǒ xīn lǐ。
不肯相抛弃。bù kěn xiāng pāo qì。
哭怕人猜,笑又无滋味。kū pà rén cāi,xiào yòu wú zī wèi。
忡忡地。chōng chōng dì。
系人心里。xì rén xīn lǐ。
一句临歧誓。yī jù lín qí shì。

永遇乐·赠雍宅璨奴

晁补之

银烛将残,玳筵初散,依旧愁绪。yín zhú jiāng cán,dài yán chū sàn,yī jiù chóu xù。
醉里凝眸,娇来纵体,此意难分付。zuì lǐ níng móu,jiāo lái zòng tǐ,cǐ yì nán fēn fù。
怜伊只似,风前轻燕,好语暂来还去。lián yī zhǐ shì,fēng qián qīng yàn,hǎo yǔ zàn lái hái qù。
重楼静,珠帘休下,待扫画梁留住。zhòng lóu jìng,zhū lián xiū xià,dài sǎo huà liáng liú zhù。
青娥皓齿,云鬟花面,见了绮罗无数。qīng é hào chǐ,yún huán huā miàn,jiàn le qǐ luó wú shù。
只你厌厌,教人竟日,一点无由诉。zhǐ nǐ yàn yàn,jiào rén jìng rì,yī diǎn wú yóu sù。
如今拼了,萦眠惹梦,没个顿身心处。rú jīn pīn le,yíng mián rě mèng,méi gè dùn shēn xīn chù。
深诚事,骖鸾解佩,是许未许。shēn chéng shì,cān luán jiě pèi,shì xǔ wèi xǔ。

虞美人·代内

晁补之

梅花时候君轻去。méi huā shí hòu jūn qīng qù。
曾寄红笺句。céng jì hóng jiān jù。
胡麻好种少人知。hú má hǎo zhǒng shǎo rén zhī。
正是归时何处、误芳期。zhèng shì guī shí hé chù wù fāng qī。
谁教又作狂游远。shuí jiào yòu zuò kuáng yóu yuǎn。
归路杨花满。guī lù yáng huā mǎn。
当年不负琐窗春。dāng nián bù fù suǒ chuāng chūn。
老向长楸走马、更愁人。lǎo xiàng zhǎng qiū zǒu mǎ gèng chóu rén。

行香子·赠轻盈

晁补之

柳态纤柔,雪艳疏明。liǔ tài xiān róu,xuě yàn shū míng。
问人来、人道轻盈。wèn rén lái rén dào qīng yíng。
张琵莲脸,一寸波横。zhāng pí lián liǎn,yī cùn bō héng。
比潇洒处,犹难称,此嘉名。bǐ xiāo sǎ chù,yóu nán chēng,cǐ jiā míng。
花前烛下,微颦浅笑,要题诗、盏畔低声。huā qián zhú xià,wēi pín qiǎn xiào,yào tí shī zhǎn pàn dī shēng。
司空自惯,狂眼须惊。sī kōng zì guàn,kuáng yǎn xū jīng。
也不辞写,双罗带,恐牵情。yě bù cí xiě,shuāng luó dài,kǒng qiān qíng。

感皇恩

晁补之

终岁忆春回,西园行尽。zhōng suì yì chūn huí,xī yuán xíng jǐn。
欢喜梅梢上春信。huān xǐ méi shāo shàng chūn xìn。
去年携手,暗约芳时还近。qù nián xié shǒu,àn yuē fāng shí hái jìn。
燕来莺又到,人无准。yàn lái yīng yòu dào,rén wú zhǔn。
凭谁向道,流光一瞬。píng shuí xiàng dào,liú guāng yī shùn。
佳景闲无事衣褪。jiā jǐng xián wú shì yī tuì。
春归何处,又对飞花难问。chūn guī hé chù,yòu duì fēi huā nán wèn。
旧欢都未遇,成新恨。jiù huān dōu wèi yù,chéng xīn hèn。

碧牡丹王晋卿都尉宅观舞

晁补之

院宇帘垂地。yuàn yǔ lián chuí dì。
银筝雁、低春水。yín zhēng yàn dī chūn shuǐ。
送出灯前,婀娜腰肢柳细。sòng chū dēng qián,ē nà yāo zhī liǔ xì。
步蹙香裀,红浪随鸳履。bù cù xiāng yīn,hóng làng suí yuān lǚ。
梁州紧凤翘坠。liáng zhōu jǐn fèng qiào zhuì。
悚轻体。sǒng qīng tǐ。
绣带因风起。xiù dài yīn fēng qǐ。
霓裳恐非人世。ní shang kǒng fēi rén shì。
调促香檀,困入流波生媚。diào cù xiāng tán,kùn rù liú bō shēng mèi。
上客休辞,眼乱尊中翠。shàng kè xiū cí,yǎn luàn zūn zhōng cuì。
玉阶霜、透罗袂。yù jiē shuāng tòu luó mèi。

少年游

晁补之

前时相见,楼头窗畔,尊酒望银蟾。qián shí xiāng jiàn,lóu tóu chuāng pàn,zūn jiǔ wàng yín chán。
如今间阻,银蟾又满,小阁下珠帘。rú jīn jiān zǔ,yín chán yòu mǎn,xiǎo gé xià zhū lián。
愿得吴山山前雨,长恁晚廉纤。yuàn dé wú shān shān qián yǔ,zhǎng nèn wǎn lián xiān。
不见楼头婵娟月,且寂寞、闭窗眠。bù jiàn lóu tóu chán juān yuè,qiě jì mò bì chuāng mián。

西江月

晁补之

似有如无好事,多离少会幽怀。shì yǒu rú wú hǎo shì,duō lí shǎo huì yōu huái。
流莺过了又蝉催。liú yīng guò le yòu chán cuī。
肠断碧云天外。cháng duàn bì yún tiān wài。
不寄书还可恨,全无梦也堪猜。bù jì shū hái kě hèn,quán wú mèng yě kān cāi。
秋风吹泪上楼台。qiū fēng chuī lèi shàng lóu tái。
只恐朱颜便改。zhǐ kǒng zhū yán biàn gǎi。