古诗词

调笑令·其三·大堤

晁补之

波恶。bō è。
倚江阁。yǐ jiāng gé。
大艑轲峨帆夜落。dà biàn kē é fān yè luò。
横塘朱户多行乐。héng táng zhū hù duō xíng lè。
大堤花容绰约。dà dī huā róng chuò yuē。
宜城春酒郎同酌。yí chéng chūn jiǔ láng tóng zhuó。
醉倒银缸罗幕。zuì dào yín gāng luó mù。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

赠麻田山人吴子野

晁补之

汶阳我昔见苏李,人言吴子归未几。wèn yáng wǒ xī jiàn sū lǐ,rén yán wú zi guī wèi jǐ。
长啸春风大泽西,却望麻田山万里。zhǎng xiào chūn fēng dà zé xī,què wàng má tián shān wàn lǐ。
不逢郑老溪上箭,欲致朱公路傍米。bù féng zhèng lǎo xī shàng jiàn,yù zhì zhū gōng lù bàng mǐ。
今年穷巷丝生发,马尾吹风化衣袷。jīn nián qióng xiàng sī shēng fā,mǎ wěi chuī fēng huà yī jiá。
定知赤鲤蓦波涛,何意黄冠惊仆妾。dìng zhī chì lǐ mò bō tāo,hé yì huáng guān jīng pū qiè。
琅函万过阴魄悲,心无丹白炉生儿。láng hán wàn guò yīn pò bēi,xīn wú dān bái lú shēng ér。
山中种芝岂无侣,成都醉眠未当去。shān zhōng zhǒng zhī qǐ wú lǚ,chéng dōu zuì mián wèi dāng qù。
愿从王烈或见呼,试访孙登竟无语。yuàn cóng wáng liè huò jiàn hū,shì fǎng sūn dēng jìng wú yǔ。
弃家内愧非此流,此身天地一虚舟。qì jiā nèi kuì fēi cǐ liú,cǐ shēn tiān dì yī xū zhōu。
未应齿豁尘埃里,乞与青精救白头。wèi yīng chǐ huō chén āi lǐ,qǐ yǔ qīng jīng jiù bái tóu。

送北京学生曹慈明秀才之京师

晁补之

魏武子孙今寂莫,唐来只有画将军。wèi wǔ zi sūn jīn jì mò,táng lái zhǐ yǒu huà jiāng jūn。
邺城初见黄须面,尚喜登堂词若云。yè chéng chū jiàn huáng xū miàn,shàng xǐ dēng táng cí ruò yún。
乃公白首图籍里,小心恐惧教其子。nǎi gōng bái shǒu tú jí lǐ,xiǎo xīn kǒng jù jiào qí zi。
文章锦心仍绣腑,屠龙殚家安用许。wén zhāng jǐn xīn réng xiù fǔ,tú lóng dān jiā ān yòng xǔ。
半年系船康海门,官忙不共持一樽。bàn nián xì chuán kāng hǎi mén,guān máng bù gòng chí yī zūn。
冈头梨花吹欲尽,淮口汴流来正浑。gāng tóu lí huā chuī yù jǐn,huái kǒu biàn liú lái zhèng hún。
鄙夫日欲向吴越,官满一封飞魏阙。bǐ fū rì yù xiàng wú yuè,guān mǎn yī fēng fēi wèi quē。
著书虎观未敢言,蔽身蝉叶真痴绝。zhù shū hǔ guān wèi gǎn yán,bì shēn chán yè zhēn chī jué。

东坡先生移守广陵以诗往迎先生以淮南旱书中教虎头祈雨法始走诸祠即得甘泽因为贺

晁补之

去年使君道广陵,吾州空市看双旌。qù nián shǐ jūn dào guǎng líng,wú zhōu kōng shì kàn shuāng jīng。
今年吾州欢一口,使君来为广陵守。jīn nián wú zhōu huān yī kǒu,shǐ jūn lái wèi guǎng líng shǒu。
麦如栉发稻立锥,使君忧民如己饥。mài rú zhì fā dào lì zhuī,shǐ jūn yōu mín rú jǐ jī。
似闻维舟祷灵塔,如丝气上淮西脽。shì wén wéi zhōu dǎo líng tǎ,rú sī qì shàng huái xī shuí。
随轩膏泽人所待,风伯何知亦前戒。suí xuān gāo zé rén suǒ dài,fēng bó hé zhī yì qián jiè。
虎头未用沉沧江,龙尾先看挂清海。hǔ tóu wèi yòng chén cāng jiāng,lóng wěi xiān kàn guà qīng hǎi。
为霖功业在傅岩,如何白首拥彤幨。wèi lín gōng yè zài fù yán,rú hé bái shǒu yōng tóng chān。
世上谗夫乱红紫,天教仁政满东南。shì shàng chán fū luàn hóng zǐ,tiān jiào rén zhèng mǎn dōng nán。
青袍门人老州佐,干世无成志消惰。qīng páo mén rén lǎo zhōu zuǒ,gàn shì wú chéng zhì xiāo duò。
封章去国人恨公,醉笑从公神许我。fēng zhāng qù guó rén hèn gōng,zuì xiào cóng gōng shén xǔ wǒ。
琼花芍药岂易逢,如淮之酒良不空。qióng huā sháo yào qǐ yì féng,rú huái zhī jiǔ liáng bù kōng。
一釂孤鸿烟雨曲,平山堂上快哉风。yī jiào gū hóng yān yǔ qū,píng shān táng shàng kuài zāi fēng。

至日同文潜舍人饮钱京兆穆父家

晁补之

大尹孤标琢昆玉,舍人骨相飞食肉。dà yǐn gū biāo zuó kūn yù,shě rén gǔ xiāng fēi shí ròu。
弊裘羸马愧我寒,唤饮东斋散肤粟。bì qiú léi mǎ kuì wǒ hán,huàn yǐn dōng zhāi sàn fū sù。
少时独识孔文举,不交馀子平生足。shǎo shí dú shí kǒng wén jǔ,bù jiāo yú zi píng shēng zú。
尹门如市立相蹑,尹心如水清可掬。yǐn mén rú shì lì xiāng niè,yǐn xīn rú shuǐ qīng kě jū。
邻无恶少归醉卧,不遣长须讼骑屋。lín wú è shǎo guī zuì wò,bù qiǎn zhǎng xū sòng qí wū。
闭门不出三日雪,冷坐西轩花眩目。bì mén bù chū sān rì xuě,lěng zuò xī xuān huā xuàn mù。
未妨诗句敌青春,痛饮何由发还绿。wèi fáng shī jù dí qīng chūn,tòng yǐn hé yóu fā hái lǜ。

送李端叔从定州先生辟

晁补之

中山老帅岩廊姿,不用犹作诸侯师。zhōng shān lǎo shuài yán láng zī,bù yòng yóu zuò zhū hóu shī。
毛锥变化有风雨,馀事亦足疲群儿。máo zhuī biàn huà yǒu fēng yǔ,yú shì yì zú pí qún ér。
龙门争骛货趋肆,求货安知于此市。lóng mén zhēng wù huò qū sì,qiú huò ān zhī yú cǐ shì。
百年用舍我何有,一语重轻人取是。bǎi nián yòng shě wǒ hé yǒu,yī yǔ zhòng qīng rén qǔ shì。
李君怀璞世又嗤,世人不宝公收之,乃知士固伸所知。lǐ jūn huái pú shì yòu chī,shì rén bù bǎo gōng shōu zhī,nǎi zhī shì gù shēn suǒ zhī。
黄金铸作钟子期,不如晏子共一时。huáng jīn zhù zuò zhōng zi qī,bù rú yàn zi gòng yī shí。
时平关键一臂持,于何用此宾主为。shí píng guān jiàn yī bì chí,yú hé yòng cǐ bīn zhǔ wèi。
鞭长未可施马腹,要以高名詟殊俗。biān zhǎng wèi kě shī mǎ fù,yào yǐ gāo míng zhé shū sú。
应戴接䍦携葛彊,笑谈过市人隘坊。yīng dài jiē lí xié gé jiàng,xiào tán guò shì rén ài fāng。
勿忆平山如岘首,它日我名同不朽。wù yì píng shān rú xiàn shǒu,tā rì wǒ míng tóng bù xiǔ。
有年公昔但吟诗,无事君今姑饮酒。yǒu nián gōng xī dàn yín shī,wú shì jūn jīn gū yǐn jiǔ。
只忧我似蠹书鱼,无复骧首鸣盐车。zhǐ yōu wǒ shì dù shū yú,wú fù xiāng shǒu míng yán chē。
一麾傥许从方伯,要著韎韦亲丈席。yī huī tǎng xǔ cóng fāng bó,yào zhù mèi wéi qīn zhàng xí。
登临相与看刘公,长啸犬羊空漠北。dēng lín xiāng yǔ kàn liú gōng,zhǎng xiào quǎn yáng kōng mò běi。

和文潜期饮大尹穆父家兼呈尹

晁补之

野人肮脏无与邻,世人共笑子独亲。yě rén āng zàng wú yǔ lín,shì rén gòng xiào zi dú qīn。
沛然有馀不矜饰,我亦谓子诚可人。pèi rán yǒu yú bù jīn shì,wǒ yì wèi zi chéng kě rén。
万鱼噞喁困复却,看子撇捩黄金鳞。wàn yú yǎn yóng kùn fù què,kàn zi piē liè huáng jīn lín。
人甘如醴饮者醉,我独蜇口如姜辛。rén gān rú lǐ yǐn zhě zuì,wǒ dú zhē kǒu rú jiāng xīn。
淮南归来两鬓雪,闭门自不羞甑尘。huái nán guī lái liǎng bìn xuě,bì mén zì bù xiū zèng chén。
无衣可换江头醉,有谁肯载樽中醇。wú yī kě huàn jiāng tóu zuì,yǒu shuí kěn zài zūn zhōng chún。
愧惭救渴京兆尹,空缸尚可供十巡。kuì cán jiù kě jīng zhào yǐn,kōng gāng shàng kě gōng shí xún。
放言与子一倾倒,非子畏人嫌我真。fàng yán yǔ zi yī qīng dào,fēi zi wèi rén xián wǒ zhēn。
府中贵人玉比德,堂下和气天回春。fǔ zhōng guì rén yù bǐ dé,táng xià hé qì tiān huí chūn。
醉人多忤贵人恕,来呼莫惮冲泥频。zuì rén duō wǔ guì rén shù,lái hū mò dàn chōng ní pín。

和东坡先生梅花三首

晁补之

霜晴十月玉溪村,见梅开早客迷魂。shuāng qíng shí yuè yù xī cūn,jiàn méi kāi zǎo kè mí hún。
山阿若有人含睇,跂望不到霜烟昏。shān ā ruò yǒu rén hán dì,qí wàng bù dào shuāng yān hūn。
东西野寺通两径,上下竹篱开一园。dōng xī yě sì tōng liǎng jìng,shàng xià zhú lí kāi yī yuán。
落身曲糵盆盎里,晨坐对花无酒温。luò shēn qū niè pén àng lǐ,chén zuò duì huā wú jiǔ wēn。
归来山月照玉蕊,一杯径卧东方暾。guī lái shān yuè zhào yù ruǐ,yī bēi jìng wò dōng fāng tūn。
罗浮幽梦入仙窟,有屦亦满先生门。luó fú yōu mèng rù xiān kū,yǒu jù yì mǎn xiān shēng mén。
欣然得句荔支浦,妙绝不似人间言。xīn rán dé jù lì zhī pǔ,miào jué bù shì rén jiān yán。
诗成莫叹形对影,尚可邀月成三樽。shī chéng mò tàn xíng duì yǐng,shàng kě yāo yuè chéng sān zūn。

和东坡先生梅花三首

晁补之

幽闲合出昭君村,芳洁恐是三闾魂。yōu xián hé chū zhāo jūn cūn,fāng jié kǒng shì sān lǘ hún。
无人岭上更儇好,不与俗花名合昏。wú rén lǐng shàng gèng xuān hǎo,bù yǔ sú huā míng hé hūn。
苍官森出剑佩列,甲夫密裹旗枪园。cāng guān sēn chū jiàn pèi liè,jiǎ fū mì guǒ qí qiāng yuán。
数株临水欲仙去,一笑向人如玉温。shù zhū lín shuǐ yù xiān qù,yī xiào xiàng rén rú yù wēn。
火维草木百名字,十月不冷常炎暾。huǒ wéi cǎo mù bǎi míng zì,shí yuè bù lěng cháng yán tūn。
同心紫蒂宜上苑,啄人虎豹司九门。tóng xīn zǐ dì yí shàng yuàn,zhuó rén hǔ bào sī jiǔ mén。
借令驿使能远致,要比桃李终无言。jiè lìng yì shǐ néng yuǎn zhì,yào bǐ táo lǐ zhōng wú yán。
岂惟千里共明月,亦可千里同芳樽。qǐ wéi qiān lǐ gòng míng yuè,yì kě qiān lǐ tóng fāng zūn。

和东坡先生梅花三首

晁补之

梅花落尽上饶村,肠断子规啼月魂。méi huā luò jǐn shàng ráo cūn,cháng duàn zi guī tí yuè hún。
慰人独有白玉蕊,不到窗前只醉昏。wèi rén dú yǒu bái yù ruǐ,bù dào chuāng qián zhǐ zuì hūn。
坐垆环瓮不举首,浮花浪蕊空满园。zuò lú huán wèng bù jǔ shǒu,fú huā làng ruǐ kōng mǎn yuán。
海山有客心似水,挥麈自散炎洲温。hǎi shān yǒu kè xīn shì shuǐ,huī zhǔ zì sàn yán zhōu wēn。
松风亭下亦如梦,不见枝雪流初暾。sōng fēng tíng xià yì rú mèng,bù jiàn zhī xuě liú chū tūn。
孙登一弦百韵足,有山便足同苏门。sūn dēng yī xián bǎi yùn zú,yǒu shān biàn zú tóng sū mén。
似闻对客但长啸,独谓此花终日言。shì wén duì kè dàn zhǎng xiào,dú wèi cǐ huā zhōng rì yán。
一篇尚可三致志,听人酌去如衢樽。yī piān shàng kě sān zhì zhì,tīng rén zhuó qù rú qú zūn。

和王定国二首

晁补之

可怜好月如好人,我欲招之入窗户。kě lián hǎo yuè rú hǎo rén,wǒ yù zhāo zhī rù chuāng hù。
人言明日当大暑,君看繁星如万炷。rén yán míng rì dāng dà shǔ,jūn kàn fán xīng rú wàn zhù。
想君映月读书时,清似列仙臞不肥。xiǎng jūn yìng yuè dú shū shí,qīng shì liè xiān qú bù féi。
我正甘眠愁日出,朝骑一马暮还归。wǒ zhèng gān mián chóu rì chū,cháo qí yī mǎ mù hái guī。

和王定国二首

晁补之

还朝便与山水疏,只有此月随吾居。hái cháo biàn yǔ shān shuǐ shū,zhǐ yǒu cǐ yuè suí wú jū。
莫论人隔十日面,犹胜犬传千里书。mò lùn rén gé shí rì miàn,yóu shèng quǎn chuán qiān lǐ shū。
清虚有物濯烦暑,藤床对月如对雨。qīng xū yǒu wù zhuó fán shǔ,téng chuáng duì yuè rú duì yǔ。
赋成鸿雁入周诗,未觉宣王似吾主。fù chéng hóng yàn rù zhōu shī,wèi jué xuān wáng shì wú zhǔ。

次韵苏门下寄题雪浪石

晁补之

居庸灭烽惟留屯,时平更觉将军尊。jū yōng miè fēng wéi liú tún,shí píng gèng jué jiāng jūn zūn。
铃斋看雪拥衲坐,急鼓又报边城昏。líng zhāi kàn xuě yōng nà zuò,jí gǔ yòu bào biān chéng hūn。
百壶高宴梨栗圃,千里未尽桑麻村。bǎi hú gāo yàn lí lì pǔ,qiān lǐ wèi jǐn sāng má cūn。
天怜公老无以乐,一星飞堕从天门。tiān lián gōng lǎo wú yǐ lè,yī xīng fēi duò cóng tiān mén。
得无遗履谷城化,恐是吃草金华魂。dé wú yí lǚ gǔ chéng huà,kǒng shì chī cǎo jīn huá hún。
不然荆棘霜露底,兀然奇怪来无根。bù rán jīng jí shuāng lù dǐ,wù rán qí guài lái wú gēn。
女娲捣鍊所遗弃,奔潨尚有河汉痕。nǚ wā dǎo liàn suǒ yí qì,bēn cóng shàng yǒu hé hàn hén。
岂其谋国坐不用,聊以永日宁复论。qǐ qí móu guó zuò bù yòng,liáo yǐ yǒng rì níng fù lùn。
跳梁不忧牧并塞,绥纳可使鱼游盆。tiào liáng bù yōu mù bìng sāi,suí nà kě shǐ yú yóu pén。
公归廊庙谁得挽,此石万古当长存。gōng guī láng miào shuí dé wǎn,cǐ shí wàn gǔ dāng zhǎng cún。

次韵和赵令佥防御春日感怀

晁补之

春塍雪消龟兆坼,冻柳冰蒲俱好色。chūn chéng xuě xiāo guī zhào chè,dòng liǔ bīng pú jù hǎo sè。
走马城东眼乍惊,可怜前日非今日。zǒu mǎ chéng dōng yǎn zhà jīng,kě lián qián rì fēi jīn rì。
结交从古天地间,百年谁见一人闲。jié jiāo cóng gǔ tiān dì jiān,bǎi nián shuí jiàn yī rén xián。
王城尘土化衣袷,五鼓驱车休夜阑。wáng chéng chén tǔ huà yī jiá,wǔ gǔ qū chē xiū yè lán。
况我崎岖二三子,圣恩释累从瓯蛮。kuàng wǒ qí qū èr sān zi,shèng ēn shì lèi cóng ōu mán。
雄豪久铩酒量窄,耎懦新长诗辞悭。xióng háo jiǔ shā jiǔ liàng zhǎi,ruǎn nuò xīn zhǎng shī cí qiān。
王孙物外有高兴,数携王赵两红颜。wáng sūn wù wài yǒu gāo xīng,shù xié wáng zhào liǎng hóng yán。
上书自去千牛卫,挂席欲过三神山。shàng shū zì qù qiān niú wèi,guà xí yù guò sān shén shān。
灰馀方烈灶下响,雾廓初见岩中斑。huī yú fāng liè zào xià xiǎng,wù kuò chū jiàn yán zhōng bān。
醉吟谁共可怜春,江南太守旧诗人。zuì yín shuí gòng kě lián chūn,jiāng nán tài shǒu jiù shī rén。
赓酬不减笙磬答,秀发更为烟霞新。gēng chóu bù jiǎn shēng qìng dá,xiù fā gèng wèi yān xiá xīn。
万卷藏书韦杜曲,忆子陈诗一言足。wàn juǎn cáng shū wéi dù qū,yì zi chén shī yī yán zú。
得意鲈鱼故未餍,多情桃叶应相逐。dé yì lú yú gù wèi yàn,duō qíng táo yè yīng xiāng zhú。
努力闲平盛世名,归及春风双鬓绿。nǔ lì xián píng shèng shì míng,guī jí chūn fēng shuāng bìn lǜ。

次韵和文潜暮春即事

晁补之

南归见君百事足,如何一官曾不闲。nán guī jiàn jūn bǎi shì zú,rú hé yī guān céng bù xián。
寒冲雪泥暑鄣日,老面只今如缬斑。hán chōng xuě ní shǔ zhāng rì,lǎo miàn zhǐ jīn rú xié bān。
怜君与我自同调,久渫不食犹寒泉。lián jūn yǔ wǒ zì tóng diào,jiǔ xiè bù shí yóu hán quán。
功名栎社直寄耳,颜色不同谁后先。gōng míng lì shè zhí jì ěr,yán sè bù tóng shuí hòu xiān。
黑牛白犊未渠怪,物理傥自相回旋。hēi niú bái dú wèi qú guài,wù lǐ tǎng zì xiāng huí xuán。
爱君此语亦不出,胜处紫芝眉宇间。ài jūn cǐ yǔ yì bù chū,shèng chù zǐ zhī méi yǔ jiān。
饮中八人半寂莫,最豪焦遂今谁班。yǐn zhōng bā rén bàn jì mò,zuì háo jiāo suì jīn shuí bān。
凝祥池上旧游处,海棠亦恐非昔年。níng xiáng chí shàng jiù yóu chù,hǎi táng yì kǒng fēi xī nián。
春波一眼诗句好,两腋尚觉风翩翩。chūn bō yī yǎn shī jù hǎo,liǎng yè shàng jué fēng piān piān。
投闲方辔政可勉,何用不饮空三叹。tóu xián fāng pèi zhèng kě miǎn,hé yòng bù yǐn kōng sān tàn。

用谷字韵答提刑毅父治河桥

晁补之

两堤马头高作山,两津车路深成谷。liǎng dī mǎ tóu gāo zuò shān,liǎng jīn chē lù shēn chéng gǔ。
截川夭矫暮虹背,排浪参差动蚿足。jié chuān yāo jiǎo mù hóng bèi,pái làng cān chà dòng xián zú。
七牛蹴河犹怒目,一牛从能往不复。qī niú cù hé yóu nù mù,yī niú cóng néng wǎng bù fù。
借牛使河此圣时,强饮不须求马玉。jiè niú shǐ hé cǐ shèng shí,qiáng yǐn bù xū qiú mǎ yù。