古诗词

群羊踏菜畦戏作

牟巘

活计元堪笑,毛群尚见欺。huó jì yuán kān xiào,máo qún shàng jiàn qī。
蹴蔬元匪梦,樊柳竟何裨。cù shū yuán fěi mèng,fán liǔ jìng hé bì。
正尔败诸葛,从何捉左慈。zhèng ěr bài zhū gé,cóng hé zhuō zuǒ cí。
若鞭其后者,犹得养生规。ruò biān qí hòu zhě,yóu dé yǎng shēng guī。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

和王寅甫御史游南山韵

牟巘

平生爱山苦趼足,况此对面美冠玉。píng shēng ài shān kǔ jiǎn zú,kuàng cǐ duì miàn měi guān yù。
也曾杖屦极跻攀,稍度湾埼转虚曲。yě céng zhàng jù jí jī pān,shāo dù wān qí zhuǎn xū qū。
径踏青螭脊上行,所历渐高山渐束。jìng tà qīng chī jí shàng xíng,suǒ lì jiàn gāo shān jiàn shù。
红亭白塔出湖外,下瞰诸峰等臣仆。hóng tíng bái tǎ chū hú wài,xià kàn zhū fēng děng chén pū。
祖禅晏坐服生狞,法席宏开俨清肃。zǔ chán yàn zuò fú shēng níng,fǎ xí hóng kāi yǎn qīng sù。
何人梵呗呼僧定,划然透户如击筑。hé rén fàn bei hū sēng dìng,huà rán tòu hù rú jī zhù。
浮岚暖翠忽纷披,依依精舍傍修竹。fú lán nuǎn cuì hū fēn pī,yī yī jīng shě bàng xiū zhú。
至今犹作咿唔声,饱食颇惭空洞腹。zhì jīn yóu zuò yī wú shēng,bǎo shí pǒ cán kōng dòng fù。
崎岖竟日亦已劳,应接满前端为目。qí qū jìng rì yì yǐ láo,yīng jiē mǎn qián duān wèi mù。
道人对境了无羡,折脚铛中煨脱粟。dào rén duì jìng le wú xiàn,zhé jiǎo dāng zhōng wēi tuō sù。
小立为尔起深悟,愿事扫除甘播掬。xiǎo lì wèi ěr qǐ shēn wù,yuàn shì sǎo chú gān bō jū。
峥嵘岁月苦难记,三寸稚杉俄立鹄。zhēng róng suì yuè kǔ nán jì,sān cùn zhì shān é lì gǔ。
山中老宿亦向尽,访旧无人空感触。shān zhōng lǎo sù yì xiàng jǐn,fǎng jiù wú rén kōng gǎn chù。
细评道人似豪家,台殿耽耽枕岩谷。xì píng dào rén shì háo jiā,tái diàn dān dān zhěn yán gǔ。
当时气象雄一方,谁教劫火烧糜竺。dāng shí qì xiàng xióng yī fāng,shuí jiào jié huǒ shāo mí zhú。
十年旧观未全还,金钱奔走倾缁俗。shí nián jiù guān wèi quán hái,jīn qián bēn zǒu qīng zī sú。
何山试问何所有,一溪清泠嗽寒绿。hé shān shì wèn hé suǒ yǒu,yī xī qīng líng sòu hán lǜ。
入门使我意也消,不省人间有华辱。rù mén shǐ wǒ yì yě xiāo,bù shěng rén jiān yǒu huá rǔ。
殆是高人胜士徒,山灵笑许兹论笃。dài shì gāo rén shèng shì tú,shān líng xiào xǔ zī lùn dǔ。
旷荡幽深两俱胜,胡不重游勇奔鹿。kuàng dàng yōu shēn liǎng jù shèng,hú bù zhòng yóu yǒng bēn lù。
多病欢娱久去心,良辰美景宁相属。duō bìng huān yú jiǔ qù xīn,liáng chén měi jǐng níng xiāng shǔ。
昏昏午窗供坐凉,跳丸西走白日速。hūn hūn wǔ chuāng gōng zuò liáng,tiào wán xī zǒu bái rì sù。
夜来可奈风雨尽,尽力催花亦良酷。yè lái kě nài fēng yǔ jǐn,jǐn lì cuī huā yì liáng kù。
痛杀新红三万片,园林惨澹馀老木。tòng shā xīn hóng sān wàn piàn,yuán lín cǎn dàn yú lǎo mù。
作诗遣愁愁未遣,那知翻作愁根窟。zuò shī qiǎn chóu chóu wèi qiǎn,nà zhī fān zuò chóu gēn kū。
古人真欲焚笔砚,苦语殆可书绅笏。gǔ rén zhēn yù fén bǐ yàn,kǔ yǔ dài kě shū shēn hù。
颇怜阮屐共嵇锻,更笑周妻与何肉。pǒ lián ruǎn jī gòng jī duàn,gèng xiào zhōu qī yǔ hé ròu。
留连一物即是碍,羡君开襟少颦促。liú lián yī wù jí shì ài,xiàn jūn kāi jīn shǎo pín cù。
爱诗乃复宜相似,句语卓荦光透幅。ài shī nǎi fù yí xiāng shì,jù yǔ zhuó luò guāng tòu fú。
倦还始觉心和平,人生有手莫操牍。juàn hái shǐ jué xīn hé píng,rén shēng yǒu shǒu mò cāo dú。

送陈正德教谕常熟

牟巘

此邦自是高阳里,陈太丘家好孙子。cǐ bāng zì shì gāo yáng lǐ,chén tài qiū jiā hǎo sūn zi。
十年闭户养隽声,我先子后一时起。shí nián bì hù yǎng juàn shēng,wǒ xiān zi hòu yī shí qǐ。
前时送兄今送弟,彩衣拜亲亲为喜。qián shí sòng xiōng jīn sòng dì,cǎi yī bài qīn qīn wèi xǐ。
人言昆令而季强,羡君清标如玉峙。rén yán kūn lìng ér jì qiáng,xiàn jūn qīng biāo rú yù zhì。
善和尚有千卷书,一一穷探亲夜几。shàn hé shàng yǒu qiān juǎn shū,yī yī qióng tàn qīn yè jǐ。
新诗那更翻手成,便当拾芥取青紫。xīn shī nà gèng fān shǒu chéng,biàn dāng shí jiè qǔ qīng zǐ。
小营甘旨束书去,且烦私淑青衿士。xiǎo yíng gān zhǐ shù shū qù,qiě fán sī shū qīng jīn shì。
天公应念友于情,任国相望才尺咫。tiān gōng yīng niàn yǒu yú qíng,rèn guó xiāng wàng cái chǐ zhǐ。
苏州明白照两县,正好高吟清影里。sū zhōu míng bái zhào liǎng xiàn,zhèng hǎo gāo yín qīng yǐng lǐ。
吴江定作对床留,笑隔垂虹脍鲜鲤。wú jiāng dìng zuò duì chuáng liú,xiào gé chuí hóng kuài xiān lǐ。
托好我已三世深,待老敢当二生侍。tuō hǎo wǒ yǐ sān shì shēn,dài lǎo gǎn dāng èr shēng shì。
萧萧风雨起送客,万里飞鸿看双眦。xiāo xiāo fēng yǔ qǐ sòng kè,wàn lǐ fēi hóng kàn shuāng zì。
端明老子旧家声,一举先鞭从此始。duān míng lǎo zi jiù jiā shēng,yī jǔ xiān biān cóng cǐ shǐ。

杨求仁路教游何道山之明日余始自洞庭归恨不与隽游漫趁韵一笑

牟巘

君能匝腊过苕水,我正绝湖寻橘里。jūn néng zā là guò sháo shuǐ,wǒ zhèng jué hú xún jú lǐ。
人生有数会不免,先后差池数日耳。rén shēng yǒu shù huì bù miǎn,xiān hòu chà chí shù rì ěr。
天教新年暂相见,握手如获丹与砥。tiān jiào xīn nián zàn xiāng jiàn,wò shǒu rú huò dān yǔ dǐ。
略似德公上冢回,径入就谈倾底里。lüè shì dé gōng shàng zhǒng huí,jìng rù jiù tán qīng dǐ lǐ。
如闻前月清兴发,杖藜晓对南山起。rú wén qián yuè qīng xīng fā,zhàng lí xiǎo duì nán shān qǐ。
苍官掀髯自虹举,清流照影时鹄峙。cāng guān xiān rán zì hóng jǔ,qīng liú zhào yǐng shí gǔ zhì。
我归已晚不得陪,脚中平生信有鬼。wǒ guī yǐ wǎn bù dé péi,jiǎo zhōng píng shēng xìn yǒu guǐ。
独留诗卷使我和,思枯预怕搜脂髓。dú liú shī juǎn shǐ wǒ hé,sī kū yù pà sōu zhī suǐ。
小溪深处是何山,藏机一句无多子。xiǎo xī shēn chù shì hé shān,cáng jī yī jù wú duō zi。
当时言下谁领会,只认泉石为对履。dāng shí yán xià shuí lǐng huì,zhǐ rèn quán shí wèi duì lǚ。
至今遗迹记东坡,遂使此山同畏垒。zhì jīn yí jì jì dōng pō,suì shǐ cǐ shān tóng wèi lěi。
拟议固已输一筹,跻攀锐欲穷寸晷。nǐ yì gù yǐ shū yī chóu,jī pān ruì yù qióng cùn guǐ。
真境不乐有无间,更使高人为标指。zhēn jìng bù lè yǒu wú jiān,gèng shǐ gāo rén wèi biāo zhǐ。
先生醉归方熟睡,冻蝇一任钻故纸。xiān shēng zuì guī fāng shú shuì,dòng yíng yī rèn zuān gù zhǐ。

和顾伯玉陈朝桧

牟巘

长城大雄古刹里,一庭老蘖质已死。zhǎng chéng dà xióng gǔ shā lǐ,yī tíng lǎo niè zhì yǐ sǐ。
依约仅见左纽纹,垂柯布叶乃如此。yī yuē jǐn jiàn zuǒ niǔ wén,chuí kē bù yè nǎi rú cǐ。
相传云是陈朝桧,欲论往事皆死鬼。xiāng chuán yún shì chén cháo guì,yù lùn wǎng shì jiē sǐ guǐ。
冰悬雪跨黄尘尽,何烦皂荚相料理。bīng xuán xuě kuà huáng chén jǐn,hé fán zào jiá xiāng liào lǐ。
只应孤根铁石坚,不怕如壶之赤蚁。zhǐ yīng gū gēn tiě shí jiān,bù pà rú hú zhī chì yǐ。
四旁那复有生意,生意却从中心起。sì páng nà fù yǒu shēng yì,shēng yì què cóng zhōng xīn qǐ。
陈氏机浅根枝弱,虽有子孙何足倚。chén shì jī qiǎn gēn zhī ruò,suī yǒu zi sūn hé zú yǐ。
峥嵘霸业随手坏,五传不堪重屈指。zhēng róng bà yè suí shǒu huài,wǔ chuán bù kān zhòng qū zhǐ。
君语居然多硬语,千载兴亡杂悲喜。jūn yǔ jū rán duō yìng yǔ,qiān zài xīng wáng zá bēi xǐ。
隋唐而来尤可感,区区未数钱与李。suí táng ér lái yóu kě gǎn,qū qū wèi shù qián yǔ lǐ。

寄阎静斋徐容斋二学士

牟巘

斯人宗工国司命,容斋有容静斋静。sī rén zōng gōng guó sī mìng,róng zhāi yǒu róng jìng zhāi jìng。
海涵岳峙俱伟人,心同道同不同姓。hǎi hán yuè zhì jù wěi rén,xīn tóng dào tóng bù tóng xìng。
向来先后持玉节,共仰福星在吴分。xiàng lái xiān hòu chí yù jié,gòng yǎng fú xīng zài wú fēn。
一公归领集仙班,一公继登六鳌禁。yī gōng guī lǐng jí xiān bān,yī gōng jì dēng liù áo jìn。
大名本是宰相职,高搴书帷地步峻。dà míng běn shì zǎi xiāng zhí,gāo qiān shū wéi dì bù jùn。
导密亦是翰林长,快扫槐厅消息紧。dǎo mì yì shì hàn lín zhǎng,kuài sǎo huái tīng xiāo xī jǐn。
天教两翁转鸿钧,赤子到头合苏醒。tiān jiào liǎng wēng zhuǎn hóng jūn,chì zi dào tóu hé sū xǐng。
东南秀士颇不乏,当年着意极搜引。dōng nán xiù shì pǒ bù fá,dāng nián zhe yì jí sōu yǐn。
而今造化况在手,想见姓名犹见省。ér jīn zào huà kuàng zài shǒu,xiǎng jiàn xìng míng yóu jiàn shěng。
石生已起有温生,我爱莫助德怲怲。shí shēng yǐ qǐ yǒu wēn shēng,wǒ ài mò zhù dé bǐng bǐng。
苦为百草忧春雨,坐待风霜发苕颖。kǔ wèi bǎi cǎo yōu chūn yǔ,zuò dài fēng shuāng fā sháo yǐng。

善之入霅兰皋置酒小诗纪坐中事

牟巘

病翁禁酒仍禁脚,不省人间有行乐。bìng wēng jìn jiǔ réng jìn jiǎo,bù shěng rén jiān yǒu xíng lè。
主人善最客善之,邀我来同鸡黍约。zhǔ rén shàn zuì kè shàn zhī,yāo wǒ lái tóng jī shǔ yuē。
清樽快吸船落琭,颇悔从前谢杯酌。qīng zūn kuài xī chuán luò lù,pǒ huǐ cóng qián xiè bēi zhuó。
故人久别如此酒,一时倾倒慰离索。gù rén jiǔ bié rú cǐ jiǔ,yī shí qīng dào wèi lí suǒ。
更擘新笋供春淘,狐泉槐叶未须学。gèng bāi xīn sǔn gōng chūn táo,hú quán huái yè wèi xū xué。
殷勤入鼎煮过熟,老饕恣吞不劳嚼。yīn qín rù dǐng zhǔ guò shú,lǎo tāo zì tūn bù láo jué。
人生难得是合并,开口一笑良不恶。rén shēng nán dé shì hé bìng,kāi kǒu yī xiào liáng bù è。
呼车载我雨中归,阿香推车散飞雹。hū chē zài wǒ yǔ zhōng guī,ā xiāng tuī chē sàn fēi báo。
分明戒我轻破戒,故把春衫都湿却。fēn míng jiè wǒ qīng pò jiè,gù bǎ chūn shān dōu shī què。
我亦投床作雷吼,无数残红枕边落。wǒ yì tóu chuáng zuò léi hǒu,wú shù cán hóng zhěn biān luò。

倒撑鱼船上滩图

牟巘

倒撑鱼船逆上溪,六鹢过宋风退飞。dào chēng yú chuán nì shàng xī,liù yì guò sòng fēng tuì fēi。
吕梁悬瀑行越之,滟滪如象人西归。lǚ liáng xuán pù xíng yuè zhī,yàn yù rú xiàng rén xī guī。
一笑恬视险与夷,同波委顺未必非。yī xiào tián shì xiǎn yǔ yí,tóng bō wěi shùn wèi bì fēi。

赵石心诗

牟巘

试问吴儿歌小海,何如广平赋梅花。shì wèn wú ér gē xiǎo hǎi,hé rú guǎng píng fù méi huā。
一片石心元不死,平生不落徐庾家。yī piàn shí xīn yuán bù sǐ,píng shēng bù luò xú yǔ jiā。
赵子陈陈有胸府,云根半夜生槎芽。zhào zi chén chén yǒu xiōng fǔ,yún gēn bàn yè shēng chá yá。
有时盘空吐硬语,更觉世上浮且夸。yǒu shí pán kōng tǔ yìng yǔ,gèng jué shì shàng fú qiě kuā。
谁能为爇青藜杖,苔莓荒尽天禄与辟邪。shuí néng wèi ruò qīng lí zhàng,tái méi huāng jǐn tiān lù yǔ pì xié。

赠刘心月

牟巘

心月还将眼为月,秋空表里俱澄澈。xīn yuè hái jiāng yǎn wèi yuè,qiū kōng biǎo lǐ jù chéng chè。
阅尽世间媸与妍,分明无处藏毫发。yuè jǐn shì jiān chī yǔ yán,fēn míng wú chù cáng háo fā。
我方回向心地初,含光自照非外谍。wǒ fāng huí xiàng xīn dì chū,hán guāng zì zhào fēi wài dié。
平生最喜阮嗣宗,臧否两字何曾说。píng shēng zuì xǐ ruǎn sì zōng,zāng fǒu liǎng zì hé céng shuō。

送陈正德长慈湖

牟巘

本斋之孙盛词华,下视流辈十倍过。běn zhāi zhī sūn shèng cí huá,xià shì liú bèi shí bèi guò。
家书虽散尚千卷,其奈储无儋石何。jiā shū suī sàn shàng qiān juǎn,qí nài chǔ wú dān shí hé。
二昆研席相与共,勘辨不遣毫发讹。èr kūn yán xí xiāng yǔ gòng,kān biàn bù qiǎn háo fā é。
一朝束书慈湖去,慈湖之学自象梭。yī cháo shù shū cí hú qù,cí hú zhī xué zì xiàng suō。
人之高明骛高远,不由梯级陡上坡。rén zhī gāo míng wù gāo yuǎn,bù yóu tī jí dǒu shàng pō。
而其下者保固陋,终岁无路登嵯峨。ér qí xià zhě bǎo gù lòu,zhōng suì wú lù dēng cuó é。
万形惟实乃无弊,此道自古传思轲。wàn xíng wéi shí nǎi wú bì,cǐ dào zì gǔ chuán sī kē。
慈湖论心论无我,真意初不烦镌磨。cí hú lùn xīn lùn wú wǒ,zhēn yì chū bù fán juān mó。
虚明一语更超绝,不肯与人同其波。xū míng yī yǔ gèng chāo jué,bù kěn yǔ rén tóng qí bō。
却笑禅宗用心错,我每读此毋麾哦。què xiào chán zōng yòng xīn cuò,wǒ měi dú cǐ wú huī ó。
微言日绝诸老尽,独抱永感如宿疴。wēi yán rì jué zhū lǎo jǐn,dú bào yǒng gǎn rú sù kē。
君家诗友讲贯熟,持之以注岂在他。jūn jiā shī yǒu jiǎng guàn shú,chí zhī yǐ zhù qǐ zài tā。
我耕我穫粒我腹,而彼徒梦笠与蓑。wǒ gēng wǒ huò lì wǒ fù,ér bǐ tú mèng lì yǔ suō。

题喊泉亭

牟巘

大龙小龙天下绝,水帘高挂三千尺。dà lóng xiǎo lóng tiān xià jué,shuǐ lián gāo guà sān qiān chǐ。
吕梁悬水那复言,便应压倒栖贤峡。lǚ liáng xuán shuǐ nà fù yán,biàn yīng yā dào qī xián xiá。
我来觅水洗双眵,怪底老崖枯欲裂。wǒ lái mì shuǐ xǐ shuāng chī,guài dǐ lǎo yá kū yù liè。
龙公何处抱宝眠,閟蓄精枯未渠泄。lóng gōng hé chù bào bǎo mián,bì xù jīng kū wèi qú xiè。
谁知水火本无根,重阴可以阳气彻。shuí zhī shuǐ huǒ běn wú gēn,zhòng yīn kě yǐ yáng qì chè。
倚空长啸山为开,以虚为感感尤烈。yǐ kōng zhǎng xiào shān wèi kāi,yǐ xū wèi gǎn gǎn yóu liè。
千山屃赑方冱寒,钟乳淙流忽飞发。qiān shān xì bì fāng hù hán,zhōng rǔ cóng liú hū fēi fā。
珠玑喷薄杂霏雾,琼瑶倾泻溅白日。zhū jī pēn báo zá fēi wù,qióng yáo qīng xiè jiàn bái rì。
若非卷取银河水,那得变幻在呼吸。ruò fēi juǎn qǔ yín hé shuǐ,nà dé biàn huàn zài hū xī。
看泉须看无泉时,自无而有乃奇特。kàn quán xū kàn wú quán shí,zì wú ér yǒu nǎi qí tè。
龙公作事真狡狯,吾侪用意亦奇崛。lóng gōng zuò shì zhēn jiǎo kuài,wú chái yòng yì yì qí jué。
经营小立看未了,洞门忽已云霏湿。jīng yíng xiǎo lì kàn wèi le,dòng mén hū yǐ yún fēi shī。
龙公龙公可以止,何如翻手作飞雪。lóng gōng lóng gōng kě yǐ zhǐ,hé rú fān shǒu zuò fēi xuě。
便将丰年报明主,苍生赤子俱函活。biàn jiāng fēng nián bào míng zhǔ,cāng shēng chì zi jù hán huó。
火云六月汗如浆,更为渠侬洗炎热。huǒ yún liù yuè hàn rú jiāng,gèng wèi qú nóng xǐ yán rè。
一笑回首谢龙公,神用俱停天地寂。yī xiào huí shǒu xiè lóng gōng,shén yòng jù tíng tiān dì jì。

再和杨求仁何道二山韵

牟巘

雪堂西席雪江水,广文先生是乡里。xuě táng xī xí xuě jiāng shuǐ,guǎng wén xiān shēng shì xiāng lǐ。
此翁平生事崛奇,欲上虚空鞭騄耳。cǐ wēng píng shēng shì jué qí,yù shàng xū kōng biān lù ěr。
迩来深藏老锋锷,未许容易试越砥。ěr lái shēn cáng lǎo fēng è,wèi xǔ róng yì shì yuè dǐ。
插天光气尚历历,若为著渠岩石里。chā tiān guāng qì shàng lì lì,ruò wèi zhù qú yán shí lǐ。
仲华本愿郡文学,百年功名一日起。zhòng huá běn yuàn jùn wén xué,bǎi nián gōng míng yī rì qǐ。
峥嵘今不少自贬,吾道毋乃太孤峙。zhēng róng jīn bù shǎo zì biǎn,wú dào wú nǎi tài gū zhì。
苦将新句调山灵,不遣陈迹蹋死鬼。kǔ jiāng xīn jù diào shān líng,bù qiǎn chén jì tà sǐ guǐ。
世俗贵耳不贵目,谁得其皮兼得髓。shì sú guì ěr bù guì mù,shuí dé qí pí jiān dé suǐ。
翰林主人墨客卿,会将此事全付子。hàn lín zhǔ rén mò kè qīng,huì jiāng cǐ shì quán fù zi。
吾衰正复何所用,两钱之锥漫苴履。wú shuāi zhèng fù hé suǒ yòng,liǎng qián zhī zhuī màn jū lǚ。
固知梅老难抵当,夜半偏师来研垒。gù zhī méi lǎo nán dǐ dāng,yè bàn piān shī lái yán lěi。
襆砚囊笔俱坚坐,尔以不战淹客晷。fú yàn náng bǐ jù jiān zuò,ěr yǐ bù zhàn yān kè guǐ。
天地冻合万木僵,军中颇怪多堕指。tiān dì dòng hé wàn mù jiāng,jūn zhōng pǒ guài duō duò zhǐ。
春风呼酒为解严,十部从事贤一纸。chūn fēng hū jiǔ wèi jiě yán,shí bù cóng shì xián yī zhǐ。

送种

牟巘

六客堂前翠竹屏,双溪馆下碧鳞生。liù kè táng qián cuì zhú píng,shuāng xī guǎn xià bì lín shēng。
遍经此老行吟处,可是常行簿领人。biàn jīng cǐ lǎo xíng yín chù,kě shì cháng xíng bù lǐng rén。
吏为求蚕觅休假,官因祭灶请比邻。lì wèi qiú cán mì xiū jiǎ,guān yīn jì zào qǐng bǐ lín。
也知矮屋难淹滞,且与空山作好春。yě zhī ǎi wū nán yān zhì,qiě yǔ kōng shān zuò hǎo chūn。

有翅天马图

牟巘

何年尘镜昏乍洗,金背涌出状怪诡。hé nián chén jìng hūn zhà xǐ,jīn bèi yǒng chū zhuàng guài guǐ。
自古空言马生角,今乃见马生两翅。zì gǔ kōng yán mǎ shēng jiǎo,jīn nǎi jiàn mǎ shēng liǎng chì。
恐是渥洼种,往往感龙气。kǒng shì wò wā zhǒng,wǎng wǎng gǎn lóng qì。
龙惟神,飞行天,若傅两翅何足贵。lóng wéi shén,fēi xíng tiān,ruò fù liǎng chì hé zú guì。
想似穆天子会瑶池,肉多身重不得飞。xiǎng shì mù tiān zi huì yáo chí,ròu duō shēn zhòng bù dé fēi。
一朝乘之逍遥出六合,奔风轶电那容追。yī cháo chéng zhī xiāo yáo chū liù hé,bēn fēng yì diàn nà róng zhuī。
万里一息日未旰,当时从官无乃疲。wàn lǐ yī xī rì wèi gàn,dāng shí cóng guān wú nǎi pí。
或云车辙马迹往往有,如此安用彼翅为。huò yún chē zhé mǎ jì wǎng wǎng yǒu,rú cǐ ān yòng bǐ chì wèi。
徒留诞谲诳后世,我愿观者更勿疑。tú liú dàn jué kuáng hòu shì,wǒ yuàn guān zhě gèng wù yí。
我闻西王母,参目而虎首,物以类应固宜尔。wǒ wén xī wáng mǔ,cān mù ér hǔ shǒu,wù yǐ lèi yīng gù yí ěr。

送娄伯高游吴

牟巘

桃花水暖清明前,长堤柳色青如烟。táo huā shuǐ nuǎn qīng míng qián,zhǎng dī liǔ sè qīng rú yān。
男儿年少重意气,春风买醉吴江船。nán ér nián shǎo zhòng yì qì,chūn fēng mǎi zuì wú jiāng chuán。
西湖三月春更好,笙歌锦绣神仙鸟。xī hú sān yuè chūn gèng hǎo,shēng gē jǐn xiù shén xiān niǎo。
紫燕楼深翠黛间,碧罗天净杨花老。zǐ yàn lóu shēn cuì dài jiān,bì luó tiān jìng yáng huā lǎo。
兴亡往事置勿论,千金不惜酬歌尊。xīng wáng wǎng shì zhì wù lùn,qiān jīn bù xī chóu gē zūn。
酒酣莫作后庭曲,游人思断江南魂。jiǔ hān mò zuò hòu tíng qū,yóu rén sī duàn jiāng nán hún。
去去知君访陈迹,吴山吴水青历历。qù qù zhī jūn fǎng chén jì,wú shān wú shuǐ qīng lì lì。
花残钿碎馆娃空,春草年年为谁碧。huā cán diàn suì guǎn wá kōng,chūn cǎo nián nián wèi shuí bì。
君行正乐我为愁,白发送君思旧游。jūn xíng zhèng lè wǒ wèi chóu,bái fā sòng jūn sī jiù yóu。
平生漫浪无似我,努力功名须黑头。píng shēng màn làng wú shì wǒ,nǔ lì gōng míng xū hēi tóu。