古诗词

和王寅甫御史游南山韵

牟巘

平生爱山苦趼足,况此对面美冠玉。píng shēng ài shān kǔ jiǎn zú,kuàng cǐ duì miàn měi guān yù。
也曾杖屦极跻攀,稍度湾埼转虚曲。yě céng zhàng jù jí jī pān,shāo dù wān qí zhuǎn xū qū。
径踏青螭脊上行,所历渐高山渐束。jìng tà qīng chī jí shàng xíng,suǒ lì jiàn gāo shān jiàn shù。
红亭白塔出湖外,下瞰诸峰等臣仆。hóng tíng bái tǎ chū hú wài,xià kàn zhū fēng děng chén pū。
祖禅晏坐服生狞,法席宏开俨清肃。zǔ chán yàn zuò fú shēng níng,fǎ xí hóng kāi yǎn qīng sù。
何人梵呗呼僧定,划然透户如击筑。hé rén fàn bei hū sēng dìng,huà rán tòu hù rú jī zhù。
浮岚暖翠忽纷披,依依精舍傍修竹。fú lán nuǎn cuì hū fēn pī,yī yī jīng shě bàng xiū zhú。
至今犹作咿唔声,饱食颇惭空洞腹。zhì jīn yóu zuò yī wú shēng,bǎo shí pǒ cán kōng dòng fù。
崎岖竟日亦已劳,应接满前端为目。qí qū jìng rì yì yǐ láo,yīng jiē mǎn qián duān wèi mù。
道人对境了无羡,折脚铛中煨脱粟。dào rén duì jìng le wú xiàn,zhé jiǎo dāng zhōng wēi tuō sù。
小立为尔起深悟,愿事扫除甘播掬。xiǎo lì wèi ěr qǐ shēn wù,yuàn shì sǎo chú gān bō jū。
峥嵘岁月苦难记,三寸稚杉俄立鹄。zhēng róng suì yuè kǔ nán jì,sān cùn zhì shān é lì gǔ。
山中老宿亦向尽,访旧无人空感触。shān zhōng lǎo sù yì xiàng jǐn,fǎng jiù wú rén kōng gǎn chù。
细评道人似豪家,台殿耽耽枕岩谷。xì píng dào rén shì háo jiā,tái diàn dān dān zhěn yán gǔ。
当时气象雄一方,谁教劫火烧糜竺。dāng shí qì xiàng xióng yī fāng,shuí jiào jié huǒ shāo mí zhú。
十年旧观未全还,金钱奔走倾缁俗。shí nián jiù guān wèi quán hái,jīn qián bēn zǒu qīng zī sú。
何山试问何所有,一溪清泠嗽寒绿。hé shān shì wèn hé suǒ yǒu,yī xī qīng líng sòu hán lǜ。
入门使我意也消,不省人间有华辱。rù mén shǐ wǒ yì yě xiāo,bù shěng rén jiān yǒu huá rǔ。
殆是高人胜士徒,山灵笑许兹论笃。dài shì gāo rén shèng shì tú,shān líng xiào xǔ zī lùn dǔ。
旷荡幽深两俱胜,胡不重游勇奔鹿。kuàng dàng yōu shēn liǎng jù shèng,hú bù zhòng yóu yǒng bēn lù。
多病欢娱久去心,良辰美景宁相属。duō bìng huān yú jiǔ qù xīn,liáng chén měi jǐng níng xiāng shǔ。
昏昏午窗供坐凉,跳丸西走白日速。hūn hūn wǔ chuāng gōng zuò liáng,tiào wán xī zǒu bái rì sù。
夜来可奈风雨尽,尽力催花亦良酷。yè lái kě nài fēng yǔ jǐn,jǐn lì cuī huā yì liáng kù。
痛杀新红三万片,园林惨澹馀老木。tòng shā xīn hóng sān wàn piàn,yuán lín cǎn dàn yú lǎo mù。
作诗遣愁愁未遣,那知翻作愁根窟。zuò shī qiǎn chóu chóu wèi qiǎn,nà zhī fān zuò chóu gēn kū。
古人真欲焚笔砚,苦语殆可书绅笏。gǔ rén zhēn yù fén bǐ yàn,kǔ yǔ dài kě shū shēn hù。
颇怜阮屐共嵇锻,更笑周妻与何肉。pǒ lián ruǎn jī gòng jī duàn,gèng xiào zhōu qī yǔ hé ròu。
留连一物即是碍,羡君开襟少颦促。liú lián yī wù jí shì ài,xiàn jūn kāi jīn shǎo pín cù。
爱诗乃复宜相似,句语卓荦光透幅。ài shī nǎi fù yí xiāng shì,jù yǔ zhuó luò guāng tòu fú。
倦还始觉心和平,人生有手莫操牍。juàn hái shǐ jué xīn hé píng,rén shēng yǒu shǒu mò cāo dú。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

挽师叔理

牟巘

卓尔见成鐻,超然惊绝尘。zhuó ěr jiàn chéng jù,chāo rán jīng jué chén。
形骸脱边幅,肝膈炯精神。xíng hái tuō biān fú,gān gé jiǒng jīng shén。
正自关天分,应难语俗人。zhèng zì guān tiān fēn,yīng nán yǔ sú rén。
谁收身后稿,隽逸更清新。shuí shōu shēn hòu gǎo,juàn yì gèng qīng xīn。

挽师叔理

牟巘

已饱忧患味,方收翰墨勋。yǐ bǎo yōu huàn wèi,fāng shōu hàn mò xūn。
龙飞新进士,猿臂老将军。lóng fēi xīn jìn shì,yuán bì lǎo jiāng jūn。
千里推车轴,群工愧斧斤。qiān lǐ tuī chē zhóu,qún gōng kuì fǔ jīn。
天乎如有意,更为续斯文。tiān hū rú yǒu yì,gèng wèi xù sī wén。

挽师叔理

牟巘

四海东坡老,平生秦太虚。sì hǎi dōng pō lǎo,píng shēng qín tài xū。
神游已冥漠,坐念更欷歔。shén yóu yǐ míng mò,zuò niàn gèng xī xū。
手墨看犹湿,心期炯未疏。shǒu mò kàn yóu shī,xīn qī jiǒng wèi shū。
堪怜畴昔语,腹痛勿驱车。kān lián chóu xī yǔ,fù tòng wù qū chē。

挽赵春谷

牟巘

堕地追风骥,垂天驾海鹏。duò dì zhuī fēng jì,chuí tiān jià hǎi péng。
嗟哉中道止,藉甚到今称。jiē zāi zhōng dào zhǐ,jí shén dào jīn chēng。
几士待举火,一生甘饮冰。jǐ shì dài jǔ huǒ,yī shēng gān yǐn bīng。
居然使蹠寿,念此拂人膺。jū rán shǐ zhí shòu,niàn cǐ fú rén yīng。

挽赵春谷

牟巘

子美转同谷,灵均怀此都。zi měi zhuǎn tóng gǔ,líng jūn huái cǐ dōu。
修名千载短,多难一臣孤。xiū míng qiān zài duǎn,duō nán yī chén gū。
天意终难料,心期自不渝。tiān yì zhōng nán liào,xīn qī zì bù yú。
西风吹更急,萧索间泉途。xī fēng chuī gèng jí,xiāo suǒ jiān quán tú。

挽赵春谷

牟巘

北弁方胥会,西崦遽莫追。běi biàn fāng xū huì,xī yān jù mò zhuī。
津梁摩诘病,台沼雍门悲。jīn liáng mó jí bìng,tái zhǎo yōng mén bēi。
鹤有还家梦,乌无反哺期。hè yǒu hái jiā mèng,wū wú fǎn bǔ qī。
泷冈松槚近,足慰九原思。lóng gāng sōng jiǎ jìn,zú wèi jiǔ yuán sī。

挽陈本斋尚书

牟巘

在昔实斋老,公能继盛名。zài xī shí zhāi lǎo,gōng néng jì shèng míng。
平生守师说,晚岁萃儒荣。píng shēng shǒu shī shuō,wǎn suì cuì rú róng。
禋赦原兵祸,台纲忤物情。yīn shè yuán bīng huò,tái gāng wǔ wù qíng。
抽身甬东去,腾上几公卿。chōu shēn yǒng dōng qù,téng shàng jǐ gōng qīng。

挽陈本斋尚书

牟巘

天俾公多寿,人知道不孤。tiān bǐ gōng duō shòu,rén zhī dào bù gū。
超然一室内,不与万波俱。chāo rán yī shì nèi,bù yǔ wàn bō jù。
甲子新诗稿,烝尝旧布襦。jiǎ zi xīn shī gǎo,zhēng cháng jiù bù rú。
何妨传遗老,文字照龟趺。hé fáng chuán yí lǎo,wén zì zhào guī fū。

挽陈本斋尚书

牟巘

有意超尘俗,无心爱夕晖。yǒu yì chāo chén sú,wú xīn ài xī huī。
劝餐惟屡却,持璧竟全归。quàn cān wéi lǚ què,chí bì jìng quán guī。
得正复奚憾,偷生良所非。dé zhèng fù xī hàn,tōu shēng liáng suǒ fēi。
传家孙子盛,端不坠前徽。chuán jiā sūn zi shèng,duān bù zhuì qián huī。

挽王厚斋尚书

牟巘

清要三朝望,文章一世荣。qīng yào sān cháo wàng,wén zhāng yī shì róng。
掌纶夸独直,荷橐表群英。zhǎng lún kuā dú zhí,hé tuó biǎo qún yīng。
石室资殚洽,金华赖阐明。shí shì zī dān qià,jīn huá lài chǎn míng。
孤臣伤暮景,风雨自鸡鸣。gū chén shāng mù jǐng,fēng yǔ zì jī míng。

挽王厚斋尚书

牟巘

开庆言容悦,咸淳奏直前。kāi qìng yán róng yuè,xián chún zòu zhí qián。
每逢时宰怒,自保哲人全。měi féng shí zǎi nù,zì bǎo zhé rén quán。
垂世三千卷,归田二十年。chuí shì sān qiān juǎn,guī tián èr shí nián。
汾亭有遗操,独拍泪潸然。fén tíng yǒu yí cāo,dú pāi lèi shān rán。

挽王厚斋尚书

牟巘

文献遗诸老,风霜鲁殿馀。wén xiàn yí zhū lǎo,fēng shuāng lǔ diàn yú。
斯人不可赎,吾道意何如。sī rén bù kě shú,wú dào yì hé rú。
永念年家好,曾联选部居。yǒng niàn nián jiā hǎo,céng lián xuǎn bù jū。
无由陪缟送,东望泪沾裾。wú yóu péi gǎo sòng,dōng wàng lèi zhān jū。

挽成峨峰

牟巘

轻举游帷宅,高辞神武门。qīng jǔ yóu wéi zhái,gāo cí shén wǔ mén。
赐湖分老监,遗笏付诸孙。cì hú fēn lǎo jiān,yí hù fù zhū sūn。
玉映神尤朗,丹成道自真。yù yìng shén yóu lǎng,dān chéng dào zì zhēn。
只应峨顶月,万里照仙魂。zhǐ yīng é dǐng yuè,wàn lǐ zhào xiān hún。

挽成峨峰

牟巘

吾叔联姻好,当年记汉嘉。wú shū lián yīn hǎo,dāng nián jì hàn jiā。
回头一甲子,遗恨满天涯。huí tóu yī jiǎ zi,yí hèn mǎn tiān yá。
尚喜长庚老,俄闻大耋嗟。shàng xǐ zhǎng gēng lǎo,é wén dà dié jiē。
区区论畴昔,何处挹蜚霞。qū qū lùn chóu xī,hé chù yì fēi xiá。

挽赵止善

牟巘

自处若素士,不知为贵游。zì chù ruò sù shì,bù zhī wèi guì yóu。
多闻每是正,寡欲更清修。duō wén měi shì zhèng,guǎ yù gèng qīng xiū。
方借望郎重,已深宗国忧。fāng jiè wàng láng zhòng,yǐ shēn zōng guó yōu。
嗟哉事竟尔,乔木委林丘。jiē zāi shì jìng ěr,qiáo mù wěi lín qiū。
3021234567»