古诗词

跋恩上人诗

牟巘

把断风光不许通,坐天目顶月明中。bǎ duàn fēng guāng bù xǔ tōng,zuò tiān mù dǐng yuè míng zhōng。
下方雷作婴儿叫,莫是山僧耳太聪。xià fāng léi zuò yīng ér jiào,mò shì shān sēng ěr tài cōng。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

饯陈正则学录长城

牟巘

本翁十载郡博士,司铎官清亦未迟。běn wēng shí zài jùn bó shì,sī duó guān qīng yì wèi chí。
暂屈吴淞湖海气,来看陈桧雪霜姿。zàn qū wú sōng hú hǎi qì,lái kàn chén guì xuě shuāng zī。
近家聊喜片帆稳,远业当为万里期。jìn jiā liáo xǐ piàn fān wěn,yuǎn yè dāng wèi wàn lǐ qī。
老我柴扉看岑寂,不妨时寄昼溪诗。lǎo wǒ chái fēi kàn cén jì,bù fáng shí jì zhòu xī shī。

再和虚谷韵

牟巘

肯随世事事夸毗,得得来寻霜雪枝。kěn suí shì shì shì kuā pí,dé dé lái xún shuāng xuě zhī。
苕曲新添渔隐话,陵阳别论派家诗。sháo qū xīn tiān yú yǐn huà,líng yáng bié lùn pài jiā shī。
卜邻已喜同王翰,到处犹能说项斯。bo lín yǐ xǐ tóng wáng hàn,dào chù yóu néng shuō xiàng sī。
不是晚来投社去,杖藜兀兀欲何之。bù shì wǎn lái tóu shè qù,zhàng lí wù wù yù hé zhī。

和梅遇二诗

牟巘

除却壶中日月长,不知何处是真常。chú què hú zhōng rì yuè zhǎng,bù zhī hé chù shì zhēn cháng。
等闲铅汞自生死,从古薰莸更臭香。děng xián qiān gǒng zì shēng sǐ,cóng gǔ xūn yóu gèng chòu xiāng。
粪扫袍边觅钟吕,步虚曲里换伊凉。fèn sǎo páo biān mì zhōng lǚ,bù xū qū lǐ huàn yī liáng。
何当月朗风清夜,唤出胎仙舞一场。hé dāng yuè lǎng fēng qīng yè,huàn chū tāi xiān wǔ yī chǎng。

和梅遇二诗

牟巘

行止非人所可为,疏慵何事不违时。xíng zhǐ fēi rén suǒ kě wèi,shū yōng hé shì bù wéi shí。
已惊梦里鸡鸣早,翻笑人间鹤到迟。yǐ jīng mèng lǐ jī míng zǎo,fān xiào rén jiān hè dào chí。
剡曲船回空此兴,洞庭飞过怕渠知。shàn qū chuán huí kōng cǐ xīng,dòng tíng fēi guò pà qú zhī。
依然身世溪亭上,售用新添五首诗。yī rán shēn shì xī tíng shàng,shòu yòng xīn tiān wǔ shǒu shī。

高贤孺厚斋使君之令子自番来霅访明亲旧此意

牟巘

厚德流光报必丰,当年齿稚已奇童。hòu dé liú guāng bào bì fēng,dāng nián chǐ zhì yǐ qí tóng。
兰芽秀擢孤根内,华表惊呼一梦中。lán yá xiù zhuó gū gēn nèi,huá biǎo jīng hū yī mèng zhōng。
肯向陈人论世好,绝知新句有家风。kěn xiàng chén rén lùn shì hǎo,jué zhī xīn jù yǒu jiā fēng。
海棠花下看钟蒋,说着令人念此翁。hǎi táng huā xià kàn zhōng jiǎng,shuō zhe lìng rén niàn cǐ wēng。

和王梅泉黄静斋载酒问花

牟巘

逃疟形容兀似槎,谁寻独树老夫家。táo nüè xíng róng wù shì chá,shuí xún dú shù lǎo fū jiā。
高人早擅无双誉,佳客争看第一花。gāo rén zǎo shàn wú shuāng yù,jiā kè zhēng kàn dì yī huā。
已为义尊成酩酊,更夸信笔写葩华。yǐ wèi yì zūn chéng mǐng dīng,gèng kuā xìn bǐ xiě pā huá。
斑斓小草真儿戏,得借馀光亦所嘉。bān lán xiǎo cǎo zhēn ér xì,dé jiè yú guāng yì suǒ jiā。

吾五十年间未尝一杯自寿汝曹所知者今乃力营甘旨为七帙庆事出创见欲深避去复

牟巘

七十新年未尽穷,香醪满泛馔尤丰。qī shí xīn nián wèi jǐn qióng,xiāng láo mǎn fàn zhuàn yóu fēng。
便同五鼎为吾养,汝有双亲胜乃翁。biàn tóng wǔ dǐng wèi wú yǎng,rǔ yǒu shuāng qīn shèng nǎi wēng。
一念自能通造物,诸孙更与振家风。yī niàn zì néng tōng zào wù,zhū sūn gèng yǔ zhèn jiā fēng。
华灯璧月今何夕,春在亲情笑语中。huá dēng bì yuè jīn hé xī,chūn zài qīn qíng xiào yǔ zhōng。

十六日谢郡官两学及乡里朋友

牟巘

七帙空馀永感情,南园养病闭柴荆。qī zhì kōng yú yǒng gǎn qíng,nán yuán yǎng bìng bì chái jīng。
一朝破戒为儿子,四坐合并表友情。yī cháo pò jiè wèi ér zi,sì zuò hé bìng biǎo yǒu qíng。
地主每能容枯蘖,天公特为放新晴。dì zhǔ měi néng róng kū niè,tiān gōng tè wèi fàng xīn qíng。
馀年得此今多幸,白发倾攲一醉成。yú nián dé cǐ jīn duō xìng,bái fā qīng qī yī zuì chéng。

十七日谢赵子昂孟能静及诸亲友

牟巘

儿将白发共嬉娱,敢意高轩访敝庐。ér jiāng bái fā gòng xī yú,gǎn yì gāo xuān fǎng bì lú。
七帙年龄同绛县,诸贤诗句过黄初。qī zhì nián líng tóng jiàng xiàn,zhū xián shī jù guò huáng chū。
菌芝那解出枯朽,冠盖便能倾里闾。jūn zhī nà jiě chū kū xiǔ,guān gài biàn néng qīng lǐ lǘ。
烂醉休须问生理,贫家今有百车渠。làn zuì xiū xū wèn shēng lǐ,pín jiā jīn yǒu bǎi chē qú。

送杨兴府

牟巘

细语当年别后春,惊心宇县尚吹尘。xì yǔ dāng nián bié hòu chūn,jīng xīn yǔ xiàn shàng chuī chén。
浊醪易贳新丰酒,衰俗难逢旧雨人。zhuó láo yì shì xīn fēng jiǔ,shuāi sú nán féng jiù yǔ rén。
君似伏波当益壮,我几南斗不能神。jūn shì fú bō dāng yì zhuàng,wǒ jǐ nán dòu bù néng shén。
合并未几匆匆去,鱼鸟蒹葭谁与邻。hé bìng wèi jǐ cōng cōng qù,yú niǎo jiān jiā shuí yǔ lín。

大水后得雪

牟巘

便涓飞洒又何佳,得得来寻贫士家。biàn juān fēi sǎ yòu hé jiā,dé dé lái xún pín shì jiā。
破屋青灯才一黍,荒园老树忽千花。pò wū qīng dēng cái yī shǔ,huāng yuán lǎo shù hū qiān huā。
酒逢寒夜饶偏贵,诗出穷人矫转夸。jiǔ féng hán yè ráo piān guì,shī chū qióng rén jiǎo zhuǎn kuā。
两月儿书浑未到,定应行脚更天涯。liǎng yuè ér shū hún wèi dào,dìng yīng xíng jiǎo gèng tiān yá。

大水后得雪

牟巘

萧条篱落胜于村,还径人稀早闭门。xiāo tiáo lí luò shèng yú cūn,hái jìng rén xī zǎo bì mén。
过眼风花才一瞥,到头石笋只双蹲。guò yǎn fēng huā cái yī piē,dào tóu shí sǔn zhǐ shuāng dūn。
何妨岁恶诗仍好,那笑炉空火自存。hé fáng suì è shī réng hǎo,nà xiào lú kōng huǒ zì cún。
笑咏车斜徵雪事,诸君本本又元元。xiào yǒng chē xié zhēng xuě shì,zhū jūn běn běn yòu yuán yuán。

再和

牟巘

饥年得雪意殊佳,天亦终怜田父家。jī nián dé xuě yì shū jiā,tiān yì zhōng lián tián fù jiā。
是处连云畦宿麦,一时积水散空花。shì chù lián yún qí sù mài,yī shí jī shuǐ sàn kōng huā。
预占饼饵真堪喜,若比琼瑶未足夸。yù zhàn bǐng ěr zhēn kān xǐ,ruò bǐ qióng yáo wèi zú kuā。
我正坐须来岁麨,夜中踏瓮喜无涯。wǒ zhèng zuò xū lái suì chǎo,yè zhōng tà wèng xǐ wú yá。

再和

牟巘

正思觅食绕诸村,咄咄今朝雪塞门。zhèng sī mì shí rào zhū cūn,duō duō jīn cháo xuě sāi mén。
屋角空囷饥雀噪,床头败絮冻鸱蹲。wū jiǎo kōng qūn jī què zào,chuáng tóu bài xù dòng chī dūn。
分无醽醁能相熟,赖有符赀仅自存。fēn wú líng lù néng xiāng shú,lài yǒu fú zī jǐn zì cún。
堪笑少陵穷不死,区区苦欲问黎元。kān xiào shǎo líng qióng bù sǐ,qū qū kǔ yù wèn lí yuán。

三用韵

牟巘

雪中饶有百般佳,却似绸缪困约家。xuě zhōng ráo yǒu bǎi bān jiā,què shì chóu móu kùn yuē jiā。
老病自应馀菜色,风骚犹未合梅花。lǎo bìng zì yīng yú cài sè,fēng sāo yóu wèi hé méi huā。
背暄拟向田翁觅,面少时闻儿女夸。bèi xuān nǐ xiàng tián wēng mì,miàn shǎo shí wén ér nǚ kuā。
可是年来四不出,也随笭箵傍南涯。kě shì nián lái sì bù chū,yě suí líng xīng bàng nán yá。