古诗词

万户张公庙堂诗

虞集

于赫世皇,并用豪杰。yú hè shì huáng,bìng yòng háo jié。
一定宇内,櫜厥戈甲。yī dìng yǔ nèi,gāo jué gē jiǎ。
既久既安,成宗继之。jì jiǔ jì ān,chéng zōng jì zhī。
祖功莫加,道在守持。zǔ gōng mò jiā,dào zài shǒu chí。
狂夫兴谋,以动相国。kuáng fū xīng móu,yǐ dòng xiāng guó。
曰昔祖宗,咸尚战克。yuē xī zǔ zōng,xián shàng zhàn kè。
万方悉来,史皆前能。wàn fāng xī lái,shǐ jiē qián néng。
我独无名,曷称继承。wǒ dú wú míng,hé chēng jì chéng。
蠢彼西南,翳丛负固。chǔn bǐ xī nán,yì cóng fù gù。
聚落八百,各统女妇。jù luò bā bǎi,gè tǒng nǚ fù。
人强善骄,马具竞豪。rén qiáng shàn jiāo,mǎ jù jìng háo。
豢豕于牢,黄金饰槽。huàn shǐ yú láo,huáng jīn shì cáo。
取而有之,富可足用。qǔ ér yǒu zhī,fù kě zú yòng。
赫乎功多,以世智勇。hè hū gōng duō,yǐ shì zhì yǒng。
相臣以闻,天子曰嘻!xiāng chén yǐ wén,tiān zi yuē xī!
有是言哉,汝其试之。yǒu shì yán zāi,rǔ qí shì zhī。
狂谋既售,谏言不入。kuáng móu jì shòu,jiàn yán bù rù。
既赋军实,弓钺仍戢。jì fù jūn shí,gōng yuè réng jí。
馈饟启行,万里骚然。kuì xiǎng qǐ xíng,wàn lǐ sāo rán。
饥危蹈毒,未战已捐。jī wēi dǎo dú,wèi zhàn yǐ juān。
番番名将,天子爪士。fān fān míng jiāng,tiān zi zhǎo shì。
镇于江浒,天子所使。zhèn yú jiāng hǔ,tiān zi suǒ shǐ。
狂夫忌之,承制驱之。kuáng fū jì zhī,chéng zhì qū zhī。
讵思国谋,徒逞厥私。jù sī guó móu,tú chěng jué sī。
将军慨言,死我臣职。jiāng jūn kǎi yán,sǐ wǒ chén zhí。
可陷者身,不陷吾直。kě xiàn zhě shēn,bù xiàn wú zhí。
见制鄙庸,岂我召凶。jiàn zhì bǐ yōng,qǐ wǒ zhào xiōng。
心知无还,况冀立功。xīn zhī wú hái,kuàng jì lì gōng。
与其矫诬,死彼狂手。yǔ qí jiǎo wū,sǐ bǐ kuáng shǒu。
孰与奋击,不丧吾守。shú yǔ fèn jī,bù sàng wú shǒu。
孤旅转战,身入不回。gū lǚ zhuǎn zhàn,shēn rù bù huí。
杀戮既多,身卒死之。shā lù jì duō,shēn zú sǐ zhī。
三军失声,万士丧气。sān jūn shī shēng,wàn shì sàng qì。
孰明公心,君门万重。shú míng gōng xīn,jūn mén wàn zhòng。
裹革东归,遥遥江壖。guǒ gé dōng guī,yáo yáo jiāng ruán。
部曲候迎,悲风旆缠。bù qū hòu yíng,bēi fēng pèi chán。
民怀其忠,士感其义。mín huái qí zhōng,shì gǎn qí yì。
虎奋鹰扬,如见其至。hǔ fèn yīng yáng,rú jiàn qí zhì。
卜庙得吉,东望际海。bo miào dé jí,dōng wàng jì hǎi。
神来妥之,有永无坏。shén lái tuǒ zhī,yǒu yǒng wú huài。
狂夫辱国,天子震怒。kuáng fū rǔ guó,tiān zi zhèn nù。
立呼狂竖,斩以大斧。lì hū kuáng shù,zhǎn yǐ dà fǔ。
狂罪则诛,死事奈何。kuáng zuì zé zhū,sǐ shì nài hé。
褒封哀荣,百世不磨。bāo fēng āi róng,bǎi shì bù mó。
岂惟不磨,元嗣御史。qǐ wéi bù mó,yuán sì yù shǐ。
既有兄弟,又多孙子。jì yǒu xiōng dì,yòu duō sūn zi。
奕奕勋门,秩秩良材。yì yì xūn mén,zhì zhì liáng cái。
天之报忠,岂有涯哉。tiān zhī bào zhōng,qǐ yǒu yá zāi。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

癸酉岁晚留上方观三首

虞集

偶行幽径岂寻春,忽见丛兰紫茁新。ǒu xíng yōu jìng qǐ xún chūn,hū jiàn cóng lán zǐ zhuó xīn。
幸自林深可终日,莫将香引路行人。xìng zì lín shēn kě zhōng rì,mò jiāng xiāng yǐn lù xíng rén。

癸酉岁晚留上方观三首

虞集

山中积雪到檐端,独对篝灯坐夜阑。shān zhōng jī xuě dào yán duān,dú duì gōu dēng zuò yè lán。
不是梅花心似铁,如何禁得许多寒。bù shì méi huā xīn shì tiě,rú hé jìn dé xǔ duō hán。

古桧

虞集

根到深泉石作身,疏疏香叶不知春。gēn dào shēn quán shí zuò shēn,shū shū xiāng yè bù zhī chūn。
海波不动天风远,千岁寒蛟作老人。hǎi bō bù dòng tiān fēng yuǎn,qiān suì hán jiāo zuò lǎo rén。

王朋梅东凉亭图延祐中奉敕所作草也

虞集

滦水东流紫雾开,千门万户起崔嵬。luán shuǐ dōng liú zǐ wù kāi,qiān mén wàn hù qǐ cuī wéi。
坡陀草色如波浪,长是銮舆六月来。pō tuó cǎo sè rú bō làng,zhǎng shì luán yú liù yuè lái。

赠傅与砺

虞集

水玉空青不易求,兰苕翡翠擅清秋。shuǐ yù kōng qīng bù yì qiú,lán sháo fěi cuì shàn qīng qiū。
才情岂是人间少,不到高唐梦未休。cái qíng qǐ shì rén jiān shǎo,bù dào gāo táng mèng wèi xiū。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

忆昔坡头接锦袍,深堂披卷效微劳。yì xī pō tóu jiē jǐn páo,shēn táng pī juǎn xiào wēi láo。
三年重得同清夜,宫烛风帘见月高。sān nián zhòng dé tóng qīng yè,gōng zhú fēng lián jiàn yuè gāo。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

袍鹄锵锵赴晓闱,分庐陈艺别东西。páo gǔ qiāng qiāng fù xiǎo wéi,fēn lú chén yì bié dōng xī。
凭教红杏休开彻,早晚开关蹋雪泥。píng jiào hóng xìng xiū kāi chè,zǎo wǎn kāi guān tà xuě ní。

洪厓桥

虞集

澄江如练碧悠悠,一色芦花覆远洲。chéng jiāng rú liàn bì yōu yōu,yī sè lú huā fù yuǎn zhōu。
无尽春天归雁急,月明寒影不曾留。wú jǐn chūn tiān guī yàn jí,yuè míng hán yǐng bù céng liú。

东家四时词四首

虞集

临流洗砚见长身,白苎宽衣短葛巾。lín liú xǐ yàn jiàn zhǎng shēn,bái zhù kuān yī duǎn gé jīn。
纨扇自题新得句,水亭分送倚阑人。wán shàn zì tí xīn dé jù,shuǐ tíng fēn sòng yǐ lán rén。

东家四时词四首

虞集

摩挲旧赐碾龙团,紫磨无声玉井寒。mó sā jiù cì niǎn lóng tuán,zǐ mó wú shēng yù jǐng hán。
鹦鹉不知谁是客,学人言语近阑干。yīng wǔ bù zhī shuí shì kè,xué rén yán yǔ jìn lán gàn。

东家四时词四首

虞集

澄波千顷拥高鬟,手折芙蓉月下还。chéng bō qiān qǐng yōng gāo huán,shǒu zhé fú róng yuè xià hái。
解忆高堂风露冷,衲衣先送碧云山。jiě yì gāo táng fēng lù lěng,nà yī xiān sòng bì yún shān。

东家四时词四首

虞集

贺雪宫门上表归,貂裘犹带六花飞。hè xuě gōng mén shàng biǎo guī,diāo qiú yóu dài liù huā fēi。
海南新送收香鸟,转觉清寒入翠帷。hǎi nán xīn sòng shōu xiāng niǎo,zhuǎn jué qīng hán rù cuì wéi。

青山白云图

虞集

独向山中访隐君,行穷千涧水沄沄。dú xiàng shān zhōng fǎng yǐn jūn,xíng qióng qiān jiàn shuǐ yún yún。
仙家更在空青外,只许人间礼白云。xiān jiā gèng zài kōng qīng wài,zhǐ xǔ rén jiān lǐ bái yún。

赠朱万初四首

虞集

霜雪摧残涧壑非,深根千岁斧斤违。shuāng xuě cuī cán jiàn hè fēi,shēn gēn qiān suì fǔ jīn wéi。
寸心不逐飞烟化,还作玄云绕紫微。cùn xīn bù zhú fēi yān huà,hái zuò xuán yún rào zǐ wēi。

赠朱万初四首

虞集

颇爱烧香是鼻尘,不应缘嗅又劳人。pǒ ài shāo xiāng shì bí chén,bù yīng yuán xiù yòu láo rén。
方床石鼎过清昼,一缕山灵伴老身。fāng chuáng shí dǐng guò qīng zhòu,yī lǚ shān líng bàn lǎo shēn。