古诗词

味经堂诗

虞集

维昔玄圣,有子过庭。wéi xī xuán shèng,yǒu zi guò tíng。
学礼学诗,诏之丁宁。xué lǐ xué shī,zhào zhī dīng níng。
面墙之窒,繇不知味。miàn qiáng zhī zhì,yáo bù zhī wèi。
亲能使学,不能使嗜。qīn néng shǐ xué,bù néng shǐ shì。
观于德容,听于德音。guān yú dé róng,tīng yú dé yīn。
咏歌周旋,实悦我心。yǒng gē zhōu xuán,shí yuè wǒ xīn。
邈乎千载,圣往言在。miǎo hū qiān zài,shèng wǎng yán zài。
舍而不求,匪罔斯殆。shě ér bù qiú,fěi wǎng sī dài。
畏友翚父,穷经笃行。wèi yǒu huī fù,qióng jīng dǔ xíng。
既有诸躬,思贻厥成。jì yǒu zhū gōng,sī yí jué chéng。
既菑既畬,俾稼之食。jì zāi jì shē,bǐ jià zhī shí。
既畋既渔,俾鼎之实。jì tián jì yú,bǐ dǐng zhī shí。
作堂高明,曰子远来。zuò táng gāo míng,yuē zi yuǎn lái。
吾经在兹,远其味之。wú jīng zài zī,yuǎn qí wèi zhī。
始予虚羸,匍匐来食。shǐ yǔ xū léi,pú fú lái shí。
茹草饮水,以御朝久。rú cǎo yǐn shuǐ,yǐ yù cháo jiǔ。
穷人得归,自我父师。qióng rén dé guī,zì wǒ fù shī。
俯焉斯文,老至不知。fǔ yān sī wén,lǎo zhì bù zhī。
煌煌灵芝,如彼嘉玉。huáng huáng líng zhī,rú bǐ jiā yù。
薄言采之,在彼中谷。báo yán cǎi zhī,zài bǐ zhōng gǔ。
南阳之人,来詹来言。nán yáng zhī rén,lái zhān lái yán。
君子岂弟,宜其后昆。jūn zi qǐ dì,yí qí hòu kūn。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

金马图

虞集

贾胡自骑千金马,解囊小憩荒城下。jiǎ hú zì qí qiān jīn mǎ,jiě náng xiǎo qì huāng chéng xià。
平原无树起秋风,梦到阴山雪横野。píng yuán wú shù qǐ qiū fēng,mèng dào yīn shān xuě héng yě。
太平疆宇大无外,外户连城无闭夜。tài píng jiāng yǔ dà wú wài,wài hù lián chéng wú bì yè。
不然安有独行人,怀宝安眠如画者。bù rán ān yǒu dú xíng rén,huái bǎo ān mián rú huà zhě。

刷马歌

虞集

天马之来大宛国,汉帝心驰渥洼域。tiān mǎ zhī lái dà wǎn guó,hàn dì xīn chí wò wā yù。
贰师兵甲费如山,毛骨权奇不多得。èr shī bīng jiǎ fèi rú shān,máo gǔ quán qí bù duō dé。
世祖开基肇太平,昔日大宛俱拱北。shì zǔ kāi jī zhào tài píng,xī rì dà wǎn jù gǒng běi。
如云之马西北来,飞控惊尘遍南陌。rú yún zhī mǎ xī běi lái,fēi kòng jīng chén biàn nán mò。
豢养年深生息蕃,即今诏刷无遗迹。huàn yǎng nián shēn shēng xī fān,jí jīn zhào shuā wú yí jì。
青丝络头千万辈,戢戢骈头死槽枥。qīng sī luò tóu qiān wàn bèi,jí jí pián tóu sǐ cáo lì。
一程瘏毒一程愁,比到燕山肥者瘠。yī chéng tú dú yī chéng chóu,bǐ dào yàn shān féi zhě jí。
吾观天厩十二闲,五花成队春斑斑。wú guān tiān jiù shí èr xián,wǔ huā chéng duì chūn bān bān。
监官喂养盛刍豆,年年骑去居庸关。jiān guān wèi yǎng shèng chú dòu,nián nián qí qù jū yōng guān。
圣朝谁信多盗贼,却虑骑气藏凶奸。shèng cháo shuí xìn duō dào zéi,què lǜ qí qì cáng xiōng jiān。
驽骀尽从天上去,骅骝岂得留人间。nú dài jǐn cóng tiān shàng qù,huá liú qǐ dé liú rén jiān。
汉人南人窘徒步,道路相从俱厚颜。hàn rén nán rén jiǒng tú bù,dào lù xiāng cóng jù hòu yán。
我今已是倦游者,东家蹇驴何必借。wǒ jīn yǐ shì juàn yóu zhě,dōng jiā jiǎn lǘ hé bì jiè。
布袜青鞋取次行,正喜不遭官长骂。bù wà qīng xié qǔ cì xíng,zhèng xǐ bù zāo guān zhǎng mà。
乡里健儿弓弩手,诏许征鞍常稳跨。xiāng lǐ jiàn ér gōng nǔ shǒu,zhào xǔ zhēng ān cháng wěn kuà。
岭南烽火乱者谁?何事至今犹梗化。lǐng nán fēng huǒ luàn zhě shuí?hé shì zhì jīn yóu gěng huà。
君不见汉文皇帝承平时,千里之马将安之。jūn bù jiàn hàn wén huáng dì chéng píng shí,qiān lǐ zhī mǎ jiāng ān zhī。
又不见项王一骑乌江渡,到头不识阴陵路。yòu bù jiàn xiàng wáng yī qí wū jiāng dù,dào tóu bù shí yīn líng lù。

送戴真人归越

虞集

戴先生,日饮五斗醉不得,再饮一石不肯眠。dài xiān shēng,rì yǐn wǔ dòu zuì bù dé,zài yǐn yī shí bù kěn mián。
昨从桃源来,两袖携风烟。zuó cóng táo yuán lái,liǎng xiù xié fēng yān。
长安道上小儿女,拍手拦道呼神仙。zhǎng ān dào shàng xiǎo ér nǚ,pāi shǒu lán dào hū shén xiān。
马如游龙花如雨,蹴踏春秋作朝暮。mǎ rú yóu lóng huā rú yǔ,cù tà chūn qiū zuò cháo mù。
东方不作窗间戏,上帝还令海边去。dōng fāng bù zuò chuāng jiān xì,shàng dì hái lìng hǎi biān qù。
海边玉虹夜不收,贝宫珠阙皆蛟虬。hǎi biān yù hóng yè bù shōu,bèi gōng zhū quē jiē jiāo qiú。
芝田玉树久相待,天上老仙那肯留。zhī tián yù shù jiǔ xiāng dài,tiān shàng lǎo xiān nà kěn liú。
戴先生,鉴湖之水三千丈,不可以鉴可以酿。dài xiān shēng,jiàn hú zhī shuǐ sān qiān zhàng,bù kě yǐ jiàn kě yǐ niàng。
明朝亦脱锦袍去,与汝酣歌钓船上。míng cháo yì tuō jǐn páo qù,yǔ rǔ hān gē diào chuán shàng。

三凤行赠海东之还江南

虞集

海东之,兄弟三人如凤凰,胸臆羽翮皆文章,九年三入天门翔。hǎi dōng zhī,xiōng dì sān rén rú fèng huáng,xiōng yì yǔ hé jiē wén zhāng,jiǔ nián sān rù tiān mén xiáng。
伯冲天,季惊人,一日四海皆知名。bó chōng tiān,jì jīng rén,yī rì sì hǎi jiē zhī míng。
东之之文五色云,见者眩晃生眵昏,三进三已之,了若耳不闻。dōng zhī zhī wén wǔ sè yún,jiàn zhě xuàn huǎng shēng chī hūn,sān jìn sān yǐ zhī,le ruò ěr bù wén。
二人得之,喜未足云,东之不愠乃可尊。èr rén dé zhī,xǐ wèi zú yún,dōng zhī bù yùn nǎi kě zūn。
束书江上还见亲,君子之乐乐足真。shù shū jiāng shàng hái jiàn qīn,jūn zi zhī lè lè zú zhēn。
君不见,匡庐之山酋萃而嵯峨,左界豫章渚,川汇为蠡鄱。jūn bù jiàn,kuāng lú zhī shān qiú cuì ér cuó é,zuǒ jiè yù zhāng zhǔ,chuān huì wèi lí pó。
其阴浩浩源,导□经潜沱。qí yīn hào hào yuán,dǎo jīng qián tuó。
山气郁蓄不得去,上冲为紫盖,直与天相摩。shān qì yù xù bù dé qù,shàng chōng wèi zǐ gài,zhí yǔ tiān xiāng mó。
为云覆八极,为雨涨九河。wèi yún fù bā jí,wèi yǔ zhǎng jiǔ hé。
海东之,子能观山以成德,其进盖未可量也,偶尔小屈奈尔何!hǎi dōng zhī,zi néng guān shān yǐ chéng dé,qí jìn gài wèi kě liàng yě,ǒu ěr xiǎo qū nài ěr hé!

题宋诚甫侍郎垂纶亭

虞集

岷源建高,驶无游舠。mín yuán jiàn gāo,shǐ wú yóu dāo。
汉会其委,安流滔滔。hàn huì qí wěi,ān liú tāo tāo。
爰有君子,垂纶其下。yuán yǒu jūn zi,chuí lún qí xià。
虽不得鱼,意甚闲暇。suī bù dé yú,yì shén xián xiá。
援藟引楫,至于中沱。yuán lěi yǐn jí,zhì yú zhōng tuó。
荫树以休,悠悠永歌。yīn shù yǐ xiū,yōu yōu yǒng gē。
逝波沄沄,不转维石。shì bō yún yún,bù zhuǎn wéi shí。
乐兹忘忧,矢言不食。lè zī wàng yōu,shǐ yán bù shí。
烝然云兴,风举以高。zhēng rán yún xīng,fēng jǔ yǐ gāo。
鹤翔中天,遗景九皋。hè xiáng zhōng tiān,yí jǐng jiǔ gāo。
木其落矣,鱼亦潜渚。mù qí luò yǐ,yú yì qián zhǔ。
眷言夙好,除于风雨。juàn yán sù hǎo,chú yú fēng yǔ。
风吹衣裳,彼为栖栖。fēng chuī yī shang,bǐ wèi qī qī。
行吟望予,实劳我思。xíng yín wàng yǔ,shí láo wǒ sī。
山有榛棘,河有鳇鲤。shān yǒu zhēn jí,hé yǒu huáng lǐ。
岂其饮泉,必泠之美。qǐ qí yǐn quán,bì líng zhī měi。
君子冠纯,秩秩大经。jūn zi guān chún,zhì zhì dà jīng。
泂有清酌,可以濯缨。jiǒng yǒu qīng zhuó,kě yǐ zhuó yīng。

竹林七贤图

虞集

瞻彼修竹,下临清流。zhān bǐ xiū zhú,xià lín qīng liú。
文石偃堤,华松荫丘。wén shí yǎn dī,huá sōng yīn qiū。
植表界壤,剪茅宅幽。zhí biǎo jiè rǎng,jiǎn máo zhái yōu。
梁度高巘,台隐中洲。liáng dù gāo yǎn,tái yǐn zhōng zhōu。
方床读书,异宫同休。fāng chuáng dú shū,yì gōng tóng xiū。
咏歌相闻,觞豆相求。yǒng gē xiāng wén,shāng dòu xiāng qiú。
或莳名药,或钓游鯈。huò shí míng yào,huò diào yóu tiáo。
课艺嘉植,坐思远游。kè yì jiā zhí,zuò sī yuǎn yóu。
濯缨微波,看云良畴。zhuó yīng wēi bō,kàn yún liáng chóu。
逸而不放,俨而自修。yì ér bù fàng,yǎn ér zì xiū。
泰哉沮溺,邈乎巢由。tài zāi jǔ nì,miǎo hū cháo yóu。
按图以观,永宜春秋。àn tú yǐ guān,yǒng yí chūn qiū。
孰若五君,遗其故俦。shú ruò wǔ jūn,yí qí gù chóu。
糟粕尘世,高踪庄周。zāo pò chén shì,gāo zōng zhuāng zhōu。
我怀古人,遁而违忧。wǒ huái gǔ rén,dùn ér wéi yōu。
安得挥弦,以招沈浮。ān dé huī xián,yǐ zhāo shěn fú。

万户张公庙堂诗

虞集

于赫世皇,并用豪杰。yú hè shì huáng,bìng yòng háo jié。
一定宇内,櫜厥戈甲。yī dìng yǔ nèi,gāo jué gē jiǎ。
既久既安,成宗继之。jì jiǔ jì ān,chéng zōng jì zhī。
祖功莫加,道在守持。zǔ gōng mò jiā,dào zài shǒu chí。
狂夫兴谋,以动相国。kuáng fū xīng móu,yǐ dòng xiāng guó。
曰昔祖宗,咸尚战克。yuē xī zǔ zōng,xián shàng zhàn kè。
万方悉来,史皆前能。wàn fāng xī lái,shǐ jiē qián néng。
我独无名,曷称继承。wǒ dú wú míng,hé chēng jì chéng。
蠢彼西南,翳丛负固。chǔn bǐ xī nán,yì cóng fù gù。
聚落八百,各统女妇。jù luò bā bǎi,gè tǒng nǚ fù。
人强善骄,马具竞豪。rén qiáng shàn jiāo,mǎ jù jìng háo。
豢豕于牢,黄金饰槽。huàn shǐ yú láo,huáng jīn shì cáo。
取而有之,富可足用。qǔ ér yǒu zhī,fù kě zú yòng。
赫乎功多,以世智勇。hè hū gōng duō,yǐ shì zhì yǒng。
相臣以闻,天子曰嘻!xiāng chén yǐ wén,tiān zi yuē xī!
有是言哉,汝其试之。yǒu shì yán zāi,rǔ qí shì zhī。
狂谋既售,谏言不入。kuáng móu jì shòu,jiàn yán bù rù。
既赋军实,弓钺仍戢。jì fù jūn shí,gōng yuè réng jí。
馈饟启行,万里骚然。kuì xiǎng qǐ xíng,wàn lǐ sāo rán。
饥危蹈毒,未战已捐。jī wēi dǎo dú,wèi zhàn yǐ juān。
番番名将,天子爪士。fān fān míng jiāng,tiān zi zhǎo shì。
镇于江浒,天子所使。zhèn yú jiāng hǔ,tiān zi suǒ shǐ。
狂夫忌之,承制驱之。kuáng fū jì zhī,chéng zhì qū zhī。
讵思国谋,徒逞厥私。jù sī guó móu,tú chěng jué sī。
将军慨言,死我臣职。jiāng jūn kǎi yán,sǐ wǒ chén zhí。
可陷者身,不陷吾直。kě xiàn zhě shēn,bù xiàn wú zhí。
见制鄙庸,岂我召凶。jiàn zhì bǐ yōng,qǐ wǒ zhào xiōng。
心知无还,况冀立功。xīn zhī wú hái,kuàng jì lì gōng。
与其矫诬,死彼狂手。yǔ qí jiǎo wū,sǐ bǐ kuáng shǒu。
孰与奋击,不丧吾守。shú yǔ fèn jī,bù sàng wú shǒu。
孤旅转战,身入不回。gū lǚ zhuǎn zhàn,shēn rù bù huí。
杀戮既多,身卒死之。shā lù jì duō,shēn zú sǐ zhī。
三军失声,万士丧气。sān jūn shī shēng,wàn shì sàng qì。
孰明公心,君门万重。shú míng gōng xīn,jūn mén wàn zhòng。
裹革东归,遥遥江壖。guǒ gé dōng guī,yáo yáo jiāng ruán。
部曲候迎,悲风旆缠。bù qū hòu yíng,bēi fēng pèi chán。
民怀其忠,士感其义。mín huái qí zhōng,shì gǎn qí yì。
虎奋鹰扬,如见其至。hǔ fèn yīng yáng,rú jiàn qí zhì。
卜庙得吉,东望际海。bo miào dé jí,dōng wàng jì hǎi。
神来妥之,有永无坏。shén lái tuǒ zhī,yǒu yǒng wú huài。
狂夫辱国,天子震怒。kuáng fū rǔ guó,tiān zi zhèn nù。
立呼狂竖,斩以大斧。lì hū kuáng shù,zhǎn yǐ dà fǔ。
狂罪则诛,死事奈何。kuáng zuì zé zhū,sǐ shì nài hé。
褒封哀荣,百世不磨。bāo fēng āi róng,bǎi shì bù mó。
岂惟不磨,元嗣御史。qǐ wéi bù mó,yuán sì yù shǐ。
既有兄弟,又多孙子。jì yǒu xiōng dì,yòu duō sūn zi。
奕奕勋门,秩秩良材。yì yì xūn mén,zhì zhì liáng cái。
天之报忠,岂有涯哉。tiān zhī bào zhōng,qǐ yǒu yá zāi。

题胡徵君器之和陶轩

虞集

春木晨荣,秋华夕滋。chūn mù chén róng,qiū huá xī zī。
流云行天,逝者如斯。liú yún xíng tiān,shì zhě rú sī。
柴车葛巾,曷能归来?chái chē gé jīn,hé néng guī lái?
我怀古人,徒诵其诗。wǒ huái gǔ rén,tú sòng qí shī。
有美君子,尚友先觉。yǒu měi jūn zi,shàng yǒu xiān jué。
靡觞不咏,无咏不属。mí shāng bù yǒng,wú yǒng bù shǔ。
岂无他人,孰此追躅?qǐ wú tā rén,shú cǐ zhuī zhú?
优哉游哉,君子之乐。yōu zāi yóu zāi,jūn zi zhī lè。
吾侪小人,力绌乃休。wú chái xiǎo rén,lì chù nǎi xiū。
犹可以驰,曷其停辀?yóu kě yǐ chí,hé qí tíng zhōu?
卷舒无闷,入圣实优。juǎn shū wú mèn,rù shèng shí yōu。
敢以未成,窃方前修。gǎn yǐ wèi chéng,qiè fāng qián xiū。
祖德之述,尚论其世。zǔ dé zhī shù,shàng lùn qí shì。
我独何无,夙坠羁絷。wǒ dú hé wú,sù zhuì jī zhí。
闻君赞歌,祇以生愧。wén jūn zàn gē,qí yǐ shēng kuì。
既曰知非,请勖馀岁。jì yuē zhī fēi,qǐng xù yú suì。

聂空山画扇

虞集

客来山雨鸣涧,客去山翁醉眠。kè lái shān yǔ míng jiàn,kè qù shān wēng zuì mián。
花外晴云霭霭,竹边秋月娟娟。huā wài qíng yún ǎi ǎi,zhú biān qiū yuè juān juān。

听雨

虞集

屏风围坐鬓毵毵,绛蜡摇光照莫酣。píng fēng wéi zuò bìn sān sān,jiàng là yáo guāng zhào mò hān。
京国多年情尽改,忽听春雨忆江南。jīng guó duō nián qíng jǐn gǎi,hū tīng chūn yǔ yì jiāng nán。

院中独坐

虞集

何处它年寄此生,山中江上总关情。hé chù tā nián jì cǐ shēng,shān zhōng jiāng shàng zǒng guān qíng。
无端绕屋长松树,尽把风声作雨声。wú duān rào wū zhǎng sōng shù,jǐn bǎ fēng shēng zuò yǔ shēng。