古诗词

咏雪三十韵

丁鹤年

露阙双开太素天,通明殿里宴群仙。lù quē shuāng kāi tài sù tiān,tōng míng diàn lǐ yàn qún xiān。
娉婷后队琼花簇,潇洒前班玉笋联。pīng tíng hòu duì qióng huā cù,xiāo sǎ qián bān yù sǔn lián。
步月霓裳轻冉冉,御风鹤氅捷翩翩。bù yuè ní shang qīng rǎn rǎn,yù fēng hè chǎng jié piān piān。
大珠玓瓅遗悬佩,碎璧玲珑委堕钿。dà zhū dì lì yí xuán pèi,suì bì líng lóng wěi duò diàn。
掩日韬霞呈绝巧,镂冰剪水斗清妍。yǎn rì tāo xiá chéng jué qiǎo,lòu bīng jiǎn shuǐ dòu qīng yán。
淫池桃熟迎王满,银汉槎回送使骞。yín chí táo shú yíng wáng mǎn,yín hàn chá huí sòng shǐ qiān。
上界乘时夸富贵,下方何路告颠连。shàng jiè chéng shí kuā fù guì,xià fāng hé lù gào diān lián。
自从宇宙纵横乱,顿使闾阎苦乐偏。zì cóng yǔ zhòu zòng héng luàn,dùn shǐ lǘ yán kǔ lè piān。
出塞共愁貂帽重,趋朝争美鹄袍鲜。chū sāi gòng chóu diāo mào zhòng,qū cháo zhēng měi gǔ páo xiān。
未春上苑先飞絮,不夜边城正折绵。wèi chūn shàng yuàn xiān fēi xù,bù yè biān chéng zhèng zhé mián。
阴窖孤忠苏武节,空斋独冷广文毡。yīn jiào gū zhōng sū wǔ jié,kōng zhāi dú lěng guǎng wén zhān。
羊羔已属将军饮,凤髓还归学士煎。yáng gāo yǐ shǔ jiāng jūn yǐn,fèng suǐ hái guī xué shì jiān。
僵卧洛阳晨闭户,清狂剡曲夜回船。jiāng wò luò yáng chén bì hù,qīng kuáng shàn qū yè huí chuán。
软裘快马增朝爽,破屋孤铛压暝烟。ruǎn qiú kuài mǎ zēng cháo shuǎng,pò wū gū dāng yā míng yān。
狂走平原丞相犬,饥鸣废垒伏波鸢。kuáng zǒu píng yuán chéng xiāng quǎn,jī míng fèi lěi fú bō yuān。
梁园作赋频呵笔,灞岸寻诗懒着鞭。liáng yuán zuò fù pín hē bǐ,bà àn xún shī lǎn zhe biān。
入地岂应蝗灭迹,聚沙那辨鹭联拳。rù dì qǐ yīng huáng miè jì,jù shā nà biàn lù lián quán。
谪潮未免衔冤去,破蔡终期奏凯还。zhé cháo wèi miǎn xián yuān qù,pò cài zhōng qī zòu kǎi hái。
粪壤眼前蒙暂庇,阱坑脚底已虚填。fèn rǎng yǎn qián méng zàn bì,jǐng kēng jiǎo dǐ yǐ xū tián。
尽驱瘴疠南侵越,直逞阴威北犯燕。jǐn qū zhàng lì nán qīn yuè,zhí chěng yīn wēi běi fàn yàn。
就暖羽毛违绝漠,避寒鳞甲蛰深渊。jiù nuǎn yǔ máo wéi jué mò,bì hán lín jiǎ zhé shēn yuān。
楼台远近皆妆饰,陵谷高低悉变迁。lóu tái yuǎn jìn jiē zhuāng shì,líng gǔ gāo dī xī biàn qiān。
已诈清宵为白昼,还诬歉岁作丰年。yǐ zhà qīng xiāo wèi bái zhòu,hái wū qiàn suì zuò fēng nián。
舣滩渔艇愁胶柂,失道征鞍畏没鞯。yǐ tān yú tǐng chóu jiāo yí,shī dào zhēng ān wèi méi jiān。
隐匿瑕疵称净域,朦胧硗确号平田。yǐn nì xiá cī chēng jìng yù,méng lóng qiāo què hào píng tián。
声随折竹惊欹枕,影逐残梅乱舞筵。shēng suí zhé zhú jīng yī zhěn,yǐng zhú cán méi luàn wǔ yán。
助虐骤添风凛烈,恶明深妒月婵娟。zhù nüè zhòu tiān fēng lǐn liè,è míng shēn dù yuè chán juān。
蟹行莎尽宁知止,蚕食桑空未肯眠。xiè xíng shā jǐn níng zhī zhǐ,cán shí sāng kōng wèi kěn mián。
欺老虐贫俱实效,呈祥表瑞总讹传。qī lǎo nüè pín jù shí xiào,chéng xiáng biǎo ruì zǒng é chuán。
何当红日升旸谷,尽化流凘赴百川。hé dāng hóng rì shēng yáng gǔ,jǐn huà liú sī fù bǎi chuān。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

奉寄恕中韫禅师

丁鹤年

曾向名山识异人,心如木石气如春。céng xiàng míng shān shí yì rén,xīn rú mù shí qì rú chūn。
坐禅霜叶秋埋膝,行道天花日绕身。zuò chán shuāng yè qiū mái xī,xíng dào tiān huā rì rào shēn。
有钵相传元是幻,无锥可著本非贫。yǒu bō xiāng chuán yuán shì huàn,wú zhuī kě zhù běn fēi pín。
惟馀潭底中秋月,对写龙峰面目真。wéi yú tán dǐ zhōng qiū yuè,duì xiě lóng fēng miàn mù zhēn。

寄龙门海禅师

丁鹤年

曾向龙门俯急流,泰山如垤海如沤。céng xiàng lóng mén fǔ jí liú,tài shān rú dié hǎi rú ōu。
学仙漫比还家鹤,作佛须看露地牛。xué xiān màn bǐ hái jiā hè,zuò fú xū kàn lù dì niú。
远岫孤云归薄暮,澄潭一月印清秋。yuǎn xiù gū yún guī báo mù,chéng tán yī yuè yìn qīng qiū。
葛川旧有三生约,拟策枯藤到上头。gé chuān jiù yǒu sān shēng yuē,nǐ cè kū téng dào shàng tóu。

寄东湖浚天渊长老伯仲

丁鹤年

平湖一鉴涵空明,千鬟照影群峰晴。píng hú yī jiàn hán kōng míng,qiān huán zhào yǐng qún fēng qíng。
慈云或将花雨过,幽泉尽学松涛鸣。cí yún huò jiāng huā yǔ guò,yōu quán jǐn xué sōng tāo míng。
清猿对户忽长啸,老鹤下阶时独行。qīng yuán duì hù hū zhǎng xiào,lǎo hè xià jiē shí dú xíng。
何人最得此中趣,无着天亲好弟兄。hé rén zuì dé cǐ zhōng qù,wú zhe tiān qīn hǎo dì xiōng。

送锽声外侍者还定水寺

丁鹤年

侍者还山修白业,何须门外问三车。shì zhě hái shān xiū bái yè,hé xū mén wài wèn sān chē。
微尘有相皆成幻,大道无岐直到家。wēi chén yǒu xiāng jiē chéng huàn,dà dào wú qí zhí dào jiā。
月满秋岩收桂子,雪消春涧采蒲芽。yuè mǎn qiū yán shōu guì zi,xuě xiāo chūn jiàn cǎi pú yá。
阿师弘教成狮子,伫见传衣后代夸。ā shī hóng jiào chéng shī zi,zhù jiàn chuán yī hòu dài kuā。

送信立庵长老住灵岩寺

丁鹤年

上人驻锡灵岩寺,正是诸天听法时。shàng rén zhù xī líng yán sì,zhèng shì zhū tiān tīng fǎ shí。
日下幡幢朝旎旎,云间钟鼓书迟迟。rì xià fān chuáng cháo nǐ nǐ,yún jiān zhōng gǔ shū chí chí。
残红掩冉迷香径,空翠溟蒙落砚池。cán hóng yǎn rǎn mí xiāng jìng,kōng cuì míng méng luò yàn chí。
不尽平生怀古意,涵空阁上一题诗。bù jǐn píng shēng huái gǔ yì,hán kōng gé shàng yī tí shī。

题东湖青山寺古鼎铭长老钟秀阁

丁鹤年

手开楼阁贮群经,面对湖山卫百灵。shǒu kāi lóu gé zhù qún jīng,miàn duì hú shān wèi bǎi líng。
玉镜夜寒通沆瀣,翠屏秋净倒空青。yù jìng yè hán tōng hàng xiè,cuì píng qiū jìng dào kōng qīng。
避烟鹤起檐间树,行雨龙归几上瓶。bì yān hè qǐ yán jiān shù,xíng yǔ lóng guī jǐ shàng píng。
我亦逃禅云水客,便应萧散共松扃。wǒ yì táo chán yún shuǐ kè,biàn yīng xiāo sàn gòng sōng jiōng。

题二灵山房

丁鹤年

宝刹凭虚户牖开,群峰北走水南回。bǎo shā píng xū hù yǒu kāi,qún fēng běi zǒu shuǐ nán huí。
六鳌夜涌金银阙,九凤朝翔紫翠堆。liù áo yè yǒng jīn yín quē,jiǔ fèng cháo xiáng zǐ cuì duī。
日静云间飞钖下,月明天上渡杯来。rì jìng yún jiān fēi yáng xià,yuè míng tiān shàng dù bēi lái。
谈玄每就岩房宿,最爱三车有辨才。tán xuán měi jiù yán fáng sù,zuì ài sān chē yǒu biàn cái。

题澹然斋

丁鹤年

寂寂禅扃掩昼阴,阿师道味此中深。jì jì chán jiōng yǎn zhòu yīn,ā shī dào wèi cǐ zhōng shēn。
一尘不涉冰霜操,万境俱空水月心。yī chén bù shè bīng shuāng cāo,wàn jìng jù kōng shuǐ yuè xīn。
驻屐寒香生小径,卷帘秋色上疏林。zhù jī hán xiāng shēng xiǎo jìng,juǎn lián qiū sè shàng shū lín。
莫愁客至无清供,玄酒盈樽好共斟。mò chóu kè zhì wú qīng gōng,xuán jiǔ yíng zūn hǎo gòng zhēn。

清胜轩

丁鹤年

绕屋松杉手自栽,重阴长日护苍苔。rào wū sōng shān shǒu zì zāi,zhòng yīn zhǎng rì hù cāng tái。
一溪窈窕花间入,三径参差竹下开。yī xī yǎo tiǎo huā jiān rù,sān jìng cān chà zhú xià kāi。
夜半霜钟宁假莛,秋深月镜本无台。yè bàn shuāng zhōng níng jiǎ tíng,qiū shēn yuè jìng běn wú tái。
主人定起焚香坐,何处扁舟棹雪来。zhǔ rén dìng qǐ fén xiāng zuò,hé chù biǎn zhōu zhào xuě lái。

些子景

丁鹤年

尺树盆池曲槛前,老禅清兴拟林泉。chǐ shù pén chí qū kǎn qián,lǎo chán qīng xīng nǐ lín quán。
气吞渤澥波盈掬,势压崆峒石一拳。qì tūn bó xiè bō yíng jū,shì yā kōng dòng shí yī quán。
仿佛烟霞生隙地,分明日月在壶天。fǎng fú yān xiá shēng xì dì,fēn míng rì yuè zài hú tiān。
旁人莫讶胸襟隘,毫发从来立大千。páng rén mò yà xiōng jīn ài,háo fā cóng lái lì dà qiān。

半村

丁鹤年

庵居背郭称疏慵,道韵清孤野趣浓。ān jū bèi guō chēng shū yōng,dào yùn qīng gū yě qù nóng。
花径萦回通小市,竹窗窈窕纳遥峰。huā jìng yíng huí tōng xiǎo shì,zhú chuāng yǎo tiǎo nà yáo fēng。
五更风递严城角,半夜霜清古寺钟。wǔ gèng fēng dì yán chéng jiǎo,bàn yè shuāng qīng gǔ sì zhōng。
昨日邻翁告东作,四郊春雨起降龙。zuó rì lín wēng gào dōng zuò,sì jiāo chūn yǔ qǐ jiàng lóng。

云石

丁鹤年

坐石看云绝百非,空山终岁澹相依。zuò shí kàn yún jué bǎi fēi,kōng shān zhōng suì dàn xiāng yī。
卧龙春暖潜嘘气,伏虎年深不振威。wò lóng chūn nuǎn qián xū qì,fú hǔ nián shēn bù zhèn wēi。
已向诸天陈瑞彩,更从历劫拂铢衣。yǐ xiàng zhū tiān chén ruì cǎi,gèng cóng lì jié fú zhū yī。
蓦然触着无拘碍,荡荡乾坤自在飞。mò rán chù zhe wú jū ài,dàng dàng qián kūn zì zài fēi。

白石

丁鹤年

雪色云根出翠微,坚贞不与道心违。xuě sè yún gēn chū cuì wēi,jiān zhēn bù yǔ dào xīn wéi。
尘空自比神仙镜,路滑谁参佛祖机。chén kōng zì bǐ shén xiān jìng,lù huá shuí cān fú zǔ jī。
岂为砺金希世用,都缘韫玉发山辉。qǐ wèi lì jīn xī shì yòng,dōu yuán yùn yù fā shān huī。
点头默契生公法,绝胜商歌叹短衣。diǎn tóu mò qì shēng gōng fǎ,jué shèng shāng gē tàn duǎn yī。

寓东湖二灵寺

丁鹤年

二灵古称山水窟,兴来独往亦一奇。èr líng gǔ chēng shān shuǐ kū,xīng lái dú wǎng yì yī qí。
扣舷时闻小海唱,夺卷复睹长江诗。kòu xián shí wén xiǎo hǎi chàng,duó juǎn fù dǔ zhǎng jiāng shī。
月中听鹤坐不寐,烟外盟鸥归每迟。yuè zhōng tīng hè zuò bù mèi,yān wài méng ōu guī měi chí。
桃花流水傥得路,便应黄发为渔师。táo huā liú shuǐ tǎng dé lù,biàn yīng huáng fā wèi yú shī。

次义上人韵

丁鹤年

冥栖九陇傍云松,茗碗熏炉取次供。míng qī jiǔ lǒng bàng yún sōng,míng wǎn xūn lú qǔ cì gōng。
月满长空秋放鹤,雨昏大海昼降龙。yuè mǎn zhǎng kōng qiū fàng hè,yǔ hūn dà hǎi zhòu jiàng lóng。
病中普施诸方食,定里长闻上界钟。bìng zhōng pǔ shī zhū fāng shí,dìng lǐ zhǎng wén shàng jiè zhōng。
明哲古来多玩世,不妨随处舞三筇。míng zhé gǔ lái duō wán shì,bù fáng suí chù wǔ sān qióng。