古诗词

十月既望能静饮客海棠花下即席索诗走笔一笑

牟巘

久闻使君归,扁舟欲自载。jiǔ wén shǐ jūn guī,biǎn zhōu yù zì zài。
竟负九日约,吾意良有待。jìng fù jiǔ rì yuē,wú yì liáng yǒu dài。
今朝得得来,适与佳辰会。jīn cháo dé dé lái,shì yǔ jiā chén huì。
名园盛众卉,摇落不少爱。míng yuán shèng zhòng huì,yáo luò bù shǎo ài。
为语玉林神,无乃风景杀。wèi yǔ yù lín shén,wú nǎi fēng jǐng shā。
春葩发霜枝,一夜作奇怪。chūn pā fā shuāng zhī,yī yè zuò qí guài。
此花红湿处,无如锦城最。cǐ huā hóng shī chù,wú rú jǐn chéng zuì。
衔来定鸿鹄,万里从雪外。xián lái dìng hóng gǔ,wàn lǐ cóng xuě wài。
高情相暖热,置酒出花背。gāo qíng xiāng nuǎn rè,zhì jiǔ chū huā bèi。
固知是乡人,岂不在我辈。gù zhī shì xiāng rén,qǐ bù zài wǒ bèi。
西庄见西产,一笑心领解。xī zhuāng jiàn xī chǎn,yī xiào xīn lǐng jiě。
主人独妙年,有花正宜戴。zhǔ rén dú miào nián,yǒu huā zhèng yí dài。
胡为亦见分,无乃嘲老大。hú wèi yì jiàn fēn,wú nǎi cháo lǎo dà。
谁令开非时,故遣白发对。shuí lìng kāi fēi shí,gù qiǎn bái fā duì。
君勿轻白发,发白老更耐。jūn wù qīng bái fā,fā bái lǎo gèng nài。
洛阳刘伯寿,耆英典型在。luò yáng liú bó shòu,qí yīng diǎn xíng zài。
醉帽仍插花,岂是儿女态。zuì mào réng chā huā,qǐ shì ér nǚ tài。
还以寿主人,风流更耆艾。hái yǐ shòu zhǔ rén,fēng liú gèng qí ài。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

三用韵

牟巘

惭愧长髯市入村,送诗踏冻到衡门。cán kuì zhǎng rán shì rù cūn,sòng shī tà dòng dào héng mén。
未愁顾兔千毫秃,持看阳乌三足蹲。wèi chóu gù tù qiān háo tū,chí kàn yáng wū sān zú dūn。
我亦欲寻安道去,人应共怪阿先存。wǒ yì yù xún ān dào qù,rén yīng gòng guài ā xiān cún。
界天雪岭依然白,更忆当年李仲元。jiè tiān xuě lǐng yī rán bái,gèng yì dāng nián lǐ zhòng yuán。

四用韵

牟巘

寄食于人苦未佳,从来逆旅便为家。jì shí yú rén kǔ wèi jiā,cóng lái nì lǚ biàn wèi jiā。
四时长是瓶无粟,一夜偶然灯有花。sì shí zhǎng shì píng wú sù,yī yè ǒu rán dēng yǒu huā。
雪夜又寒谁复料,物中惟老不堪夸。xuě yè yòu hán shuí fù liào,wù zhōng wéi lǎo bù kān kuā。
卷书危坐时相望,不觉西南各一涯。juǎn shū wēi zuò shí xiāng wàng,bù jué xī nán gè yī yá。

四用韵

牟巘

五十年前三尺雪,匆匆捩柁下荆门。wǔ shí nián qián sān chǐ xuě,cōng cōng liè duò xià jīng mén。
坐惊荏苒吴枫换,长忆轮囷蜀芋蹲。zuò jīng rěn rǎn wú fēng huàn,zhǎng yì lún qūn shǔ yù dūn。
覆局还如一日事,劫灰能有几人存。fù jú hái rú yī rì shì,jié huī néng yǒu jǐ rén cún。
新诗读罢令人感,转瞬看看又岁元。xīn shī dú bà lìng rén gǎn,zhuǎn shùn kàn kàn yòu suì yuán。

道士号庭梅为赋此

牟巘

苦把庭梅劣野梅,庭梅元自野梅来。kǔ bǎ tíng méi liè yě méi,tíng méi yuán zì yě méi lái。
肯辞台鼎当年贵,直向丹田内景开。kěn cí tái dǐng dāng nián guì,zhí xiàng dān tián nèi jǐng kāi。
山意浓时还耐看,道根孤处更深培。shān yì nóng shí hái nài kàn,dào gēn gū chù gèng shēn péi。
玄机参透何分别,猛拊阑干一笑回。xuán jī cān tòu hé fēn bié,měng fǔ lán gàn yī xiào huí。

送张刚甫广德学正

牟巘

桐川咫尺路平宽,华檄春风白发欢。tóng chuān zhǐ chǐ lù píng kuān,huá xí chūn fēng bái fā huān。
教育兼全三者乐,起居频报四时安。jiào yù jiān quán sān zhě lè,qǐ jū pín bào sì shí ān。
的传何况自诸老,远业岂徒荣一官。de chuán hé kuàng zì zhū lǎo,yuǎn yè qǐ tú róng yī guān。
从此江东有新句,寄来应对暮云看。cóng cǐ jiāng dōng yǒu xīn jù,jì lái yīng duì mù yún kàn。

十一月朔冬至

牟巘

鲁僖再闰孰为偏,五载之终似远然。lǔ xī zài rùn shú wèi piān,wǔ zài zhī zhōng shì yuǎn rán。
辛亥徒为章首岁,上元直在太初年。xīn hài tú wèi zhāng shǒu suì,shàng yuán zhí zài tài chū nián。
未从元凯叩长历,且效少陵吟短篇。wèi cóng yuán kǎi kòu zhǎng lì,qiě xiào shǎo líng yín duǎn piān。
一线闲愁随日长,形容空老此江边。yī xiàn xián chóu suí rì zhǎng,xíng róng kōng lǎo cǐ jiāng biān。

饯余好问入燕

牟巘

炎歊渐已转凉飔,想见湖亭送别时。yán xiāo jiàn yǐ zhuǎn liáng sī,xiǎng jiàn hú tíng sòng bié shí。
发仞功名初得意,联镳宾主总能诗。fā rèn gōng míng chū dé yì,lián biāo bīn zhǔ zǒng néng shī。
昔人犹自荐佳客,今日何忧乏已知。xī rén yóu zì jiàn jiā kè,jīn rì hé yōu fá yǐ zhī。
最是人生急三釜,高堂白发数归期。zuì shì rén shēng jí sān fǔ,gāo táng bái fā shù guī qī。

和徐容斋正旦

牟巘

想见新年试笔时,风流应不减丘迟。xiǎng jiàn xīn nián shì bǐ shí,fēng liú yīng bù jiǎn qiū chí。
归来燕子元相识,落尽桃花若未知。guī lái yàn zi yuán xiāng shí,luò jǐn táo huā ruò wèi zhī。
何事兰亭修禊乐,便怀墨客感秋悲。hé shì lán tíng xiū xì lè,biàn huái mò kè gǎn qiū bēi。
湖山胜践无由共,禅榻茶烟老鬓丝。hú shān shèng jiàn wú yóu gòng,chán tà chá yān lǎo bìn sī。

和赵景程提举见招

牟巘

高标照我发星星,百尺楼边一寸茎。gāo biāo zhào wǒ fā xīng xīng,bǎi chǐ lóu biān yī cùn jīng。
樽自不空如北海,客非善饮类公荣。zūn zì bù kōng rú běi hǎi,kè fēi shàn yǐn lèi gōng róng。
四筵惊起闻豪唱,五斗拚教解宿酲。sì yán jīng qǐ wén háo chàng,wǔ dòu pàn jiào jiě sù chéng。
何事诗筒来较晚,且容汤粥煮榆羹。hé shì shī tǒng lái jiào wǎn,qiě róng tāng zhōu zhǔ yú gēng。

再用前韵盖座上有九老绣幛

牟巘

耆英图障烂如星,胜似屏风映紫茎。qí yīng tú zhàng làn rú xīng,shèng shì píng fēng yìng zǐ jīng。
洛社便如同此乐,商颜未必采其荣。luò shè biàn rú tóng cǐ lè,shāng yán wèi bì cǎi qí róng。
戴花刘九徒歌舞,当局温公岂醉酲。dài huā liú jiǔ tú gē wǔ,dāng jú wēn gōng qǐ zuì chéng。
试问诸贤闲得否,熙丰一鼎沸于羹。shì wèn zhū xián xián dé fǒu,xī fēng yī dǐng fèi yú gēng。

次本斋韵

牟巘

七十八春华发老,斡旋文鼎力犹堪。qī shí bā chūn huá fā lǎo,wò xuán wén dǐng lì yóu kān。
品题人物多成传,管领溪山尽属衔。pǐn tí rén wù duō chéng chuán,guǎn lǐng xī shān jǐn shǔ xián。
了不安排方是适,本无全缺又何惭。le bù ān pái fāng shì shì,běn wú quán quē yòu hé cán。
夸传析国睢阳冠,五字新诗落枕函。kuā chuán xī guó suī yáng guān,wǔ zì xīn shī luò zhěn hán。

次本斋韵

牟巘

怪底膺门稚子欢,倒衣迎拜病犹堪。guài dǐ yīng mén zhì zi huān,dào yī yíng bài bìng yóu kān。
喜看诗卷牛腰大,惭说踏车鸦尾衔。xǐ kàn shī juǎn niú yāo dà,cán shuō tà chē yā wěi xián。
风谊薄云谁得似,云泥被径我增惭。fēng yì báo yún shuí dé shì,yún ní bèi jìng wǒ zēng cán。
新年精力知强健,酬答端能日百函。xīn nián jīng lì zhī qiáng jiàn,chóu dá duān néng rì bǎi hán。

十月能静饮于海棠花下唐同知适至因言昔在汉中十月海棠亦开用韵

牟巘

贰车曾上汉中台,十月海棠无数开。èr chē céng shàng hàn zhōng tái,shí yuè hǎi táng wú shù kāi。
万里相逢曾识面,双眵扫净更传杯。wàn lǐ xiāng féng céng shí miàn,shuāng chī sǎo jìng gèng chuán bēi。
高情共惜燕支晕,归梦还思滟滪堆。gāo qíng gòng xī yàn zhī yūn,guī mèng hái sī yàn yù duī。
客去主人应卜夜,不妨唤取烛笼来。kè qù zhǔ rén yīng bo yè,bù fáng huàn qǔ zhú lóng lái。

和除日闻鹊

牟巘

门前车马气如云,鹊噪惊猜意甚驯。mén qián chē mǎ qì rú yún,què zào jīng cāi yì shén xùn。
别岁风光从草草,报人消息喜频频。bié suì fēng guāng cóng cǎo cǎo,bào rén xiāo xī xǐ pín pín。
当家金印君先得,明日椒盘我自亲。dāng jiā jīn yìn jūn xiān dé,míng rì jiāo pán wǒ zì qīn。
共乐高堂称斝寿,安舆迎养趁垂龄。gòng lè gāo táng chēng jiǎ shòu,ān yú yíng yǎng chèn chuí líng。

送邓善之

牟巘

尺一俄闻有急徵,风云奋迅在南溟。chǐ yī é wén yǒu jí zhēng,fēng yún fèn xùn zài nán míng。
正如蜀客怀铅笔,未羡鸿都写石经。zhèng rú shǔ kè huái qiān bǐ,wèi xiàn hóng dōu xiě shí jīng。
此事惟须一艮卦,今朝顿见两文星。cǐ shì wéi xū yī gěn guà,jīn cháo dùn jiàn liǎng wén xīng。
帻沟娄畔藏书去,人在金坡白玉扃。zé gōu lóu pàn cáng shū qù,rén zài jīn pō bái yù jiōng。