古诗词

过岭

萨都剌

人生天地间,驰马历大块。rén shēng tiān dì jiān,chí mǎ lì dà kuài。
行乐须及时,流光逝难再。xíng lè xū jí shí,liú guāng shì nán zài。
役役功名羁,历历山水迈。yì yì gōng míng jī,lì lì shān shuǐ mài。
伟哉东南区,奇险闽粤最。wěi zāi dōng nán qū,qí xiǎn mǐn yuè zuì。
车书四海同,风气一岭界。chē shū sì hǎi tóng,fēng qì yī lǐng jiè。
肩舆度层霄,手棹下急濑。jiān yú dù céng xiāo,shǒu zhào xià jí lài。
四山抱回流,环合如束带。sì shān bào huí liú,huán hé rú shù dài。
玉井莲叶飘,仰高天作盖。yù jǐng lián yè piāo,yǎng gāo tiān zuò gài。
倏驰丹峰前,却在紫岭背。shū chí dān fēng qián,què zài zǐ lǐng bèi。
微云间烟霞,疏雨洒松桧。wēi yún jiān yān xiá,shū yǔ sǎ sōng guì。
深林樵牧归,落日山鬼会。shēn lín qiáo mù guī,luò rì shān guǐ huì。
雪瀑挂冰帘,林风响天籁。xuě pù guà bīng lián,lín fēng xiǎng tiān lài。
石梯驾仙岩,往往遗骨在。shí tī jià xiān yán,wǎng wǎng yí gǔ zài。
瑶草石上生,丹药市中卖。yáo cǎo shí shàng shēng,dān yào shì zhōng mài。
巍巍考亭祠,过客祠下拜。wēi wēi kǎo tíng cí,guò kè cí xià bài。
溪水自成文,上接洙泗派。xī shuǐ zì chéng wén,shàng jiē zhū sì pài。
唤渡云门僧,貌古清可爱。huàn dù yún mén sēng,mào gǔ qīng kě ài。
手把青松枝,趺坐溪石罅。shǒu bǎ qīng sōng zhī,fū zuò xī shí xià。
悬崖虹栈危,插竹渔网晒。xuán yá hóng zhàn wēi,chā zhú yú wǎng shài。
山高人蚁旋,下视舟一芥。shān gāo rén yǐ xuán,xià shì zhōu yī jiè。
轻舫类飞鳅,宛转乱石隘。qīng fǎng lèi fēi qiū,wǎn zhuǎn luàn shí ài。
峥嵘龙角尖,磊砢鼋首癞。zhēng róng lóng jiǎo jiān,lěi kē yuán shǒu lài。
槎牙激颓波,出没如水怪。chá yá jī tuí bō,chū méi rú shuǐ guài。
万古槌地雷,三峡泻泙湃。wàn gǔ chuí dì léi,sān xiá xiè píng pài。
峰峦争送迎,奔走万马快。fēng luán zhēng sòng yíng,bēn zǒu wàn mǎ kuài。
箭过耳生风,开口不暇咳。jiàn guò ěr shēng fēng,kāi kǒu bù xiá ké。
峭壁起冲流,恍若巨鳌戴。qiào bì qǐ chōng liú,huǎng ruò jù áo dài。
山有旧题名,岁久字刻坏。shān yǒu jiù tí míng,suì jiǔ zì kè huài。
岂无姓名存,仿佛年月载。qǐ wú xìng míng cún,fǎng fú nián yuè zài。
览此前人踪,徒为后人慨。lǎn cǐ qián rén zōng,tú wèi hòu rén kǎi。
天气易寒暄,光阴倏明晦。tiān qì yì hán xuān,guāng yīn shū míng huì。
浩荡三日程,应接千万态。hào dàng sān rì chéng,yīng jiē qiān wàn tài。
会登天柱峰,一览宇宙大。huì dēng tiān zhù fēng,yī lǎn yǔ zhòu dà。
少吐胸中豪,神游八方外。shǎo tǔ xiōng zhōng háo,shén yóu bā fāng wài。
题诗赠山灵,清气留胜概。tí shī zèng shān líng,qīng qì liú shèng gài。
萨都剌

萨都剌

萨都剌(约1272—1355)元代诗人、画家、书法家。字天锡,号直斋。回族(一说蒙古族)。其先世为西域人,出生于雁门(今山西代县),泰定四年进士。授应奉翰林文字,擢南台御史,以弹劾权贵,左迁镇江录事司达鲁花赤,累迁江南行台侍御史,左迁淮西北道经历,晚年居杭州。萨都剌善绘画,精书法,尤善楷书。有虎卧龙跳之才,人称燕门才子。他的文学创作,以诗歌为主,诗词内容,以游山玩水、归隐赋闲、慕仙礼佛、酬酢应答之类为多,思想价值不高。萨都剌还留有《严陵钓台图》和《梅雀》等画,现珍藏于北京故宫博物院。 萨都剌的作品>>

猜您喜欢

次韵

萨都剌

池塘过雨水生漪,倚槛观鱼自悦怡。chí táng guò yǔ shuǐ shēng yī,yǐ kǎn guān yú zì yuè yí。
长日似添诗有趣,故人因为病相知。zhǎng rì shì tiān shī yǒu qù,gù rén yīn wèi bìng xiāng zhī。
凉风忽过帘钩动,午箭初长刻漏移。liáng fēng hū guò lián gōu dòng,wǔ jiàn chū zhǎng kè lòu yí。
何处榴花照人面,隔墙红过两三枝。hé chù liú huā zhào rén miàn,gé qiáng hóng guò liǎng sān zhī。

次韵

萨都剌

江南三月踏残芳,白苎衣轻树影凉。jiāng nán sān yuè tà cán fāng,bái zhù yī qīng shù yǐng liáng。
曲巷银灯先马去,谁家翠袖隔帘香。qū xiàng yín dēng xiān mǎ qù,shuí jiā cuì xiù gé lián xiāng。
细歌《金缕》鸣牙板,新酒檀槽出玉浆。xì gē jīn lǚ míng yá bǎn,xīn jiǔ tán cáo chū yù jiāng。
卧病日长思往事,买舟乘兴过沧浪。wò bìng rì zhǎng sī wǎng shì,mǎi zhōu chéng xīng guò cāng làng。

寄良常伯雨

萨都剌

良常道士人不识,终岁看山不下楼。liáng cháng dào shì rén bù shí,zhōng suì kàn shān bù xià lóu。
隔屋书香开酒瓮,卷帘树色入茶瓯。gé wū shū xiāng kāi jiǔ wèng,juǎn lián shù sè rù chá ōu。
云深石磴麋鹿下,月黑花崖猿鹤愁。yún shēn shí dèng mí lù xià,yuè hēi huā yá yuán hè chóu。
安得飘然出尘鞅,长年送别若为游。ān dé piāo rán chū chén yāng,zhǎng nián sòng bié ruò wèi yóu。

奉次参政继学王先生海南还桂林道中韵

萨都剌

空山幽响落林柯,蛮犬呶呶吠碧萝。kōng shān yōu xiǎng luò lín kē,mán quǎn náo náo fèi bì luó。
大庾岭头三月尽,郁孤台下几人过。dà yǔ lǐng tóu sān yuè jǐn,yù gū tái xià jǐ rén guò。
槟榔雨过鸠鸣急,薜荔云深猿啸多。bīn láng yǔ guò jiū míng jí,bì lì yún shēn yuán xiào duō。
几度裁诗寄相忆,江南如此奈愁何。jǐ dù cái shī jì xiāng yì,jiāng nán rú cǐ nài chóu hé。

无题

萨都剌

为客三年海上洲,故乡何处瘴云稠。wèi kè sān nián hǎi shàng zhōu,gù xiāng hé chù zhàng yún chóu。
数千里外蛮人域,十八滩头过客舟。shù qiān lǐ wài mán rén yù,shí bā tān tóu guò kè zhōu。
时有山禽呼姓字,或从海鸟作朋俦。shí yǒu shān qín hū xìng zì,huò cóng hǎi niǎo zuò péng chóu。
故人珂佩周旋处,紫殿风清十二楼。gù rén kē pèi zhōu xuán chù,zǐ diàn fēng qīng shí èr lóu。

南安道中

萨都剌

笋舆初下上江船,无数青山入枕边。sǔn yú chū xià shàng jiāng chuán,wú shù qīng shān rù zhěn biān。
几处猿啼愁入瘴,五更鸡叫梦朝天。jǐ chù yuán tí chóu rù zhàng,wǔ gèng jī jiào mèng cháo tiān。
不堪岁月如流水,赖有文章似涌泉。bù kān suì yuè rú liú shuǐ,lài yǒu wén zhāng shì yǒng quán。
归日乡人问何往,云从海上觅神仙。guī rì xiāng rén wèn hé wǎng,yún cóng hǎi shàng mì shén xiān。

章贡道中

萨都剌

多情明月落船傍,万里孤城望帝乡。duō qíng míng yuè luò chuán bàng,wàn lǐ gū chéng wàng dì xiāng。
客里已无金马诏,箧中犹有赐衣香。kè lǐ yǐ wú jīn mǎ zhào,qiè zhōng yóu yǒu cì yī xiāng。
岭南地湿家山暮,天上风微殿阁凉。lǐng nán dì shī jiā shān mù,tiān shàng fēng wēi diàn gé liáng。
忆得当年曾夜直,玉龙银箭漏声长。yì dé dāng nián céng yè zhí,yù lóng yín jiàn lòu shēng zhǎng。

吉安道中

萨都剌

西风吹雁不成行,万里孤舟下夕阳。xī fēng chuī yàn bù chéng xíng,wàn lǐ gū zhōu xià xī yáng。
度峡冷风攲客帽,卷帘凉月落琴床。dù xiá lěng fēng qī kè mào,juǎn lián liáng yuè luò qín chuáng。
江湖水满鸥偏乐,花柳春深马正忙。jiāng hú shuǐ mǎn ōu piān lè,huā liǔ chūn shēn mǎ zhèng máng。
又看青原山色好,故乡归计喜相将。yòu kàn qīng yuán shān sè hǎo,gù xiāng guī jì xǐ xiāng jiāng。

次韵登凌歊台

萨都剌

山势如龙去复回,闲云野望护崇台。shān shì rú lóng qù fù huí,xián yún yě wàng hù chóng tái。
离宫夜有月高下,辇路日无人往来。lí gōng yè yǒu yuè gāo xià,niǎn lù rì wú rén wǎng lái。
春色不随亡国尽,野花只作旧时开。chūn sè bù suí wáng guó jǐn,yě huā zhǐ zuò jiù shí kāi。
断碑衰草荒烟里,风雨年年上绿苔。duàn bēi shuāi cǎo huāng yān lǐ,fēng yǔ nián nián shàng lǜ tái。

过姑熟怀陈行之教授

萨都剌

经过姑熟多佳趣,卜筑黄花老亦佳。jīng guò gū shú duō jiā qù,bo zhù huáng huā lǎo yì jiā。
白发故人田负郭,青骢游子客为家。bái fā gù rén tián fù guō,qīng cōng yóu zi kè wèi jiā。
郡斋檐雨闲棋子,官路山风过楝花。jùn zhāi yán yǔ xián qí zi,guān lù shān fēng guò liàn huā。
自笑欲归归未得,裁诗相忆墨翻鸦。zì xiào yù guī guī wèi dé,cái shī xiāng yì mò fān yā。

过五溪

萨都剌

万壑泉声下五溪,小凉天气下溪时。wàn hè quán shēng xià wǔ xī,xiǎo liáng tiān qì xià xī shí。
相逢桥上无非客,行尽江南都是诗。xiāng féng qiáo shàng wú fēi kè,xíng jǐn jiāng nán dōu shì shī。
苦雨最嫌鸠唤急,爱山不厌马行迟。kǔ yǔ zuì xián jiū huàn jí,ài shān bù yàn mǎ xíng chí。
几时宿向华峰顶,露月萧萧生桂枝。jǐ shí sù xiàng huá fēng dǐng,lù yuè xiāo xiāo shēng guì zhī。

宿青阳云松台

萨都剌

九老排云独擅尊,众山拱戴似儿孙。jiǔ lǎo pái yún dú shàn zūn,zhòng shān gǒng dài shì ér sūn。
石房仙去神光现,洞府龙归雨气昏。shí fáng xiān qù shén guāng xiàn,dòng fǔ lóng guī yǔ qì hūn。
上古几年埋地轴,至今九柱插天根。shàng gǔ jǐ nián mái dì zhóu,zhì jīn jiǔ zhù chā tiān gēn。
何时身在层峰顶,手把丹书扣帝阍。hé shí shēn zài céng fēng dǐng,shǒu bǎ dān shū kòu dì hūn。

宿青阳云松台

萨都剌

县门遥接九华山,日日天开图画看。xiàn mén yáo jiē jiǔ huá shān,rì rì tiān kāi tú huà kàn。
云气晓连铜篆湿,翠光晴锁砚池寒。yún qì xiǎo lián tóng zhuàn shī,cuì guāng qíng suǒ yàn chí hán。
人间官府红尘马,天上神仙白玉盘。rén jiān guān fǔ hóng chén mǎ,tiān shàng shén xiān bái yù pán。
高卧云松定何日,仰攀北斗夜阑干。gāo wò yún sōng dìng hé rì,yǎng pān běi dòu yè lán gàn。

寄中曹学士除浙江财赋总管闻至姑苏

萨都剌

钱塘西府曹学士,饮酒吟诗亦快哉。qián táng xī fǔ cáo xué shì,yǐn jiǔ yín shī yì kuài zāi。
闲醉时游虎丘寺,浩歌独上姑苏台。xián zuì shí yóu hǔ qiū sì,hào gē dú shàng gū sū tái。
一生好客黄金去,百岁催人白发来。yī shēng hǎo kè huáng jīn qù,bǎi suì cuī rén bái fā lái。
藉藉声名满天下,朝廷今日肯遗才。jí jí shēng míng mǎn tiān xià,cháo tíng jīn rì kěn yí cái。

石门怀舜咨夜坐

萨都剌

道人挂剑丹阳去,欲入茅山恐未曾。dào rén guà jiàn dān yáng qù,yù rù máo shān kǒng wèi céng。
飞去难寻云外鹤,归来独礼斗前灯。fēi qù nán xún yún wài hè,guī lái dú lǐ dòu qián dēng。
梦回洗钵分秋水,酒醉敲壶碎夜冰。mèng huí xǐ bō fēn qiū shuǐ,jiǔ zuì qiāo hú suì yè bīng。
独有江东未归客,西风诗骨瘦崚嶒。dú yǒu jiāng dōng wèi guī kè,xī fēng shī gǔ shòu léng céng。