古诗词

和王寅甫御史游南山韵

牟巘

平生爱山苦趼足,况此对面美冠玉。píng shēng ài shān kǔ jiǎn zú,kuàng cǐ duì miàn měi guān yù。
也曾杖屦极跻攀,稍度湾埼转虚曲。yě céng zhàng jù jí jī pān,shāo dù wān qí zhuǎn xū qū。
径踏青螭脊上行,所历渐高山渐束。jìng tà qīng chī jí shàng xíng,suǒ lì jiàn gāo shān jiàn shù。
红亭白塔出湖外,下瞰诸峰等臣仆。hóng tíng bái tǎ chū hú wài,xià kàn zhū fēng děng chén pū。
祖禅晏坐服生狞,法席宏开俨清肃。zǔ chán yàn zuò fú shēng níng,fǎ xí hóng kāi yǎn qīng sù。
何人梵呗呼僧定,划然透户如击筑。hé rén fàn bei hū sēng dìng,huà rán tòu hù rú jī zhù。
浮岚暖翠忽纷披,依依精舍傍修竹。fú lán nuǎn cuì hū fēn pī,yī yī jīng shě bàng xiū zhú。
至今犹作咿唔声,饱食颇惭空洞腹。zhì jīn yóu zuò yī wú shēng,bǎo shí pǒ cán kōng dòng fù。
崎岖竟日亦已劳,应接满前端为目。qí qū jìng rì yì yǐ láo,yīng jiē mǎn qián duān wèi mù。
道人对境了无羡,折脚铛中煨脱粟。dào rén duì jìng le wú xiàn,zhé jiǎo dāng zhōng wēi tuō sù。
小立为尔起深悟,愿事扫除甘播掬。xiǎo lì wèi ěr qǐ shēn wù,yuàn shì sǎo chú gān bō jū。
峥嵘岁月苦难记,三寸稚杉俄立鹄。zhēng róng suì yuè kǔ nán jì,sān cùn zhì shān é lì gǔ。
山中老宿亦向尽,访旧无人空感触。shān zhōng lǎo sù yì xiàng jǐn,fǎng jiù wú rén kōng gǎn chù。
细评道人似豪家,台殿耽耽枕岩谷。xì píng dào rén shì háo jiā,tái diàn dān dān zhěn yán gǔ。
当时气象雄一方,谁教劫火烧糜竺。dāng shí qì xiàng xióng yī fāng,shuí jiào jié huǒ shāo mí zhú。
十年旧观未全还,金钱奔走倾缁俗。shí nián jiù guān wèi quán hái,jīn qián bēn zǒu qīng zī sú。
何山试问何所有,一溪清泠嗽寒绿。hé shān shì wèn hé suǒ yǒu,yī xī qīng líng sòu hán lǜ。
入门使我意也消,不省人间有华辱。rù mén shǐ wǒ yì yě xiāo,bù shěng rén jiān yǒu huá rǔ。
殆是高人胜士徒,山灵笑许兹论笃。dài shì gāo rén shèng shì tú,shān líng xiào xǔ zī lùn dǔ。
旷荡幽深两俱胜,胡不重游勇奔鹿。kuàng dàng yōu shēn liǎng jù shèng,hú bù zhòng yóu yǒng bēn lù。
多病欢娱久去心,良辰美景宁相属。duō bìng huān yú jiǔ qù xīn,liáng chén měi jǐng níng xiāng shǔ。
昏昏午窗供坐凉,跳丸西走白日速。hūn hūn wǔ chuāng gōng zuò liáng,tiào wán xī zǒu bái rì sù。
夜来可奈风雨尽,尽力催花亦良酷。yè lái kě nài fēng yǔ jǐn,jǐn lì cuī huā yì liáng kù。
痛杀新红三万片,园林惨澹馀老木。tòng shā xīn hóng sān wàn piàn,yuán lín cǎn dàn yú lǎo mù。
作诗遣愁愁未遣,那知翻作愁根窟。zuò shī qiǎn chóu chóu wèi qiǎn,nà zhī fān zuò chóu gēn kū。
古人真欲焚笔砚,苦语殆可书绅笏。gǔ rén zhēn yù fén bǐ yàn,kǔ yǔ dài kě shū shēn hù。
颇怜阮屐共嵇锻,更笑周妻与何肉。pǒ lián ruǎn jī gòng jī duàn,gèng xiào zhōu qī yǔ hé ròu。
留连一物即是碍,羡君开襟少颦促。liú lián yī wù jí shì ài,xiàn jūn kāi jīn shǎo pín cù。
爱诗乃复宜相似,句语卓荦光透幅。ài shī nǎi fù yí xiāng shì,jù yǔ zhuó luò guāng tòu fú。
倦还始觉心和平,人生有手莫操牍。juàn hái shǐ jué xīn hé píng,rén shēng yǒu shǒu mò cāo dú。

牟巘

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾为浙柬提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德祐二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隐居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附于卷末。 牟巘的作品>>

猜您喜欢

谢李侯枉过

牟巘

鸣驺穷巷忽相过,其奈将迎窘步何。míng zōu qióng xiàng hū xiāng guò,qí nài jiāng yíng jiǒng bù hé。
每望故都身不羽,欲赓新句砚空磨。měi wàng gù dōu shēn bù yǔ,yù gēng xīn jù yàn kōng mó。
篮舆端复为公出,泥饮唯应说尹多。lán yú duān fù wèi gōng chū,ní yǐn wéi yīng shuō yǐn duō。
却是旁观工指点,若为公锦杂渔蓑。què shì páng guān gōng zhǐ diǎn,ruò wèi gōng jǐn zá yú suō。

长儿授馆于杭每休暇过仲实家相与谭经析理间则饮酒赋诗为乐今闰秋十四日会于复轩相视而笑曰好天凉月即中秋况今岁两中秋乎乃留饮剧论夜参半蝉联不休情愈郁穆予闻之甚喜因为诗寄之

牟巘

共饮方酣月满楼,剧谈无寐露侵裘。gòng yǐn fāng hān yuè mǎn lóu,jù tán wú mèi lù qīn qiú。
此宵此景应难值,吾婿吾儿亦罕俦。cǐ xiāo cǐ jǐng yīng nán zhí,wú xù wú ér yì hǎn chóu。
情谊浑如同一姓,风流不负两中秋。qíng yì hún rú tóng yī xìng,fēng liú bù fù liǎng zhōng qiū。
绝怜老子婆娑甚,破戒何当大白浮。jué lián lǎo zi pó suō shén,pò jiè hé dāng dà bái fú。

和陈无逸木犀

牟巘

秋旻金气正高张,并作西风一夜凉。qiū mín jīn qì zhèng gāo zhāng,bìng zuò xī fēng yī yè liáng。
何处杯中无白堕,如今扇底有黄香。hé chù bēi zhōng wú bái duò,rú jīn shàn dǐ yǒu huáng xiāng。
自惭老蘖如犀秃,却笑春花为蝶狂。zì cán lǎo niè rú xī tū,què xiào chūn huā wèi dié kuáng。
胜赏清吟两奇绝,吴山横过即仙乡。shèng shǎng qīng yín liǎng qí jué,wú shān héng guò jí xiān xiāng。

和仲实秋兴

牟巘

金飙吹暑顿然清,闻早空庭一叶惊。jīn biāo chuī shǔ dùn rán qīng,wén zǎo kōng tíng yī yè jīng。
拄颊偏宜对朝爽,挥毫正好赋秋声。zhǔ jiá piān yí duì cháo shuǎng,huī háo zhèng hǎo fù qiū shēng。
镜中髯短休烦镊,壁上弦闲不受檠。jìng zhōng rán duǎn xiū fán niè,bì shàng xián xián bù shòu qíng。
志士由来多慷慨,何如百啭听莺鸣。zhì shì yóu lái duō kāng kǎi,hé rú bǎi zhuàn tīng yīng míng。

黄元静饮客蒲莲海中殊胜绝

牟巘

扁舟径入芙蕖国,一笑俱非褦襶人。biǎn zhōu jìng rù fú qú guó,yī xiào jù fēi nài dài rén。
低拂柳阴偏障暑,活烹芡觜快尝新。dī fú liǔ yīn piān zhàng shǔ,huó pēng qiàn zī kuài cháng xīn。
小巾脱去我先醉,大杓取来渠更真。xiǎo jīn tuō qù wǒ xiān zuì,dà biāo qǔ lái qú gèng zhēn。
啜釂数觥诗兴发,羡君越漾老精神。chuài jiào shù gōng shī xīng fā,xiàn jūn yuè yàng lǎo jīng shén。

次姚子敬简高司丞

牟巘

西风小立对晴川,冷笑人间目圣颠。xī fēng xiǎo lì duì qíng chuān,lěng xiào rén jiān mù shèng diān。
使事端因荔枝出,归期休在菊花前。shǐ shì duān yīn lì zhī chū,guī qī xiū zài jú huā qián。
平生漫说少陵老,终日谁陪上界仙。píng shēng màn shuō shǎo líng lǎo,zhōng rì shuí péi shàng jiè xiān。
应是杜中鸥与鹭,诗情比旧更依然。yīng shì dù zhōng ōu yǔ lù,shī qíng bǐ jiù gèng yī rán。

王梅泉生日惠诗次韵答之

牟巘

堪笑衰翁作计狂,又随笭箵到鱼梁。kān xiào shuāi wēng zuò jì kuáng,yòu suí líng xīng dào yú liáng。
未秋早觉凋蒲柳,已老安能种豫章。wèi qiū zǎo jué diāo pú liǔ,yǐ lǎo ān néng zhǒng yù zhāng。
谁似读骚仍饮酒,有时赞易自焚香。shuí shì dú sāo réng yǐn jiǔ,yǒu shí zàn yì zì fén xiāng。
梅边有约君应记,但愧年来久覆觞。méi biān yǒu yuē jūn yīng jì,dàn kuì nián lái jiǔ fù shāng。

白贲

牟巘

致饰虽云贲则亨,含章内照乃为真。zhì shì suī yún bēn zé hēng,hán zhāng nèi zhào nǎi wèi zhēn。
离明外附天光发,艮止中存道体纯。lí míng wài fù tiān guāng fā,gěn zhǐ zhōng cún dào tǐ chún。
玉质未雕虹贯日,素功后绘物生春。yù zhì wèi diāo hóng guàn rì,sù gōng hòu huì wù shēng chūn。
也应笑我元犹白,不比羔羊正直人。yě yīng xiào wǒ yuán yóu bái,bù bǐ gāo yáng zhèng zhí rén。

次韵

牟巘

大海相环宛一洲,浮沤乍起已千秋。dà hǎi xiāng huán wǎn yī zhōu,fú ōu zhà qǐ yǐ qiān qiū。
三壬笑向人间世,四癸时寻物外游。sān rén xiào xiàng rén jiān shì,sì guǐ shí xún wù wài yóu。
我辈安能知许事,平生未若乐斯丘。wǒ bèi ān néng zhī xǔ shì,píng shēng wèi ruò lè sī qiū。
开窗翠竹时相对,更说诸馀总谬悠。kāi chuāng cuì zhú shí xiāng duì,gèng shuō zhū yú zǒng miù yōu。

送程晋辅长和靖

牟巘

传家气脉固深长,挟策来登和靖堂。chuán jiā qì mài gù shēn zhǎng,xié cè lái dēng hé jìng táng。
南渡金声元不泯,西庵草色可能荒。nán dù jīn shēng yuán bù mǐn,xī ān cǎo sè kě néng huāng。
要知持守为涵养,好把精微重发扬。yào zhī chí shǒu wèi hán yǎng,hǎo bǎ jīng wēi zhòng fā yáng。
共喜慈帏得甘旨,他时远到未渠央。gòng xǐ cí wéi dé gān zhǐ,tā shí yuǎn dào wèi qú yāng。

赵君宝宣慰别三十五年矣末由再晤近张倩仲实转似西湖诗图乃知吟啸湖山之乐辄为五诗奉答

牟巘

南屏环拥翠云堆,谁遣精庐特地开。nán píng huán yōng cuì yún duī,shuí qiǎn jīng lú tè dì kāi。
祭酒先生甘隐遁,燃藜太乙忽飞来。jì jiǔ xiān shēng gān yǐn dùn,rán lí tài yǐ hū fēi lái。
胸中礧磈五千卷,门外芙蕖十万栽。xiōng zhōng léi wěi wǔ qiān juǎn,mén wài fú qú shí wàn zāi。
白日竟抛妻子去,群仙携手上瑶台。bái rì jìng pāo qī zi qù,qún xiān xié shǒu shàng yáo tái。

赵君宝宣慰别三十五年矣末由再晤近张倩仲实转似西湖诗图乃知吟啸湖山之乐辄为五诗奉答

牟巘

橘园亭畔市多尘,曲院桥边境转清。jú yuán tíng pàn shì duō chén,qū yuàn qiáo biān jìng zhuǎn qīng。
山色湖光精舍敞,笔床茶灶钓船轻。shān sè hú guāng jīng shě chǎng,bǐ chuáng chá zào diào chuán qīng。
奈何一字不堪煮,且与三贤相并行。nài hé yī zì bù kān zhǔ,qiě yǔ sān xián xiāng bìng xíng。
笑问寿藏何早计,不妨更学赵台卿。xiào wèn shòu cáng hé zǎo jì,bù fáng gèng xué zhào tái qīng。

赵君宝宣慰别三十五年矣末由再晤近张倩仲实转似西湖诗图乃知吟啸湖山之乐辄为五诗奉答

牟巘

毅斋大老除新绶,名节尤偏无所尊。yì zhāi dà lǎo chú xīn shòu,míng jié yóu piān wú suǒ zūn。
曾是胪传第一唱,却留衣付外诸孙。céng shì lú chuán dì yī chàng,què liú yī fù wài zhū sūn。
挹挼柳汁初承渥,称泛霞觞共拜恩。yì ruá liǔ zhī chū chéng wò,chēng fàn xiá shāng gòng bài ēn。
尚记吾家多夙契,何当握手得重论。shàng jì wú jiā duō sù qì,hé dāng wò shǒu dé zhòng lùn。

赵君宝宣慰别三十五年矣末由再晤近张倩仲实转似西湖诗图乃知吟啸湖山之乐辄为五诗奉答

牟巘

伯子尧夫豪杰人,四时佳致四时春。bó zi yáo fū háo jié rén,sì shí jiā zhì sì shí chūn。
静能观动一机活,会复乘元千古淳。jìng néng guān dòng yī jī huó,huì fù chéng yuán qiān gǔ chún。
造物生生还化化,世情故故又新新。zào wù shēng shēng hái huà huà,shì qíng gù gù yòu xīn xīn。
不妨长向亭中醉,自觉冲融气味真。bù fáng zhǎng xiàng tíng zhōng zuì,zì jué chōng róng qì wèi zhēn。

赵君宝宣慰别三十五年矣末由再晤近张倩仲实转似西湖诗图乃知吟啸湖山之乐辄为五诗奉答

牟巘

平生知旧一李友,别后长关白板扉。píng shēng zhī jiù yī lǐ yǒu,bié hòu zhǎng guān bái bǎn fēi。
偶有客来孤鹤起,也无人觉小舟归。ǒu yǒu kè lái gū hè qǐ,yě wú rén jué xiǎo zhōu guī。
尽渠俗子频相恼,只恐仙禽未肯飞。jǐn qú sú zi pín xiāng nǎo,zhǐ kǒng xiān qín wèi kěn fēi。
莫笑爨琴并煮鹤,醉眠林下两忘机。mò xiào cuàn qín bìng zhǔ hè,zuì mián lín xià liǎng wàng jī。