古诗词

宿因胜庄

萨都剌

竹院亦幽雅,参禅愧未能。zhú yuàn yì yōu yǎ,cān chán kuì wèi néng。
梦回僧枕雨,花落佛龛灯。mèng huí sēng zhěn yǔ,huā luò fú kān dēng。
风响过墙竹,窗摇挂树藤。fēng xiǎng guò qiáng zhú,chuāng yáo guà shù téng。
裁诗题素壁,聊尔记吾曾。cái shī tí sù bì,liáo ěr jì wú céng。
萨都剌

萨都剌

萨都剌(约1272—1355)元代诗人、画家、书法家。字天锡,号直斋。回族(一说蒙古族)。其先世为西域人,出生于雁门(今山西代县),泰定四年进士。授应奉翰林文字,擢南台御史,以弹劾权贵,左迁镇江录事司达鲁花赤,累迁江南行台侍御史,左迁淮西北道经历,晚年居杭州。萨都剌善绘画,精书法,尤善楷书。有虎卧龙跳之才,人称燕门才子。他的文学创作,以诗歌为主,诗词内容,以游山玩水、归隐赋闲、慕仙礼佛、酬酢应答之类为多,思想价值不高。萨都剌还留有《严陵钓台图》和《梅雀》等画,现珍藏于北京故宫博物院。 萨都剌的作品>>

猜您喜欢

句曲赠清玄道士陈玉泉朝京还山复拜广陵观

萨都剌

清玄道士骑黄鹤,曾向春班趁早朝。qīng xuán dào shì qí huáng hè,céng xiàng chūn bān chèn zǎo cháo。
香动螭头云气暗,路回龙尾佩声遥。xiāng dòng chī tóu yún qì àn,lù huí lóng wěi pèi shēng yáo。
还山去采泉中玉,洗耳终亡树上瓢。hái shān qù cǎi quán zhōng yù,xǐ ěr zhōng wáng shù shàng piáo。
闻说淮南招桂隐,渡江明月听吹箫。wén shuō huái nán zhāo guì yǐn,dù jiāng míng yuè tīng chuī xiāo。

望金陵

萨都剌

行人雨霁金陵去,萧寺钟声又远听。xíng rén yǔ jì jīn líng qù,xiāo sì zhōng shēng yòu yuǎn tīng。
五月潮声方汹涌,六朝文物已凋零。wǔ yuè cháo shēng fāng xiōng yǒng,liù cháo wén wù yǐ diāo líng。
春风玉树留歌韵,暮日青山立画屏。chūn fēng yù shù liú gē yùn,mù rì qīng shān lì huà píng。
干古兴亡堪一笑,买花载酒赏心亭。gàn gǔ xīng wáng kān yī xiào,mǎi huā zài jiǔ shǎng xīn tíng。

季子庙

萨都剌

公子不来春草绿,故宫禾黍亦离离。gōng zi bù lái chūn cǎo lǜ,gù gōng hé shǔ yì lí lí。
沸原尚有千年井,古篆犹存十字碑。fèi yuán shàng yǒu qiān nián jǐng,gǔ zhuàn yóu cún shí zì bēi。
去国一身轻似叶,归田两鬓细如丝。qù guó yī shēn qīng shì yè,guī tián liǎng bìn xì rú sī。
李家兄弟一朝暮,羞见延陵季子祠。lǐ jiā xiōng dì yī cháo mù,xiū jiàn yán líng jì zi cí。

题扬州驿

萨都剌

银烛高烧照不眠,呼儿饮马吸清泉。yín zhú gāo shāo zhào bù mián,hū ér yǐn mǎ xī qīng quán。
寒砧万户月如水,塞雁一声霜满天。hán zhēn wàn hù yuè rú shuǐ,sāi yàn yī shēng shuāng mǎn tiān。
《金缕》款歌来枕上,银瓶索酒到亭前。jīn lǚ kuǎn gē lái zhěn shàng,yín píng suǒ jiǔ dào tíng qián。
明朝走马燕山道,赢得红楼说少年。míng cháo zǒu mǎ yàn shān dào,yíng dé hóng lóu shuō shǎo nián。

雪米

萨都剌

万斛珠玑泻大荒,六丁谁为发天仓。wàn hú zhū jī xiè dà huāng,liù dīng shuí wèi fā tiān cāng。
云孙捧出南箕簸,月姊春来北斗量。yún sūn pěng chū nán jī bǒ,yuè zǐ chūn lái běi dòu liàng。
狼戾也知逢稔岁,贮储尤不济饥肠。láng lì yě zhī féng rěn suì,zhù chǔ yóu bù jì jī cháng。
风流灞上寻诗客,千古无人说秕糠。fēng liú bà shàng xún shī kè,qiān gǔ wú rén shuō bǐ kāng。

移梅

萨都剌

几夜幽香恼梦魂,殷勤来倩陇头人。jǐ yè yōu xiāng nǎo mèng hún,yīn qín lái qiàn lǒng tóu rén。
凿开东阁窗前地,分得西湖雪里春。záo kāi dōng gé chuāng qián dì,fēn dé xī hú xuě lǐ chūn。
瘦影番来新体态,疏枝犹带旧精神。shòu yǐng fān lái xīn tǐ tài,shū zhī yóu dài jiù jīng shén。
今朝伴我清吟处,不许诗怀更有尘。jīn cháo bàn wǒ qīng yín chù,bù xǔ shī huái gèng yǒu chén。

都门元日

萨都剌

元日都门瑞气新,层层冠盖羽林军。yuán rì dōu mén ruì qì xīn,céng céng guān gài yǔ lín jūn。
云边鹄立千官晓,天上龙飞万国春。yún biān gǔ lì qiān guān xiǎo,tiān shàng lóng fēi wàn guó chūn。
宫殿日高腾紫霭,箫韶风细入青云。gōng diàn rì gāo téng zǐ ǎi,xiāo sháo fēng xì rù qīng yún。
太平天子恩如海,亦遣椒觞到小臣。tài píng tiān zi ēn rú hǎi,yì qiǎn jiāo shāng dào xiǎo chén。

寄马昂夫总管

萨都剌

衢州太守文章伯,酒渴时敲玉井冰。qú zhōu tài shǒu wén zhāng bó,jiǔ kě shí qiāo yù jǐng bīng。
径造竹床忘是客,横拖藜杖去寻僧。jìng zào zhú chuáng wàng shì kè,héng tuō lí zhàng qù xún sēng。
人传绝句工唐体,自恐生前是薛能。rén chuán jué jù gōng táng tǐ,zì kǒng shēng qián shì xuē néng。
日暮江东怀李白,凤凰台上几回登。rì mù jiāng dōng huái lǐ bái,fèng huáng tái shàng jǐ huí dēng。

送僧归庐山

萨都剌

扬子江头木叶风,上人归兴白云重。yáng zi jiāng tóu mù yè fēng,shàng rén guī xīng bái yún zhòng。
净瓶满贮蓬莱水,客舫遥听精舍钟。jìng píng mǎn zhù péng lái shuǐ,kè fǎng yáo tīng jīng shě zhōng。
到家自笑门前鹤,洗钵不惊潭底龙。dào jiā zì xiào mén qián hè,xǐ bō bù jīng tán dǐ lóng。
珍重匡庐山畔路,逢人应问旧栽松。zhēn zhòng kuāng lú shān pàn lù,féng rén yīng wèn jiù zāi sōng。

次张举韵题皖山金氏绣野亭

萨都剌

南冠犹有旧风流,说看舒州处处幽。nán guān yóu yǒu jiù fēng liú,shuō kàn shū zhōu chù chù yōu。
最喜园林动花竹,不妨城郭带林丘。zuì xǐ yuán lín dòng huā zhú,bù fáng chéng guō dài lín qiū。
一樽浊酒青山暮,三径晚香黄菊秋。yī zūn zhuó jiǔ qīng shān mù,sān jìng wǎn xiāng huáng jú qiū。
未识孤高金处士,杖藜应许约同游。wèi shí gū gāo jīn chù shì,zhàng lí yīng xǔ yuē tóng yóu。

赠莫州同年县尹米思泰

萨都剌

倦客重来忆去年,荒城斜日淡炊烟。juàn kè zhòng lái yì qù nián,huāng chéng xié rì dàn chuī yān。
民居星散无官讼,里巷秋深尽水田。mín jū xīng sàn wú guān sòng,lǐ xiàng qiū shēn jǐn shuǐ tián。
禾稼半生城郭里,槐花乱落县门前。hé jià bàn shēng chéng guō lǐ,huái huā luàn luò xiàn mén qián。
路傍父老头如雪,共道文章令尹贤。lù bàng fù lǎo tóu rú xuě,gòng dào wén zhāng lìng yǐn xián。

送刘

萨都剌

一官未厌马蹄遥,要使南荒识凤毛。yī guān wèi yàn mǎ tí yáo,yào shǐ nán huāng shí fèng máo。
幕府红莲开白昼,辕门碧草映青袍。mù fǔ hóng lián kāi bái zhòu,yuán mén bì cǎo yìng qīng páo。
牙旗晓湿蛮烟重,羽箭宵鸣岭月高。yá qí xiǎo shī mán yān zhòng,yǔ jiàn xiāo míng lǐng yuè gāo。
努力平猺当第一,剖符悬印赐勋劳。nǔ lì píng yáo dāng dì yī,pōu fú xuán yìn cì xūn láo。

和马昂夫

萨都剌

景阳宫井绿芜深,空有杨花暗御林。jǐng yáng gōng jǐng lǜ wú shēn,kōng yǒu yáng huā àn yù lín。
一自朝云归寺里,几回明月到楼心。yī zì cháo yún guī sì lǐ,jǐ huí míng yuè dào lóu xīn。
陈台露冷蛩声苦,楚水波寒雁影沈。chén tái lù lěng qióng shēng kǔ,chǔ shuǐ bō hán yàn yǐng shěn。
白发词臣多感慨,长歌对酒向谁斟。bái fā cí chén duō gǎn kǎi,zhǎng gē duì jiǔ xiàng shuí zhēn。

和马昂夫登楼有感

萨都剌

倚遍阑干忆往年,南朝民物已萧然。yǐ biàn lán gàn yì wǎng nián,nán cháo mín wù yǐ xiāo rán。
空遗故国山如画,依旧长江浪拍天。kōng yí gù guó shān rú huà,yī jiù zhǎng jiāng làng pāi tiān。
市井笙歌今渐少,御街灯火夜相连。shì jǐng shēng gē jīn jiàn shǎo,yù jiē dēng huǒ yè xiāng lián。
青青门外秦淮柳,几度飞花送客船。qīng qīng mén wài qín huái liǔ,jǐ dù fēi huā sòng kè chuán。

上赵凉国

萨都剌

笑辞天上九鼎贵,来种江东二顷田。xiào cí tiān shàng jiǔ dǐng guì,lái zhǒng jiāng dōng èr qǐng tián。
屈指已无元老在,全身惟有国公贤。qū zhǐ yǐ wú yuán lǎo zài,quán shēn wéi yǒu guó gōng xián。
新亭不必悲王道,彭泽何曾改晋年。xīn tíng bù bì bēi wáng dào,péng zé hé céng gǎi jìn nián。
如此声名半天下,人间野史亦堪传。rú cǐ shēng míng bàn tiān xià,rén jiān yě shǐ yì kān chuán。