古诗词

舟中题画卷

萨都剌

两岸好山如画,丹崖翠壁楼台。liǎng àn hǎo shān rú huà,dān yá cuì bì lóu tái。
爱杀南闽风景,小官何日归来。ài shā nán mǐn fēng jǐng,xiǎo guān hé rì guī lái。
萨都剌

萨都剌

萨都剌(约1272—1355)元代诗人、画家、书法家。字天锡,号直斋。回族(一说蒙古族)。其先世为西域人,出生于雁门(今山西代县),泰定四年进士。授应奉翰林文字,擢南台御史,以弹劾权贵,左迁镇江录事司达鲁花赤,累迁江南行台侍御史,左迁淮西北道经历,晚年居杭州。萨都剌善绘画,精书法,尤善楷书。有虎卧龙跳之才,人称燕门才子。他的文学创作,以诗歌为主,诗词内容,以游山玩水、归隐赋闲、慕仙礼佛、酬酢应答之类为多,思想价值不高。萨都剌还留有《严陵钓台图》和《梅雀》等画,现珍藏于北京故宫博物院。 萨都剌的作品>>

猜您喜欢

登云际题壁

萨都剌

长吟入云际,袖拂日边霞。zhǎng yín rù yún jì,xiù fú rì biān xiá。
摩挲织女机,柱杖倚灵槎。mó sā zhī nǚ jī,zhù zhàng yǐ líng chá。
闻说名泉奇观,倒泻银河千丈玉乳溅飞花。wén shuō míng quán qí guān,dào xiè yín hé qiān zhàng yù rǔ jiàn fēi huā。
寄语陆鸿渐,我有武夷茶。jì yǔ lù hóng jiàn,wǒ yǒu wǔ yí chá。
令仆支铛僧,扫叶鹤看家。lìng pū zhī dāng sēng,sǎo yè hè kàn jiā。
不妨茶罢酣歌醉饮,直到日西斜。bù fáng chá bà hān gē zuì yǐn,zhí dào rì xī xié。
满笔淋漓醉墨,应有山灵夜护林壑动龙蛇。mǎn bǐ lín lí zuì mò,yīng yǒu shān líng yè hù lín hè dòng lóng shé。
秉烛下山去,渡口月笼沙。bǐng zhú xià shān qù,dù kǒu yuè lóng shā。

同曹克明清明日登北固山次韵其一

萨都剌

江南三月万花柳,北固山头一回首。jiāng nán sān yuè wàn huā liǔ,běi gù shān tóu yī huí shǒu。
东风吹绿扬子江,滟滟江波泻春酒。dōng fēng chuī lǜ yáng zi jiāng,yàn yàn jiāng bō xiè chūn jiǔ。
况乃又是清明天,元从一饮三百钱。kuàng nǎi yòu shì qīng míng tiān,yuán cóng yī yǐn sān bǎi qián。
英雄一去几千载,当年饮者今何在。yīng xióng yī qù jǐ qiān zài,dāng nián yǐn zhě jīn hé zài。
陌上家家列纸钱,孙刘高冢何人拜。mò shàng jiā jiā liè zhǐ qián,sūn liú gāo zhǒng hé rén bài。

送广信司狱

萨都剌

江城六月凉雨馀,吴郎买舟之鹅湖。jiāng chéng liù yuè liáng yǔ yú,wú láng mǎi zhōu zhī é hú。
江南酌别酒满壶,酒尽落日青天孤。jiāng nán zhuó bié jiǔ mǎn hú,jiǔ jǐn luò rì qīng tiān gū。
如君俊气江海少,奇语惊人天所宝。rú jūn jùn qì jiāng hǎi shǎo,qí yǔ jīng rén tiān suǒ bǎo。
春莺乳燕绿窗深,酒醒梦回银烛小。chūn yīng rǔ yàn lǜ chuāng shēn,jiǔ xǐng mèng huí yín zhú xiǎo。
江东子弟多少年,见君丰采如神仙。jiāng dōng zi dì duō shǎo nián,jiàn jūn fēng cǎi rú shén xiān。
时明刑措日无事,檀板且下鹅湖船。shí míng xíng cuò rì wú shì,tán bǎn qiě xià é hú chuán。
鹅湖山下秋稻熟,鹅湖山前秋水绿。é hú shān xià qiū dào shú,é hú shān qián qiū shuǐ lǜ。
五风十雨乐太平,肯使人间有冤狱。wǔ fēng shí yǔ lè tài píng,kěn shǐ rén jiān yǒu yuān yù。

和友人游鹤林韵

萨都剌

何人结屋山之阻,剩水残山半间与。hé rén jié wū shān zhī zǔ,shèng shuǐ cán shān bàn jiān yǔ。
竹院东风僧未归,落日楼台自铃语。zhú yuàn dōng fēng sēng wèi guī,luò rì lóu tái zì líng yǔ。
刘家事业今沉沦,空馀黄鹄青嶙峋。liú jiā shì yè jīn chén lún,kōng yú huáng gǔ qīng lín xún。
孙家气概果何在,当时未必分伪真。sūn jiā qì gài guǒ hé zài,dāng shí wèi bì fēn wěi zhēn。
可怜处士若冯道,安得骂贼如张巡。kě lián chù shì ruò féng dào,ān dé mà zéi rú zhāng xún。
百年往事空白日,万山花落如红尘。bǎi nián wǎng shì kōng bái rì,wàn shān huā luò rú hóng chén。
不如扫地倾二斗,径造何必问主人。bù rú sǎo dì qīng èr dòu,jìng zào hé bì wèn zhǔ rén。
东廊西廊云不扫,白鹤归来立华表。dōng láng xī láng yún bù sǎo,bái hè guī lái lì huá biǎo。
沈郎敲棋山鸟惊,陈郎落笔龙蛇绕。shěn láng qiāo qí shān niǎo jīng,chén láng luò bǐ lóng shé rào。
葛公饮酒不论钱,何必三茅求悟道。gé gōng yǐn jiǔ bù lùn qián,hé bì sān máo qiú wù dào。
乌髯白面郭将军,痛哭长歌写怀抱。wū rán bái miàn guō jiāng jūn,tòng kū zhǎng gē xiě huái bào。
了公绝若耳不闻,何处深山拾瑶草。le gōng jué ruò ěr bù wén,hé chù shēn shān shí yáo cǎo。
倚歌和者病参军,小窗病起风日好。yǐ gē hé zhě bìng cān jūn,xiǎo chuāng bìng qǐ fēng rì hǎo。
荼䕷满庭香雪晴,柳花帘幕卷春晓。tú mí mǎn tíng xiāng xuě qíng,liǔ huā lián mù juǎn chūn xiǎo。
人生乐事当胜游,山堂作者半日留。rén shēng lè shì dāng shèng yóu,shān táng zuò zhě bàn rì liú。
古来此事谁不乐,只恐人去山灵愁。gǔ lái cǐ shì shuí bù lè,zhǐ kǒng rén qù shān líng chóu。

高堂刘侯定斋野友亭

萨都剌

淮阴季年韩将军,狡兔已死走狗烹。huái yīn jì nián hán jiāng jūn,jiǎo tù yǐ sǐ zǒu gǒu pēng。
沛中白发周将军,碧色已满细柳营。pèi zhōng bái fā zhōu jiāng jūn,bì sè yǐ mǎn xì liǔ yíng。
何如高堂刘将军,太平不许矢石勋。hé rú gāo táng liú jiāng jūn,tài píng bù xǔ shǐ shí xūn。
棹头青海无传箭,天山挂却乌角巾。zhào tóu qīng hǎi wú chuán jiàn,tiān shān guà què wū jiǎo jīn。
归来买地筑小亭,漯水为镜山为屏。guī lái mǎi dì zhù xiǎo tíng,luò shuǐ wèi jìng shān wèi píng。
樵人溪叟日相过,野歌村舞醉复醒。qiáo rén xī sǒu rì xiāng guò,yě gē cūn wǔ zuì fù xǐng。
去年偶尔剑戟鸣,潼关马过战血腥。qù nián ǒu ěr jiàn jǐ míng,tóng guān mǎ guò zhàn xuè xīng。
白头老子如不闻,牛背一笑千山青。bái tóu lǎo zi rú bù wén,niú bèi yī xiào qiān shān qīng。

贺山长邱臣敬复淮西田

萨都剌

鄞城公子人中英,天恩教领来国城。yín chéng gōng zi rén zhōng yīng,tiān ēn jiào lǐng lái guó chéng。
秋霜满区老剑鸣,开口磊落肝胆明。qiū shuāng mǎn qū lǎo jiàn míng,kāi kǒu lěi luò gān dǎn míng。
前年岁丰夏无麦,去年雨足秋无粟。qián nián suì fēng xià wú mài,qù nián yǔ zú qiū wú sù。
先生激烈气不平,馆下谁令有饥色。xiān shēng jī liè qì bù píng,guǎn xià shuí lìng yǒu jī sè。
扬眉掉臂傍无人,义动天子耳目臣。yáng méi diào bì bàng wú rén,yì dòng tiān zi ěr mù chén。
谁人归我三千里,坐令孔席回阳春。shuí rén guī wǒ sān qiān lǐ,zuò lìng kǒng xí huí yáng chūn。
只今寒士望梁栋,文梓高梧天所用。zhǐ jīn hán shì wàng liáng dòng,wén zǐ gāo wú tiān suǒ yòng。
诸生食饱待先生,日午杏坛看舞凤。zhū shēng shí bǎo dài xiān shēng,rì wǔ xìng tán kàn wǔ fèng。

补阙歌

萨都剌

钱塘三日风雨急,古铜夜光飞霹雳。qián táng sān rì fēng yǔ jí,gǔ tóng yè guāng fēi pī lì。
是知神物出人间,犹带吴宫土花碧。shì zhī shén wù chū rén jiān,yóu dài wú gōng tǔ huā bì。
玉桥素练悬银河,支机女儿飞凤梭。yù qiáo sù liàn xuán yín hé,zhī jī nǚ ér fēi fèng suō。
虾须风软乱纤影,春水日晴生潮波。xiā xū fēng ruǎn luàn xiān yǐng,chūn shuǐ rì qíng shēng cháo bō。
破窗冷砚留不得,零落江南酒家客。pò chuāng lěng yàn liú bù dé,líng luò jiāng nán jiǔ jiā kè。
狂歌索酒仰面歇,误击红筹唾壶裂。kuáng gē suǒ jiǔ yǎng miàn xiē,wù jī hóng chóu tuò hú liè。
何人进入蓬莱宫,银屏碧幕珠帘重。hé rén jìn rù péng lái gōng,yín píng bì mù zhū lián zhòng。
此生补阙亦何用,玉龙泻水流芙蓉。cǐ shēng bǔ quē yì hé yòng,yù lóng xiè shuǐ liú fú róng。

过淮河有感

萨都剌

淮水清,河水黄,出山偶尔同异乡。huái shuǐ qīng,hé shuǐ huáng,chū shān ǒu ěr tóng yì xiāng。
排空卷雪势莫当,随风逐浪庸何伤。pái kōng juǎn xuě shì mò dāng,suí fēng zhú làng yōng hé shāng。
东流入海殊不恶,万里同行有清浊。dōng liú rù hǎi shū bù è,wàn lǐ tóng xíng yǒu qīng zhuó。

拥炉夜酌嘲张友寄诗谢

萨都剌

张生不好酒,饮酒如饮药。zhāng shēng bù hǎo jiǔ,yǐn jiǔ rú yǐn yào。
得酒味濡唇,形影先落魄。dé jiǔ wèi rú chún,xíng yǐng xiān luò pò。
野人饮不辞,饮尽杯中涸。yě rén yǐn bù cí,yǐn jǐn bēi zhōng hé。
酒渴向茶烟,松风语幽壑。jiǔ kě xiàng chá yān,sōng fēng yǔ yōu hè。
芳山道士胡不来,一夜灯花向人落。fāng shān dào shì hú bù lái,yī yè dēng huā xiàng rén luò。

送友人之京

萨都剌

霜高木落河始冰,台郎别我之燕京。shuāng gāo mù luò hé shǐ bīng,tái láng bié wǒ zhī yàn jīng。
朔风迎面飞鸟尽,腊雪打帽鞭马行。shuò fēng yíng miàn fēi niǎo jǐn,là xuě dǎ mào biān mǎ xíng。
新年捧表拜阙下,春寒诏赐玻瓈觥。xīn nián pěng biǎo bài quē xià,chūn hán zhào cì bō lí gōng。
朝官如问小参军,为言卧病丹阳城。cháo guān rú wèn xiǎo cān jūn,wèi yán wò bìng dān yáng chéng。

题南宫子蜡嘴图

萨都剌

南宫山人何俊奇,小窗睡起凉云飞。nán gōng shān rén hé jùn qí,xiǎo chuāng shuì qǐ liáng yún fēi。
野棠秋早霜子熟,枯木叶高蜡嘴肥。yě táng qiū zǎo shuāng zi shú,kū mù yè gāo là zuǐ féi。
满前累累甘尔口,正犹痴心落人手。mǎn qián lèi lèi gān ěr kǒu,zhèng yóu chī xīn luò rén shǒu。
五陵年少知尔名,一饱无人早回首。wǔ líng nián shǎo zhī ěr míng,yī bǎo wú rén zǎo huí shǒu。

西楼别寄闽宪诸公

萨都剌

八月八日溪上别,溪上彩旗红猎猎。bā yuè bā rì xī shàng bié,xī shàng cǎi qí hóng liè liè。
离情已逐渡江云,边草连天剪秋色。lí qíng yǐ zhú dù jiāng yún,biān cǎo lián tiān jiǎn qiū sè。
玉骢金虎诸大夫,欲别不别留斯须。yù cōng jīn hǔ zhū dà fū,yù bié bù bié liú sī xū。
沙明浅渚白鸟下,酒尽落日青山孤。shā míng qiǎn zhǔ bái niǎo xià,jiǔ jǐn luò rì qīng shān gū。
丈夫有泪不须洒,去客挂帆君上马。zhàng fū yǒu lèi bù xū sǎ,qù kè guà fān jūn shàng mǎ。
悠悠回首各东西,惟见西溪捕鱼者。yōu yōu huí shǒu gè dōng xī,wéi jiàn xī xī bǔ yú zhě。
闽关一片月,太行一片云。mǐn guān yī piàn yuè,tài xíng yī piàn yún。
雁书远寄隔山岳,云飞月明多忆君。yàn shū yuǎn jì gé shān yuè,yún fēi yuè míng duō yì jūn。

赠别鹫峰上人

萨都剌

建溪秋高山水清,溪边偶识衡阳僧。jiàn xī qiū gāo shān shuǐ qīng,xī biān ǒu shí héng yáng sēng。
临水洗钵挂溪阁,夜访校书天禄灯。lín shuǐ xǐ bō guà xī gé,yè fǎng xiào shū tiān lù dēng。
圣经佛偈通宵读,苜蓿堆盘胜食肉。shèng jīng fú jì tōng xiāo dú,mù xu duī pán shèng shí ròu。
回雁峰南难寄书,武夷洞前堪煮粥。huí yàn fēng nán nán jì shū,wǔ yí dòng qián kān zhǔ zhōu。
西风猎猎吹水寒,相送郎官南出关。xī fēng liè liè chuī shuǐ hán,xiāng sòng láng guān nán chū guān。
校书公子玉京去,衡阳上人何日还。xiào shū gōng zi yù jīng qù,héng yáng shàng rén hé rì hái。
手中玉杖春雨绿,毋乃湘君庙前竹。shǒu zhōng yù zhàng chūn yǔ lǜ,wú nǎi xiāng jūn miào qián zhú。
胡不截作双凤箫,吹作来仪舜庭曲。hú bù jié zuò shuāng fèng xiāo,chuī zuò lái yí shùn tíng qū。
古曲雅以淡,天高难上闻。gǔ qū yǎ yǐ dàn,tiān gāo nán shàng wén。
不如且挂杖头月,归卧祝融峰畔云。bù rú qiě guà zhàng tóu yuè,guī wò zhù róng fēng pàn yún。

送马伯庸子之京

萨都剌

欲晴不晴天气悭,欲别不别人语难。yù qíng bù qíng tiān qì qiān,yù bié bù bié rén yǔ nán。
丈夫意气自磊落,握手一笑心与肝。zhàng fū yì qì zì lěi luò,wò shǒu yī xiào xīn yǔ gān。
南宫子弟吐金缕,何必尊前花解语。nán gōng zi dì tǔ jīn lǚ,hé bì zūn qián huā jiě yǔ。
树摇晚翠下风凉,烛落春红剪秋雨。shù yáo wǎn cuì xià fēng liáng,zhú luò chūn hóng jiǎn qiū yǔ。
高歌痛饮如有神,醉吐不惜车中茵。gāo gē tòng yǐn rú yǒu shén,zuì tǔ bù xī chē zhōng yīn。
明朝送子上船去,回首江南江北人。míng cháo sòng zi shàng chuán qù,huí shǒu jiāng nán jiāng běi rén。

送韩司业

萨都剌

杨花落尽梅子青,丹阳酒满双玉瓶。yáng huā luò jǐn méi zi qīng,dān yáng jiǔ mǎn shuāng yù píng。
使君买舟渡江去,落日淡淡波溟溟。shǐ jūn mǎi zhōu dù jiāng qù,luò rì dàn dàn bō míng míng。
先生抱才登馆阁,东壁文采光龙廷。xiān shēng bào cái dēng guǎn gé,dōng bì wén cǎi guāng lóng tíng。
自怜落日江湖上,为言纵迹如云萍。zì lián luò rì jiāng hú shàng,wèi yán zòng jì rú yún píng。