古诗词

咏雪三十韵

丁鹤年

露阙双开太素天,通明殿里宴群仙。lù quē shuāng kāi tài sù tiān,tōng míng diàn lǐ yàn qún xiān。
娉婷后队琼花簇,潇洒前班玉笋联。pīng tíng hòu duì qióng huā cù,xiāo sǎ qián bān yù sǔn lián。
步月霓裳轻冉冉,御风鹤氅捷翩翩。bù yuè ní shang qīng rǎn rǎn,yù fēng hè chǎng jié piān piān。
大珠玓瓅遗悬佩,碎璧玲珑委堕钿。dà zhū dì lì yí xuán pèi,suì bì líng lóng wěi duò diàn。
掩日韬霞呈绝巧,镂冰剪水斗清妍。yǎn rì tāo xiá chéng jué qiǎo,lòu bīng jiǎn shuǐ dòu qīng yán。
淫池桃熟迎王满,银汉槎回送使骞。yín chí táo shú yíng wáng mǎn,yín hàn chá huí sòng shǐ qiān。
上界乘时夸富贵,下方何路告颠连。shàng jiè chéng shí kuā fù guì,xià fāng hé lù gào diān lián。
自从宇宙纵横乱,顿使闾阎苦乐偏。zì cóng yǔ zhòu zòng héng luàn,dùn shǐ lǘ yán kǔ lè piān。
出塞共愁貂帽重,趋朝争美鹄袍鲜。chū sāi gòng chóu diāo mào zhòng,qū cháo zhēng měi gǔ páo xiān。
未春上苑先飞絮,不夜边城正折绵。wèi chūn shàng yuàn xiān fēi xù,bù yè biān chéng zhèng zhé mián。
阴窖孤忠苏武节,空斋独冷广文毡。yīn jiào gū zhōng sū wǔ jié,kōng zhāi dú lěng guǎng wén zhān。
羊羔已属将军饮,凤髓还归学士煎。yáng gāo yǐ shǔ jiāng jūn yǐn,fèng suǐ hái guī xué shì jiān。
僵卧洛阳晨闭户,清狂剡曲夜回船。jiāng wò luò yáng chén bì hù,qīng kuáng shàn qū yè huí chuán。
软裘快马增朝爽,破屋孤铛压暝烟。ruǎn qiú kuài mǎ zēng cháo shuǎng,pò wū gū dāng yā míng yān。
狂走平原丞相犬,饥鸣废垒伏波鸢。kuáng zǒu píng yuán chéng xiāng quǎn,jī míng fèi lěi fú bō yuān。
梁园作赋频呵笔,灞岸寻诗懒着鞭。liáng yuán zuò fù pín hē bǐ,bà àn xún shī lǎn zhe biān。
入地岂应蝗灭迹,聚沙那辨鹭联拳。rù dì qǐ yīng huáng miè jì,jù shā nà biàn lù lián quán。
谪潮未免衔冤去,破蔡终期奏凯还。zhé cháo wèi miǎn xián yuān qù,pò cài zhōng qī zòu kǎi hái。
粪壤眼前蒙暂庇,阱坑脚底已虚填。fèn rǎng yǎn qián méng zàn bì,jǐng kēng jiǎo dǐ yǐ xū tián。
尽驱瘴疠南侵越,直逞阴威北犯燕。jǐn qū zhàng lì nán qīn yuè,zhí chěng yīn wēi běi fàn yàn。
就暖羽毛违绝漠,避寒鳞甲蛰深渊。jiù nuǎn yǔ máo wéi jué mò,bì hán lín jiǎ zhé shēn yuān。
楼台远近皆妆饰,陵谷高低悉变迁。lóu tái yuǎn jìn jiē zhuāng shì,líng gǔ gāo dī xī biàn qiān。
已诈清宵为白昼,还诬歉岁作丰年。yǐ zhà qīng xiāo wèi bái zhòu,hái wū qiàn suì zuò fēng nián。
舣滩渔艇愁胶柂,失道征鞍畏没鞯。yǐ tān yú tǐng chóu jiāo yí,shī dào zhēng ān wèi méi jiān。
隐匿瑕疵称净域,朦胧硗确号平田。yǐn nì xiá cī chēng jìng yù,méng lóng qiāo què hào píng tián。
声随折竹惊欹枕,影逐残梅乱舞筵。shēng suí zhé zhú jīng yī zhěn,yǐng zhú cán méi luàn wǔ yán。
助虐骤添风凛烈,恶明深妒月婵娟。zhù nüè zhòu tiān fēng lǐn liè,è míng shēn dù yuè chán juān。
蟹行莎尽宁知止,蚕食桑空未肯眠。xiè xíng shā jǐn níng zhī zhǐ,cán shí sāng kōng wèi kěn mián。
欺老虐贫俱实效,呈祥表瑞总讹传。qī lǎo nüè pín jù shí xiào,chéng xiáng biǎo ruì zǒng é chuán。
何当红日升旸谷,尽化流凘赴百川。hé dāng hóng rì shēng yáng gǔ,jǐn huà liú sī fù bǎi chuān。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

雨窗宴坐与表兄论作诗写字之法各一首

丁鹤年

南窗薄暮雨如丝,茗碗熏炉共论诗。nán chuāng báo mù yǔ rú sī,míng wǎn xūn lú gòng lùn shī。
天趣悠悠人意表,忘言相对坐多时。tiān qù yōu yōu rén yì biǎo,wàng yán xiāng duì zuò duō shí。

雨窗宴坐与表兄论作诗写字之法各一首

丁鹤年

蝇头小楷写乌丝,字字钟王尽可师。yíng tóu xiǎo kǎi xiě wū sī,zì zì zhōng wáng jǐn kě shī。
忽悟庖牺初画象,工夫元不在临池。hū wù páo xī chū huà xiàng,gōng fū yuán bù zài lín chí。

题猫

丁鹤年

食有溪鱼卧有裀,受恩深重更无伦。shí yǒu xī yú wò yǒu yīn,shòu ēn shēn zhòng gèng wú lún。
苦将乳鼠夸为瑞,恐负隆冬蜡祭人。kǔ jiāng rǔ shǔ kuā wèi ruì,kǒng fù lóng dōng là jì rén。

题鹰

丁鹤年

修翎快剑爪刚钩,自猎平生耻下韝。xiū líng kuài jiàn zhǎo gāng gōu,zì liè píng shēng chǐ xià gōu。
击尽秋原鸮与獍,却从灵囿凤麟游。jī jǐn qiū yuán xiāo yǔ jìng,què cóng líng yòu fèng lín yóu。

题雁

丁鹤年

兵戈故国日雕残,野蔓荒烟白骨寒。bīng gē gù guó rì diāo cán,yě màn huāng yān bái gǔ hán。
目送飞鸿度关塞,有书无处报平安。mù sòng fēi hóng dù guān sāi,yǒu shū wú chù bào píng ān。

题莺

丁鹤年

当年百啭上林苑,身愈高时韵愈奇。dāng nián bǎi zhuàn shàng lín yuàn,shēn yù gāo shí yùn yù qí。
兵火十年乔木尽,托栖那敢怨枝卑。bīng huǒ shí nián qiáo mù jǐn,tuō qī nà gǎn yuàn zhī bēi。

元旦与天渊长老雪后泛溪

丁鹤年

不将柏叶围炉饮,却为梅花放棹看。bù jiāng bǎi yè wéi lú yǐn,què wèi méi huā fàng zhào kàn。
诗在灞桥驴子上,阿师空忍雪山寒。shī zài bà qiáo lǘ zi shàng,ā shī kōng rěn xuě shān hán。

迎大年椿上人不值暮归偶成

丁鹤年

东归间道已浮杯,力疾遥迎日几回。dōng guī jiān dào yǐ fú bēi,lì jí yáo yíng rì jǐ huí。
何处晚来成误认,风帘竹影月窗梅。hé chù wǎn lái chéng wù rèn,fēng lián zhú yǐng yuè chuāng méi。

题椿上人梅花

丁鹤年

娟娟净色雪消馀,剪剪寒香月上初。juān juān jìng sè xuě xiāo yú,jiǎn jiǎn hán xiāng yuè shàng chū。
标格若教诸佛见,肯教薝卜譬真如。biāo gé ruò jiào zhū fú jiàn,kěn jiào zhān bo pì zhēn rú。

题天师竹

丁鹤年

琅玕仙节郁萧森,知受三天雨露深。láng gān xiān jié yù xiāo sēn,zhī shòu sān tiān yǔ lù shēn。
投老相求访真诀,独骑龙杖度千岑。tóu lǎo xiāng qiú fǎng zhēn jué,dú qí lóng zhàng dù qiān cén。

题画

丁鹤年

水榭山窗面面同,縠纹波起鲤鱼风。shuǐ xiè shān chuāng miàn miàn tóng,hú wén bō qǐ lǐ yú fēng。
溪头艇子林间泛,来往能无避俗翁。xī tóu tǐng zi lín jiān fàn,lái wǎng néng wú bì sú wēng。

寄龙门禅师二首

丁鹤年

上方楼阁閟烟霞,补衲重来岁月赊。shàng fāng lóu gé bì yān xiá,bǔ nà zhòng lái suì yuè shē。
拄杖入门如隔世,依然翠竹对黄花。zhǔ zhàng rù mén rú gé shì,yī rán cuì zhú duì huáng huā。

寄龙门禅师二首

丁鹤年

灵山积雪赤城霞,咫尺东西路不赊。líng shān jī xuě chì chéng xiá,zhǐ chǐ dōng xī lù bù shē。
破碎衲衣刚补就,不须天女散天花。pò suì nà yī gāng bǔ jiù,bù xū tiān nǚ sàn tiān huā。

题会稽王冕翁画梅

丁鹤年

永和笔阵在山阴,家法惟君悟最深。yǒng hé bǐ zhèn zài shān yīn,jiā fǎ wéi jūn wù zuì shēn。
寓得梅花兼二妙,右军风致广平心。yù dé méi huā jiān èr miào,yòu jūn fēng zhì guǎng píng xīn。

红梅

丁鹤年

姑射仙人鍊玉砂,丹光晴贯洞中霞。gū shè xiān rén liàn yù shā,dān guāng qíng guàn dòng zhōng xiá。
无端半夜东风起,吹作江南第一花。wú duān bàn yè dōng fēng qǐ,chuī zuò jiāng nán dì yī huā。