古诗词

歌风台

吴澄

黄屋巍巍万乘尊,千秋游子故乡魂。huáng wū wēi wēi wàn chéng zūn,qiān qiū yóu zi gù xiāng hún。
韩彭自取夷三族,平勃那堪托后昆。hán péng zì qǔ yí sān zú,píng bó nà kān tuō hòu kūn。
湛露迄今王迹熄,大风终古霸心存。zhàn lù qì jīn wáng jì xī,dà fēng zhōng gǔ bà xīn cún。
当时尽自规模远,谁起河汾与细论。dāng shí jǐn zì guī mó yuǎn,shuí qǐ hé fén yǔ xì lùn。
吴澄

吴澄

吴澄,字幼清,晚字伯清,学者称草庐先生,抚州崇仁(今江西崇仁县)人。平生著作有《吴文正集》100卷、《易纂言》10卷、《礼记纂言》36卷、《易纂言外翼》8卷、《书纂言》4卷、《仪礼逸经传》2卷、《春秋纂言》12卷、《孝经定本》1卷、《道德真经注》4卷等并行于世。吴澄是元代杰出的思想家、教育家,他与当世经学大师许衡齐名,并称为“北许南吴”,以其毕生精力为元朝儒学的传播和发展做出了重要贡献。 吴澄的作品>>

猜您喜欢

送杨志行赴闽海照磨效其体

吴澄

负疴出京华,息担憩江介。fù kē chū jīng huá,xī dān qì jiāng jiè。
解后玉雪姿,乘陵尘嚣外。jiě hòu yù xuě zī,chéng líng chén xiāo wài。
嘉名昔屡闻,良觌今一快。jiā míng xī lǚ wén,liáng dí jīn yī kuài。
谈谐每欣豫,晨夕数期会。tán xié měi xīn yù,chén xī shù qī huì。
藉此慰羁孤,胡然倏离背。jí cǐ wèi jī gū,hú rán shū lí bèi。
天书下司臬,海峤备寮寀。tiān shū xià sī niè,hǎi jiào bèi liáo cǎi。
阳乌方赫曦,驿骑促徂迈。yáng wū fāng hè xī,yì qí cù cú mài。
去矣君弗留,怀哉我奚赖。qù yǐ jūn fú liú,huái zāi wǒ xī lài。

送涂君归浙

吴澄

昨岁抱琴来,今兹抱琴去。zuó suì bào qín lái,jīn zī bào qín qù。
委质随长风,断蓬与飞絮。wěi zhì suí zhǎng fēng,duàn péng yǔ fēi xù。
一家蠡湖南,一住西湖东。yī jiā lí hú nán,yī zhù xī hú dōng。
两地各缱绻,寸心漫怔忡。liǎng dì gè qiǎn quǎn,cùn xīn màn zhēng chōng。
浮云岂无依,倦鸟亦有栖。fú yún qǐ wú yī,juàn niǎo yì yǒu qī。
迎门稚妇笑,索果娇儿啼。yíng mén zhì fù xiào,suǒ guǒ jiāo ér tí。
归装春袖薄,荒径春华落。guī zhuāng chūn xiù báo,huāng jìng chūn huá luò。
理曲到求凰,何人悲别鹤。lǐ qū dào qiú huáng,hé rén bēi bié hè。

赠人求赙

吴澄

德甫死数月,家贫不能葬。dé fǔ sǐ shù yuè,jiā pín bù néng zàng。
其子泣告予,听之为惆怅。qí zi qì gào yǔ,tīng zhī wèi chóu chàng。
予谓其子曰,今日汝宜往。yǔ wèi qí zi yuē,jīn rì rǔ yí wǎng。
汝父在世时,满眼知识广。rǔ fù zài shì shí,mǎn yǎn zhī shí guǎng。
高闳惯奔走,所事尽豪爽。gāo hóng guàn bēn zǒu,suǒ shì jǐn háo shuǎng。
资财既饶裕,意气亦倜傥。zī cái jì ráo yù,yì qì yì tì tǎng。
故人之子至,宁不动念想。gù rén zhī zi zhì,níng bù dòng niàn xiǎng。
生死见情谊,真实非勉强。shēng sǐ jiàn qíng yì,zhēn shí fēi miǎn qiáng。
应有郭元振,钱送几万镪。yīng yǒu guō yuán zhèn,qián sòng jǐ wàn qiāng。
应有柳仲涂,金馈几千两。yīng yǒu liǔ zhòng tú,jīn kuì jǐ qiān liǎng。
尧夫清廉吏,麦且五百饟。yáo fū qīng lián lì,mài qiě wǔ bǎi xiǎng。
子瞻酸寒儒,绢且四十丈。zi zhān suān hán rú,juàn qiě sì shí zhàng。
彼但抽毡毛,此已归泉壤。bǐ dàn chōu zhān máo,cǐ yǐ guī quán rǎng。
汝其试扣门,伫看赙盈帑。rǔ qí shì kòu mén,zhù kàn fù yíng tǎng。
予助嗟薄少,忝作汝父党。yǔ zhù jiē báo shǎo,tiǎn zuò rǔ fù dǎng。
苏诗赠季明,鄙语谩相仿。sū shī zèng jì míng,bǐ yǔ mán xiāng fǎng。

江西秋闱分韵

吴澄

一天秋意满,淡泊散微叆。yī tiān qiū yì mǎn,dàn pō sàn wēi ài。
羁栖滞公馆,朓朒忽已再。jī qī zhì gōng guǎn,tiǎo nǜ hū yǐ zài。
佳辰遘九日,节物两冥昧。jiā chén gòu jiǔ rì,jié wù liǎng míng mèi。
东篱黄花吐,应笑我安在。dōng lí huáng huā tǔ,yīng xiào wǒ ān zài。
天网罩群髦,驱使及我辈。tiān wǎng zhào qún máo,qū shǐ jí wǒ bèi。
白袍蚁蜂聚,黑字蛇蚓态。bái páo yǐ fēng jù,hēi zì shé yǐn tài。
居然三千牍,负以几牛背。jū rán sān qiān dú,fù yǐ jǐ niú bèi。
妍媸属镜鉴,舛驳混铅黛。yán chī shǔ jìng jiàn,chuǎn bó hùn qiān dài。
披条索其华,掇撷纷琐碎。pī tiáo suǒ qí huá,duō xié fēn suǒ suì。
临文费三思,抚几时一嘅。lín wén fèi sān sī,fǔ jǐ shí yī kǎi。
皇心天广远,鸿泽海汪濊。huáng xīn tiān guǎng yuǎn,hóng zé hǎi wāng huì。
猗欤际休明,光垢勇砺淬。yī yú jì xiū míng,guāng gòu yǒng lì cuì。
谁能日锄耨,沃衍有荒秽。shuí néng rì chú nòu,wò yǎn yǒu huāng huì。
继今获小成,力学期大耐。jì jīn huò xiǎo chéng,lì xué qī dà nài。
异时国君臣,彪炳丽昭代。yì shí guó jūn chén,biāo bǐng lì zhāo dài。
此中断金侣,清气浮沆瀣。cǐ zhōng duàn jīn lǚ,qīng qì fú hàng xiè。
缱绻胶漆情,颉颃璚瑶佩。qiǎn quǎn jiāo qī qíng,jié háng qióng yáo pèi。
忽谓岁华徂,共希贤哲配。hū wèi suì huá cú,gòng xī xián zhé pèi。
道崇极所跻,厚德重弥载。dào chóng jí suǒ jī,hòu dé zhòng mí zài。
临别无媚言,努力各自爱。lín bié wú mèi yán,nǔ lì gè zì ài。

雪谷早行为张允中作

吴澄

路绝人踪失关隘,槎枒老树森矛介。lù jué rén zōng shī guān ài,chá yā lǎo shù sēn máo jiè。
两间寥廓净无尘,谁剪天花遍飞洒。liǎng jiān liáo kuò jìng wú chén,shuí jiǎn tiān huā biàn fēi sǎ。
风絮当头零乱舞,兹游浪□平生快。fēng xù dāng tóu líng luàn wǔ,zī yóu làng píng shēng kuài。
蹇驽瘦骨真耐寒,踏破鸿蒙新色界。jiǎn nú shòu gǔ zhēn nài hán,tà pò hóng méng xīn sè jiè。
应不是奇谟李常侍,夜发文城薄淮蔡。yīng bù shì qí mó lǐ cháng shì,yè fā wén chéng báo huái cài。
又不是直谏韩侍郎,远谪潮阳出秦塞。yòu bù shì zhí jiàn hán shì láng,yuǎn zhé cháo yáng chū qín sāi。
面梨冻帖髭缀银,何事催君早行迈。miàn lí dòng tiē zī zhuì yín,hé shì cuī jūn zǎo xíng mài。
君不见古昔闭门僵卧人,高似灞桥驴背偿诗债。jūn bù jiàn gǔ xī bì mén jiāng wò rén,gāo shì bà qiáo lǘ bèi cháng shī zhài。

次韵杨司业

吴澄

春夏华荣变衰歇,颓飙刮肌山露骨。chūn xià huá róng biàn shuāi xiē,tuí biāo guā jī shān lù gǔ。
骚人望秋悲泬寥,忽见小春梅蕊发。sāo rén wàng qiū bēi jué liáo,hū jiàn xiǎo chūn méi ruǐ fā。
顿然喜气排寒冬,不管天令严鈇钺。dùn rán xǐ qì pái hán dōng,bù guǎn tiān lìng yán fū yuè。
古来蹈道如蹈水,与汩与齐偕出没。gǔ lái dǎo dào rú dǎo shuǐ,yǔ gǔ yǔ qí xié chū méi。
坐中白昼对羲皇,门外黄埃自城阙。zuò zhōng bái zhòu duì xī huáng,mén wài huáng āi zì chéng quē。
只怜郭璞注虫鱼,或误蔡谟啖蜞?。zhǐ lián guō pú zhù chóng yú,huò wù cài mó dàn qí。
争似冥冥云翼远,静看滑滑霜蹄蹶。zhēng shì míng míng yún yì yuǎn,jìng kàn huá huá shuāng tí jué。
公桑十亩迩洙泗,我菊一区连楚越。gōng sāng shí mǔ ěr zhū sì,wǒ jú yī qū lián chǔ yuè。
悬知真乐在曲肱,到处扁舟堪散发。xuán zhī zhēn lè zài qū gōng,dào chù biǎn zhōu kān sàn fā。
我能振袂从公游,分我南溪半风月。wǒ néng zhèn mèi cóng gōng yóu,fēn wǒ nán xī bàn fēng yuè。

湖口阻风登江矶山观涛

吴澄

狂风吹人浑欲倒,瑟瑟寒声动秋草。kuáng fēng chuī rén hún yù dào,sè sè hán shēng dòng qiū cǎo。
扪萝径上矶头山,万顷江湖波浩渺。mén luó jìng shàng jī tóu shān,wàn qǐng jiāng hú bō hào miǎo。
怒鳞云鬣奔腾来,眩目快心千样好。nù lín yún liè bēn téng lái,xuàn mù kuài xīn qiān yàng hǎo。
向曾观海难为观,回首匡庐青未了。xiàng céng guān hǎi nán wèi guān,huí shǒu kuāng lú qīng wèi le。
玄云作帽深蒙头,五老藏昂元不老。xuán yún zuò mào shēn méng tóu,wǔ lǎo cáng áng yuán bù lǎo。
何时月夜水镜净,漭荡澄虚纳苍昊。hé shí yuè yè shuǐ jìng jìng,mǎng dàng chéng xū nà cāng hào。
著我峰尖伴老人,坐看海东红日杲。zhù wǒ fēng jiān bàn lǎo rén,zuò kàn hǎi dōng hóng rì gǎo。

次韵玉清避暑

吴澄

廛西水北有佳处,五月六月泠泠风。chán xī shuǐ běi yǒu jiā chù,wǔ yuè liù yuè líng líng fēng。
移将上界清净下,岂与尘世热恼同。yí jiāng shàng jiè qīng jìng xià,qǐ yǔ chén shì rè nǎo tóng。
若人睡厌黄琉璃,晓梦惊走红守宫。ruò rén shuì yàn huáng liú lí,xiǎo mèng jīng zǒu hóng shǒu gōng。
起来忽忽动逸兴,倒指畴昔闲过从。qǐ lái hū hū dòng yì xīng,dào zhǐ chóu xī xián guò cóng。
相邀采真无何境,嗒然熟视谁长雄。xiāng yāo cǎi zhēn wú hé jìng,dā rán shú shì shuí zhǎng xióng。
谈边了悟蝉蜕壳,区中局促鸟在笼。tán biān le wù chán tuì ké,qū zhōng jú cù niǎo zài lóng。
杯行笑语各忘倦,西景徐射宝藏东。bēi xíng xiào yǔ gè wàng juàn,xī jǐng xú shè bǎo cáng dōng。
归来剩带烟霞馥,一眉初月浮高空。guī lái shèng dài yān xiá fù,yī méi chū yuè fú gāo kōng。
新诗追纪昨游胜,泉思涌出清无穷。xīn shī zhuī jì zuó yóu shèng,quán sī yǒng chū qīng wú qióng。
善观惭我非季子,世业早已荒寿梦。shàn guān cán wǒ fēi jì zi,shì yè zǎo yǐ huāng shòu mèng。
况加白雪不易和,欲待他日不匆匆。kuàng jiā bái xuě bù yì hé,yù dài tā rì bù cōng cōng。
坐间政尔挥白羽,门外又报来青童。zuò jiān zhèng ěr huī bái yǔ,mén wài yòu bào lái qīng tóng。
和篇两地一时至,灿灿星斗罗璇穹。hé piān liǎng dì yī shí zhì,càn càn xīng dòu luó xuán qióng。
旋温镬汤抽茧绪,陡觉平陆生奇峰。xuán wēn huò tāng chōu jiǎn xù,dǒu jué píng lù shēng qí fēng。
拟代移文谢幕府,且卷片玉还冰翁。nǐ dài yí wén xiè mù fǔ,qiě juǎn piàn yù hái bīng wēng。

玉霄诗赠王成教谕

吴澄

玉霄山人通身酒,淋漓醉墨龙蛇走。yù xiāo shān rén tōng shēn jiǔ,lín lí zuì mò lóng shé zǒu。
偶然山边行一匝,揽取云烟十之九。ǒu rán shān biān xíng yī zā,lǎn qǔ yún yān shí zhī jiǔ。
如何止分山半截,不谓此山可全有。rú hé zhǐ fēn shān bàn jié,bù wèi cǐ shān kě quán yǒu。
归来小立象山巅,俯视群山俱培塿。guī lái xiǎo lì xiàng shān diān,fǔ shì qún shān jù péi lǒu。

八骏图

吴澄

阴山铁骑千千匹,雨鬣霜蹄神鬼出。yīn shān tiě qí qiān qiān pǐ,yǔ liè shuāng tí shén guǐ chū。
风驰云合暗中州,蹂尽东宾西饯日。fēng chí yún hé àn zhōng zhōu,róu jǐn dōng bīn xī jiàn rì。
岂皆騕袅与蜚黄,拓土开基功第一。qǐ jiē yǎo niǎo yǔ fēi huáng,tuò tǔ kāi jī gōng dì yī。
忽于纸上见八骏,穆满所乘最超逸。hū yú zhǐ shàng jiàn bā jùn,mù mǎn suǒ chéng zuì chāo yì。
如今已死骨亦朽,漫向毫端趁毛质。rú jīn yǐ sǐ gǔ yì xiǔ,màn xiàng háo duān chèn máo zhì。
当时造御天上艺,仅到瑶池王母室。dāng shí zào yù tiān shàng yì,jǐn dào yáo chí wáng mǔ shì。
暮雪霏霏《黄竹》歌,日行三万竟如何?逢时莫问才高下,只与论功孰少多。mù xuě fēi fēi huáng zhú gē,rì xíng sān wàn jìng rú hé?féng shí mò wèn cái gāo xià,zhǐ yǔ lùn gōng shú shǎo duō。

过枯河

吴澄

高堂出郭二舍近,午憩东阳安乐镇。gāo táng chū guō èr shě jìn,wǔ qì dōng yáng ān lè zhèn。
双堤对峙似城墙,中坳一道如壕圳。shuāng dī duì zhì shì chéng qiáng,zhōng ào yī dào rú háo zhèn。
驱车下坂抵坳行,低平尽处还复登。qū chē xià bǎn dǐ ào xíng,dī píng jǐn chù hái fù dēng。
半坳一门字斗大,滨盐沧盐两分界。bàn ào yī mén zì dòu dà,bīn yán cāng yán liǎng fēn jiè。
不知此是古黄河,且行且顾心疑怪。bù zhī cǐ shì gǔ huáng hé,qiě xíng qiě gù xīn yí guài。
前询父老为予言,河北山东此处分。qián xún fù lǎo wèi yǔ yán,hé běi shān dōng cǐ chù fēn。
滨隶河南沧隶北,河流已改界仍存。bīn lì hé nán cāng lì běi,hé liú yǐ gǎi jiè réng cún。
古河来自白马渡,东过开州城下去。gǔ hé lái zì bái mǎ dù,dōng guò kāi zhōu chéng xià qù。
遂入沧河越鲁河,入海当年犹此处。suì rù cāng hé yuè lǔ hé,rù hǎi dāng nián yóu cǐ chù。
自从六七十年来,南趋梁汴会于淮。zì cóng liù qī shí nián lái,nán qū liáng biàn huì yú huái。
河患古来兖州极,今日兖州河道塞。hé huàn gǔ lái yǎn zhōu jí,jīn rì yǎn zhōu hé dào sāi。
忆昔初通禹贡时,道元渔仲遍参稽。yì xī chū tōng yǔ gòng shí,dào yuán yú zhòng biàn cān jī。
万语千言俱纸上,亲见亲闻今指掌。wàn yǔ qiān yán jù zhǐ shàng,qīn jiàn qīn wén jīn zhǐ zhǎng。
振古黄河北道流,渐渐南移天地秋。zhèn gǔ huáng hé běi dào liú,jiàn jiàn nán yí tiān dì qiū。
今径与淮同入海,北行无用济河舟。jīn jìng yǔ huái tóng rù hǎi,běi xíng wú yòng jì hé zhōu。
世事古今大奇变,岂但蓬莱更清浅。shì shì gǔ jīn dà qí biàn,qǐ dàn péng lái gèng qīng qiǎn。
他年欲续《山海经》,聊述此诗纪闻见。tā nián yù xù shān hǎi jīng,liáo shù cǐ shī jì wén jiàn。

题牧牛图

吴澄

树叶醉霜秋草萎,童驱觳觳涉浅溪。shù yè zuì shuāng qiū cǎo wēi,tóng qū hú hú shè qiǎn xī。
一牛先登舐犊背,犊毛湿湿犹未晞。yī niú xiān dēng shì dú bèi,dú máo shī shī yóu wèi xī。
一牛四蹄俱在水,引脰前望喜近堤。yī niú sì tí jù zài shuǐ,yǐn dòu qián wàng xǐ jìn dī。
一牛两脚初下水,尻高未举后两蹄。yī niú liǎng jiǎo chū xià shuǐ,kāo gāo wèi jǔ hòu liǎng tí。
前牛巳济伺同队,回身向后立不移。qián niú sì jì cì tóng duì,huí shēn xiàng hòu lì bù yí。
一牛将济一未济,直须并济同时归。yī niú jiāng jì yī wèi jì,zhí xū bìng jì tóng shí guī。
此牛如人有恩义,人不如牛多有之。cǐ niú rú rén yǒu ēn yì,rén bù rú niú duō yǒu zhī。
人不如牛多有之,笑问二童知不知?rén bù rú niú duō yǒu zhī,xiào wèn èr tóng zhī bù zhī?

和桃源行效何判县钟作

吴澄

冀州以北健蹄马,一旦群嘶庐霍下。jì zhōu yǐ běi jiàn tí mǎ,yī dàn qún sī lú huò xià。
睢阳不遇双貂公,总是开关迎拜者。suī yáng bù yù shuāng diāo gōng,zǒng shì kāi guān yíng bài zhě。
燎原燄燄春复春,不惟捧水惟益薪。liáo yuán yàn yàn chūn fù chūn,bù wéi pěng shuǐ wéi yì xīn。
海门浪沸会稽坼,血泪交流草莽臣。hǎi mén làng fèi huì jī chè,xuè lèi jiāo liú cǎo mǎng chén。
举手日边远与近,不知官守何人问?jǔ shǒu rì biān yuǎn yǔ jìn,bù zhī guān shǒu hé rén wèn?
仲连未即蹈东海,元亮至今尚东晋。zhòng lián wèi jí dǎo dōng hǎi,yuán liàng zhì jīn shàng dōng jìn。
桃源深处无腥尘,依然平日旧衣巾。táo yuán shēn chù wú xīng chén,yī rán píng rì jiù yī jīn。
拟学渔郎棹舟入,韩良宁忍终忘秦。nǐ xué yú láng zhào zhōu rù,hán liáng níng rěn zhōng wàng qín。

怀黄县丞

吴澄

丞君丞君天一所,十日不共床头语。chéng jūn chéng jūn tiān yī suǒ,shí rì bù gòng chuáng tóu yǔ。
粤从天纪涣散来,大半英雄化儿女。yuè cóng tiān jì huàn sàn lái,dà bàn yīng xióng huà ér nǚ。
举世张颐啖粪壤,君独吐之不肯茹。jǔ shì zhāng yí dàn fèn rǎng,jūn dú tǔ zhī bù kěn rú。
举世眯目蒙埃尘,君独去之不肯处。jǔ shì mī mù méng āi chén,jūn dú qù zhī bù kěn chù。
大鹏垂翅何人怜,神龙失水痴獭侮。dà péng chuí chì hé rén lián,shén lóng shī shuǐ chī tǎ wǔ。
当道林林立虎豺,深山处处多蛇鼠。dāng dào lín lín lì hǔ chái,shēn shān chù chù duō shé shǔ。
不堪啸聚没复出,近来眠食闻几阻。bù kān xiào jù méi fù chū,jìn lái mián shí wén jǐ zǔ。
奔逃无间天阴晴,腹背浴汗头沐雨。bēn táo wú jiān tiān yīn qíng,fù bèi yù hàn tóu mù yǔ。
心如清水到底洁,身寄白云深处住。xīn rú qīng shuǐ dào dǐ jié,shēn jì bái yún shēn chù zhù。
伯夷叔齐上追踪,浮丘王乔与为侣。bó yí shū qí shàng zhuī zōng,fú qiū wáng qiáo yǔ wèi lǚ。
洞岩殷殷生风雷,仙馆沈沈锁烟雾。dòng yán yīn yīn shēng fēng léi,xiān guǎn shěn shěn suǒ yān wù。
山蔬可羹买米炊,何须更学农与圃。shān shū kě gēng mǎi mǐ chuī,hé xū gèng xué nóng yǔ pǔ。
有儿读书绍家风,有客清谈忘世务。yǒu ér dú shū shào jiā fēng,yǒu kè qīng tán wàng shì wù。
我自远来亦云乐,寻又别去徒延伫。wǒ zì yuǎn lái yì yún lè,xún yòu bié qù tú yán zhù。
二亲定省不可旷,安得终岁矻矻万仞冈头论今古。èr qīn dìng shěng bù kě kuàng,ān dé zhōng suì kū kū wàn rèn gāng tóu lùn jīn gǔ。

书李伯时九歌图后

吴澄

李家画手入神品,楚贤流风清凛凛。lǐ jiā huà shǒu rù shén pǐn,chǔ xián liú fēng qīng lǐn lǐn。
谁遣巫阳叫帝阍,为招江上归来暾。shuí qiǎn wū yáng jiào dì hūn,wèi zhāo jiāng shàng guī lái tūn。
音纷纷,音纷纷,柱高辰远聪不闻,扶桑初瞰海横云。yīn fēn fēn,yīn fēn fēn,zhù gāo chén yuǎn cōng bù wén,fú sāng chū kàn hǎi héng yún。
司命播物泥在钧,洪纤厚薄无齐云。sī mìng bō wù ní zài jūn,hóng xiān hòu báo wú qí yún。
公无渡,公无渡,冲风起,螭鼋怒,夜猿啾啾天欲雨。gōng wú dù,gōng wú dù,chōng fēng qǐ,chī yuán nù,yè yuán jiū jiū tiān yù yǔ。
天欲雨,迷归路,岁晏山中采兰杜。tiān yù yǔ,mí guī lù,suì yàn shān zhōng cǎi lán dù。
灵修顾,顾复去,莫怨瑶台神女妒。líng xiū gù,gù fù qù,mò yuàn yáo tái shén nǚ dù。
坎坎鼓,进芳醑,耻作蛮巫小腰舞。kǎn kǎn gǔ,jìn fāng xǔ,chǐ zuò mán wū xiǎo yāo wǔ。
千年往事今如新,摩挲旧画空怆神。qiān nián wǎng shì jīn rú xīn,mó sā jiù huà kōng chuàng shén。
腾身轻举一回首,楚天万里江湖春。téng shēn qīng jǔ yī huí shǒu,chǔ tiān wàn lǐ jiāng hú chūn。
601234