古诗词

长江图

牟巘

汉川影落鹦鹉洲,金山钟到多景楼。hàn chuān yǐng luò yīng wǔ zhōu,jīn shān zhōng dào duō jǐng lóu。
老龙几载卧寒碧,中间不断万古流。lǎo lóng jǐ zài wò hán bì,zhōng jiān bù duàn wàn gǔ liú。
晚来雪浪大如屋,澎湃舞我一叶舟。wǎn lái xuě làng dà rú wū,pēng pài wǔ wǒ yī yè zhōu。
舟移岸转知何处,离离烟草令人愁。zhōu yí àn zhuǎn zhī hé chù,lí lí yān cǎo lìng rén chóu。
说与渠侬莫倚柁,转帆别浦盍少休。shuō yǔ qú nóng mò yǐ duò,zhuǎn fān bié pǔ hé shǎo xiū。
此图此景俱可惜,展玩不足空白头。cǐ tú cǐ jǐng jù kě xī,zhǎn wán bù zú kōng bái tóu。
家在江水发源处,何时还我旧菟裘。jiā zài jiāng shuǐ fā yuán chù,hé shí hái wǒ jiù tú qiú。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

挽赵止善

牟巘

昔日三株树,雕容顿可惊。xī rì sān zhū shù,diāo róng dùn kě jīng。
一癯危独坐,多难失孤撑。yī qú wēi dú zuò,duō nán shī gū chēng。
官舍煎茶梦,天涯裹饭情。guān shě jiān chá mèng,tiān yá guǒ fàn qíng。
无由送车后,抆泪愧平生。wú yóu sòng chē hòu,wěn lèi kuì píng shēng。

和李侯九日

牟巘

自愧羸瓶在井湄,颇思时复一中之。zì kuì léi píng zài jǐng méi,pǒ sī shí fù yī zhōng zhī。
平生殊欠题糕字,今日堪怜对菊时。píng shēng shū qiàn tí gāo zì,jīn rì kān lián duì jú shí。
乌帽已忻新得酒,白衣谁似更携诗。wū mào yǐ xīn xīn dé jiǔ,bái yī shuí shì gèng xié shī。
吴兴太守真三绝,烂醉轻教玉笛吹。wú xīng tài shǒu zhēn sān jué,làn zuì qīng jiào yù dí chuī。

和李侯九日

牟巘

几回九日九江湄,杖屦从容信所之。jǐ huí jiǔ rì jiǔ jiāng méi,zhàng jù cóng róng xìn suǒ zhī。
下噀远寻观穫处,东篱想见醉眠时。xià xùn yuǎn xún guān huò chù,dōng lí xiǎng jiàn zuì mián shí。
共陪今日吴兴守,犹记当年己酉诗。gòng péi jīn rì wú xīng shǒu,yóu jì dāng nián jǐ yǒu shī。
我亦平生知所慕,飘飘衣裾任风吹。wǒ yì píng shēng zhī suǒ mù,piāo piāo yī jū rèn fēng chuī。

贺张老山得代

牟巘

富贵方来本不期,湖山径去岂无辞。fù guì fāng lái běn bù qī,hú shān jìng qù qǐ wú cí。
众咻直欲齐为语,一笑姑存郐与讥。zhòng xiū zhí yù qí wèi yǔ,yī xiào gū cún kuài yǔ jī。
难办求田还问舍,且教入务并寻医。nán bàn qiú tián hái wèn shě,qiě jiào rù wù bìng xún yī。
幡然强为招延起,从此岩阿烂蕨薇。fān rán qiáng wèi zhāo yán qǐ,cóng cǐ yán ā làn jué wēi。

别赵子昂

牟巘

粉省星郎蹋晓班,暂随使传走日间。fěn shěng xīng láng tà xiǎo bān,zàn suí shǐ chuán zǒu rì jiān。
荆州利得习凿齿,江左今称庾子山。jīng zhōu lì dé xí záo chǐ,jiāng zuǒ jīn chēng yǔ zi shān。
君意颇为莼菜喜,人情争羡锦衣还。jūn yì pǒ wèi chún cài xǐ,rén qíng zhēng xiàn jǐn yī hái。
但怜老病匆匆别,白发如何更可删。dàn lián lǎo bìng cōng cōng bié,bái fā rú hé gèng kě shān。

送萧子中

牟巘

诚斋手摘千岩稿,诗律清森近代无。chéng zhāi shǒu zhāi qiān yán gǎo,shī lǜ qīng sēn jìn dài wú。
仍世科名香未歇,诸孙文采蔚相扶。réng shì kē míng xiāng wèi xiē,zhū sūn wén cǎi wèi xiāng fú。
横经为喜皋比稳,觅句何妨鹤骨癯。héng jīng wèi xǐ gāo bǐ wěn,mì jù hé fáng hè gǔ qú。
会见萧生起东海,几年志抱一时摅。huì jiàn xiāo shēng qǐ dōng hǎi,jǐ nián zhì bào yī shí shū。

春雪

牟巘

一冬祇辨作严寒,剪水飞花事竟难。yī dōng qí biàn zuò yán hán,jiǎn shuǐ fēi huā shì jìng nán。
闭户不知春意动,扑窗忽觉雨声乾。bì hù bù zhī chūn yì dòng,pū chuāng hū jué yǔ shēng qián。
颇闻万事正云集,何处一蓑如画看。pǒ wén wàn shì zhèng yún jí,hé chù yī suō rú huà kàn。
但喜畦蔬得苏醒,从今小摘有馀欢。dàn xǐ qí shū dé sū xǐng,cóng jīn xiǎo zhāi yǒu yú huān。

送罗汉臣

牟巘

向曾平步上仙鳌,拂袖归来气尚豪。xiàng céng píng bù shàng xiān áo,fú xiù guī lái qì shàng háo。
自有西山堪拄笏,不妨右手且持螯。zì yǒu xī shān kān zhǔ hù,bù fáng yòu shǒu qiě chí áo。
凌云载酒浑如梦,泛雪回舟也自高。líng yún zài jiǔ hún rú mèng,fàn xuě huí zhōu yě zì gāo。
顾我馀生复何事,闭门三径削蓬蒿。gù wǒ yú shēng fù hé shì,bì mén sān jìng xuē péng hāo。

过洞庭山书湖中所见

牟巘

欲谈旧事恐悽然,谁遣奇观堕我前。yù tán jiù shì kǒng qī rán,shuí qiǎn qí guān duò wǒ qián。
鹜阵万屯湖为黑,冰须千尺水皆悬。wù zhèn wàn tún hú wèi hēi,bīng xū qiān chǐ shuǐ jiē xuán。
无多风色似天相,阿那人家疑地仙。wú duō fēng sè shì tiān xiāng,ā nà rén jiā yí dì xiān。
更有一般堪羡处,嫩醅绿蚁醉无眠。gèng yǒu yī bān kān xiàn chù,nèn pēi lǜ yǐ zuì wú mián。

送赵兰皋教杭学

牟巘

一似彭城向颍时,重开讲席整冠緌。yī shì péng chéng xiàng yǐng shí,zhòng kāi jiǎng xí zhěng guān ruí。
青衿喜得新师范,白发能言旧尹釐。qīng jīn xǐ dé xīn shī fàn,bái fā néng yán jiù yǐn lí。
独冷定应非热属,众芳况复异凡姿。dú lěng dìng yīng fēi rè shǔ,zhòng fāng kuàng fù yì fán zī。
不妨且作回翔意,直上抟扶亦未迟。bù fáng qiě zuò huí xiáng yì,zhí shàng tuán fú yì wèi chí。

题用拙斋

牟巘

柿林园里伾文党,金谷丛中石贾尘。shì lín yuán lǐ pī wén dǎng,jīn gǔ cóng zhōng shí jiǎ chén。
漫说愚溪诳当世,苦将巧宦目他人。màn shuō yú xī kuáng dāng shì,kǔ jiāng qiǎo huàn mù tā rén。
何如杜老幽居处,一似无怀太古民。hé rú dù lǎo yōu jū chù,yī shì wú huái tài gǔ mín。
说道书斋名用拙,可存吾道乐吾真。shuō dào shū zhāi míng yòng zhuō,kě cún wú dào lè wú zhēn。

曩在长沙有遗以石山今旧物云散此石以坚顽独存渔庄为赋九芙蓉之句遂以归之目为壶中九华致其怅望

牟巘

当年持饷自襄东,共载尤怜翠色浓。dāng nián chí xiǎng zì xiāng dōng,gòng zài yóu lián cuì sè nóng。
莫向壶头疑薏苡,要从华顶看芙蓉。mò xiàng hú tóu yí yì yǐ,yào cóng huá dǐng kàn fú róng。
诸郎自是阶庭秀,此物聊堪笔砚供。zhū láng zì shì jiē tíng xiù,cǐ wù liáo kān bǐ yàn gōng。
却笑仇池无与伴,图中怅望九奇峰。què xiào chóu chí wú yǔ bàn,tú zhōng chàng wàng jiǔ qí fēng。

饯留忠斋丞相

牟巘

咫尺柯山路未赊,人生迎养最堪夸。zhǐ chǐ kē shān lù wèi shē,rén shēng yíng yǎng zuì kān kuā。
续茶山集过吴下,看戏彩堂来永嘉。xù chá shān jí guò wú xià,kàn xì cǎi táng lái yǒng jiā。
八帙高龄忻子舍,同乡盛事属公家。bā zhì gāo líng xīn zi shě,tóng xiāng shèng shì shǔ gōng jiā。
邦人莫笑门生老,日日花间望小车。bāng rén mò xiào mén shēng lǎo,rì rì huā jiān wàng xiǎo chē。

予与会孟同游古心先生之门死生契阔今见其十年前与仲实诗帅初记和予亦继焉

牟巘

扰扰人间万事尘,旧交无奈白头新。rǎo rǎo rén jiān wàn shì chén,jiù jiāo wú nài bái tóu xīn。
此翁固是同门友,今日真成旷世人。cǐ wēng gù shì tóng mén yǒu,jīn rì zhēn chéng kuàng shì rén。
千里赏音知绝识,九秋落木见横陈。qiān lǐ shǎng yīn zhī jué shí,jiǔ qiū luò mù jiàn héng chén。
也休频把遗篇看,说到铜人更怆神。yě xiū pín bǎ yí piān kàn,shuō dào tóng rén gèng chuàng shén。

和虚谷韵简唐月心

牟巘

平生自分只虞毗,况是而今一槁枝。píng shēng zì fēn zhǐ yú pí,kuàng shì ér jīn yī gǎo zhī。
江左何人谭太极,洛阳有客赋新诗。jiāng zuǒ hé rén tán tài jí,luò yáng yǒu kè fù xīn shī。
物情于我真疏矣,吾道非公谁与斯。wù qíng yú wǒ zhēn shū yǐ,wú dào fēi gōng shuí yǔ sī。
未必梅边柳索笑,微言好与共参之。wèi bì méi biān liǔ suǒ xiào,wēi yán hǎo yǔ gòng cān zhī。
3021234567»